Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

12 Ngày Nữa Em Sẽ Là Của Anh

Phiên bản Dịch · 1041 chữ

Trúc chở cô về đến đầu hẻm thì ngừng lại để cô tự đi vào , cô vui vẻ mở mũ bảo hiểm xuống đưa cho Trúc rồi quay lại phía con hẻm, tự nhiên cô có cảm giác gì đó không được bình thường trong con hẻm đó . Cô quay lại nhìn Trúc với một đôi mắt vô tội dựt chiếc mũ màu hường trên tay nhỏ đội lại trên đầu :

"Trúc !!! Cho tao qua nhà mày ở đi sáng mai tao về"

Cô vừa đội nón xog liền lêu lên xe nói một cách vội vả hối thúc Trúc chạy đi , cô đi được 1 khúc thì quay đầu lại nhìn về hướng con hẻm thì thấy một cách bóng từ trong đó nhồm đầu ra nhìn về hướng cô . Khiến cô lạnh hết cả sống lưng lạnh xuyên qua các đốt sống, đợi cho Trúc lái xe đi thật xa cô mới hoàn hồn lại được :

"Eh !!! Nhà mày có đồ thể dục không ..."_Cô nói nhỏ vào tai Trúc

"Có !!! Tao có 4 cái áo 3 cái quần" _Trúc mặt lạnh nói

"Ủa còn cái quần đâu rồi !!! Mày đóiquá rồi mày tạp luôn à ...hehe"_Cô nghe Trúc nói thế liền châm chọc

"Điên à !!! Nhớ lại đi năm lớp 10 mày qua nhà tao rồi mày làm gì nó"_Trúc cao giọng nói

Cô thơ thẩn lục lại ký ức năm lớp 10 đầy bệnh hoạng của cô , cô chợt nhớ ra ngày sinh nhật của nhỏ . Cô đã phá tung cả ngôi nhà của nhỏ lên chỉ vì uống nhầm nước thành rượu , và nạn nhân của cô đó chính là chiếc quần thể dục đó , đã bị cô xé toạt ra thành hai chiếc ống quần chứ không còn 1 cái quần nữa ( sức mạnh siêu nhiên )

"Hehe !!! Chỉ do tao hơi quá đà thôi mà"_Cô vổ vào vai Trúc nói giọng vui vẻ quên luôn chuyện cái bóng lúc nãy

"Mà sao mày lại không ở nhà !!! Qua nhà tao ở ké hơi kì kì nha" _Nhỏ bắt đầu khó hiểu hỏi cô

"À...."

Cô chồm lên một chút định chọc nhỏ thêm một chút nhưng ... khi cô vừa chồm lên thì một hình ảnh kì lạ xuất hiện trong đầu cô . Cô có cảm giác như cô đã từng thấy hình ảnh đó ở đâu rồi , khoảng 1 , 2 giây sau những hình ảnh tương tự cũng liên tiếp xuất hiện trong đầu cô càng xuất hiền thì cô càng đau đầu .

"Làm gì thế !!!"

"Tao đau đầu quá ... chạy nhanh lên đi mày"

"Ờ ... chờ chút sắp về đến nhà tao rồi "

Cô nhấm mắt lại thì hình ảnh cô đang hôn một người nào đó không nhìn rõ mặt khiến cô khá sốc trừng tròn mắt dựt bắn người khiến nhỏ xém đụng trúng chiếc xe tải phía trước

"Nhi...mày sao thế !!! Muốn chết à "_Nhỏ hoảng sợ đến tức giận hét lớn

"Tao...tao" Xỉu~~~~

"Nhi...Nhi...mày sao thế Nhi"

Cô đang nói thì bị ngất đi, làm nhỏ hoảng theo chạy nhanh nhất có thể về nhà. Vừa về đến nhà. Hôm nay cô như nặng cả tấn, nhỏ dùng hết sức cũng chẳng lôi cô xuống được khỏi chiếc xe. Nhỏ cầu cứu ba nhỏ cũng chẳng làm lung lây cô, thế là nhỏ phải lái xe thẳng vào gara nhà nhỏ, đem cho cô một cái nệm rồi cả gia đình của nhỏ tập hợp lại mới đẩy cô xuống khỏi xe.

Khi cô xỉu giấc mơ đó lại tiếp tục, nhưng lúc này là buổi tối trong giấc mơ và mọi thứ rất hỗn độn khói lửa những tiếng động từ dao kiếm tiếng la hét của các nô tì trong phủ. Cô thì đang mang một bộ lễ phục cưới rất đẹp và nó dính đầy máu, chớt một bàn tay lạnh như băng nắm lấy tay cô.

"Đi thôi !"

"Tôi...tôi..."

Trước mặt cô không phải người mà là một con quỷ hình hài thì có thể coi là người nhưng hắn có cánh, sừng và răng nanh. Điều lạ nhất ở đây là hắn cũng đang mặc lễ phục, cô sẽ lấy hắn sao ?

"Đi thôi ! Người của anh đang giúp chúng ta"

"C....cứu với ! Cha ơi ... cha ơi"

Cô không thể đi theo một con quỷ được, cô bắt đầu vùng vẫy gào thét. Hắn thay đổi sắc mặt ngay lập tức bàn tay lạnh như băng của hắn nắm tay cô càng lúc càng thô bạo.

"Bỏ tôi ra ! Anh làm tôi đau đấy"

"Tiểu thư ... tiểu thư ..."

Tiếng kêu của cô như có tác dụng một cô nô ti đã phát hiện ra cô, nhưng điều đó cũng chẳng giúp được gì. Cô vừa mới chớp mắt thì hắn đã làm cho cô ấy đầu lìa khỏi cổ, sau đó hắn bỏ tay cô ra tiến lại cái xác rồi bắt đầu dùng móng tay của mình nghiền nát từng bộ phận cơ thể của cô ấy.

"Anh....! Đồ quái vật..."

Cô lùi lại, nhìn hắn bằng một con mắt ghê tởm, sau khi thoả mãn được bản thân hắn lại quay sang cô, hắn vừa cười vừa nói :

"Em không nên hét lên ! Ả ta chết là lỗi của em"

"Tránh xa tôi ra ! Đừng tiến lại đây"

Cô bắt đầu chạy, cái cảm giác như đây không còn là một giấc mơ nữa cô có cảm giác mệt khi chạy và thở dốc. Chạy mãi chạy mãi rốt cuộc cô cũng thoát được khỏi giấc mơ nhờ tiếng điện thoại của cô kêu lên. Cô ngồi dậy thì thấy mình đang ở trong gara nhà nhỏ và nhỏ đang nằm bên cạnh cô. Nhìn đồng hồ trong điện thoại thì đã 12 giờ đêm, cô chẳng dám ngủ lại đành thức bấm điện thoại.

" 12 ngày nữa em sẽ là của anh"

Cô đang bấm điện thoại thì như có giọng nói của một người con trai nói vào tai cô, theo phản xạ cô hét lên :

"AI ? AI ĐẤY ?"

Bạn đang đọc Đợi Em 3000 Năm! của
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LụcTầnDương
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.