Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mèo chết ghê tởm tại nhà

Phiên bản Dịch · 798 chữ

Đối với sự tốt bụng nhắc nhở ân cần của ba chồng, tôi có chút nghi hoặc, vốn dĩ muốn hỏi tại sao lại không thể, thấy sắc mặt Phương Thanh Sơn đột nhiên trầm xuống, ánh mắt nhìn thẳng phòng vệ sinh, như nhìn thấy điều gì bất mãn, tôi đi qua đó, “Sao rồi? Phòng vệ sinh không có quét vôi hả?”

Tôi còn tưởng các vấn đề cất sửa như là chưa có quét vôi đến nơi đến chốn hoặc là ống nước chưa lắp xong, nhưng lúc ánh mắt nhìn lan theo Phương Thanh Sơn đến bồn cầu thì, dọa đến độ tôi cứ kêu la suốt và sà vào lòng Phương Thanh Sơn: “Mẹ ơi, đó là gì?”

Một đám đen tịt, ánh mắt nhanh chóng quét qua, tôi không hề nhìn rõ đó là gì, chỉ cảm giác ghê tởm và kinh khủng. Giống như còn có vết máu màu đỏ thẳm.

Phương Thanh Sơn trầm giọng, kéo đầu tôi vào lòng hắn, thật chặt, nửa ngày mới hé miệng nói: “Mèo chết.”

Mèo chết?!

Cả người tôi đều tê cứng, hít một hơi lạnh, hỏi một cách không dám tin: “Sao, sao lại có mèo chết ở đây?”

Đây chính là nhà mới của chúng tôi, còn chưa dọn vào sao có mèo chết, hơn nữa đây còn có thợ xây, chẳng lẽ mấy thợ xây này giết chết mèo rồi bỏ vô bồn cầu? Bọn họ sao lại?

Tôi trước tiên là kinh tởm, tiếp tục là phẫn nộ.

Vùng vẫy khỏi người của Phương Thanh Sơn, tôi cũng không dám nhìn lần nữa, quay người bèn đi đến chỗ hai thợ xây đang quét vôi nơi phòng khách. Thở hổn hển hỏi: “Sao các anh lại như thế, không biết đây là nhà mới sao? Còn vứt con mèo chết vào bồn cầu của chúng tôi? Như vậy xui xẻo lắm có biết không, nếu chúng tôi mê tín hơn, cả nhóm thợ xây các anh sẽ gặp tai họa.”

Vốn định mở miệng quát mắng một trận, nhìn ánh mắt oan ức của hai người họ, cả người đều là bụi vôi, ngữ khí lại nhẹ nhàng, chỉ là cảnh cáo chút.

Trong đó có một anh thợ hơi ngớ người lên tiếng: “Mèo chết gì?”

Câu nói này của anh ta, làm tôi tức giận hơn, “Trong bồn cầu ở nhà vệ sinh, các anh tự vào xem, chỗ này chỉ có các anh, không phải các anh vứt vào, thì còn ai nữa?”

Hai anh thợ nhìn nhau một cái, vẫn đi xuống chiếc thang gỗ nhỏ, run rẩy bước đến phòng vệ sinh. “Ể!” Sau khi anh ta thấy mèo chết kinh tởm quá lùi lại một bước.

Bây giờ hết chối cãi rồi nhỉ. Tôi vừa sợ vừa giận, cả người đều run rẩy, nhất thời quên bén quở trách hai người họ.

Phương Thanh Sơn mở miệng, bình tĩnh hỏi hai người họ: “Là các anh bỏ vào sao?”

Người thợ cứ lắc đầu, kiên quyết phủ nhận: “Không phải chúng tôi, nhà vệ sinh sớm đã quét vôi xong, chúng tôi không có vào đó, hơn nữa nơi này cũng không có mèo, cho dù có chúng tôi cũng không thể nào tàn nhẫn giết chết đâu.”

Tôi không tin: “Các anh không vào, vậy bình thường các anh đi vệ sinh ở đâu?”

Anh thợ nhìn tôi trả lời: “Cô à, công ty chúng tôi không cho phép xả nước bừa bãi nhà chủ đâu, hơn nữa người nhà các anh chị cũng dặn dò qua, nhất định không được vào nhà vệ sinh và nhà bếp.”

Người nhà chúng tôi dặn dò? Tôi buồn bực, tôi và Phương Thanh Sơn luôn bận hôn sự, từ khi nào đưa ra lời dặn quái lạ này cơ? Không đúng, đợi đã!

Tôi theo bản năng quay đầu lại nhìn ba chồng, cơ thể hắn núp bên ngoài cửa, tôi từng bước đến gần hắn, hỏi thật chắc: “Thưa ba, lời dặn này là ba đưa ra sao?”

Ba chồng tránh ánh mắt của tôi, gật đầu.

“Con mèo chết đó cũng là ba ném hả, đúng không?” Sao tôi không nghĩ đến, chỗ này ngoài các thợ xây, cũng có ba mẹ thường hay đến, mà mẹ chồng căn bản không phải ở nhà dùi đầu làm việc nhà, thì là ở ngoài đánh mạt chược. Có thể nhìn ra chuyện thiếu đạo đức này, ngoài ba chồng thì còn ai nữa.

Nghe tôi nói như vậy, ba chồng lập tức lắc đầu, ánh mắt căng thẳng nhìn tôi: “Không phải ba đâu, con dâu à, ba làm sao lại bỏ cái thứ dơ bẩn vào nhà mới của chúng ta được.”

Bạn đang đọc Đoạt mệnh kinh hôn của Giang Phong Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Suxiaomin
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.