Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời Nguyền Của Chánh Lan

Phiên bản Dịch · 1048 chữ

-Nhi ... cái này ở đâu mày có !_ Nhỏ cầm lên rồi nói

-Tao mua ... tao thấy đẹp nên mua mang thôi_Cô giựt lại bỏ vào túi

(Hiện tại)

-Thế là Nhi cố tìn giấu tụi mình sao ?_Nó nghe mà thấy cô thật khờ khạo

-Điều tốt nhất chúng ta có thế làm bây giờ là cứu nó_Nhỏ ngó đầu ra chổ bọn quỷ

-Đây chắc chắn là nhà thờ rồi_Nó chỉ về hướng bên trái nên bọn quỷ tập trung nhiều nhất

Nó và nhỏ bắt đầu chia nhau ra nhỏ trộm một chiếc xe đạp gần đó sau đó chịu trách nhiệm đánh lạc hướng bọn quỷ. Còn nó thì vòng qua cửa sau đi vào nhà thở để giải thoát cô, nhỏ thì làm rất tốt khiến bọn quỷ rời khỏi nhà thở một khoảng khá xa. Nó thì vừa vào đã thấy một cảnh dở khóc dở cười. Cô bị treo tòn teng trên thánh giá nhưng thứ dở khóc dở cười là cô vẫn tỉnh táo vào chữi bới om sồm. Nhìn tình cảnh này không ai nghĩ cô bị bắt cóc hay sắp chết đâu.

Ở dưới cô là một cái hồm và người trong hồm nó nghĩ chắc là hắn. Vậy rốt cuộc lời nguyền của Chánh Lan là khiến hắn sống như chết 3000 năm qua sao. Nó đang suy nghĩ thì hắn từ trong hồm bước ra đôi mắt của hắn chỉ cần nhìn vào là thấy được có một sự cô đơn nào đó nơi hắn.

-Chánh Lan đâu !_ Hắn điềm tĩnh hỏi tên gần hắn nhất

Tên đó nói gì đó nhưng không phải tiếng người, nó cố nghe nhưng chẳng hiểu gì. Hắn tiến lại chỗ cô, đôi cánh màu đỏ như máu tươi từ đằng sau lưng của hắn bắt đầu xuất hiện. Hắn nhìn cô bằng con mắt quyến luyến, hắn bắt đầu sờ soạn cơ thể cô....đột nhiên hắn cắt đứt sợi dây trói. Cô rơi xuống như một con nhọng bị cắt tơ rơi xuống đất. Cô quằn quại như một chú sâu bị tơ nhện bao quanh người không lối thoát, hắn chợt đá một cái cô lăng tròn vào một góc đầu óc đảo điên

-Đây mà là Chánh Lan sao ? Các ngươi biết mình đang đùa giỡn với ai không hả !_ Hắn trợn tròn mắt đôi mắt đầy sự phẫn nộ quát lũ thuộc hạ

-Thưa đại vương chắc chắn đây là truyền nhân thứ 12 của Chánh Lan đấy ạ!_Một tên trong đám đó ra mặt dùng hết sự tôn kính nhất nói với hắn

Hắn liếc sang cô một lần nữa vẫn không tin vào mắt mình Chánh Lan truyền kiếp thứ 12 là một nha đầu xấu xí như thế. Nó đứng phía sau nhìn mà chẳng biết phải làm sao, chạy ra cứu cô là hai đứa chết chùm còn không chạy ra chắc chắn nó sẽ bị nhỏ tra tấn lỗ tai đến chết. Dùng hết sức can đảm của mình nó chạy ra chỗ cô trước cái nhìn của hắn và hơn chục tên thuộc hạ, nó bắt đầu cởi trói cho cô. Hắn nhìn nó như nhìn một người thân đã lâu lắm rồi không gặp ...

-Đây mới là Chánh Lan ! Lũ ngu ngốc !_Hắn nói lới chạy đến ôm lấy nó

Nó chẳng hiểu gì cả, nó đang bị một con quỷ ôm sao, theo phản xạ tự nhiên nó cắn vào vai trái của hắn làm hắn đau để buông nó ra. Cô thì vẫn nằm co ro một góc

-Chánh Lan em không thay đổi gì hết ! Vẫn thô lỗ như xưa_Hắn nhìn vét căn cười lạnh nói

Câu nói của hắn vừa kết thức từ ngoài cửa nhỏ lấy đâu ra một mũi tên xong thẳng vào bên trong nhà thờ hét toán lên :

-Nhi tao đến cứu mày đây ! Chịu chết đi Hắc Vương

Nhỏ chạy vào không màn thế sự lao thẳng đến hắn cùng một mũi tên gỗ giống như đang tái hiện lại khung cảnh lúc Chánh Lan cầm cung tên đâm tim hắn. Nhưng chưa đâm vào tim hắn được nhỏ đã bị hắn tóm được, mùi trên cơ thể nhỏ rất giống mùi của Chánh Lan. Rốt cuộc trong ba cô ai mới là Chánh Lan thật sự, là Nhi người được thuộc hạ hắn bảo là Chánh Lan hay Tuyết người có khuôn mặt của Chánh Lan cả Trúc người có mùi hương của Chánh Lan.

-Lời nguyền đã bắt đầu !_Một tên trong đám bỗng hét lên

-Lời nguyền của Chánh Lan...!_Hắn bắt đầu nhớ lại khung cảnh khi xưa

[Khi Chánh Lan đâm mũi tên vào tim hắn cô đã nguyền rủa hắn suốt 3000 năm sẽ không tìm được truyền kiếp của cô, và truyền kiếp thứ 12 của cô sẽ không phải là 1 mà là 3 họ sẽ khiến hắn xa đọa vào con đường chết]

-Phải giết tất cả nếu không đại vương sẽ chết_Một tên lao ra cầm kiếm tiến thẳng đến hướng của cô

Còn một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi là cô đã đi chầu ông bà tổ tiên. Hắn đã biến tên thuộc hạ của mình thành đá kịp lúc, hắn ngồi xuống cởi trói cho cô sau đó cho các cô đi về an toàn. Các cô trở về nhà nó trong sự bàn hoàn thế là thế nào, hắn không bắt cô để cưới nữa sao, sao tên thuộc hạ đó đòi giết cả ba người.

Lúc các cô về đến nhà là 3h30 sáng, không ai còn suy nghĩ được gì chỉ biết nằm xuống giường và ngủ. Trong giấc mơ có nó nhỏ và cô cả Chánh Lan khuôn mặt đúng giống nó mùi hương cơ thể rất giống mùi của nhỏ còn cô Chánh Lan giống cô chỗ nào, mọi thứ cô đều thua xa nó và nhỏ giấc mơ chỉ như thế mà thật dài. Cô mở mắt tỉnh dậy đã thấy nó và nhỏ dậy trước rồi và bây giờ là 7 giờ sáng. Nó và nhỏ cứ nghiên đầu nhìn về hướng cái bếp một cách kì lại khiến cô tò mò.

Bạn đang đọc Đợi Em 3000 Năm! của
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LụcTầnDương
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.