Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6

Phiên bản Dịch · 1457 chữ

Sáng sớm, bầu không khí trong lành, ánh mặt trời chói chang, trên trời không một gợn mây, đây là báo hiệu một ngày mới tốt lành.

“ Tuyết Dung, cậu ăn nhiều một chút. Hôm qua cậu đã vất vả rồi. ” Lệ Nhi mỉm cười, gắp một miếng thịt bỏ vào chén của Tuyết Dung.

Trải qua sự tình hôm qua, Tuyết Dung cùng Tuyết Nhi cuối cùng cũng an toàn trở về. Tuyết Dung liền đem toàn bộ sự tình kể lại, thì rốt cuộc cả ba người đã có thể quay về nhà của mình.

“ Đúng a~ Ăn nhiều vào, lần này cậu là anh hùng đó. Và cũng là lần đầu, cậu bị bắt cóc, mà không bởi vì nguyên nhân là mẹ cậu. ” Tịnh Hàn ngoài mặt thì trêu ghẹo, nhưng thật ra cũng rất vui vì Tuyết Dung quay về an toàn.

“ Đã biết, hai người cũng ăn đi. ” Tuyết Dung lắc đầu, vẻ mặt phối hợp với hai người.

Bầu không khí vô cùng vui vẻ, ấm cúng, ai cũng không nỡ phá vỡ. Thế nhưng không có nghĩa là bao gồm cả vật gì, vì ba người đang trò chuyện vui vẻ thì điện thoại của Tuyết Dung đột nhiên vang lên.

“ Uy, ai vậy??? ” Tuyết Dung nhìn thấy điện thoại của mình hiển thị số lạ nên lên tiếng hỏi.

“ Xin chào, xin cho hỏi đây có phải là điện thoại của cô Tưởng Tuyết Dung không??? ” đầu dây bên kia vang lên giọng của một nam nhân, giọng nam trầm tính, đầy mị lực.

“ Vâng, xin hỏi anh là??? ” Tuyết Dung nhẹ giọng đáp lại.

“ Chào cô, tôi là An Tuấn Hạo, là ba của An Tuyết Nhi. Hôm qua chúng ta đã gặp nhau rồi. ” An Tuấn Hạo từ tốn giải thích.

“ Vâng chào anh, xin hỏi anh có chuyện gì??? ” Tuyết Dung tò mò hỏi lại.

Bên cạnh Tịnh Hà cùng Lệ Nhi nghe bên trong điện thoại là giọng nam không khỏi tò mò. Ngay lập tức, cả hai tiến gần đến hai bên Tuyết Dung, kê sát tai vào điện thoại, nghe cuộc đối thoại của hai người.

“ Không có gì. Chẳng qua tôi muốn cám ơn cô vì chuyện của Tuyết Nhi nên muốn mời cô dùng bữa. Không biết hôm nay cô có rảnh hay không ?? Cô yên tâm, Tuyết Nhi cũng đi cùng nữa. ” An Tuấn Hạo ngượng ngùng trả lời.

Hắn làm người hai mươi tám năm, đây là lần đầu đối với một nữ nhân ăn nói nhỏ nhẹ như thế. Dù trước đây đã từng kết giao bạn gái nhưng hắn cũng chưa từng dùng giọng điệu như thế này nói với bạn gái. Không hiểu sao hôm nay hắn lại có thái độ như thế đối với nàng nữa ???.

Hơn nữa, trong lòng hắn khi nói muốn mời nàng đi ăn lại vô cùng lo lắng, sợ nàng từ chối. Vì để nàng không ngại, hắn còn lôi cả Tuyết Nhi đi cùng. Hắn rốt cuộc không biết mình bị làm sao nữa. Rõ ràng hai người chỉ mới gặp nhau ngày hôm qua thôi mà ???.

“Ách….được a~ Thế không biết khi nào anh rảnh??? ” Tuyết Dung nhìn hai cô bạn bên cạnh liên tục nháy mắt. Thậm chí uy hiếp nhìn mình, ý bảo ‘Cậu không nhận lời thử xem.’ thì không còn cách nào khác đành đồng ý.

“ Chiều nay khoảng hai giờ được không ??? Giờ đó tôi rảnh, với lại hôm nay Tuyết Nhi cũng không có đi học. Chúng ta sẽ hẹn nhau tại khách sạn Thiên Quang. ” An Tuấn Hạo vui vẻ đáp, không hiểu sao khi nghe nàng đồng ý, hắn lại thấy như trút được gánh nặng trong lòng, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“ Được, vậy thì hai giờ chiều gặp tại chỗ đó, hẹn gặp lại anh sau. ” Tuyết Dung cười nhẹ gật đầu, sau đó dập máy.

“ Vừa lòng chưa??? ” Tuyết Dung trừng mắt hỏi hai cô bạn đang vui vẻ như ngồi xem kịch của mình.

“ Đương nhiên là vừa lòng rồi. ” Tịnh Hà không khách khí gật đầu ngay.

“ Tuyết Dung này, nói thật anh chàng An Tuấn Hạo đó, bề ngoài rất xuất. Hơn nữa là công việc ổn định, chỉ ngoài trừ việc có một cô con gái riêng ra thì cái gì cũng ok. Nếu là tớ, tớ sẽ tiến tới ngay. ” Lệ Nhi vẻ mặt tràn ngập hứng thú nhìn bạn thân.

“ Đúng, đúng, hơn nữa chẳng phải Tuyết Nhi cũng thích cậu sao??? Nếu vậy chẳng phải hội tụ đủ thiên thời, địa lợi, nhân hòa hay sao ??? Được quá còn gì, tiến lên luôn đi. ” Tịnh Hà bên cạnh cũng phụ họa theo.

“ Hai cậu bệnh nặng quá rồi đó, nên đi khám đi. Chẳng qua ăn bữa cơm trả ân thôi mà, làm gì mà hai cậu phản ứng quá thế??? ” Tuyết Dung vẻ mặt không cho là có nhìn hai cô bạn thân, sau đó đứng dậy quay về phòng.

“ Cậu nói xem, có thật là một bữa cơm trả ân đơn giản không??? ” Tịnh Hà cười nhẹ nhìn Lệ Nhi.

“ Trực giác của tớ thì cho rằng không đơn giản như thế. Vì tớ gặp qua An Tuấn Hạo rất nhiều lần rồi, có thể nói dù không hiểu biết rõ, nhưng cũng nắm được đôi chút tính tình của anh ta. Phải nói là từ trước giờ, tớ chưa từng nghe anh ta dùng ngữ điệu như thế. Nói chuyện với bất kỳ cô gái nào, cho dù là trước sự tấn công của các giáo viên nữ khác trong trường cũng thế. Đây chính là lần đầu tiên, xem ra sắp có chuyện vui để xem rồi đây. ” Lệ Nhi vẻ mặt còn thật sự nói.

“ Không chỉ thế, tớ thấy Tuyết Nhi rất thích Tuyết Dung, mà cô bé đó theo tớ nhìn thì là cô bé rất thông minh. Nếu cô bé ở giữa mà khơi mào, tớ đảm bảo không lâu nữa, chúng ta phải chuẩn bị tiền đi tiệc cưới đi là vừa. ” Tịnh Hà một bộ đầy toan tính nói.

“ Nếu thế xem ra tớ phải dò ý của Tuyết Nhi. Nếu được thì nên đốc thúc một chút nhỉ??? ” Lệ Nhi thần bí hỏi lại.

“ Ý kiến hay. ” Tịnh Hà gật đầu tán thành.

Đáng thương Tưởng Tuyết Dung, hiện giờ cứ chăm chú vào công việc, mà không hề hay biết, mình đã bị hai cô bạn thân đem ra tính kế. Thậm chí trong tương lai, còn có nguy cơ bị đem bán mà không hay.

“ Ba, ba nói con hôm nay có xinh không, cô Tuyết Dung sẽ thích chứ??? ” Tuyết Nhi vẻ mặt mong chờ nhìn ba mình.

“ Đương nhiên, Tuyết Nhi của ba lúc nào cũng xinh hết. ” An Tuấn Hạo tươi cười đáp lại.

“ Ba, thế ba có thích cô Tuyết Dung không??? ” Tuyết Nhi tò mò hỏi.

Nhưng giờ phút này, trong bụng cô bé đang cười thầm, ‘Trước khi xuất phát, cô bé nhận được điện thoại của cô Lệ Nhi. Trong điện thoại, cô Lệ Nhi và cô Tịnh Hà đã hỏi cô bé nghĩ thế nào về cô Tuyết Dung. Cô bé không cần suy nghĩ mà thẳng thắn thừa nhận, mình rất thích cô Tuyết Dung. Sau đó, cô Tịnh Hà lại hỏi, nếu cô Tuyết Dung làm bạn gái của ba cô bé, liệu cô bé có đồng ý hay không??? Lúc đó cô bé cũng không nghĩ gì mà hỏi lại, tại sao không phải là mẹ của cô bé, mà chỉ là bạn gái của ba??? Cô Tịnh Hà cùng cô Lệ Nhi nhất thời không nói nên lời. Vài phút sau, cô Tịnh Hà mới hỏi lại, như vậy là cô bé đồng ý để cô Tuyết Dung làm mẹ của cô bé hay sao??? Cô bé ngay lập tức cười tươi trả lời phải, vì cô bé thật sự rất thích cô Tuyết Dung a.’

Kết quả là ba cô cháu, sau khi đạt thành thỏa thuận, đã quyết định trong ứng ngoại hợp, bắt đầu kết hoạch tác hợp cho hai vị nhân vật chính vẫn không hề hay biết gì.

Đáng thương cho người làm ba như An Tuấn Hạo, sắp bị đứa con gái mà mình yêu thương mang đi bán, mà vẫn không hay.

Bạn đang đọc Định Mệnh Hệ Liệt của Hoa Tuyết Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.