Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỳ Vật Đến Từ Thế Giới Khác (P2)

Phiên bản Dịch · 3048 chữ

Tương Văn đầu tiên là nói thầm một câu quả trứng kia thật không có trách nhiệm, vứt xuống bán đảo Phi Ba nhiều thành viên mật giáo như vậy rồi bỏ mặc đi tự hủy, nói cái gì năng lượng không đủ, không đủ sao không đợi cho đủ, sau khi hoàn toàn tiêu diệt tất cả thành viên mật giáo rồi mới tự hủy không được sao?

Kỳ thực nói ra để thấy quả trứng lớn cũng chỉ là không muốn chủ thượng bắt nó rồi khống chế, cho nên vừa có được cơ hội liền tự hủy, thật sự là một chút thời gian cũng không dám chậm trễ.

Đột nhiên trong đầu Tương Văn toát ra một câu hỏi, năng lượng? Đó là thứ gì, tuy nhiên hắn rất nhanh liền vứt những điều không hiểu đó sang một bên, dù sao cũng không cần để ý tới nhiều như vậy, chỉ cần biết rằng tổng bộ mật giáo đã bị tiêu diệt, căn cơ của mật giáo tự hủy, thiên hạ đã hoàn toàn mất đi một uy hiếp cực lớn là được rồi.

Đã không có những ác ma đó quấy rối, vũ lực của chủ thượng nhà mình có thể nói là thiên hạ đệ nhất, hơn nữa có một Liên Minh Thống Nhất cường đại khiến cho người khác sợ hãi làm cơ sở, quả thực chính là thiên hạ vô địch!

Giấc mộng thống nhất thiên hạ của chủ thượng nhà mình không còn là hão huyền nữa rồi!

- Được rồi! Nhiệm vụ chúng ta đi vào đại thảo nguyên xem như kết thúc, lưu lại binh lính cảnh giới, tất cả còn lại chuẩn bị rút lui đi.

Khang Tư quét mắt liếc nhìn những binh lính đang ngửa mặt sững sờ một lượt, không khỏi có chút uể oải nói.

Lần này xuất quân tấn công đại thảo nguyên, hắn đã lên kế hoạch kỹ càng tỉ mỉ, công tác chuẩn bị cũng thỏa đáng, rồi phái người khai phá đường sông, lại phái người chế tạo thuyền đi sông, hơn nữa vì không muốn thu hút sự chú ý, tất cả mọi việc còn được thực hiện vô cùng bí mật.

Nghĩ rằng trận chiến tiêu diệt tổng bộ mật giáo khẳng định là một trận tử chiến, tổn thất bên mình tuyệt đối không phải là ít, nhưng không nghĩ tới, chỉ là mất thời gian hành quân trên đường, còn lại thì chuyện gì cũng không phát sinh, có thể nói là không mất một binh liền thu phục tổng bộ mật giáo, đe dọa những thợ thủ công này một chút liền tiếp tục chiếm cứ những nhà xưởng quan trọng trên đại thảo nguyên, chiến đấu như vậy quả thật dễ dàng khiến cho người ta không thể tin được.

Cổ quái chính là, trong tổng bộ mật giáo không ngờ thấy được căn cơ tồn tại của mật giáo, cũng tình cờ phát hiện vật dụng của một vị khách từ thế giới khác tới, khó trách mật giáo có được những kỹ năng và dược vật lợi hại như thế, thì ra có được một người thầy siêu nhân này tồn tại.

Nếu chính mình nắm được tài liệu của mật giáo thì tốt rồi, Y Ti Na hẳn là sẽ rất cao hứng, chỉ tiếc lúc đó vật dụng của vị khách đến từ thế giới khác kia lại tự hủy trong không trung, mà hang động tổng bộ mật giáo bởi vì vật thể kia tự bạo khiến cho đỉnh núi tan vỡ lấp kín động tháp, cho dù tổng bộ mật giáo có giấu bí mật gì, mình cũng không chiếm được.

Tuy nhiên ngẫm nghĩ lại, lần chiến đấu này tuy rằng không đúng như ý, nhưng tuyệt đối dễ dàng, không tổn thất gì liền chiếm được một lượng lớn thợ thủ công, có thể nói thật ra chính là đại thắng lợi, hẳn là cũng có thể vượt qua công đạo.

Không chết một người cho nên sĩ khí quân Khang Tư theo đó tăng cao, lần xuất binh này giống như là huấn luyện hành quân vậy, dễ dàng chiếm cứ thánh địa đại thảo nguyên, hơn nữa những người mình còn được đại khai nhãn giới nhìn thấy chuyện tình cổ quái nơi thánh địa, quả trứng lớn kia không ngờ chính là vật của đại thần mà người đại thảo nguyên thờ phụng lưu lại? Nhìn quả trứng đó sau khi bao phủ điện hạ một lúc liền phá núi bay lên trời không, khẳng định là bị điện hạ nhà mình đánh bại, loại chuyện này trở về tuyệt đối là phải tuyên truyền bốn phương nha.

Bởi vì chính mắt nhìn thấy tình huống quả trứng lớn kia, cho nên trong lòng đám binh sĩ đã xem Khang Tư thành thần, ánh mắt bọn họ nhìn Khang Tư cũng trở nên khác trước, trước kia nhìn hắn là chủ công, điện hạ, tuy rằng cũng là bán mạng, nhưng cũng trung thành, mà hiện tại sự trung thành này đã nhanh chóng tăng lên đến thành kính giống như tín ngưỡng tôn giáo vậy.

Đương nhiên đối với điều đó, Khang Tư cũng không biết, cho nên không để ý tới, tuy nhiên cho dù hắn biết, dựa theo tính cách hắn, hắn cũng sẽ không để ý tới.

Với Khang Tư, bản thân mình cấp cho binh sĩ đãi ngộ hậu đãi, cho bọn họ địa vị cùng tôn nghiêm cùng vinh dự, như vậy bọn họ đáp lại bằng phục tùng mệnh lệnh cùng trung thành chính là chuyện rất bình thường, về phần đối với mình sùng kính hay không sùng kính thật sự Khang Tư không để ở trong lòng.

Tuy nhiên Tương Văn chú ý tới điểm đó thì lòng tràn đầy vui mừng, thầm tính toán sau khi trở về nên làm thế nào để những binh lính chính mắt nhìn thấy truyền chuyện lạ kia ra ngoài, nên làm thế nào phóng đại chuyện lạ đó thành kỳ tích, nên làm thế nào để gia tăng danh vọng của Khang Tư trong thiên hạ.

Theo mệnh lệnh Khang Tư truyền ra, các sĩ quan đầu tiên khôi phục lại, sau đó dưới sự quát tháo của bọn họ, binh lính chậm rãi quay về nhà xưởng to lớn kia, tiếp theo là công việc chỉnh biên quân số một loạt, kiểm tra chiến lợi phẩm các loại.

Đương nhiên, những việc này cũng không phải Khang Tư vất vả đi làm, thủ hạ dưới quyền còn nhiều mà. Cho nên Khang Tư tất nhiên là dưới hộ tống của một đội quân tinh nhuệ cưỡi thuyền trở lại Tây Nam.

Khang Tư cũng không biết rõ, tước khi rời đi Tương Văn đã cố ý gọi sĩ quan lưu thủ lại ân cần chỉ bảo một phen, để cho bọn họ phải chiếm cứ đất đai đại thảo nguyên mức lớn nhất có thể, bởi vì bọn họ là binh lính lệ thuộc trực tiếp Khang Tư, dựa theo quy định của Liên Minh Thống Nhất, chỉ cần bỏ ra một chút ruộng đất bán phát cho dân chúng trước mắt là được, căn bản không cần phải để thành viên trong Liên minh xen vào chiếm tiện nghi.

Những sĩ quan này đương nhiên biết nếu điện hạ nhà mình càng mạnh, những người mình cùng càng có tiền đồ, không cần Tương Văn nói chính mình cũng sẽ đi làm, càng không phải nói đích thân đại nhân vật như Tương Văn nhắc nhỏ, cho nên mọi người cũng hiểu ý tươi cười chia tay.

Trong khi Khang Tư chiến thắng trở về Tây Nam, Đông Nam một mảnh lũ lụt, vô số nam đinh từ mười hai tuổi trở lên đều bị những binh lính Đông Nam như hung thần ác sát trói bắt đi tới quân doanh, mà càng nhiều binh lính thì ở tại mỗi thôn mỗi trấn mỗi thành, cướp đoạt vật tư chuẩn bị chiến tranh.

Nếu nói là cướp đoạt, vậy đương nhiên sẽ không trả thù lao, hơn nữa nam đinh từ mười hai tuổi đến dưới sáu mươi tuổi đều bị binh lính bắt đi, số phụ nữ, trẻ em và người già còn lại làm sao có thể là đối thủ của những binh lính như lang như hổ kia?

Ngay lúc đầu đám binh lính còn dựa theo mệnh lệnh bắt nam đinh cướp đoạt vật tư, dù sao mấy tỉnh Đông Nam cũng bị Áo Kha Nhĩ khống chế nhiều năm, dưới sự quản lý của những đại thần như Liệt Văn An Đạt, binh lính Đông Nam đều có kỷ luật quân chính quy.

Chỉ là những đầu mục phụ trách nhiệm vụ đều là tộc nhân Áo Kha Nhĩ, bọn họ mơ hồ nghe được từ trong triều đình truyền ra lời đồn, ngay như mệnh lệnh mình đang làm đây cũng đủ biết, Đại đô đốc Đông Nam Áo Kha Nhĩ này chuẩn bị vơ vét sạch Đông Nam, dùng toàn bộ vật lực Đông Nam có để tiến hành nghiệp lớn chiến tranh xâm chiếm đế quốc, lập tức hiểu được Áo Kha Nhĩ đã có tâm lý chuẩn bị hủy diệt năm tỉnh Đông Nam.

Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, những sĩ quan tộc nhân Áo Kha Nhĩ này trong lòng đại động, dù sao tộc trưởng nhà mình đã có chuẩn bị như vậy, hơn nữa tộc trưởng chỉ cần nam đinh cùng vật tư chuẩn bị chiến đấu, những thứ khác căn bản không để ý, nói cách khác chính mình chiếm đoạt những thứ tộc trưởng không để ý đó, tộc trưởng cũng sẽ không có ý kiến, dù sao tộc trưởng đã chuẩn bị hủy diệt năm tỉnh Đông Nam rồi.

Dưới sự cho phép làm vậy, thứ mà những tộc nhân Áo Kha Nhĩ trên đường chấp hành nhiệm vụ nhắm vào đầu tiên chính là mỹ nữ, bắt tất cả những mỹ nữ mà trước đó chính mình cầu hôn nhiều lần còn làm bộ làm tịch, hơn nữa sau khi thành công mới có thể hưởng thụ, trực tiếp thô bạo ôm vào trong lòng, thật sự là muốn hưởng thụ thế nào thì hưởng thụ như thế.

Ngoại trừ mỹ nữ ra, còn có tài vật, dù sao hiện tại cấm tất cả mua bán, tiền tài chẳng khác nào thứ vô dụng, nếu tộc trưởng không cần, vậy những tộc nhân như mình liền thay tộc trưởng thu lại, chờ đến khi tộc trưởng muốn dùng mới đưa ra là được, vì thế sau khi hưởng thụ mỹ nữ xong liền vơ vét sạch tiền bạc nhà mỹ nữ cùng với tất cả hàng xóm xung quanh.

Ngoại trừ hai dạng xâm chiếm này ra, còn có những tên tàn bạo không có chỗ phát tiết, nếu những lão già yếu phụ nữ và trẻ em đối với đại nghiệp của tộc trưởng không có lợi gì, hơn nữa lưu bọn họ lại quả thực chỉ lãng phí lương thực, vậy còn không bằng để chính mình luyện tập đao pháp trực tiếp chém chết là được.

Tới cuối cùng, nếu mọi người đã chết, vậy nhà còn giữ làm gì? Châm một mồi lửa thiêu hết để trợ hứng cho chơi đùa đi.

Nếu thủ trưởng nhà mình cũng điên cuồng như vậy, những binh lính bọn họ lãnh đạo cũng sẽ không bỏ qua cơ hội giải phóng tâm tình mình với ưu đãi lớn như vậy, thành thần thì khó thành ma thì dễ, dưới sự dẫn dắt của tộc nhân Áo Kha Nhĩ, toàn khu Đông Nam thật sự là xác chết phơi trên mặt đất khắp nơi.

Đến như hành động của quân Đông Nam cũng không có nhằm vào gia quyến binh lính, dù sao những cấp cao triều đình Áo Kha Nhĩ cũng không phải ngu ngốc, nếu thật sự gây tai họa cho gia quyến binh lính, vật đó chính là phiền toái lớn rồi. Nhưng mặc dù có nghiêm lệnh, nhưng những tộc nhân Áo Kha Nhĩ này tự nhận tài trí hơn người, sau khi đánh cướp đốt giết tiến vào trạng thái hưng phấn, chẳng thèm điều tra nơi mình hưởng lạc có gia đình binh lính sinh sống hay không, toàn thôn trấn đều hóa thành tro tàn.

Nhưng dưới trướng Đông Nam có tới mười vạn quân chính quy, tiếp tục bị những binh lính cướp bọc như vậy, khẳng định sẽ có gia đình binh lính bị tai họa, nếu binh lính của hai đơn vị khác nhau, bởi vì nhiệm vụ khác nhau nên nơi đóng quân khác nhau, nhưng lại có quy củ trong tình huống chiến tranh không được về thăm người thân, sợ rằng sau khi chiến tranh kết thúc, những binh lính có người nhà bị tai họa này mới có thể phát hiện chính mình đã tham gia tác chiến với dạng gì.

Chỉ là người tốt cũng chưa chết hết, một đội cướp bóc một thôn trùng hợp lại có đội viên xuất thân từ thôn đó, đội viên này muốn thủ trưởng nể mặt mũi mình mà bỏ qua cho thôn này, tuy nhiên sĩ quan tộc nhân Áo Kha Nhĩ đã ngang ngược kiêu ngọa đến mức không coi ngoại nhân ra gì, chẳng những không đồng ý, ngược lại còn cố ý tìm gia quyến binh lính đó để lăng nhục.

Điều này chẳng khác gì chọc trúng tổ ong vò vẽ, binh lính Đông Nam không thân không tích cũng chỉ chiếm một số nhỏ mà thôi, những người khác ai mà chẳng có cha sinh mẹ dưỡng? Hơn nữa tai họa những người khác còn chưa tính, không ngờ ngay cả người nhà huynh đệ mình cũng gặp tai họa? Những sĩ quan này quả thực không coi những người mình là người mà!

Vừa nghĩ tới người trong nhà mình nói không chừng cũng gặp tai họa như vậy, những binh lính liền chìm trong lửa giận, trước tiên xử lý sĩ quan tộc nhân Áo Kha Nhĩ, sau đó mọi người chia ra bốn phía mà đi, đều chuẩn bị chạy về nhà xem xét. Y - www.

Kết quả có vui có buồn, người nhà bình yên, đương nhiên nhanh chóng thu thập đồ vật linh tinh một chút rồi chạy trốn vào trong núi sâu, người nhà bị giết, thì hai mắt đỏ bừng, chuẩn bị trả thù, hành động của những người này chẳng những khiến cho những thôn xóm chưa bị chiêu mộ lập tức hoang mang, bắt đầu chuẩn bị chạy nạn, cũng khiến cho quân chính quy Đông Nam nhân tâm hoảng loạn, đại đa số binh sĩ đều bắt đầu cự tuyệt phục tùng mệnh lệnh của cấp trên đi bắt nam đinh cùng cướp đoạt vật tư.

Nếu chỉ có như thế, sợ rằng không ai thèm để ý, nhưng người có dã tâm tùy thời đều có, dưới sự châm ngòi của một vài người có dã tâm, một số binh lính nhà bị hại lửa giận đốt thiên hạ, không ngờ giúp cho đám người dã tâm tập hợp được một cỗ quân đội tới ngàn người.

Những binh lính đó dựa vào những thôn trang chưa gặp tai họa, trốn ở trong núi rừng giằng co với quân chính quy.

Theo lý thì những phần tử phản quân chỉ tới mấy ngàn người này sao có thể là đối thủ của quân Đông Nam, chỉ bởi vì quân chính quy đối với những đồng đội luôn tràn ngập sự cảm thông, không mấy người nguyện ý giơ đao cầm thương đánh về phía người một nhà, cho nên phản quân mới có thể duy trì trong thời gian dài.

Nếu lúc này đưa ra những phản ứng thỏa đáng, ví dụ như nghiêm trị một vài sĩ quan, lại hạ lệnh không được tổn hại gia đình binh lính Đông Nam, tin rằng một hồi biến động sẽ lập tức tiêu trừ, binh lính Đông Nam cũng sẽ an tâm chấp hành nhiệm vụ.

Tuy nhiên tộc nhân Áo Kha Nhĩ quá cuồng vọng, vừa biết được chính tộc nhân mình không ngờ bị đám dân đen phía dưới phạm thượng giết chết, liền lửa giận xung thiên, phải biết là những tộc nhân cùng mình đều là quan hệ họ hàng thân thích, chính thân nhân của mình bị người hại chết, làm sao có thể không trả thù được?

Tuy rằng triều đình Áo Kha Nhĩ không có khả năng không có người sáng suốt, nhưng những người sáng suốt hoặc là không dám ra mặt, tay chân cũng không dám đưa ra ngoài, hoặc là bởi vì thấp cổ bé họng căn bản không ai nghe, mà người duy nhất có suy nghĩ có địa vị có danh vọng là Liệt Văn thì lại bị Áo Kha Nhĩ giam lỏng ở nhà, căn bản không thể đi ra phát biểu ý kiến.

Về phần Áo Kha Nhĩ?

Sống chết của chính tộc nhân Áo Kha Nhĩ hắn quan tâm cái rắm? Căn cơ sự nghiệp của Áo Kha Nhĩ đổ vỡ hay không có quan hệ gì với hắn? Chỉ cần có thể trong thời gian ngắn nhất tổ chức được một đội quân khổng lồ bắt đầu công kích bên ngoài là được rồi, về phần làm thế nào hoàn thành mục tiêu này, Áo Kha Nhĩ chẳng thèm quan tâm, cho nên mệnh lệnh tiêu diệt phản quân rất nhanh đã truyền xuống.

Mệnh lệnh này vừa truyền xuống, cũng không biết tên ngu ngốc nào, không ngờ truyền đạt mệnh lệnh tiêu diệt phản quân cùng với lệnh tiếp tục bắt nam đinh cướp đoạt vật tư đồng thời thi hành một lúc, bất cứ ai nhìn thấy mệnh lệnh này đều cho rằng gia quyến nhà mình không thể tránh khỏi tai họa, cho nên tất cả binh sĩ tầng dưới cùng xôn xao một mảnh.

Bạn đang đọc Độc Cô Chiến Thần của Huyền Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.