Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bia Đỡ Đạn? Ngu Ngốc?

865 chữ

"Kính coong...kính coong" "Ra liền đây" - Chị Hằng nói vọng ra rồi đi mở cửa. Nhìn thấy Thiên Ân, chị mỉm cười: "Để chị kêu nó xuống, em vô nhà chờ chút nha!"

Nói xong chị liền lên lầu, vào phòng cái con heo đang ngủ nướng kia hét to: "DẬY ĐI MÀY! MÙI KHÉT NỒNG NẶC LẮM RỒI ĐÓ!" Hé mắt nhìn người phá đám trước mặt, Hạ Vi than bằng giọng ngái ngủ: "Bữa nay chủ nhật mà kêu dậy làm gì chứ?" "Con Ân kiếm mày kìa" "Nó kiếm em? Có chi vậy?" "Không biết" Cuộc đối thoại ngắn ngủi kết thúc, nó thở dài lê đôi chân bước vào phòng vệ sinh vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi đi xuống nhà dưới. Chưa kịp mở miệng hỏi đã bị chửi xối xả vào mặt: "CON QUỶ KIA BỘ MÀY ĐỊNH THẤT HỨA HẢ? TAO CHỜ CẢ TIẾNG ĐỒNG HỒ KHÔNG THẤY MẶT MŨI MÀY ĐÂU LÀ SAO?" Não của nó bây giờ mới bắt đầu hoạt động, quay trở lại lục lọi ký ức. À, chả là hồi thứ 5 hai đứa nó hẹn nhau đi mua quà sinh nhật cho con Phúc ấy mà. Chà chà mới 17 tuổi đầu mà nó lẩm cẩm ghê ý. Nó cười xuề xòa: "Hì hì...Tao xin lỗi vì để mày đợi nha. Tao không có thất hứa đâu chỉ tại..."

]

"Quên chứ gì? Mày á, chuyện gì cũng không nhớ nỗi là sao? Đầu óc bị lão hóa sớm hả? Có đi khám não chưa vậy?" - Ân bực tức bước nhanh ra khỏi cửa. Hạ Vi thấy vậy liền đi lẽo đẽo theo sau, làm bộ mặt cún con đáng yêu tội nghiệp: "Xin lỗi...xin lỗi...Tao xin lỗi mày nha...Tao không cố ý quên mà...Đừng giận nữa!...Nha...nha...Chị Ân đẹp gái dễ thương dễ mến...Em xin lỗi chị nhiều nhiều" Ân suýt chút nữa phì cười. Thiệt là, muốn giận nó cũng là cả một vấn đề mà.

Hai đứa đang đi trên đường bỗng ở đâu ra xuất hiện một đám đông nhốn nháo như là cái chợ trời. Nó tò mò quá đi. Có trộm hả? Hay đánh nhau? Biết đâu là...đánh ghen cũng không chừng. Suy nghĩ đó vừa thoáng qua trong đầu, nó liền nhanh nhẹn kéo tay con bạn thân lôi xồng xộc tới cái đám đông đó. Ai ngờ đâu, vừa nhìn thấy cảnh trước mắt, nó xụ mặt: "Xì...Thời buổi giờ thịnh hành mốt mê trai đẹp quá ha. Làm tao tưởng sắp được xem phim hay miễn phí rồi. Mất sức chạy thục mạng tới đây.... Haiz~..." Con Ân vừa bị lôi đi đến nỗi không biết trời trăng mây nước gì, nghe Vi than thở mới kịp hoàn hồn, theo tầm mắt của nó nhìn cái người đứng ở trung tâm đám đông kia, cảm thán một câu: "Oa~...Đẹp trai ghê luôn á! Hèn gì bị bu đông nghẹt là phải rồi" Hạ Vi thấy bạn mình tự dưng lại nổi hứng mê trai, châm chọc: "Hứ! Đẹp trai mà không có lấy một đứa bạn gái nào. Đẹp trai đến thế là cùng" Ân hơi bị bất ngờ, hỏi: "Ủa...Sao mày biết?" Nó nghe vậy liền vênh mặt lên tự đắc: "Tao là ai chứ? Là Trần Thanh Hạ Vi đó. Mắt nhìn người của tao không tệ như mấy đứa mê trai đó đâu. Nhìn cái bản mặt hách dịch của thằng cha đó kìa, chắc ăn với mày luôn là chảnh chọe lắm. Làm sao có bạn gái được chứ" Còn về phần cái người đang bị hai đứa nói xấu kia, ai mà ngờ được hắn nghe rõ tường tận câu chuyện đó, vì lỗ tai hơi bị thính đó mà. Lúc Hạ Vi định quay người rời khỏi thì bất ngờ bị một bàn tay nắm lấy cánh tay nó kéo hẳn luôn vào giữa đám đông ấy. Nó chưa kịp phản ứng gì bên tai đã nghe giọng nói trầm ấm của một người con trai, nếu nghe kĩ thì sẽ nhận ra giọng điệu đó có phần hơi...nũng nịu: "Hạ Vi à! Sao giờ này em mới tới? Em có biết trễ chút nữa là bạn trai em bị người ta ăn cắp mất rồi không?" Tất cả mọi người lập tức yên lặng, mở to cặp mắt nhìn "cặp đôi" kia. Còn nó, nó cũng chẵng hiểu cái mô tê gì. Hắn cất giọng lạnh lùng: "Bạn gái tôi đã đến rồi. Mấy người còn đứng đó làm gì? Bộ muốn đi chơi với tụi này hả?" Cái bọn người kia không hẹn mà đồng loạt giải tán ra hết. Lúc này chỉ còn ba người: Hắn thì thản nhiên như không còn nó với Ân thì...thôi rồi...ngu ngơ ngác như con cá thác lác luôn. Hạ Vi chưa kịp hỏi chuyện cho ra lẽ thì hắn đã cất giọng lạnh lùng pha lẫn ý cười chế giễu: "Cái bản mặt hách dịch chưa có bạn gái này cảm ơn cậu nha, Bia - Đỡ - Đạn - Ngu - Ngốc!" Nói xong liền bỏ đi một mạch, xem ra thong thả lắm...

Bạn đang đọc Đồ Hách Dịch! Đừng Hòng Mà Yêu Tôi! của Linh Trương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.