Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận chiến đầu tiên, cuộc chiến của Tôn Giả!

Phiên bản Dịch · 2561 chữ

Đúng vào lúc này, xoạt một tiếng, ba bóng người bất ngờ xuất hiện ngay trong rừng. Hoàn toàn không phát ra một chút tiếng động, trước đó dĩ nhiên không có bất cứ người nào phát hiện ra.

Người đến chính là ba vị thủ hộ của Thiên Thánh Cung, Tuệ Nhãn La Sát Kiều Ảnh, Phong Tâm Thiên Kiếm Thành Ngâm Khiếu, Túng Ý Cuồng Đao Khúc Vật Hồi, cùng lúc xuất hiện tại đây!

Kiều Ảnh có chút rối loạn, sắc mặt trắng toát, còn hai người Thành Ngâm Khiếu cùng Khúc Vật Hồi áo bào đều vỡ vụn, khóe miệng hình như còn vương vết máu, khuôn mặt vàng vọt, rõ ràng là bị nội thương không nhẹ.

Nụ cười trên mặt Quân Mạc Tà liền cứng đờ. Trong lòng liền mắng Cửu U Thập Tứ Thiếu không ngừng: Thật là vô dụng! Như vậy mà còn để bọn họ đầy đủ ba người sống sót trở về, như vậy mà cũng không thể lưu lại một người nào? Cho dù chỉ là giữ chân bọn hắn cũng được. Hiện giờ mọi thứ đảo ngược, lão tử bên này đúng là triệt để bị động! Dù hiện giờ thực lực của bọn hắn bị suy yếu nhưng cũng là một uy hiếp lớn a!

- Ngươi đáp ứng? Nói như vậy, ba vị thủ hộ của các người, cũng muốn tham gia vào trận quyết chiến này?

Quân Mạc Tà cố tình ngạc nhiên hỏi.

- Không, bọn họ không tham gia. Bọn họ cũng không rảnh mà tham dự vào, việc họ làm chỉ là đứng làm nhân chứng cho trận chiến này mà thôi! Cũng giống như bọn chúng, bổn công tử cũng chỉ là một nhân chứng đứng xem trận chiến này thôi

Một âm thanh âm trầm từ xa truyền đến ‘giống như vừa gần lại xa’ phiêu phiêu quân quân, giọng nói mang theo một cỗ quỷ khí dày đặc…

Lại thêm một bóng người chợt lóe, một bóng đen tự nhiên rơi xuống mặt đất, người nọ rõ ràng đã đứng ở chỗ này nhưng cả người lại phiêu phiêu bay bay, hoàn toàn không giống với người bình thường.

Với phương thức hiện thân quái đản như thế này, ngoại trừ Cửu U Thập Tứ Thiếu còn có người nào khác!

- Quy mô cũng lớn quá đó!

Quân Mạc Tà trong lòng thầm nói, đột nhiên có một cảm giác giống như nhân vật nổi tiếng thời hiện đại. Trận quyết chiến này, lại có thể có ba vị thủ hộ của Thiên Thánh cung cùng cao thủ đệ nhất thiên hạ Cửu U Thập Tứ Thiếu đồng thời đến làm nhân chứng!

Bất luận trận chiến này ai thắng ai thua, đều làm chấn động thiên hạ. Nếu Quân Mạc Tà thắng, liền có thể trực tiếp thay đổi cục diện trên thế giới này! Vượt ra ngoài sự thống trị của Tam Đại Thánh Địa, hơn nữa còn trở thành một vị Tà Chi Quân Chủ!

Tà Quân phủ!

Cửu U Thập Tứ Thiếu trên người vẫn chỉnh tề, quần áo hắc bào, vẫn là bình bình chỉnh chỉnh, dường như cả một nếp may dư thừa cũng không có, còn ba người đối phương vẻ mặt lại vô cùng căm hận. Bốn người này sau một trận đại chiến, kết quả không cần hỏi cũng biết, cao thấp đã quá rõ ràng.

Quân Mạc Tà trong lòng chắc chắn, cười nói:

- Nếu đã như vậy, ta cũng thật sự yên tâm.

- Tiểu tử ngươi không phải lo, nếu bổn công tử không đến, ngươi cùng hơn ba trăm người ở đây chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp, khẳng định chắc chắn sẽ bị ba vị thủ hộ ăn sạch sẽ. Đừng thấy ba người kia giống như con khỉ hiền lành, thu thập người ở đây thì vẫn dư sức, ngươi cân nhắc xem làm thế nào cảm tạ bổn công tử đây?

Cửu U Thập Tứ Thiếu cười nói.

- Cảm tạ tất nhiên là phải cảm tạ, còn phương thức cảm tạ.. chi bằng tống cho ngươi một khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ trọn vẹn, ngươi thấy thế nào?

Quân Mạc Tà mỉm cười nói.

- Nga? Là ngươi? Nguyên lai là ngươi!

Cửu U Thập Tứ Thiếu trong mắt hắc quang đại uy, nhìn thấy Quân Mạc Tà, ánh mắt lộ ra vẻ dị thường hứng thú.

- Có thể không phải là ta.

Quân Mạc Tà mỉm cười. Thầm nghĩ, cho dù ngươi không đến, ta cũng quyết không để cho Tam Đại Thánh Địa tùy ý xâu xé, nếu không đánh lại, lão tử liền vận dụng Hồng Quân Tháp, tất cả đồng loạt biến mất, sau đó chính mình cũng tiến vào, cho dù có là Cửu U Đệ Nhất Thiếu cũng tìm không ra! Nếu không có chuẩn bị đường lui, lão tử làm sao dám xuất ra con mẹ nó thần mã? Làm bia ngắm sao?

Lão từ là thằng ngốc sao?

Bất quá, người này đã tự động đến đây cũng coi như mình đỡ phải tốn công, vậy cứ dùng ca khúc yêu thích cũ dụ dỗ, lão tử đây còn có thật nhiều ca khúc, tuyệt đối có thể lợi dụng con người rảnh rỗi này một trăm lần a…. Một trăm lần….

Thành Ngâm Khiếu từ khi đến đây, ánh mắt của hắn cùng Khúc Vật Hồi đều chăm chú vào ba trăm người phía sau Quân Mạc Tà.

Càng xem càng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, càng xem trong lòng càng chấn động khó hiểu!

Tu vi hai người này, sớm đã đạt đến mức siêu việt, cũng đủ khả năng đạt đến tầng lớp lãnh đạo tối cao, con mắt nhìn người càng thêm lợi hại, chỉ cần nhìn qua đã thấy rõ mức độ giá trị của Tàn Thiên Phệ Hồn!

Ba trăm người trước mắt này, chiến lực tuy rằng cao cường, nhưng vẫn chưa đủ để lọt vào mắt hai vị đại thủ hộ cao nhân, nhưng sau lưng bọn họ lại tồn tại phương pháp gia tăng thực lực thần kỳ như thế, bất luận là ai cũng không thể bỏ qua được sức hấp dẫn cường đại này!

Hai người nhìn nhau, đều thấy được sự hứng thú trong mắt đối phương. Nếu quả thật có tồn tại phương pháp gia tăng thực lực nhanh chóng như thế, quả là phúc lớn đối với toàn bộ nhân loại! Thậm chí có thể trực tiếp tổ chức đại quân, giết qua Thiên Trụ Sơn, đem bọn dị tộc nhân chết tiệt trực tiếp diệt tộc, diệt trừ hậu hoạn vĩnh viễn, nhất lao vĩnh dật (một lần vất vả, về sau thoải mái)!

- Quân Mạc Tà, vừa rồi hình như chỉ có ngươi đưa ra điều kiện, chúng ta cũng đã đáp ứng toàn bộ, nhưng nói qua cũng phải nói lại, đó chỉ là điều kiện chúng ta cấp cho ngươi nếu thua, nhưng vẫn chưa hẳn là ổn thỏa, nếu như cuối cùng người thua là ngươi… thì như thế nào?

Thành Ngâm Khiếu cười dài nói:

- Không thể để cho một mình ngươi ra điều kiện, cũng phải để chúng ta đưa ra yêu cầu chứ?

- Ta có thể làm thế sao? Điều kiện của các ngươi là gì, cứ thoải mái nói ra! Bổn công tử ở đây chăm chú lắng nghe.

Quân Mạc Tà mỉm cười, nhìn thấy ánh mắt hai vị Thiên Kiếm Tuyệt Đao đang xoáy vào nhóm người mình, tuy rằng không rõ điều kiện của bọn hắn là gì, nhưng chắc hẳn cũng có liên quan đến việc này?

Quản nhiên hắn nghe Khúc Vật Hồi nói:

- Điều kiện của chúng ta chỉ có một. Nếu như chúng ta thắng, ngươi cùng các thuộc hạ của ngươi, đều phải gia nhập vào Thiên Thánh Cung, trở thành lực lượng trực tiếp lệ thuộc vào Thiên Thánh Cung, thế nào?

Thành Ngâm Khiếu mỉm cười:

- Không cần phải lo lắng sự an toàn của các ngươi, chỉ cần các ngươi trở thành người của Thiên Thánh Cung, bất luận là người nào trong Tam Đại Thánh Địa cũng sẽ không tiếp tục đối phó với các ngươi. Bởi vì đối phó với các ngươi, cũng chẳng khác nào là đối phó với Thiên Thánh Cung, cho dù có là Mặc Vô Đạo, hắn cũng không dám! Như thế, cũng chính là giúp bọn ngươi tiêu trừ hết mọi chướng ngại, từ nay về sau không phải lo gì cả!

- Được! Ta đáp ứng!

Quân Mạc Tà không chút do dự, trực tiếp một lời đáp ứng. Mình biết chắc chắn sẽ không thua, như vậy một lời đáp ứng thì có làm sao.

Quân đại thiếu gia vui vẻ đáp ứng, trái lại khiến cả Thành Ngâm Khiếu lẫn Khúc Vật Hồi hai người đều lắp bắp kinh hãi, quá thực có chút không dám tin vào lỗ tai của mình. Cái này… đáp ứng?

Chẳng lẽ hắn thật sự có thể nắm chắc phần thắng?

Ngay cả Cửu U Thập Tứ Thiếu cũng không khỏi ngạc nhiên, kinh ngạc liếc mắt nhìn Quân Mạc Tà một cái.

Với nhãn lực của hắn, hiển nhiên nhìn ra được, nếu đơn giản luận về thực lực, phe cánh bên trong song phương, cấp bậc cường giả, vẫn là bên phía Tam Đại Thánh Địa chiếm ưu thế hơn, bởi vì công lực thâm hậu hơn, tâm tình ổn định hơn, hơn nữa hầu hết đều đã trải qua muôn ngàn thử thách, mỗi người đều là thân kinh bách chiến.

Trái lại bên phía Quân Mạc Tà, tuy rằng chiến ý dâng cao, mỗi người đều hung hãn không sợ chết, kỷ luật nghiêm minh, sát khí ngút trời, điểm này quả thật hơn xa người phía Thánh Địa, nhưng công lực có chút không tinh thuần, hơn nữa sau khi mạnh mẽ đề thăng thực lực, toàn bộ vẫn còn chưa hòa hợp, khó tránh khỏi cảm giác khó chịu…

Giao đấu như vậy, chỉ sợ số trận chiến bại sẽ chiến đa số, thế nhưng tại sao Quân Mạc Tà lại đáp ứng không chút do dự?

- Hảo! Quân công tử quả nhiên là hào khí can vân!

Thành Ngâm Khiếu khen:

- Lần này bất luận là thắng bại như thế nào, đối với sự sòng phẳng của Quân công tử, Thành mỗ quả thật bội phục! Ngày hôm nay một đường sinh tử thắng bại. Tất cả đều phó mặc cho số phận! Ở đây có tam đại thủ hộ của Thiên Thánh Cung cùng với đệ nhất cao thủ của đại lục Cửu U Thập Tứ Thiếu tự mình chứng kiến ‘song phương’ không được nuốt lời.

- Nếu không, nhất định sẽ bị bốn người chúng ta liên thủ đuổi giết!

Cửu U Thập Tứ Thiếu ánh mắt chợt lóe, có chút không vui. Hắn đã khẳng định chính mình không phải thiên hạ đệ nhất cao thủ… Thành Ngâm Khiếu lại hết lần này đến lần khác nói hắn cái gì mà đệ nhất cao thủ, rõ ràng là kích động hắn... Huống chi, chưa thông qua hắn đã tự ý nói ‘liên thủ đuổi giết’… cái này càng lại là ý của riêng hắn! Nghĩ thế, hắn liền lầm bầm, ngươi đã không tự mình giáo huấn, bổn công tử nhiều nhất chỉ hướng các ngươi lén hạ thủ vài lần… Nghĩ là làm, thân ảnh Cửu U Thập Tứ Thiếu phiêu động, đi đến bên sân, tùy tay vung lên một trảo, ‘phốc’ một tiếng trên mặt đất liền nhả lên trên khảm đại thạch cao nhất, cứ ngồi lên trên đó. Tư thế nhàn nhã thanh sái, giống hệt như chỉ là đến xem náo nhiệt…

- Quyết chiến sinh tử, chỉ cầu thắng bại! Thắng sinh bại vong, vong oán không hận!

Thành Ngâm Khiếu sắc mặt chợt lạnh xuống, nói:

- Trận chiến đầu tiên! Tam Đại Thánh Địa xuất chiến: ba vị Tôn Giả tứ cấp!

Nói xong lời này, Thành Ngâm Khiếu chờ ba người ở sau bay đến liền nhanh chóng ra ngoài. Khoảng không ở giữa chính là sân đối chiến.

- Ba vị Tôn Giả tứ cấp sao…

Quân Mạc Tà cười cười nhàn nhạt, quay sang nói với Ưng Bác Không:

- Ưng lão, trận chiến này, mời lão an bài người xuất chiến!

Ưng Bác Không ha ha cười, thần sắc lập tức chuyển sang lãnh khốc, lạnh lùng nói:

- Tôn Giả bên phía Thánh Địa đã ra, còn = Tôn Giả bên ta, ai đồng ý nghênh chiến?

Tiếng bước chân vang lên, toàn bộ hơn ba trăm người trong đám người có tu vi Tôn Giả tứ cấp đồng thời bước về phía trước! Khí thế chợt ngưng trọng, mặt đất dưới chân ầm ầm run lên!

Ưng Bác Không nhìn chằm chằm vào ba người đầu tiên, nói:

- Ba người các ngươi lên đi, Xuất chiến!

Ba người ầm ầm đồng ý.

Ưng Bác Không lớn tiếng nói:

- Bất luận người nào ra đấu, yêu cầu của lão phu yêu cầu chỉ có một: Chỉ có thể thắng không cho phép bại! Thắng chính là sinh, bại chính là tử! Nếu bị đánh bại cũng không cần phải trở về nữa, trực tiếp ngay trong sân mà tự vẫn tạ tội đi!

Ba người đồng thanh quát:

- Nếu bị đánh bại, ta cũng không còn mặt mũi mà trở về gặp công tử! Chỉ có thể tự sát tạ tội!

Ba người thần sắc nghiêm túc, đồng thời bước ra.

Theo chân ba người bước ra, chính là một cỗ sát khí sắc bén, tựq như một thanh lợi kiếm thẳng hướng phía đối phương mà vọt lên! Chỉ có ba người xuất chiến nhưng khí thế kia lại giống như là có cả thiên quân vạn mã! Một cỗ sát khí đậm mùi huyết tinh lặng lẽ dâng lên!

- Ba trăm người này, quả thật không tầm thường chút nào!

Thành Ngâm Khiếu ánh mắt vẫn tập trung trên người một đội viên của Tàn Thiên, đột nhiên thở dài một tiếng.

- Không sai! Thế gian… nơi nào lại có một số lượng thiên tài nhiều như thế này?

Khúc Vật Hồi sắc mặt ngưng trọng nói:

-Trừ bỏ hai người đang đứng phía trước, những người khác niên kỉ đều không vượt qua bốn mươi tuổi! Thành huynh, cảnh tượng này… nếu không phải ta tận mắt nhìn thấy, có chết cũng không thể nào tin được!

Thánh Ngâm Khiếu liếc nửa mắt, nói:

- Như thế nào lại không tin? Quân Mạc Tà kia không đầy hai mươi cũng đã đạt đến cảnh giới Thánh Hoàng, không phải càng đáng sợ hơn sao, càng khiến người khác khó lòng tin tưởng! Tin tưởng trong tay hắn hoặc là vị sư tôn thần bí của hắn chắc chắn có một bí quyết nào đó có thể nhanh chóng đề thăng thực lực. Hơn nữa còn không có bất cứ di chứng nào… Phát hiện này, không phải là nhỏ!

Bạn đang đọc Dị Thế Tà Quân của Phong Lăng Thiên Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 35
Lượt đọc 2693

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.