Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình thế, cô giáo tình nhân!

Phiên bản Dịch · 1777 chữ

Trước phong tình của chị Tác Ninh Băng, để Lan Lăng nhớ lại một buổi trưa hè trên địa cầu, chị Lan Khấu đang ngủ trưa, ăn mặc đặc biệt mát mẻ, nàng nằm nghiêng, thân thể mềm mại hơi cong, đường cong nhấp nhô trùng điệp, nút áo ngực tản ra, lộ ra thật sâu khe ngực tuyết trắng, vô cùng mê người.

Lúc đó có lẽ là do trời quá oi bức đi, dưới sự ma xui quỷ khiến, Lan Lăng cúi người vào hôn lên môi chị Lan Khấu, sau đó tay phải còn không thể khống chế mà sờ soạng trên người nàng.

Làm xong những chuyện xấu này xong, hắn mới biết sợ hãi, thoắt cái chạy biến khỏi phòng của chị hắn. Sau đấy hắn nhớ lại, mặc dù chị ấy không mở mắt, nhưng khuôn mặt chị trong nháy mắt ửng hồng.

Hơn nữa tối hôm ấy, lúc chị gọi hắn ăn cơm, cũng là như thế này khẽ cáu mà liếc hắn một cái, còn kém không thốt ra hai chữ bại hoại cơ.

Lúc này đôi mắt phong tình của Tác Ninh Băng, cùng lúc đó giống y Lan Khấu vậy.

Chờ tới Lan Lăng hoàn hồn, dáng kiều thơm của Tác Ninh Băng đã không còn thấy. Chỉ có Dạ Kinh Vũ giống như cười chế nhạo, ánh mắt lại có vẻ nghiêm nghị.

- Đừng quên, đó là chị của ngài.- Dạ Kinh Vũ nửa đùa nửa cảnh cáo nói.

Lan Lăng cười, hắn không nói gì thêm. Hắn nhất định sẽ lấy tỷ tỷ, người nào cũng vô pháp cải biến ý chí của hắn.

. . .

Khoảng nửa tiếng sau, Tác Ninh Băng trở lại trên xe ngựa, sắc mặt nghiêm trọng.

- Tỷ ơi, tình thế rất nghiêm trọng sao?- Lan Lăng hỏi.

- Là Phó viện trưởng La Cách, kiên quyết muốn đuổi đệ.- Tác Ninh Băng đáp:

- Hắn là giáo sư của quận chúa Chi Ninh.

Trên thế giới này, chỉ có đệ tử chánh truyền mới có thể gọi thầy, còn hầu hết đều xưng là đạo sư.

- Lại là con tiện nhân Chi Ninh này.- Lan Lăng lạnh nhạt nói, sau khi đi tới thế giới khác, người mà hắn hận nhất chính là quận chúa Chi Ninh.

Nghe được Lan Lăng mắng chửi người, Tác Ninh Băng cũng không có không hài lòng, trong lòng ngược lại nghĩ nếu như Tác Luân có sự sáng suốt như Lan Lăng, cũng sẽ không đột tử.

- Họ đã họp ra quyết định đuổi học đệ, đã thông qua ủy ban học viện uỷ sao?- Lan Lăng hỏi.

Tác Ninh Băng giải thích:

- La Cách là Phó viện trưởng đầu tiên của học viện, hơn nữa còn là viện trưởng phân viện quý tộc, hắn có quyền lực đuổi học đệ, không cần thông qua ủy ban học viện.

Nếu như là lúc khác, đuổi học cũng liền đuổi học đi, học viện Vương thành có lên hay không cũng chả quan trọng. Thế nhưng bây giờ chuyện quan hệ đến kế thừa tước vị, một khi bị đuổi khỏi học viện Vương thành, chuyện kế thừa tước vị của Lan Lăng trăm phần trăm hỏng bét.

Từ đó cho ra kết luận, công tước Chi Đình sau khi lấy tiền, thực tận tâm làm việc. Chi Ly cùng Chi Ninh hẳn cảm giác được áp lực, mới có thể ra hạ sách này.

Học viện Vương thành từ trước cũng không đuổi học học viên quý tộc, Phó viện trưởng La Cách lần này lại ngoại lệ, phải bỏ ra nhất định giá cao.

Cho nên, vụ đuổi học Tác Luân, trăm phần trăm do quận chúa Chi Ninh làm, mục đích chính vì không cho (Tác Luân) Lan Lăng thuận lợi kế thừa tước vị.

- Vậy ai có thể thay đổi quyết định này, để học viện thu hồi mệnh lệnh đã ban ra?- Lan Lăng hỏi.

- Viện trưởng hầu tước Giản Dong.- Tác Ninh Băng đáp.

Lan Lăng nói:

- Hắn và nhà họ Tác chúng ta quan hệ ra sao nhỉ?

-Tệ lắm.- Tác Ninh Băng nói:

- Người này buông tha lãnh địa gia tộc, một lòng chìm đắm vào học thuật, đặc biệt thanh cao, đối xử với học viên như Tác Luân đặc biệt căm ghét.

Dạ Kinh Vũ trầm mặc chỉ chốc lát, sau đó nói:

- Viện trưởng đại nhân đường là khẳng định đi không thông, hắn và Tác Luân có đại thù.

Lan Lăng kinh ngạc, Tác Luân chỉ là tiểu nhân vật, viện trưởng Giản Dong là một đại nhân vật, địa vị hai người khác nhau trời vực, chưa nói tới vụ đại thù gì nghen.

Dạ Kinh Vũ nói:

- Nghe đồn trong đó, Tác Luân thông đồng nữ đạo sư Ny Nhã chính là con dâu của viện trưởng Giản Dong, nhưng trước kia từng bị bắt là kẻ thông dâm. Bởi vì việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, hơn nữa không thể quan báo tư thù, bằng không viện trưởng Giản Dong hận không thể đem Tác Luân ra băm vằm.

Lan Lăng hầu như muốn phun máu ra ngoài, tên Tác Luân này thật đúng là lại muốn chết a, động nữ lão sư coi như xong, lại còn là con dâu viện trưởng.

Với loại tình huống này, viện trưởng không giết chết ngươi cũng do nhân phẩm cao thượng lòng dạ rộng lớn, ngươi còn muốn mời người nhà hỗ trợ? Hoàn toàn là nằm mơ, nhảy xuống biển tự sát ngược lại đơn giản nhất cho rồi.

Lan Lăng hỏi:

- Có thể để cho công tước Chi Đình đứng ra sao?

Tác Ninh Băng lắc đầu:

- Học viện Vương thành đặc biệt ngoài tầm với, bình thường triều đình không được can thiệp, để công tước Chi Đình đứng ra, có khi thành hiệu ứng ngược, thứ học viện Vương thành coi thường phản cảm nhất, chính là sâu mọt như công tước Chi Đình vậy.

Kể từ đó, dĩ nhiên là hoàn toàn vô kế khả thi?

Lẽ nào mắt mở trừng trừng nhìn mình bị đuổi, sau đó không cách nào kế thừa tước vị, lại tiếp nhà họ Tác vĩnh viễn mất đi tước vị quý tộc, mất đi lãnh địa thành Thiên Thủy ?

Một khi mất đi lãnh địa cùng tước vị, chị Tác Ninh Băng sẽ gặp được cục diện đáng sợ đến ngần nào từ trước tới nay, hoàn toàn có thể nghĩ.

Không thể thế được, nhất định phải để cho học viện thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.

Lan Lăng hít một hơi thật sâu, nói:

- Tỷ ơi, loại tình huống bây giờ, chỉ có thể lao vào chỗ chết tìm đường sống. Chúng ta nhất định phải khiến viện trưởng Giản Dong thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.

Tác Ninh Băng nói:

- Đệ có cách gì?

Lan Lăng nói:

- Tác Luân lúc trước không phải là cùng con dâu của viện trưởng Giản Dong có gian tình sao? Vậy giờ đệ với thân phận của Tác Luân đi gặp nàng, để cho nàng giúp đỡ, nàng là con dâu viện trưởng Giản Dong, may ra nàng có thể cho viện trưởng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.

Lời này vừa ra, Tác Ninh Băng cùng Dạ Kinh Vũ cũng sợ ngây người.

Này, không phải muốn chết sao?

Lúc trước hai người cẩu thả bị bắt gian, thật vất vả đè xuống, không thấy mặt nhau, bây giờ lại phăm phăm đi tìm nữ nhân kia? Viện trưởng Giản Dong chỉ sợ sẽ tươi sống xé nát Lan Lăng này Bằng Sư đi.

- Ngài muốn đi gặp cô Ny Nhã tình nhân cũ của Tác Luân trước kia hả? - Dạ Kinh Vũ nói:

- Phải biết sau khi bị bắt gian, cô Ny Nhã cùng Tác Luân là chết già không thể gặp nhau. Lúc đó Tác Luân có thể nói là nhặt trở về một cái mạng, hiện tại ngài chính là Tác Luân, chẳng lẽ ngài muốn cùng nàng nhen nhóm lại gian tình sao? Bộ ngài muốn tìm chết á!

Lan Lăng nói:

- Cho nên đệ nói lao vào chỗ chết tìm đường sống, đây cũng là biện pháp duy nhất.

Dạ Kinh Vũ cùng Tác Ninh Băng rơi vào trầm mặc, trong lúc nhất thời không biết nên lựa chọn làm gì đây.

Lan Lăng nói:

- Đệ là nam nhân duy nhất trong nhà, cứ quyết định vậy đi, nữ đạo sư kia bây giờ vẫn dạy trong học viện sao?

Dạ Kinh Vũ lắc đầu:

- Không có ở đây, nàng và Tác Luân sau khi bị bắt gian, đã bị dời khỏi học viện Vương thành, chuyển đến quận Lăng Phong của các tỉnh phía Bắc.

Quận Lăng Phong thuộc về hành tỉnh phía Bắc, cách Vương Thành Chi Đô một nghìn hai trăm dặm.

Tác Ninh Băng bỗng dưng hỏi:

- Vì sao tỷ cũng không biết việc này nhỉ?

Dạ Kinh Vũ nói:

- Tiểu thư có quá nhiều thứ để quan tâm, thiếu gia Tác Luân gây họa, chúng em cũng đi xử lý một mình hết, không để cho nhiều người biết.

Tác Ninh Băng liếc Dạ Kinh Vũ một cái, lại hoàn toàn vô kế khả thi. Với lại, tuyệt sắc xinh đẹp như nàng ấy, ôn nhu như nước, dù cho liếc xéo người khác, cũng không chút lực uy hiếp nào nha, sẽ chỉ làm người nghĩ nàng dịu dàng đáng yêu hơn nữa.

Lan Lăng về nhà nói:

- Chúng ta lập tức về nhà, đệ dụng tâm bắt chước Tác Luân nhất cử nhất động, đồng thời cần hiểu biết rõ Ny Nhã này. Sáng sớm mai, đệ liền đi phương bắc hành tỉnh quận Lăng Phong tìm nàng.

Lời của Lan Lăng như đinh đóng cột, hắn vốn là kẻ giả mạo, một tên bù nhìn. Thế nhưng cách hắn sử dụng ý chí và tinh thần của bản thân mà quyết định ngược lại để Tác Ninh Băng mơ hồ có cảm giác an toàn.

Từ sau khi bá tước Tác Long bệnh nặng, toàn bộ nhà họ Tác do Tác Ninh Băng quản lý, nàng thực hao tâm tốn sức, khát vọng không gì sánh được có thể tìm được một người để nàng dựa vai. Hiện tại đôi vai này hình như xuất hiện, mặc dù người ấy còn đặc biệt non nớt.

- Tốt, tỷ nghe lời đệ, tất cả theo đệ.- Tác Ninh Băng nói:

- Ngày mai, để Dạ Kinh Vũ mang theo đệ đi tìm cô Ny Nhã.

Bạn đang đọc Diệt Thế Ma Đế (Dịch) của Cao Điểm Trầm Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meothaymo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật kylemallory
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.