Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ký sự ra đi của cô Ny Nhã

Phiên bản Dịch · 2287 chữ

Vào đêm sau khi trở lại phủ Bá Tước, Lan Lăng lục tung đống tranh người tình của Tác Luân, không tìm được bức nào về cô Ny Nhã.

Bằng thân phận cùng địa vị của Ny Nhã, khẳng định Tác Luân sẽ lưu lại bức tranh, sở dĩ không thấy những bức họa đó, ắt là tiêu hủy rồi, hiển nhiên chuyện này có chút vấn đề

Bất quá, mấy tiếng sau, Dạ Kinh Vũ liền cho Lan Lăng một phần tư liệu, toàn bộ đều về cô Ny Nhã.

Năm nay Ny Nhã 32 tuổi, xuất thân từ gia đình danh giá, con gái phủ Bá Tước, từ nhỏ đã có tài năng xuất sắc về nghệ thuật, được danh sư chỉ bảo, năm ấy khi nàng mười mấy tuổi, cũng đã danh chấn Vương thành.

Nàng tài hoa hơn người, 11 tuổi liền tiến vào học viện Vương thành đào tạo chuyên sâu, là đệ tử đích truyền của viện trưởng Giản Dong. 17 tuổi tốt nghiệp, 19 tuổi liền trở thành trợ giảng học viện Vương thành, khi nàng vừa tròn 27 tuổi liền trở thành đạo sư trẻ tuổi nhất mấy thập niên qua ở học viện Vương thành.

Nàng không những có tài hoa xuất sắc cực độ, càng xinh đẹp động lòng người, dáng người quyến rũ, có thể nói nổi tiếng khắp học viện Vương thành, tình nhân trong mơ của toàn học viên cùng thầy giáo.

Ny Nhã hiện đã là nhạc sĩ nổi danh khắp vương quốc Nộ Lãng, đồng thời cũng là nhà văn. Đặc biệt, tài đánh Harpsichord của nàng ngay cả quốc vương Chi Biến cũng khen không ngớt. Hơn nữa, bản thân nàng có tài chữa bệnh xuất sắc phi thường, lúc ấy ở trong Thánh Từ viện Vương Thành, đã kiêm nhiệm trợ giảng y khoa.

Vào lúc nàng 21 tuổi, gả cho Giản Ninh con trai của viện trưởng Giản Dong, khiến trái tim vô số người ái mộ tan nát đầy đất.

Mà Giản Ninh chồng nàng, là trang tuấn kiệt đứng đầu vương quốc Nộ Lãng. Bất kể là văn tài hay là võ công, cũng là tinh hoa trong vô số người, khi gã gần 33, đã thành Vạn Kỵ Trưởng trẻ tuổi nhất vương quốc Nộ Lãng, còn là người thừa kế Hầu tước tương lai.

Giản Ninh không những văn võ toàn tài, xuất thân cao quý, gã nổi tiếng là mỹ nam tử Vương thành. Từ 16 tuổi ấy, gã chính là người trong mộng của vô số thiếu nữ khuê phòng.

Mười năm trước đây đôi bích nhân thành hôn không biết để bao nhiêu thanh niên nam nữ tan nát cõi lòng, nhưng mọi người chỉ thầm nghĩ ước ao, chẳng hề ghen ghét, chỉ vì hai người này hoàn toàn là trời đất tạo nên, ông trời tác hợp cho.

Mặc kệ từ phương diện nào nhìn qua, hai vợ chồng này cũng phải là tình tựa vàng son, chung sống hoà hợp.

Hơn nữa, cô Ny Nhã từ nhỏ được nhà nàng răn dạy rất nghiêm khắc, bảo thủ đoan trang. Dẫu xinh đẹp như hoa, lại trước nay ít khi nói cười, lúc đối mặt học sinh, thậm chí xưng là nghiêm khắc, không dễ theo đuổi.

Người như vậy, thấy thế nào đều không giống như làm ra chuyện ngoại tình được.

Nhưng, vào hai năm trước Ny Nhã ngoại tình, hơn nữa đối tượng vẫn là một người có tiếng xấu, chính là tên Tác Luân học hành chẳng ra gì.

Lúc ấy nàng là giảng viên nghệ thuật cùng văn học cho Tác Luân, Tác Luân mượn chuyện học đàn thông đồng với nàng.

Mặc kệ là tướng mạo, khí chất, tiền đồ, tài hoa, Tác Luân cũng kém xa người chồng Giản Ninh của nàng, thậm chí ngay cả có bơm hơi tô vẽ thêm thế nào cũng không đủ. Ny Nhã có một người chồng xuất sắc như thế, lại cùng một tên vô liêm sỉ như Tác Luân thông dâm, thực sự không ai hiểu nổi.

Nhưng mà, Lan Lăng xem qua đống tư liệu dầy cộp đó, lại hoàn toàn có thể lý giải những gì trong lòng của nàng.

Nàng học nghệ thuật, về âm nhạc là cực kỳ xuất sắc. Phàm là người con gái nghệ thuật xuất sắc, nội tâm cũng đầy ắp sự lãng mạn, ấy thế mà gia giáo nghiêm khắc đem áp chế tâm hồn bay bổng, nàng phải kìm nén cái tôi, tuân thủ nghiêm ngặt lễ nghi thục nữ quý tộc.

Dẫu biết chồng của nàng văn võ toàn tài, là người đàn ông đẹp trai trong vạn người. Nhưng mà, người này hoàn toàn say đắm võ đạo cùng tiền đồ, đối với nghệ thuật chẳng những ù ù cạc cạc, hơn nữa gã một mặt xem thường nó.

Cho nên, ở trong mắt Ny Nhã, người chồng Giản Ninh của nàng chính là một người không hiểu phong tình, như một tục nhân mặt lạnh. Hơn nữa, nàng vừa mới trốn khỏi sự áp chế trong nhà cha mẹ nàng, giờ lại phải đối mặt sự ràng buộc từ người chồng khô khan, nội tâm tự do vốn bị kìm nén cần phải bộc lộ.

Mà Tác Luân hoàn toàn khác, tuy rằng gần như tồi tệ, nhưng thiên tính lang thang, tùy tâm sở dục, từ trên xuống dưới được cái miệng ngọt như mật.

Đàn ông không xấu, phụ nữ không thương, Tác Luân ngày qua ngày câu dẫn cùng quấy rầy, rốt cục để cho cô Ny Nhã nội tâm lãng mạn, bề ngoài nghiêm trang phải chìm đắm.

Đối với như vậy một cô gái giàu tố chất nghệ thuật, nói hoa mỹ đến cỡ nào cũng đều thua câu này: Trên thế giới này, chỉ có anh hiểu được em.

Tác Luân có thể tệ hại đủ đường, thế nhưng lại là cao thủ tuyệt đối trong chuyện đoán tâm trạng đàn bà, cho nên cô nào cũng bị sa vào vòng vây của hắn, chỉ có loại con gái độc ác cơ trí như Chi Ninh thì hắn mới trở thành kẻ thất bại, thậm chí quăng đi cả tính mạng.

Hơn hết, Lan Lăng còn có một việc khó hiểu.

Ny Nhã mặc dù không có tình cảm như ý, thế nhưng nàng là dạng người có đạo đức được rèn luyện qua năm tháng, thậm chí là đạo đức trong sạch, dù cho bất mãn chồng đến cỡ nào cũng sẽ không thực sự ngoại tình. Hoặc là nói toạc ra, lòng nàng hướng ra ngoài nhưng tuyệt đối không dám ngoại tình về mặt thân xác.

Nhưng mà, nàng thật sự ngoại tình, bị bắt gian tại trận ngay trong vườn cùng với Tác Luân.

Như vậy đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, khiến cho Ny Nhã phá vỡ đạo đức của mình trong sạch sự thực xuất quỹ đâu? Chẳng lẽ là Giản Ninh ngoại tình trước? Hay là có chuyện đáng sợ hơn nữa đã phát sinh?

Lan Lăng cảm giác được, có thể tìm được điểm này, là mấu chốt để bá tước Giản Dong thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.

Hơn nữa,sau khi Lan Lăng cùng cô Ny Nhã thông dâm bị bắt, viện trưởng Giản Dong chẳng qua là điều Ny Nhã đi, cũng không phạt gì nàng và Lan Lăng cả.

Nghĩ cặn kẽ những thứ hóc búa này xong, Lan Lăng bắt đầu suy nghĩ ngày mai nhìn thấy cô Ny Nhã nên nói những cái gì.

Kế tiếp, dưới sự chỉ đạo của chị Tác Ninh Băng, hắn bắt đầu toàn thân tâm đầu nhập vào thế giới nội tâm của Tác Luân, chăm chú mô phỏng theo mỗi tiếng nói cử động, mỗi một cái biểu cảm, ánh mắt của Tác Luân.

Lúc trước, khi bắt chước theo ngôn hành cử chỉ của Tác Luân, Lan Lăng biểu hiện khá kém.

Nhưng mà, giờ đây ở thời khắc mấu chốt, Lan Lăng lại biểu hiện đặc biệt xuất sắc, thế mà cùng thần thái đặc biệt giống như Tác Luân vậy, hoàn toàn để đôi mắt đẹp Tác Ninh Băng lóe ra tia sáng kỳ dị liên hồi.

Tác Ninh Băng thậm chí thốt nên:

- Tiểu Lăng, đệ chẳng qua mô phỏng theo Tác Luân, nghìn vạn lần đừng trở thành dáng vẻ của hắn, tỷ tỷ vẫn thích đệ là bộ dáng của chính đệ cơ.

- Đệ biết mà. - Lan Lăng vô cùng vui sướng, gãi cái ót đáp lời, lại lần nữa lộ ra sự ngây ngô thuộc về Lan Lăng mà thôi.

- Được rồi, đã trễ thế này, đệ đi nghỉ ngơi đi.- Tác Ninh Băng tiếp tục nhắc nhở:

- Sáng sớm ngày mai, còn phải lên đường đi hành tỉnh Bắc Phương.

Lan Lăng nói:

- Đệ đi luyện đàn một lát, tỷ tỷ cứ ngủ trước đi.

Lan Lăng đi tới phòng nằm sâu nhất phủ Bá Tước, bắt đầu đánh đàn.

Dĩ nhiên không phải Piano, thế giới này cũng không có Piano, mà là Harpsichord (*), nhưng cấu trúc gần tương tự như Piano. Bản nhạc hắn luyện tập là danh khúc, Paul de Senneville - 《 Balada para Adelina 》.

(* Harpsichord: vũ quản kiện cầm, tiếng Pháp là Clavecin, là tiền thân của Piano, được sử dụng từ thời Phục Hưng đến thời kỳ Baroque, nhiều danh khúc của các nhạc sĩ như Mozart, Beethoven mà chúng ta tưởng viết cho piano, thực chất được sáng tác trên harpsichord)

Vừa đánh đàn vừa suy ngẫm nên đối phó như thế nào tình nhân cũ kiêm giáo sư Ny Nhã của Tác Luân.

. . .

Sáng sớm hôm sau, Lan Lăng cùng Dạ Kinh Vũ lên đường, đi trước quận Lăng Phong thuộc hành tỉnh Bắc Phương.

Trải qua ba ngày ba đêm lặn lội đường xa, hai người chạy tới quận thành Lăng Phong.

Cô Ny Nhã về nghệ thuật không những có trình độ cao, hơn nữa nàng còn là một bác sĩ giỏi. Hiện giờ, nàng đang cống hiến trong quân đoàn Bắc Phương, là một quân y cao cấp.

Quân đoàn Bắc Phương trấn thủ biên cương phía bắc vương quốc Nộ Lãng, phòng ngự Viêm đế quốc cường đại nhất, cho nên quân doanh hiển nhiên nghiêm ngặt cực kỳ, dựa vào mỗi Lan Lăng cùng Dạ Kinh Vũ thì không cách nào xông vào nổi.

Bất quá cũng may cô Ny Nhã ngoại trừ ở quân y, vẫn là hội trưởng danh dự hội Cứu Trợ quận Lăng Phong. Mỗi năm ngày sẽ ghé vào hội Cứu Trợ, dạy học cho trẻ mồ côi, cho nên nàng hoàn toàn là một người cao thượng bẩm sinh.

Khi Lan Lăng mang theo một đống đồ đạc lỉnh kỉnh đến hội Cứu Trợ quận Lăng Phong, cô Ny Nhã đi vắng.

Lẽ dĩ nhiên, bản thân Ny Nhã có địa vị như nữ thần tại hội Cứu Trợ. Từ vú em đến giáo viên của hội Cứu Trợ, còn có tất cả trẻ mồ côi, đều coi Ny Nhã như người thân nhất.

Cho nên lúc Lan Lăng hỏi thăm chuyện Ny Nhã, không những không thu được bất kỳ tin tức gì, ngược lại thu được ánh mắt đề phòng cùng địch ý.

Thế nhưng đừng quên, Lan Lăng cũng là một đứa trẻ mồ côi, cùng hội Cứu Trợ bọn nhỏ có tình cảm cộng minh mãnh liệt, có thể không có chướng ngại chút nào mà thể hiện tình cảm bản thân chân thành tha thiết ấy, dễ dàng gặt hái được sự tín nhiệm của mấy đứa nhỏ cùng vú em.

Một canh giờ sau, Lan Lăng đã đứng trong lớp bọn nhỏ, vì bọn họ kể truyện cổ tích trên trái đất.

Phía dưới những đứa trẻ ấy, hoàn toàn nghe hăng say, gần nửa ngày Lan Lăng lại thu hoạch được toàn bộ trái tim hội Cứu Trợ.

Cho nên, khi Lan Lăng lần thứ hai hỏi thăm chuyện cô Ny Nhã, nhiều vú em cùng bọn nhỏ ước gì liền cái gì cũng nói hết ra. Hơn nữa, bắt đầu mạnh mẽ tác hợp hắn và Ny Nhã, thậm chí bắt đầu chỉ chiêu để theo đuổi cô Ny Nhã như nào luôn, chúng nó còn chả biết Ny Nhã đã có vợ chồng, thậm chí không hay gì thân phận cao quý của nàng kìa.

Mặc dù hắn đến tìm cô Ny Nhã, nhưng Lan Lăng vào hội Cứu Trợ vui đến quên cả trời đất, ở hẳn một ngày sau, vào đêm thậm chí còn nán lại.

Ban đêm, một đống đứa trẻ quay quanh hắn say mê nghe hắn kể chuyện cổ tích, mãi cho đến khi vú em thúc dục nhiều lần, những đứa trẻ này mới lưu luyến miễn cưỡng mà bò lên trên giường ngủ.

- Anh à, dì Ny Nhã ngày mai sẽ đến lớp dạy cho chúng em, anh phải cố gắng lên nhé.- Một cô bé thì thầm.

. . .

Không hề bất ngờ, cô Ny Nhã vừa tiến vào trước hội Cứu Trợ, đã gặp được Lan Lăng (Tác Luân).

Trên mặt nàng vốn dĩ tràn đầy nụ cười xán lạn, nụ cười đó là muốn gửi đến những đứa trẻ đã năm ngày không gặp. Nàng thực sự đặc biệt nhớ chúng.

Nhưng rồi, nàng nhìn thấy cũng là gương mặt ấy của Tác Luân – kẻ để nàng đã từng yêu tận xương, cũng hận đến tận xương.

Tức khắc, nụ cười nàng cứng lại, đứng như trời trồng.

Bạn đang đọc Diệt Thế Ma Đế (Dịch) của Cao Điểm Trầm Mặc

Truyện Diệt Thế Ma Đế (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meothaymo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật kylemallory
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.