Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Lại Học Viện

1818 chữ

Hạo Thiên cùng với Tiểu Hổ đi ra vòng ngoài U Lan sâm lâm cũng đã được mười ngày. Hai người cứ vòng vòng mãi để tìm đường ra.

Trong mười ngày này, Hạo Thiên cùng Tiểu Hổ trên đường đi gặp rất nhiều Ma giả trẻ tuổi. Tầm tuổi của Hạo Thiên.

Trải qua tìm hiểu, Hạo Thiên mới biết được rằng, những trẻ tuổi Ma giả này là học viên của U Lan học viện.

Hôm nay là đầu mùa xuân, cho nên, học viện tổ chức cho học viên ra ngoài rèn luyện. Theo như Hạo Thiên được biết, lần này đi ra ngoài rèn luyện chủ yếu là học viên năm 3.

Nghe vậy, Hạo Thiên giật mình thầm nghĩ, đây là những cùng khóa với hắn năm đó à.

Xem ra thời gian trôi qua thật mau. Không biết lần này trở về, học viện có xem xét cho hắn được trở lại học tập tiếp không nữa à.

Suy nghĩ một lát, Hạo Thiên quyết định sẽ theo sau những học viên này để trở về học viện. Dù gì, hắn cũng Tiểu Hổ tìm mãi vẫn chưa tìm được đường ra thì thay vì thế hắn nên theo sau mấy người này để tìm đường ra là cách tốt nhất à.

Hạo Thiên truy sau lưng hai học viên. Một nam một nữ. Hai người này đi đi rèn đến đâu, Hạo Thiên truy ở phía sau đến đó.

Cứ vậy, Hạo Thiên đi theo hai người tầm ba ngày thì đi ra U Lan sâm lâm. Điều này làm cho Hạo Thiên cảm thấy mừng rỡ vì quyết định của hắn rất đúng đắn à.

Tại Hạo Thiên vừa đi, hai người học viên ở phía trước nhìn thấy rất giật mình.

Đây không phải là dã tử cùng đi kèm bên cạnh con hổ đã từng ở mấy ngày trước hỏi thăm bọn hắn vài vấn đề hay sao? Tại sao bây giờ lại đi ra từ sau lưng bọn hắn? Một người một hổ đi theo sau lưng bọn hắn ba ngày trời vậy mà bọn hắn không biết được. Điều này làm cho bọn hắn mồ hôi thấm đầy ra sau lưng.

Tuổi trẻ nam từ từ tiếng lên phía trước, lên tiếng nói:

-Này, này, tại sao ngươi lại đi theo chúng ta. Chúng ta cho ngươi biết, ngươi không thể gây bất lợi cho chúng ta à. Lão sư chúng ta ở gần đây, lão sư thế nhưng là một tôn Võ Vương, nếu ngươi gây bất lợi cho bọn ta, lão sư sẽ không để ngươi yên thân à. Tuổi trẻ nam tử thì muốn câu kéo sự chú ý Hạo Thiên, từ đằng sau tuổi trẻ nam tử, vị tiểu cô nương kia thì chạy hướng về phía ngọn núi, vừa chạy vừa hô:

-Lão sư, cứu mạng, có người muốn giết học viên của chúng ta. Hạo Thiên nghe vậy liền nhíu mày một cái.

Đây là chuyện gì xảy ra? Ta có làm gì bọn hắn à?? Hạo Thiên suy nghĩ.

Hạo Thiên không biết là, vô tình muốn lợi dụng hai ngươi kia dẫn đường đi ra U Lan sâm lâm mà không biết bọn hắn nghĩ Hạo

Thiên đây là muốn gây bất lợi cho bọn hắn. Cho nên, bọn hắn liền kêu cứu lão sư.

Tại vị tiểu cô nương kêu một tiếng sau đó, từ đằng xa, một luồng khí tức kéo tới.

Bên cạnh Hạo Thiên, Tiểu Hổ tỏa ra một luồng yêu khí bao phủ cả hai lại. Làm Hạo Thiên giảm đi áp lực.

Một vị mỹ nữ lãnh ngạo từ đằng xa bước đến. Hạo Thiên nhìn vị mỹ nữ này, mặt mỉm cười.

Đây là Thiên Tuyết lão sư à, hai năm không gặp, vị này lão sư càng ngày càng đẹp à. Hạo Thiên suy nghĩ.

Lạc Thiên Tuyết bước đến, mặt nhìn Hạo Thiên hơi nhíu lại một cái nói:

-Ngươi muốn tổn thương đến học viên của ta? Lạc Thiên Tuyết vừa nói vừa tỏa ra một luồng vương giả khí tức áp về phía Hạo Thiên.

Hạo Thiên thì vẻ mặt thong dong cười nói:

-Lão sư, ta là Hạo Thiên à. Ngươi còn nhớ kĩ đến ta sao? Lạc Thiên Tuyết nghe vậy, giật mình, nhìn kĩ đến Hạo Thiên vài lần. Sau đó kinh hô lên nói:

-Ngươi là Hạo Thiên??? Hạo Thiên gật đầu.

Hai ngươi nam, nữ kia thì vẻ mặt đầy không hiểu thấu. Bọn họ đây là muốn lão sư đến trừng trị tên dã tử này à, tại sao thành ra hai người này quen biết với nhau?

Lạc Thiên Tuyết nhìn Hạo Thiên nói:

-Ngươi, không phải ngươi đã mất tích tại U Lan sâm lâm vào hai năm trước sao? Tại sao giờ này lại ở đây? Đối với Hạo Thiên, Lạc Thiên Tuyết rất nhớ rõ. Bởi vì Hạo Thiên là một trong hai học viên sở hữu hi hữu ma lực mà nàng dạy. Cho nên, nàng rất để ý đến hai người. Lần trước, nàng có đề cập đến việc tặng cho Hạo Thiên một lần tạo hóa nếu hắn thành công nắm giữ hạng nhất tân sinh nhưng không ngờ, sau khi tiến vào U Lan sâm lâm thì Hạo Thiên không trở ra nữa. Điều này làm cho nàng rất buồn rầu. Không ngờ bây giờ, nàng lại thấy Hạo Thiên tại nơi đây, điều này làm cho nàng rất ngạc nhiên à.

Hạo Thiên bèn nói sơ lược lí do. Đương nhiên, hắn biết điều gì nên nói điều gì không nên nói. Hắn chỉ bảo bản thân bị Yêu Vương trăm năm truy đuổi đến vách núi, sau đó liều mạng nhảy xuống. Cuối cùng được Tiểu Hổ cứu. Sau đó cùng Tiểu Hổ loanh quanh trong U Lan sâm lâm tìm đường về. May mắn gặp được hai vị học viên này, cho nên hắn quyết định theo sau hai người để tìm đường ra.

Tóm lượt là như vậy.

Nghe vậy Lạc Thiên Tuyết nhìn Hạo Thiên bằng con mắt khác xưa.

Một đứa trẻ sáu tuổi, sống hai năm tại trong U Lan sâm lâm vậy mà có thể sống sót đi ra à. Nếu đổi lại là nàng, nàng khẳng định bản thân sống không quá ba ngày.

Lạc Thiên Tuyết nhìn Hạo Thiên mỉm cười nói:

-Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi, ngươi bây giờ chờ đợi tại đây cùng ta. Đợi lần này rèn luyện của học viên kết thúc, ta liền dẫn ngươi cùng nhau trở về học viện à. Hạo Thiên nghe vậy gật đầu mừng rỡ. Cuối cùng cũng được trở về à.

Lạc Thiên Tuyết dẫn theo ba người đến địa điểm cắm trại của học viên.

Tại đây có khoảng mười người, trong đó còn có một vị lão sư. Hạo Thiên nhìn ra được, người này chính là Mạc Thiên Cơ lão sư à.

Mạc Thiên Cơ thấy Hạo Thiên trở về cũng rất mừng rỡ. Cười nói hỏi Hạo Thiên, sau đó bảo Hạo Thiên đi nghỉ ngơi.

Chúng học viên thì nhìn Hạo Thiên, vẻ mặt nghi hoặc. Đây là ai à? Tại sao lại đến đây? Nhìn rất lạ lẫm .

Ban đêm, Hạo Thiên tại túp liều nghỉ ngơi thì Mạc Thiên Cơ cùng Lạc Thiên Tuyết, hai người cùng nhau đến liều của Hạo Thiên. Cả hai nhìn nhau đều rất ngạc nhiên.

Mạc Thiên Cơ hỏi Hạo Thiên:

-Hạo Thiên bây giờ ngươi tu vi đạt được Thất tinh Ma Sư, ta nghĩ, ngươi tại U Lan sâm lâm có được khó lường kì ngộ à. Từ khi thấy Hạo Thiên, Mạc Thiên Cơ cùng Lạc Thiên Tuyết đều nhìn ra được tu vi hiện giờ của hắn. Cả hai đều giật mình. Cho nên mỗi người đều quyết định tối nay đến tìm Hạo Thiên.

Hạo Thiên nghe vậy chỉ có gật đầu, không nói gì cả.

Lý Thiên Tuyết cười nói:

-Ngươi không cần lo lắng, bọn ta đây chỉ muốn xác định ngươi là Thất tinh Ma Sư không mà thôi. Còn việc ngươi bằng cách nào tăng nhanh thực lực lên như vậy thì chúng ta cũng không cần hỏi. Dù sao đây cũng là kì ngộ của bản thân ngươi. Bây giờ, coi như ta cũng biết được điều ta muốn hỏi, vậy ngươi còn nhớ hai năm trước ta có nói cho ngươi điều gì không? Hạo Thiên suy nghĩ đi suy nghĩ lại, như nhớ đến điều gì nói:

-Lão sư bảo nếu ta hạng nhất trong lần khảo nghiệm tân sinh thì lão sư đưa ta một hồi tạo hóa. Lạc Thiên Tuyết nở nụ cười gật đầu nói:

-Không sai, bây giờ ta muốn hỏi ngươi, ngươi có muốn gia nhập U Lan tiểu đội, đại diện U Lan học viện tham gia thi giải đấu Sơ cấp Học Viện? Ta đây có một danh ngạch đề cử, ta có thể đề cử ngươi tham gia. Với thực lực của ngươi bây giờ, tiến vào mười thứ hạng đầu rất dễ dàng. Nếu trong khoảng thời gian ngắn nhất, ngươi có thể bù đắp các kĩ năng trong hai năm qua bỏ sót, ta nghĩ, ngươi cầm xuống hạng nhất không có vấn đề gì à. Giải đấu Sơ cấp Học Viện rất hiếm khi có Thất giai Ma Sư à. Hạo Thiên nghe vậy giật mình. Từ nhỏ hắn ước mơ được đại diện U Lan học viện đi tham gia Sơ cấp Học Viện. Hắn ảo tưởng rằng, mình sẽ phong quang phóng đại trên sàn đấu. Không ngờ, bây giờ bản thân hắn có thể đại biểu tham gia Sơ cấp Học Viện lần này à.

Hạo Thiên biết Lạc Thiên Tuyết vì sao nói hắn chỉ có thể tiến vào mười vị trí đầu mà không nói đoạt được hạng nhất. Bởi vì hai năm này, hắn không có học tập được cách phát triển kĩ năng, điều khiển ma lực, vận dụng chúng. Cho nên, nhìn bề ngoài hắn Thất tinh Ma Sư nhưng thiên tài Lục tinh Ma Sư có thể đánh bại được hắn. Nhưng Lạc Thiên Tuyết không biết là bản thân hắn hai năm này, tuy không có học tập được nhiều cách vận dụng ma lực, nhưng hắn có kĩ xảo, bản năng chiến đấu. Cho nên, dù gặp thiên tài Thất tinh Ma Sư, Hạo Thiên cũng có sức liều mạng

Hạo Thiên vứt dòng suy nghĩ, gật đầu đồng ý.

Lạc Thiên Tuyết mỉm cười.

Mạc Thiên Cơ thì bên cạnh cười khổ:

-Ta đây cũng muốn tặng danh ngạch này cho hắn à. Không ngờ ngươi lại nói trước. Lạc Thiên Tuyết cùng Hạo Thiên cùng nhau cười.

Bạn đang đọc Địa Cầu Dị Giới của ๖ۣۜMɩêų༒๖ۣۜƮɧɩêภ༒๖ۣۜĐế
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.