Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Đầu Đi Học Tồi Tệ - Chỉ Vì Tin Đồn...

1182 chữ

Giờ ra chơi... Có 2 người ngồi ở dưới căng tin, vừa ăn vừa nói chuyện: "Khả Nguyên! Bạn gái mày hung dữ thật đó!"

Nguyên nhăn mặt phản bác: "Đã nói với mày rồi. Không phải đâu nghe chưa?" "Xì...Mày rõ ràng là nhận người ta làm bạn gái mà bây giờ lại chối bay chối biến hả?" "Bia đỡ đạn thưa ông nội nhỏ của con! Mày biết không phải mà sao chọc tao hoài vậy?" "Ơ...Chứ biết bao nhiêu đứa con gái ở đó không nhận đại một người làm "bạn gái" đi, chọn Hạ Vi làm gì?" - Vũ Minh hỏi kèm theo nụ cười gian không đỡ nổi: "Hay là...Mày thích con gái nhà người ta rồi?" "Bớt nói nhảm một chút không có chết ai đâu" Minh đột nhiên réo lên: "Ê! Hạ Vi kìa!" Khả Nguyên theo hướng tay của Minh nhìn nó. Nó đang đi thong thả trên đường tự dưng cả người bị mất thăng bằng, "đáp cánh an toàn" xuống mặt đất bằng...cái mặt. "A!" - Nó đau điếng hét lên một tiếng rồi không ngừng rên: "Úi...Cái trán...Đau quá!" Xoa xoa cái trán bị u một cục như cái sừng, Vi đứng dậy nhìn cái con bánh bèo đang yên đang lành lại đi gạt chân nó, toan mở miệng rủa xả một hơi cho bỏ tức thì người kia đã nói trước, dùng một giọng điệu rất ư là giả tạo: "Xin lỗi nha! Mình không thấy là cậu đi tới" Nó cũng đâu có chịu kém cạnh, nở một nụ cười khinh bỉ:

]

"À...Thì ra mắt cậu kém đến thế cơ à. Một "bao gạo" 48 kg như tôi đây mà cũng không thấy. Nếu cậu biết mình "đui" thì ở yên một chỗ cho yên trời lại nước. Đi đi lại lại làm gì để gây họa cho..." Hạ Vi mắng chưa đã thì có tiếng gọi: "Bảo Ngọc! Hạ Vi! Có chuyện gì vậy?" - Vũ Minh miệng la oai oải, tay lôi Nguyên đi chỗ tới chỗ nó. Vi bực mình vì đang chửi lại bị thứ này chen vào: "Hơ...Mấy người thân nhau hả?" - Ngước lên bảng tên từng người, nó lần lượt nói: "Hoàng Khả Nguyên 11A1...Đồ hách dịch / Nguyễn Vũ Minh 11A1...Tên nhiều chuyện / Đinh Bảo Ngọc 11A2...Quân giả tạo" Nhân lúc cả ba người đều không thốt nên lời, nó bồi thêm một câu: "Mấy người hợp nhau lắm ý...Ừm...Nên gọi là gì nhỉ?...À...Bộ ba thú quý hiếm...Hahaha" Cười xong nó bỏ chạy vào căng tin, không thèm biết nguyên nhân trời ơi đất hỡi gì mà nó lại bị ngã lúc nãy luôn. Bảo Ngọc ngẫm nghĩ hồi lâu, phán xét một câu đầy triết lý: "Quả như lời đồn, bạn gái cậu thuộc dạng rất dữ dằng Khả Nguyên à!" Hắn gằng từng chữ: "Cậu lại bày trò khỉ gì để tớ bị chửi lây vậy? Hả?" "Hehe" - Bảo Ngọc vọt luôn lên lớp. "Mức độ sát thương người khác bằng lời nói rất cao. Giống y mày vậy. Tao nghĩ mày chọn đúng người rồi đó" - Minh khâm phục. "Lại bắt đầu xàm rồi" - Nguyên liếc Minh một cái rồi cũng bỏ lên lớp. Vào lúc này tại căng tin, nó vừa chen chúc mua thức ăn xong, nhìn thấy một ghế trống, đặt mông xuống ngồi thì "bịch" một tiếng, nó ngồi bẹp luôn ra đất. Hạ Vi liền đứng dậy, quay lưng lại nhìn, là một đứa con gái lớp dưới. Hừ! Dám hỗn láo với bà hả? Định dạy dỗ cho nhỏ đó nhưng lại thôi. Dù sao ta đây quân tử cũng không chấp tiểu nhân. Nhịn, nhịn thôi! "Trên kính dưới nhường" - Câu nói đó hiện lên trong đầu. Hạ Vi bước ngang qua nhỏ đó để lên lớp nhưng con nhỏ đâu có chịu buông tha cho nó, chạy nhanh lại chặn đầu, lớn tiếng nói: "SAO KHÔNG NÓI GÌ MÀ LẠI BỎ CHẠY? NGHE ĐỒN MÀY HUNG DỮ LẮM MÀ" Vi thờ ơ hỏi: "Muốn gì?" "Muốn mày tránh xa anh Nguyên ra!" Vi chợt nhận ra cái lý do mình bị u đầu lúc nãy thật nực cười, cũng vì cái tên Nguyên mà ra, khẽ mỉm cười, nó tiếc rẻ nói: "À...Thì ra là con "hám giai". Sao? Cưng thích anh Nguyên lắm hả? Nhưng tiếc quá, cưng không có cửa đâu, loại từ vòng gửi xe rồi. Vì cậu ấy đã chọn chị rồi. Biết sao đây ta?" Nhỏ đó hơi tức giận, hét lên: "MÀY CÂM ĐI! ĐỪNG CÓ XẠO SỰ! ANH NGUYÊN MÀ THÍCH MỘT ĐỨA NHAN SẮC TẦM THƯỜNG NHƯ MÀY HẢ?" "Vậy cưng nói xem! Là lý do gì nhỉ? Hay là cưng còn không bằng một đứa nhan sắc tầm thường như chị?" Vi nhìn quá trình biến đổi khuôn mặt của nhỏ mà muốn cười thật to lên - Khuôn mặt từ xanh thành tím, hết tím rồi trắng bệt, miệng run bần bật vì tức giận. Sau đó, nhanh như cắt, nhỏ sấn tới, nó không kịp né nên bị nhỏ túm tóc. Sao hả? Đấu khẩu không lại rồi dùng vũ lực? Hạ Vi cũng không vừa, giơ tay lên nắm lấy chùm tóc của nhỏ, đợi nhỏ sơ hở buông lỏng tay ra thì đẩy nhỏ ngã lăn ra đất. Còn định tát cho nhỏ một bạt tai coi như dạy dỗ thì lại bị một bàn tay ngăn lại. Cả nó và nhỏ đều ngước lên nhìn, nó thoáng ngạc nhiên. Người đó tức giận nói: "Mới ngày đầu đi học mà đã làm loạn rồi hả?". Nhìn qua nhỏ: "Còn cô nữa, mất nhận thức vừa vừa thôi chứ. Điên hay sao mà đi "đọ sức" với sư tử? Sợ bệnh viện dư giường nên muốn vô đó nằm cho bớt giường trống?" (OMG~ Gọi chị Vi mình là sư tử) Nhỏ đó ấm ức nói: "Anh Nguyên! Nó..." "Khỏi nói!" - Nguyên cắt ngang: "Hai người lên phòng Hội trưởng ăn bánh uống trà với tôi một lát cho đỡ sung sức hén!" (Anh Nguyên là Hội trưởng Hội học sinh kiêm lớp trưởng lớp 11A1 đó mấy bạn) Hạ Vi khóc than trong lòng. Ngày đầu tiên đi học mà xúi quẩy như vầy đây. Cứ tưởng tin đồn này bị dẹp tan rồi chứ, ai ngờ đâu...thằng cha này quá nổi tiếng đi, suốt ngày bị gái bao quanh. Trên đời này còn có chuyện đánh nhau giành "giai" nữa sao trời? Khổ thân nó quá! Cũng tại cái tên Nguyên chết bầm kia, hắn là cội nguồn của mọi tội lỗi. Lôi nó vô cái chuyện dở hơi này làm gì cơ chứ? Vi nghiến răng ken két, đôi mắt bốc khói nhìn cái người tên Nguyên kia, thầm rủa tại vì hắn mà mình bị u trán, bị ê mông, bị lên phòng hội trưởng ngay ngày học đầu tiên. Chúa ơi! Phù hộ cho con qua ngày mai sẽ tai qua nạn khỏi. Amen...

Bạn đang đọc Đồ Hách Dịch! Đừng Hòng Mà Yêu Tôi! của Linh Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.