Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cắt tiết

Tiểu thuyết gốc · 970 chữ

Tại một mảng rừng gần đó, một chi đội ngũ khoản bốn người đang vây giết một con thiết mao trư, mũi tên bọc sắt chỉ thẳng hướng con lợn lông sắt đang bì bõm lăng mình dưới vũng bùn. Nói về lợn lông sắt, loài này là một sinh vật họ lợn, kích thước không quá lớn, to nhất cũng chỉ bằng một con husky trưởng thành, bên ngoài lớp da là bộ lông dày cứng như kim loại, loài này tấn công rất yếu vì tuy là lợn rừng nhưng không có răng nanh, tuy nhiên bù lại cho việc dame nhỏ thì loài này lại rất nhanh nhẹn đồng thời sức phòng ngự cũng rất mạnh, vũ khí thông thường khó gây thương tổn chí mạng cho nó. Vậy tại sao bọn này lại dùng tên để tấn công, không phải dùng súng sẽ tốt hơn à, đơn giản vì ở thế giới này, Việt Nam cũng có luật quản lý súng đạn, tuy không chặt chẽ như địa cầu, nhưng thuế hải quan của mặc hàng như súng rất cao, nên kéo theo giá của mặc hàng này cũng ở trên trời, thợ săn hơi khá giả căng bản không mua nổi, hơn nữa tên và nỏ của bọn này không đơn giản, nỏ hắn dùng là loại có cánh nỏ bằng thép, lực bật rất mạnh, vừa đủ gây ra thương tích nhỏ cho con lợn, mũi tên hình sao tam giác, phù hợp cho việc phá giáp, đồng thời đầu mũi tên còn được tẩm qua thuốc gây mê. Lúc này, ngón tay tên thợ săn bắt đầu căng lên, chuẩn bị buôn lẫy nỏ, bên khác hai tên đang kéo tấm lưới từ từ lên tạo rào chắn chặn con lợn, nơi này sớm đã được bọn họ thiết kế che chắn kĩ quan vũng bùn đồng thời chừa ra một chỗ cho những loài thú rừng như lợn hoặc trâu vào tắm bùn. Lưới đã căng lên, ngay lúc hắn định buôn lẫy nỏ thì một tiếng sét van lên làm ba người và con lợn giật mình, cái mũi tên phóng đi cắm trượt vào vũng bùn, con lợn giật mình phóng ra ngoài, hai tên cầm lưới kia thoán lơi tay làm con lợn ũi lưới chạy biến vào rừng, một trong hai tên chửi bới:

" Con mẹ nó! Tia sét chết tiệt, giữ ban ngày không gió không mưa cũng bày đặt doạ người, làm bọn ông mất tiêu con lợn. Ông ấy ấy cái tia sét khốn nạn."

Một người khác ái ngại: " Mày ấy ấy tia sét coi chừng cháy tờ rym."

" Giờ sao đây anh năm, có đuổi theo con lợn đó không." Tên vừa chửi hỏi.

Một tên đàn ông khoản bốn mươi tuổi cầm trên tay cái nỏ bước ra, khẽ lắc đầu" Không cần, muốn đuổi cũng đuổi không kịp. Ngược lại tao có hứng thú với tia sét lúc nãy hơn, một tia sét màu tím kéo dài 3 giây, nói không chừng là dị tượng của bảo vật."

" Vậy chúng ta tới xem thử, nếu là đồ không chủ thì chúng ta lấy, nếu có chủ thì sau trận sét chắc cũng chết cháy rồi." Tên lúc trước chửi bới đề nghị.

" Chuột, mày nói có lý. Đi" tên được gọi là anh năm nói. Thế là ba thằng hướng vị trí của Khiết mà chạy...

Sau khi thanh gươm rơi xuống đất, Khiết tiến lại gần để nhìn rõ, thanh gươm này hình dáng theo kiểu gươm Việt cổ, lưỡi kiếm cong như katana nhưng mũi nhọn thuận tiện cho cả đâm và chém, tính ra thì bề ngan lưỡi kiếm khá lớn, khoản 6cm, ngoại trừ phần lưỡi nhẵn bóng như gương thì phần sống kiếm, chuôi kiếm lại khá xù xì và có màu đen tựa như lớp da của cóc, phần lưỡi gần chuôi có khắc hình một con chim lạc sống động chứ không còn là hoạ tiết như trước, trên thân kiếm, vài luồn điện đang bắt đầu tản đi. Ngay cái khoản khắc hắn rút thanh kiếm lên từ dưới đất, thì có giọng đàn ông cợt nhả vang lên: " Nhóc con, biết khôn thì bỏ thứ mày đang cầm trên tay xuống rồi biến. Ngoan ngoãn làm theo thì bọn tao tha cho."

Khiết quay mặt lại nhìn, sau lưng hắn là ba tên đàn ông, tay lăm lăm nỏ chỉ thẳng vào mặt. Thấy cảnh này, hắn không kịp nuốt một ngụm nước miếng thì nước miến đã sợ quá chạy ngược vào tuyến nước bọt. Tay hắn giơ ngan kiếm lên trước làm thế thủ, nhưng hắn hơi yếu nên lưỡi kiếm chúi xuống đất. Bỗng một giọng nói truyền vào đầu hắn "mau cắt tiết nhận chủ đi."... "Cắt tiết ở đâu? Cổ à?" Khiết hỏi thầm... "Đầu ngón giữa ấy, nhanh lên ta giúp ngươi giải quyết."... Khiết nhìn lại ba cây nỏ đang chỉ vào mình, nếu bây giờ mà làm gì đáng ngờ chắc chắn bị bắn thành con nhím. Sẵn đà thanh kiếm đang chúi xuống, hắn hơi lỏng tay để nó rơi chạm đất, sau đó trước ánh mắt ngỡ ngàng của ba chú thợ săn thân thiện, Khiết dùng cả hai tay kéo lưỡi kiếm lên, hắn khéo léo để cho lưỡi kiếm cứa qua đầu ngón giữa, tuy nhiên cơn đau rát vẫn khiến hắn A lên một tiếng...

"Tưởng thế nào, ra là thằng gà mờ, ngay cả cầm kiếm cũng đứt tay" thằng Chuột khinh thường nhìn Khiết lúc này đang cầm chuôi kiếm cố sức rút lên, mà mục đích chính là để máu ngấm vào kiếm....

----_-----

Sắp choảng nhau, ai hóng ko.

Bạn đang đọc Độc Tôn Linh Chủ sáng tác bởi huyết_lệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huyết_lệ
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.