Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cây Giống Trà Bích Xuân

Phiên bản Dịch · 3074 chữ

Tô Dật đã trở về căn phòng mà mình đã mướn.

Sau khi hắn khóa cửa phòng lại thì không chờ đợi gì nữa mà lập tức nằm lên giường, sau đó ý thức đi vào Công Đức điện.

Cảnh vật vẫn giống như trước đó, điều này khiến cho Tô Dật cảm thấy thật là hưng phấn mà muốn kêu to lên.

Đáng tiếc là bởi vì Công Đức điện thay thế trái tim của hắn, cũng sẽ không thể tách rời ra khỏi cơ thể của hắn cho nên hiện tại hắn chỉ có thể đưa ý thức đi vào trong Công Đức điện mà cơ thể thì không thể tiến vào.

Tuy nhiên, Tô Dật lại cảm thấy mình và thực tế cũng không khác nhau gì. Ngay cả vết sẹo trên ngực cũng giống nhau như đúc.

Bây giờ hắn cũng không rỗi rãnh đâu mà đi nghiên cứu những thứ này. Điều mà hắn muốn làm nhất bây giờ là muốn nghiên cứu cho thật tốt về hệ thống Chí Tôn Công Đức, tìm tòi ra những khả năng lớn nhất của nó.

Thế là Tô Dật lại mở thuộc tính bên ngoài ra một lần nữa.

Kí chủ: Tô Dật

Sức chiến đấu: 6 điểm

Nguyên lực: 0 : 0 điểm

Điểm công đức: 0 điểm

Thiên phú: Công đức Luyện Thể Thuật (chưa kích hoạt ), vận mệnh chi nhãn (chưa kích hoạt )

Chủ điện: Chí Tôn Công đức điện

Phân điện: Vườn thuốc điện (chưa kích hoạt )

Vừa tiếp thu vừa tiêu hóa một lượng tin tức lớn, hiện tại thì Tô Dật đã nắm rõ các thuộc tính là như thế nào.

Thuộc tính khiến hắn dễ dàng lý giải nhất chính là sức chiến đấu.

Bởi vì hiện tại trong nước, à mà không nói đúng hơn là trên toàn thế giới đều đã làm qua trắc nghiệm để thử cơ cấu về lực chiến đấu.

Nhiều năm về trước, chính phủ các nước trên thế giới đều khuyến khích công dân luyện võ. Tới nay thì việc cường thân kiện thể đã khiến cho các loại võ quán mở đầy ở khắp nơi, các trường dạy các loại võ cũng càng ngày càng nhiều. Hơn nữa chính phủ các nước trên thế giới còn đưa ra một bộ tiêu chuẩn chính là giá trị sức chiến đấu, để cân nhắc thực lực của mỗi người.

Giá trị sức chiến đấu là tổng hợp tố chất cơ thể, sức mạnh, các loại phương diện về tốc độ mà ước định ra.

Người bình thường thì phần lớn giá trị sức chiến đấu duy trì ở mức bảy đến tám điểm.

Trải qua thời gian dài rèn luyện cơ thể hợp lý cùng với luyện võ thì giá trị sức chiến đấu có thể đạt đến mười điểm thậm chí là cao hơn.

Mà giá trị sức chiến đấu của Tô Dật chỉ có 6 điểm. Điều này cho thấy thể chất của hắn không được tốt lắm. Thấp hơn cả một người bình thường. Việc này chứng tỏ rằng đây lạ hậu quả của việc thiếu dinh dưỡng và ít rèn luyện cơ thể.

Khi dò xét giá trị sức chiến đấu của hệ thống công đức, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ.

Về phần điểm công đức và nguyên lực, tuy rằng Tô Dật biết đại loại là nó muốn chỉ cái gì nhưng lại không biết làm sao để thu được, chỉ có thể tạm thời gác sang một bên.

Về thiên phú thì có công đức Luyện Thể Thuật cùng với vận mệnh chi nhãn, hiện tại cũng ở trạng thái chưa kích hoạt.

Điều kiện để vận mệnh chi nhãn kích hoạt là giá trị sức chiến đấu phải đạt tới 10 điểm. Về điểm này thì Tô Dật cũng chưa thể đạt tới được nên cũng tạm thời không có cách nào kích hoạt nó.

Về phần công đức Luyện Thể Thuật, điều kiện để kích hoạt nó thì lại vô cùng đơn giản rồi, chỉ cần hắn chọn truyền tải thông tin là được rồi.

Thế là Tô Dật lập tức chọn truyền tải thông tin.

Rất nhanh chóng thì trong đầu của hắn đã xuất hiện rất nhiều hình vẽ về các động tác giống như là một bộ quyền pháp lại y như là chưởng pháp, nhìn cái nào cũng chỉ có như thế.

Những động tác này chính là Chí Tôn Luyện Thể Thuật chiêu thức thứ nhất, có thể làm tăng giá trị sức chiến đấu của hắn.

Bởi vì hiện tại vẫn chưa hoàn toàn biết rõ hết hệ thống công đức cho nên Tô Dật đành để Luyện Thể Thuật sang một bên mà tiếp tục nghiên cứu.

Cuối cùng chỉ còn lại một hạng mục phân điện mà thôi. Trên đó hiện lên vườn thuốc điện, cũng giống như mấy cái kia, vẫn là chưa kích hoạt.

Bởi vì không cần điều kiện để kích hoạt nên Tô Dật lập tức chọn kích hoạt vườn thuốc điện.

Một luồng ánh sáng lớn đi qua, trên bức tường trái của cung điện đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, ở trên còn khắc ba chữ lớn: "Vườn thuốc điện."

Tô Dật rời khỏi Long Văn bảo tọa rồi đi thẳng đến vườn thuốc trong cung điện.

Vườn thuốc trong điện là một khu vực còn có một dòng suối để uống nước, cuồn cuộn từ trong mặt đất trào lên.

Cùng lúc đó hắn cũng nhận được một ít thông tin mới rằng đất của vườn thuốc này đều có thể dùng để gieo trồng bất kỳ loại cây nào, thổ nhưỡng và nước suối có tác dụng làm cho tốc độ sinh trưởng của nó lên rất nhanh. Có thể nhanh gấp năm lần bình thường, đồng thời còn tối ưu hóa gien của nó.

Với những đặc điểm này thì nếu mà có gieo một ít hạt giống của những loại cây quý hiếm thì việc phát tài và trở nên giàu có đều hoàn toàn không có vấn đề gì và Tô Dật cũng không cần lại buồn rầu vì chuyện tiền bạc nữa.

Chỉ đáng tiếc là toàn bộ Công Đức điện, hắn chỉ có thể lấy đồ vật đi ra ngoài nhưng không thể mang vào.

Tuy nhiên cũng may là lúc Tô Dật kích hoạt vườn thuốc điện thì đã lấy được mười loại cây cùng mười giọt Thủy Linh Tuyền. Đó chính là phần thưởng cho việc kích hoạt vườn thuốc điện.

Cây giống: Hạt giống trà Bích Xuân, mang đặc điểm sinh trưởng nhanh và cho sản lượng cao. Một năm có thể thu hoạch đến sáu lần, lá trà mới mọc ra có hương vị thanh khiết, đồng thời có tác dụng an thần, sáng mắt, giảm huyết áp, tăng cường sức miễn dịch và chống ung thư...

Thủy Linh Tuyền: Do công đức và nguyên lực mà chuyển hóa thành Thủy Linh Tuyền, có thể thay đổi chủng loại của thực vật và gia tăng tốc sinh trưởng một cách hiệu quả.

Đây cũng là giới thiệu của hệ thống công đức về cây giống trà Bích Xuân và Thủy Linh Tuyền. Đồng thời cũng cho Tô Dật biết rằng loại trà Bích Xuân này không phải là do thượng đế tạo ra mà là loại trà hữu ích độc quyền của hệ thống công đức.

Hạt giống của trà Bích Xuân này cần ngâm vào Thủy Linh Tuyền trước rồi mới có thể trồng. Nếu không lúc thu hoạch thì chẳng những sản lượng thấp đi rất nhiều mà mùi vị cũng rất kém.

Tô Dật lập tức đi ngâm hạt giống trà vào trong Thủy Linh Tuyền trước. Chỉ có mười giọt Thủy Linh Tuyền thôi nên rất nhanh đã biến mất hoàn toàn không còn nữa.

Sau đó, hắn gieo mười hạt giống trà Bích Xuân trồng trên thổ nhưỡng của vườn thuốc điện.

Sau khi chôn xuống thổ nhưỡng thì nhanh chóng bắt đầu nảy mầm. Trước tiên là mọc rễ, sau đó lại dài ra rồi xuất hiện chồi mầm, thẳng cho đến khi trở thành ba bốn cây con rồi thì mới từ từ phát triển chậm lại.

Tô Dật trợn tròn mắt, há hốc mồm kinh ngạc. Thủy Linh Tuyền này hiệu quả thật sự là quá mức thần kỳ, khiến hắn không ngừng cảm thấy khâm phục một cách kỳ lạ.

Đương nhiên cũng nhờ có tác dụng của thổ nhưỡng mà làm cho loại cây giống trà Bích Xuân này đã thuộc loại sinh trưởng nhanh nay lại tăng thêm. Cho dù là vậy thì cũng thật là quá thần kỳ.

Tô Dật thấy rất nhanh thì hắn sẽ có thể thu hoạch được những lá trà đầu tiên. Hắn thật sự rất nóng lòng chờ mong để xem những sản phẩm lá trà của hệ thống công đức sản xuất ra ruốt cuộc là sẽ có cái gì khác với những loại thông thường.

Đáng tiếc là Thủy Linh Tuyền đã dùng hết rồi. Nếu không, hôm nay hắn rất muốn được nếm trải thử hương vị của trà Bích Xuân.

Chờ cho những cây con trà Bích Xuân này trưởng thành thì Tô Dật cũng rời khỏi Công Đức điện mà trở về thực tế.

Hiện tại hệ thống Công Đức Chí Tôn cũng chỉ còn lại công đức Luyện Thể Thuật là chưa có thử qua còn những cái có thể thử thì hắn đều đã thử.

Phòng mà Tô Dật mướn rất nhỏ, chỉ có hơn ba mươi mét vuông, một nhà vệ sinh lại cộng thêm ở trong phòng cất giữ không ít kem phấn là dụng cụ kiếm tiền của hắn cho nên không gian lại càng thêm nhỏ.

Hắn dồn tất cả đồ vật sang bốn phía. Rồi đứng ở giữa dựa theo những động tác được vẽ sẵn trong đầu mà bắt đầu tu luyện.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên mà Tô tu luyện nhưng tất cả các động tác trong chiêu thức thứ nhất của Chí Tôn Luyện Thể Thuật đều không phức tạp lắm. Khi bắt tay vào làm thì đặc biệt rất là dễ nên hắn có thể nhanh chóng nhớ kỹ được hết tất cả các động tác dễ như là ăn cháo.

Những động tác này nhìn thì rất đơn giản. Tách ra đánh riêng thì cũng không có gì khó.

Nhưng nếu như gom toàn bộ chiêu thức lại mà đánh thì lại trở nên rất khó.

Trong quá trình tu luyện, Tô Dật cảm thấy trong cơ thể hình như có một lượng nhiệt lớn đang thiêu đốt cơ thể vậy. Chỉ cần dừng lại một cái thì nhiệt lượng kia lại biến mất không còn tăm tích.

Không được bao lâu thì toàn thân hắn đã vã mồ hôi. Nó dính ướt đẫm trên người rồi bị bốc hơi làm cho nhiệt độ càng ngày càng nóng.

Tuy rằng mệt chết đi được nhưng Tô Dật lại cảm thấy thoải mái vô cùng. Thời gian càng lâu thì hắn càng thấy sảng khoái hơn.

Chiêu thức thứ nhất rất tiêu hao năng lượng và thể lực vô cùng. Chỉ trong vòng mười phút thì hắn đã bất lực mà nằm co quắp trên mặt đất. Hơn nữa, hắn cảm thấy vô cùng đói bụng, đau đến mức khổ sở.

Sau khi khôi phục một chút thể lực cộng thêm việc ăn bánh mì đến no căng cả bụng nên Tô Dật mới cảm giác dễ chịu một chút.

Hắn thở dài tự nói với mình: "Hóa ra thể chất của mình kém như vậy."

Sau khi tu luyện công đức Luyện Thể Thuật, Tô Dật mới biết thể chất của mình gầy yếu như thế. Đừng nói là kiên trì được mười phút mà ngay cả tu luyện được hoàn chỉnh chiêu thức thứ nhất cũng đều không được.

Chả trách sao mà hệ thống công đức chỉ cho hắn sáu điểm giá trị sức chiến đấu mà theo tình hình này thì hoàn toàn không hợp lý.

Tuy cả người bất lực nhưng Tô Dật lại cảm thấy vô cùng sảng khoái. Sau khi thể lực của hắn đã khôi phục lại như cũ thì hắn lập tức tập trung vào tu luyện.

Ai mà lại không muốn được mạnh hơn, đặc biệt ở một thế giới như bây giờ thì thực lực chính là đại diện cho tất cả.

Thực lực càng mạnh mới có thể có thêm nhiều tự do tự tại. Người nhà cũng an toàn hơn.

Trước đây Tô Dật không có cơ hội, không có điều kiện để đi tu luyện, dù sao cùng văn phú võ, cho nên hắn mới chưa từng có nghĩ tới tu luyện.

Nhưng hiện tại thì công đức Luyện Thể Thuật chính là cơ hội để cho hắn trở nên mạnh hơn. Tự bản thân trải qua một sự thay đổi lớn.

Thử hỏi sao Tô Dật có thể từ bỏ được chứ. Làm sao có thể không quý trọng nó.

Mệt mỏi nằm dài trên mặt đất, hắn lại một lần nữa từ dưới đất bò dậy, cả thân thể mệt mỏi nhưng trong lòng hắn lại tràn đầy nhiệt quyết.

Cho đến khi nhận được một cú điện thoại thì Tô Dật mới ngừng việc tu luyện lại.

Đó là chủ quán bar mà hắn đang làm. Mà cũng nhờ cú điện thoại này mới khiến hắn ý thức được rằng thời gian đã trôi qua rất lâu rồi.

Tuy nhiên hôm nay Tô Dật lại không có cách nào để đi làm bởi vì hiện giờ đây hắn đang cảm thấy toàn thân đau nhức lại cộng thêm việc tu luyện làm tiêu hao đi rất nhiều thể lực. Với trạng thái bây giờ thì thật không thích hợp để đi làm.

Cho nên dù thế nào thì hôm nay hắn cũng quyết định đêm nay phải xin nghỉ một lần.

Ở trong điện thoại, Tô Dật nói với chủ quản rằng: "Chủ quản Tiếu, hôm nay tôi có chút không thoải mái, muốn xin nghỉ một ngày."

Rất nhanh, việc xin nghỉ này lập tức được phê chuẩn. Chủ quản Tiếu không hề nói gì, chỉ là kêu hắn nghỉ ngơi thật tốt, đợi khỏe lại rồi đi làm là được rồi.

Sau khi để điện thoại di động xuống, Tô Dật chuẩn bị tìm một ít đồ ăn. Sau đó lấp đầy bụng rồi lại tiếp tục tu luyện công đức Luyện Thể Thuật.

Nhưng khi nhận được một tin nhắn ngắn thì hắn bất lực mà nằm co quắp trên giường. Cả người hiện ra vẻ vô cùng chán chường.

Tin nhắn rất đơn giản, cũng chỉ có một câu: "Ngày mai em phải rời đi rồi. Anh có thể đến tiễn em không?" Tên ghi chú phía dưới là Dĩnh nhi.

Dĩnh nhi, tên đầy đủ là Thích Mộng Dĩnh - bạn gái của Tô Dật. Hôm trước hai người vừa mới chia tay mà người chủ động đưa ra lời chia tay chính là Tô Dật.

Bởi vì vào hai ngày trước, mẹ của Thích Mộng Dĩnh đến tìm hắn nói chuyện, hi vọng hắn sẽ rời xa Thích Mộng Dĩnh.

Người mẹ nào cũng đều hi vọng con gái của mình có thể có cuộc sống tốt hơn. Cái này cũng không trách được, Tô Dật cũng có thể hiểu được. Dù sao chuyện gia đình của hắn bây giờ thật sự rất là gay go.

Vì nửa năm trước, trong nhà xảy ra một ít biến cố, vì muốn lập nghiệp trở lại mà hắn thì lại đang học đại học nên hắn dứt khoát lựa chọn thôi học, đồng thời bắt đầu liều mạng đi làm kiếm tiền nhưng mỗi tháng thì cũng chỉ đủ ăn mà không có dư được đồng nào.

Mà mẹ của Dĩnh nhi cũng chính do tình hình như vậy mới tìm Tô Dật. Bà hi vọng rằng con gái sẽ có được một cuộc sống tốt, không muốn con gái đi theo Tô Dật mà chịu thiệt.

Cho nên bà Thích đã lấy ra một tấm chi phiếu trị giá 200 ngàn, nếu như Tô Dật quyết định chia tay với Thích Mộng Dĩnh thì 200 ngàn này chính là của hắn.

Tô Dật thật sự rất cần tiền, số tiền kia có thể giúp đỡ hắn rất lớn. Phải nói là dư luôn.

Tuy nhiên thứ khiến hắn phải thay đổi chủ ý chính là câu nói của mẹ Dĩnh Nhi rằng: "Dĩnh nhi đã được trúng tuyển vào đại học Yale."

Mà chuyện này, Tô Dật lại hoàn toàn không biết. Hắn biết lý tưởng lớn nhất của Thích Mộng Dĩnh chính là được vào đại học Yale để học.

Nếu Thích Mộng Dĩnh không nói ra thì chứng tỏ cô không muốn cho hắn biết chuyện này, bởi vì cô không muốn rời xa hắn.

Tô Dật biết rằng chỉ khi rời xa hắn thì Thích Mộng Dĩnh mới có được một tương lai tốt hơn cho nên cuối cùng hắn cũng làm theo yêu cầu của Bà Thích mà lựa chọn chia tay với Thích Mộng Dĩnh. Nhưng hắn cũng không có lấy số tiền kia. Hắn chỉ muốn giúp cô có thể hoàn thành lý tưởng của mình.

Thế là buổi tối hôm đó, hắn lập tức hẹn Thích Mộng Dĩnh ra rồi nói lời chia tay.

Buổi tối hôm ấy, Thích Mộng Dĩnh khóc nức nở, một mực hỏi hắn tại sao nhưng hắn lại chẳng hề nói một câu nào.

Cho dù có bị Thích Mộng Dĩnh hiểu lầm rằng hắn đã nhận 200 ngàn kia thì hắn cũng không giải thích.

"Lẽ nào anh xem tiền còn quan trọng hơn em sao?" Sau khi Thích Mộng Dĩnh nói ra câu nói này, Tô Dật chỉ cảm thấy lòng mình đau như dao cắt.

Cuối cùng hắn vẫn lựa chọn im lặng, kiên quyết một chút thì Dĩnh Nhi sẽ sớm thoát khỏi đau khổ.

Bởi vì Tô Dật biết rằng chỉ có cách xa nhau thì Thích Mộng Dĩnh mới chịu đi đến đại học Yale.

Có lúc nhu nhược mới phải cần đến dũng khí lớn nhấtđức

Bạn đang đọc Đô Thị Dị Hóa ( Bản Dịch ) của Nhất Mộng Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cephutbon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.