Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nàng là sát thủ(1)

Phiên bản Dịch · 896 chữ

Đích nữ không làm thiếp: Phúc hắc cuồng ngạo sát thủ phi

1. Nàng là sát thủ (1)

Tác giả: Cẩm Tú Ung Dung

Đỏ rực, nóng như lửa thiêu……

Ngoại ô, bốn phía tĩnh lặng không tiếng động. Con đường chìm trong đêm tối như mực vì đèn đường hai bên chiếu rọi mà trở nên sáng rực.

Từ xa tiến lại, một dáng vẻ thanh mảnh, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, phá vỡ màn đêm yên tĩnh thiếu ánh trăng Tiếng động cơ phát ra ngày càng gần. Từ trong đêm tối, một chiếc xe thể thao màu đen phóng nhanh trên xa lộ. Tốc độ nhanh như tên bắn.

Chiếc xe nhanh chóng đừng lại ở cuối con đường ngoại ô, trước cửa “Vạn hào khách sạn”. Người giữ cửa tiến lên mở cửa xe, ngay lập tức, trước cánh cửa kim bích huy hoàng của khách sạn xuất hiện hai hàng người mặc tây trang màu đen đứng nghiêm chỉnh tiếp đón.

Một đôi chân thon dài, trắng nõn được điểm tô bằng đôi cao gót màu đỏ rực xuất hiện. Ngay sau đó, dáng người mạn diệu của nữ nhân hiện ra, màu da trắng nõn, trên người mặc chiếc váy đuôi cá dài chạm đất. Ngũ quan của nàng vô cùng tinh xảo mà thanh đạm.

Mái tóc dài đỏ rực lại càng trở nên nổi bật hơn dưới ánh đèn, vô cùng lưu loát. Đôi môi của nàng cũng là một màu đỏ, đỏ tươi như máu. Ánh mắt của nữ nhân vô cùng trong trẻo. Nàng cong khóe môi đỏ, treo lên đó một ý cười. Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, nụ cười nơi khóe môi nàng lại mang ba phần trào phúng.

Một người vệ sĩ bước ra đưa tay đỡ nàng. Nữ nhân nở nụ cười, đưa tay ra khoác lấy tay người kia.

Trên thảm đỏ, nàng bước đến đâu, ánh mắt người người theo nàng đến đấy. Từ khoảnh khắc bước xuống xe, nàng đã khóa chặt chẽ biết bao nhiêu ánh nhìn theo.

Nữ nhân lại làm như không có gì, thanh thoát mà quyến rũ bước đi, ý cười trên gương mặt vẫn chưa giảm. Nàng nhìn phía trước, thấp giọng hỏi, “Hắn tới?”

Người vệ sĩ quay lại cười nói, “Vạn hào thịnh đêm, quý nhân đây sẽ được thỏa mãn hết thảy.”

Nữ nhân hừ lạnh, lại thấp giọng cười “Diễn không tồi.”

Khách sạn phía trong được trang hoàng cực kỳ xa hoa, lộng lẫy. Ngay chính giữa đại sảnh là cầu thang nối thẳng lên tầng hai.

Người vệ sĩ đưa nữ nhân đến đầu cầu thang bạch kim đậm chất Âu liền quay lại, tay phải đưa lên trước ngực, cúi người thi lễ “Chúc quý nhân có một đêm vui vẻ.”

Nữ nhân nhìn không được trừng hắn một cái rồi hướng cầu thang bước lên. Trong lòng nàng lại chửi thầm, nếu không phải đang thực hiện nhiệm vụ, nàng cũng thật muốn cong chân thượng cho tên giả nhân giả nghĩa kia một cú đá. Cũng không tồi, vị vệ sĩ kia, đúng là người cộng sự nhiều năm của nàng có khác.

Hai người đã cùng nhau vào sinh ra tử rất nhiều năm, nàng cũng hiểu hắn không cam tâm. Lúc này đây nếu không phải nhiệm vụ này thật sự có chút khó giải quyết thì cũng sẽ không phiền đến hai người họ đồng thời cải trang để vào đây, “Vạn hào thịnh đêm”.

Khách sạn Vạn hào là hội viên của đế chế khách sạn, chỉ người có giá trị nhất trong vạn người, trải qua tầng tầng quá tuyển, mới có tư cách đặt chân vào. “Vạn hào thịnh đêm” chính là bữa tiệc đặc biệc xa xỉ do lão tổng của Vạn hào đứng ra tổ chức.

Mà đêm nay, nàng và cộng sự của mình sở dĩ xuất hiện ở chỗ này là vì mục tiêu của các nàng đang ở đây.

Định mệnh sắp đặt, Vạn hào lão tổng lại đích thân tham dự bữa tiệc đêm nay.

Lúc này, khách khứa đã đến hơn phân nửa, dần dần tiến vào lầu hai nơi có gian phòng yến hội. Trong sảnh, dưới ánh đèn mờ nhạt, tiếng nhạc dịu nhẹ được phát ra, theo đó là tiếng ca gợi cảm của ca giả cùng dáng người quyến rũ theo tiếng nhạc mà đong đưa.

Bên trong đại sảnh, người đứng người ngồi, người cầm ly rượu thấp giọng nói chuyện với nhau, đôi lúc lại truyền ra giọng cười sung sướng. Lại không biết ở trong tiếng cười kia có bao nhiêu giao dịch thành công, bao nhiêu tiền tài danh vọng.

Nữ nhân tùy ý lấy một ly rượu vang đỏ, ngồi xuống ở một vị trí tối tăm ở góc trong cùng. Đôi môi nàng vẫn treo nụ cười nhạt như cũ, khán đài trước mặt này thật quá xa hoa lãng phí.

Nàng mặc một thân y phục màu đen, ẩn mình trong một góc. Vậy nên lại càng hiếm người phát hiện ra nàng. Chỉ khi ánh đèn sân khấu chuyển động lướt qua sẽ mang nàng cùng mái tóc đỏ rực lộ ra, một màn đỏ tươi phát sáng.

Nàng chính là sát thủ, danh hiệu Trường Sinh.

Bạn đang đọc ( Dịch: Bàn Tơ Động) Đích Nữ Không Làm Thiếp: Phúc Hắc Cuồng Ngạo Sát Thủ Phi của Cẩm Tú Ung Dung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.