Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người trẻ tuổi nên xao động

Phiên bản Dịch · 1829 chữ

Tô Thần vốn cho rằng cuộc đời mình đã được định hình.

Từ khi tốt nghiệp đại học, sau đó trở về nhà kế thừa gia nghiệp hơn một đời mà trong mắt người bình thường được xem là giàu có, cưới một cô vợ xinh đẹp đức hạnh, có được đứa con của mình.

Đó không phải cuộc sống rất tốt đẹp sao?

Nhưng anh lại luôn cảm thấy cuộc đời mình thiếu một thứ gì đó.

Cho đến một ngày, tận sâu trong tâm trí anh vang lên một giọng nói bí ẩn, sau đó có được “Hệ thống nam thần hoàn mỹ”.

Một khắc đó, anh ý thức được cuộc đời mình không chỉ như vậy.

Người trẻ tuổi nên xao động một chút.

Bởi vì gen của cha mẹ tốt, cho nên khi lên cao trung anh cũng là một nam thần trong lòng nữ sinh toàn trường, sau khi lên đại học thì bắt đầu sa sút, mỗi ngày đều ngâm mình trong ký túc xá chơi game ăn cơm hộp, một khuôn mặt khôi ngô dần dần trở nên to tròn.

Một thân hình mập mạp đã phá hủy tất cả, từ đó có rất ít nữ sinh chú ý tới anh.

Anh cũng không cảm thấy sao cả.

Bạn gái thì sao, có vui như chơi trò chơi không?

Có quá ít chuyện yêu đương ở đại học có thể đi đến bước cuối cùng, lãng phí thời gian này để làm gì?

Dù sao trong nhà cũng có nhà có xe có tiền, còn sợ không cưới được cô vợ xinh đẹp sao?

Chỉ có điều, sau khi có được hệ thống anh đã tỉnh ngộ.

Nếu muốn trở thành nam thần hoàn mỹ, điều đầu tiên đương nhiên cần phải có giá trị nhan sắc tương ứng.

“Thuần thục chạy bộ 100 mét +5!”

“Thuần thục chạy bộ 100 mét +5!”

“Thuần thục chạy bộ 100 mét +5!”

……

Trong một phòng tâp thể hình ở Ma Đô, Tô Thần cắn răng kiên trì chạy với tốc độ nhanh trên máy chạy bộ, đồng thời trong đầu hiện lên từng tin tức.

Anh đã tập thành thói quen, đây là công năng của hệ thống.

Trong đầu anh có một trang kỹ năng giống như trò chơi, phía trên có mấy trăm mục lớn nhỏ, có những mục đã được phát sáng ví dụ như chạy cự ly dài, cử tạ, toán học, tiếng Anh...v..v...

Những biểu đồ bên dưới thì biểu hiện cấp bậc và mức độ thuần thục của kỹ năng.

Ví dụ như bây giờ cấp bậc cao nhất của anh chính là kỹ năng chạy bộ, hơn một tháng qua, mỗi ngày anh đều chạy trên cự ly 10000 mét.

Mức độ chạy bộ thuần thục (cấp cao): 49150/50000

Lúc kỹ năng vừa mới phát sáng là nhập môn, sau đó là sơ cấp, trung cấp, cao cấp, còn về sau là cái gì anh không biết rõ lắm, dù sao bây giờ vẫn chưa có kỹ năng nào đột phá tới cấp cao nhất.

Anh đã ở trong phòng tập thể hình này hơn một tháng, mỗi ngày đều dành phần lớn thời gian để tập luyện và kiểm soát chế độ ăn uống, để anh khôi phục lại nhan sắc và vóc dáng của nam thần, cũng tập cơ bụng sáu múi như người mẫu.

Giá trị nhan sắc siêu cao, vào lúc này dưới tình huống nỗ lực rơi mồ hôi càng trở nên mị lực, khiến không ít nữ sinh trong phòng tập liên tục liếc nhìn.

[Kỹ năng chạy bộ thuần thục đã đạt tới 50000, cấp bậc tăng lên cấp đại sư, mở ra kỹ năng cấp cao “Cấp độ nhanh chóng”]

Trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng nhắc nhở.

Tô Thần vội vàng kiểm tra.

Thuần thục chạy bộ (Cấp đại sư): 50000/200000

Mà ở mục kỹ năng chạy bộ bên dưới, có một muc mới được phát sáng, bên dưới mục mới còn có phần giới thiệu kỹ năng.

[Cấp độ nhanh chóng] : Kỹ năng chủ động, sau khi mở ra sẽ tăng tốc độ lên 50%, giảm một nửa tiêu hao thể lực, liên tục trong 30 phút, thời gian làm lạnh là 12 tiếng.

“Cũng có thể nói, những thứ đơn giản như chạy bộ, cử tạ chỉ tương đương với kỹ năng các trò chơi trước, chỉ cần đạt đến cấp bậc nhất định là có thể mở khóa kỹ năng cấp độ mới?”

Tô Thần rất nhanh đã hiểu rõ giả thiết này, con ngươi màu đen lóe sáng.

“Thuần thục chạy bộ 1000 mét +100!”

Kỹ năng chạy bộ sau tăng lên cấp đại sư thì mức độ thuần thục đã tăng lên rất nhiều.

Tô Thần dừng máy chạy bộ, từ phía trên bước xuống cầm chiếc khăn lông ở bên cạnh lau mồ hôi.

Lúc này, anh nhìn thấy một cô gái hơi béo tròn, nhìn rất đáng yêu bước vào phòng tập thể hình, hình như lần đầu tiên tới đây, sau khi làm thẻ ở bục phía trước thì ánh mắt vừa khẩn trương vừa tò mò đánh giá xung quanh.

Một huấn luyện viên trong phòng tập thể hình có vóc dáng vạm vỡ lập tức đi qua đó, nhiệt tình trò chuyện với cô gái, đơn giản chính là muốn cô gái mua tiết học của anh ta.

Huấn luyện viên này nói chuyện rất khéo léo, đầu tiên tán gẫu với cô gái, không hề nói tới chuyện yêu cầu mua tiết học của anh ta, bộ dạng có thể nói là miễn phí dạy cho cô.

Tô Thần ngẫu nhiên nghe được em gái này là học muội năm nay sắp vào trường đại học Ma Đô.

Một khi đã như vậy, là một người học trưởng đương nhiên không thể để học muội của mình tiêu tiền uổng phí được.

“Em gái, em muốn giảm béo sao?” Tô Thần cầm chai nước thể thao của mình, hô lên.

Cô gái nhìn Tô Thần với ánh mắt kinh ngạc, nhìn thấy áo T- shirt trên người anh bị mồ hôi làm ướt đẫm, trong đôi mắt to long lanh như nước hiện lên vẻ sùng bái.

“Nếu không ngại anh có thể dạy em, chúng ta cùng nhau nỗ lực.” Tô Thần hơi mỉm cười.

Trong lòng Lâm Vũ Manh không hiểu vì sao lại run lên, nụ cười của người nam sinh trước mặt quả thực rất có mị lực.

Sau khi hồi phục tinh thần, khuôn mặt Lâm Vũ Manh ửng đỏ gật đầu nhỏ.

“Tới đây, anh dạy em chạy bộ.” Tô Thần vẫy vẫy tay.

“Vâng vâng!!”

Đôi mắt to của Lâm Vũ Manh chớp chớp rồi gật đầu, nhìn rất đáng yêu, bước nhanh qua đó.

Sắc mặt của huấn luyện viên khẽ biến tức giận trừng mắt với Tô Thần, trách anh đã phá hủy thu nhập sắp tới tay của mình, nhưng lại không có biện pháp gì.

“Em đi trước một lúc, hoạt động phần dưới cơ thể, sau đó dựa vào tình huống để điều chỉnh tốc độ chạy chậm, đây là bắt đầu, đây là dừng lại……”

Tay của Tô Thần cầm tay cô gái dạy cô gái cách sử dụng máy chạy bộ.

Cũng không phiền toái, cô gái rất nhanh đã học xong, sau đó điều chỉnh một tốc độ thích hợp và ở mặt trên cũng bước nhanh hơn.

Tô Thần vừa bổ sung lượng nước vừa tán gẫu với cô gái.

“Đây là lần đầu tiên em tới phòng tập thể hình sao?”

“Đúng vậy, không phải là nghỉ hè sao cho nên có chút lười nhác, không cẩn thận béo lên một chút, hi hi……”

Cô gái xấu hổ lè lưỡi.

Tô Thần bị bộ dạng đáng yêu của cô chọc cho cười: “Anh nghe nói em thi đậu đại học Ma Đô, anh cũng là sinh viên đại học Ma Đô, khoa tài chính khai giảng này là lên năm hai.”

“Thật sao? Nều nói như vậy anh chính là học trưởng rồi, chào học trưởng.” Cô gái ngọt ngào gọi một tiếng.

“Chào học muội, đúng rồi, vẫn chưa tự giới thiệu anh tên là Tô Thần.”

“Em tên là Lâm Vũ Manh.”

Hai người rất nhanh đã trở nên quen thuộc, nói chuyện rất vui vẻ.

Hiển nhiên Lâm Vũ Manh rất ít khi vận động, chạy chưa tới mười phút đã thở hồng hộc rồi.

“Học trưởng, em, em chạy hết nổi rồi.”

“Lần đầu tiên đều như vậy, quen rồi sẽ được thôi, em có thể nghĩ tới đồ ăn em thích ăn, nghĩ tới quần áo xinh đẹp mà em mặc không vừa, như vậy sẽ có động lực hơn.” Tô Thần cười nói.

Vẻ mặt Lâm Vũ Manh nghiêm túc gật đầu, quần áo xinh đẹp cô không muốn, trong đầu chỉ có chocolate, thạch rau câu, bánh kem……

Quả nhiên, lập tức cảm thấy cả người càng có thêm động lực.

“Hồ đồ, cô làm như vậy sẽ bị thương, mau dừng lại đi, tôi đưa cô đi tập dụng cụ.” Vị huấn luyện viên tên Cố Tráng đã đi tới, trầm mặt nói với Lâm Vũ Manh.

Lâm Vũ Manh nhìn anh ta, ánh mắt dò hỏi nhìn Tô Thần.

“Đừng nghe anh ta, em mới chạy không bao lâu, về dụng cụ lát nữa anh sẽ dạy cho em.” Tô Thần lạnh nhạt nói.

“Vâng!”

Lâm Vũ Manh cười gật đầu.

“Cậu đang hại cô ấy, chạy với cường độ cao như vậy sẽ làm đầu gối bị thương.” Cố Tráng trợn mắt nhìn Tô Thần.

Vẻ mặt Tô Thần lạnh nhạt liếc nhìn anh ta, không thèm để ý.

“Cậu, cậu chính là hồ đồ, là hại người.” Cố Tráng tức phát điên.

“Học muội, em có bằng lòng hồ đồ cùng anh không?” Tô Thần nhìn Lâm Vũ Manh cười nói một câu.

Lâm Vũ Manh sửng sốt, sau đó rụt rè nhìn Cố Tráng, nhẹ nhàng gật đầu.

Con gái đều là động vật thị giác, so với một huyến luyện viên có chút dọa người, đương nhiên càng bằng lòng tin tưởng Tô Thần.

“Cậu chỉ là một đứa trẻ, cậu có thể hiểu về tập thể hình sao?” Cố Tráng trừng mắt tức giận chất vấn Tô Thần.

Nghe thấy tên gọi một đứa trẻ, Tô Thần nhíu mày: “Vậy…… Tới so bì?”

Cố Tráng có chút sửng sốt, lập tức không phục nói: “So thì so, tôi sợ cậu sao? So cái gì?”

“So cái này, lúc nãy tôi đã chạy 10000 mét đã để anh chiếm được tiện nghi rồi, sau 30 phút, ai có thể chạy khoảng cách xa hơn thì người đó thắng, nếu anh thua thì đừng tới làm phiền chúng tôi.” Tô Thần cười khẽ nói.

Bạn đang đọc Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần (Bản Dịch) của Lưu Lãng Cẩu Đích Bi Ai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThúyHường
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.