Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăng cấp! Chấp Chưởng Sinh Tử!

Phiên bản Dịch · 1371 chữ

Chương 30: Thăng cấp! Chấp Chưởng Sinh Tử!

Những ngày không thể làm màu nhanh chóng trôi qua, cách thời gian đánh chết đám người Lý Như Ý đã một tuần.

Mấy ngày này, mỗi ngày Tu Thần đều là trêu chọc đám nhóc kia, ăn gà nướng uống rượu trái cây, ngày trôi qua coi như là vô cùng thoải mái.

Tu Thần phát hiện, hắn cũng rất hưởng thụ cái cuộc sống như cá muối này.

Hắn mở bảng thuộc tính của mình ra.

Ký chủ: Tu Thần

Điểm lĩnh vực: 0

Điểm kinh nghiệm: 24513

Cấp bậc lĩnh vực: 2 (Tu Vi Vô Địch, Điểm Hóa Vạn Vật) (có thể thăng cấp)

Kinh nghiệm cần thăng cấp: 3360 / 10.000

Phạm vi lĩnh vực: 2832 x 2832 x 2832

Giống như phỏng đoán của Tu Thần lúc trước, giết chết cường giả Thần Thông cảnh có thể đạt được 1000 điểm lĩnh vực và 10.000 điểm kinh nghiệm.

Chỉ giết hai người Uông Hải và Lý Như Ý thôi, mà phần thưởng rơi ra đã nhiều hơn số lượng Tu Thần gom góp mấy tuần trước.

Hiện tại phạm vi vô địch của hắn đã bao trùm một phần mười diện tích núi Thiên Tử.

Nhưng cấp bậc vẫn là cấp 2.

Hắn có thể thăng cấp lên cấp 3 - Chấp Chưởng Sinh Tử ngay lập tức, nhưng hắn không làm thế.

Hắn hủy bỏ mục tự động thăng cấp, vẫn luôn lưu trữ điểm kinh nghiệm, chỉ dùng điểm lĩnh vực.

Vì sao không thăng cấp?

Bởi vì tâm tình hắn hiện giờ đang vô cùng rối rắm.

Nếu như hắn có thể Chấp Chưởng Sinh Tử, vậy có phải là có thể làm ông lão sống lại hay không?

Nhưng nếu quả thật làm ông lão sống lại, thì bản thân lão nhân kia có đồng ý chăng?

Ngồi tọa hóa nhiều tháng như vậy mới chọn được một ngày tốt giờ lành để tọa hóa, sau đó lại bị hắn làm cho sống lại? E là ông lão sẽ mắng chết hắn đấy.

Nhưng nếu đã Chấp Chưởng Sinh Tử mà lại không làm ông lão sống lại, thì hình như không đúng lắm.

Dù sao, lúc trước nếu không có ông lão thu giữ hắn, thì hắn đã sớm chết ở chỗ nào rồi, cho nên mấy ngày nay hắn vẫn luôn rối rắm vấn đề này.

[Ký chủ, vì sao lại chậm chạp không thăng cấp vậy?] Hệ thống hỏi.

"Ta sợ ta nhịn không được làm ông lão sống lại." Tu Thần thở dài một tiếng.

[Cứ làm theo nội tâm là được.] Hệ thống nói.

Tu Thần chế nhạo hỏi: "Lúc trước không phải ngươi nói ông lão là nhân tố không ổn định sao? Ta làm ông ấy sống lại ngươi không sợ hả?"

[Bản hệ thống chỉ có thời điểm kích hoạt là yếu ớt nhất, sau khi kích hoạt thành công thì không có vấn đề gì nữa rồi, ngài đương nhiên vô địch.] Hệ thống nói.

Hay cho một câu đương nhiên vô địch.

Tu Thần cười cười.

"Thăng cấp." Tu Thần trầm mặc một lát nói với hệ thống.

[Có muốn làm Thiên Nguyên Tử sống lại không?] Hệ thống hỏi.

Tu Thần nhìn cây liễu bên cạnh phần mộ ông lão, lắc lắc đầu.

"Không cần đâu, nếu ta làm ông ấy sống lại, e rằng sẽ bị chửi chết. Lão muốn chết đã lâu như vậy, con đường tìm chết mệt mỏi như vậy, thật vất vả mới chết thành công, ta lại làm ông ấy sống lại thì ông ấy sẽ giết người đấy."

Giờ khắc này, Tu Thần bỗng nhiên nghĩ thông suốt.

Mỗi người đều có lựa chọn của mình, mà tử vong cũng là do bản thân lão lựa chọn.

Hắn là đồ đệ cuối cùng của ông lão, hẳn nên tôn trọng ý nguyện của lão.

Chết, phải để cho lão chết một cách triệt để, chết một cách yên tĩnh ung dung, không nên vụt thây quấy nhiễu.

[Chúc mừng ký chủ, lĩnh vực vô địch thăng cấp lên cấp 3!]

[Thăng cấp thành công, mở ra năng lực Chấp Chưởng Sinh Tử.]

Cấp bậc lĩnh vực: 3 (Tu Vi Vô Địch, Điểm Hóa Vạn Vật, Chấp Chưởng Sinh Tử)

Kinh nghiệm cần thăng cấp: 17837 / 1.000.000

Phạm vi lĩnh vực: 2832 x 2832 x 2832

Nhìn kinh nghiệm cần thăng cấp, con mắt Tu Thần lập tức trợn tròn.

Muốn lên cấp tiếp theo cần tới một triệu điểm kinh nghiệm! Lập tức cao gấp trăm lần.

Hắn còn tưởng sẽ chỉ cần khoảng một trăm ngàn, thì đi giết mười cường giả Thần Thông cảnh là có thể thăng cấp rồi.

Hắn nhỡ rõ, từ cấp 1 lên tới cấp 2, điểm kinh nghiệm mới chỉ gấp mười thôi...

Đợi chút...

Nếu dựa theo cấp số mũ mà tính thì... Cấp tiếp theo chẳng phải là gấp ngàn lần sao?

Sau đó là gấp mười ngàn, rồi gấp trăm ngàn lần...

Móa ơi...

Số điểm khủng bố như vậy! Mẹ nó ông đây đi đâu mà tìm được nhiều điểm kinh nghiệm như thế chứ!

Tu Thần tức giận mắng hệ thống trong lòng.

[Thăng cấp cần hao phí nhiều năng lượng như vậy là chuyện bất đắc dĩ, ta cũng không có cách nào...] Hệ thống nhỏ giọng nói thầm.

Tu Thần có chút sửng sốt, nghẹn họng không nói được lời nào.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy giọng điệu hệ thống ấm ức như vậy.

"Được rồi, cũng chỉ là có chút tức giận mà thôi, không cần vội, chúng ta từ từ sẽ tới. Hiện tại, nên đi thử xem năng lực Chấp Chưởng Sinh Tử này rốt cuộc nghịch thiên cỡ nào."

Tu Thần đứng dậy, sau đó thân thể biến mất tại chỗ, tiếp theo hắn xuất hiện ở một chỗ trong rừng rậm, tính từ đỉnh núi xuống thì khoảng 2000 m.

Nơi này hiện tại cũng là phạm vi vô địch của hắn.

Tay phải Tu Thần túm vào trong hư không, một con cự mãng ba mắt bị hắn kéo từ trong sơn động ra ngoài.

Ba con mắt lớn cỡ nắm tay của con cự mãng ba mắt kia trợn tròn như sắp nứt ra, vẻ mặt ngơ ngác.

Ông đây đang ngủ ngon giấc, sao bỗng nhiên lại xuất hiện ở bên ngoài rồi?

Mà chuyện càng khiến nó sợ hãi hơn là, nó không thể động đậy!

Hửm?

Tên nhân loại này nhìn rất quen mắt nè!

Đợi chút, không phải hai năm trước ông đây đuổi hắn cùng một ông lão tới mức tè ra quần hay sao?

Tại sao hiện giờ lại lợi hại như vậy rồi?

Hắn muốn làm gì?

Sau khi tu luyện thành công thì tìm ta báo thù hả?

Giờ phút này, trong đầu cự mãng ba mắt hiện lên đủ loại ý nghĩ.

Con ngươi của nó chỉ có một vòng sáng, là yêu quái cấp một.

"A, đã lâu không gặp nhỉ." Tu Thần thấy con cự mãng ba mắt này thì lập tức vui mừng nói.

Con cự mãng ba mắt này còn là người quen cũ của hắn đấy, trên đầu nó có một cái lỗ là do ông lão lúc trước đập ra.

"Tìm ngươi cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là thử một chút mà thôi." Tu Thần nói.

Thử một chút?

Vậy hẳn là không phải muốn mạng của ta.

Cự mãng ba mắt âm thầm nhẹ nhàng thở ra, sau đó nhắm mắt lại, ra vẻ dù sao hiện giờ ta cũng không đánh lại ngươi, chỉ cần không giết ta là tốt rồi. Muốn thử gì thì nhanh một chút, thử xong thì lập tức thả ta đi.

"Cũng rất thức thời."

Tu Thần cười ha ha, sau đó tay phải nhẹ nhàng vẽ một đường.

Cự mãng ba mắt bị chia làm hai nửa.

???

Vì sao ta lại thấy một nửa khác của ta rồi?

Đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu của cự mãng ba mắt trước khi ý thức biến mất.

Bạn đang đọc Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi! (Bản Dịch) của Vô Địch Tái Lãng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dora
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 1622

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.