Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hào phóng

Phiên bản Dịch · 6041 chữ

Sắc mặt của Tiếu Ân đại biến, hắn gần như không nghĩ ngợi, lực lượng lĩnh vực khổng lồ trong nháy mắt bao phủ Tam Toàn Phong và Tyrese. Bởi vì Tiếu Ân cảm ứng được cấp bậc cửu tinh không thể chống cự được sóng nhiệt mênh mông.

Ma pháp tháp vừa được chữa trị lại bị oanh kích. Hơn nữa cường độ oanh kích lần này không hề thua kém cường độ lúc Tiếu Ân tiến giai thành ngụy thần.

Ma pháp tháp được tạo bởi núi đá cứng rắn nhất. Hơn nữa mặt trên còn có ma pháp trận đồ thủ hộ, mơ hồ có một chút thần lực của Cự Ma Thần. Thực sự có thể nói là rất vững chắc.

Nhưng hôm nay gặp phải hai lần khảo nghiệm ác liệt. Hơn nữa mỗi một lần đều vượt qua sức chịu đựng cực hạn của ma pháp tháp nên lần này hoàn toàn nổ tung.

Lần nổ tung này khác với lần trước. Lần trước chẳng qua chỉ khiến núi đá bị phá vỡ, bụi bay đầy trời.

Còn lần này núi đá bị đánh vỡ lớn hơn trước vài lần. Năng lượng xung kích không hề kém lúc Tiếu Ân tiến giai thành ngụy thần. Núi đá không chỉ chịu lực xung kích như lần đầu mà còn bị thiêu đốt.

Đống núi đã bị thiêu đốt trong ngọn lửa, dường như không chịu được loại nhiệt độ cao này, bắt đầu tan chảy thành nước.

Nhìn núi đá cũng bị ngọn lửa thiêu đốt thành nước, sắc mặt của Tam Toàn Phong và Tyrese thay đổi. Bọn họ biết, mình không có đủ lực để chống lại ngọn lửa này.

Những hòn đá lửa từ trên bầu trời trút xuống, nhưng tới gần Tiếu Ân mười thước thì lại biến mất không còn tung tích.

Mọi người mở to mắt, không hẹn cùng nháy mắt vài cái.

Bọn họ không có nhìn lầm, đá lửa, thậm chí là nước lửa tới mười thước quanh người Tiếu Ân, lập tức bị phá tan, biến mất không còn tung tích.

Giống như cầm một chiếc búa, gõ vào khối đá hàng trăm ngàn lần. Đừng nói là khối đá, ngay cả ngọn lửa bám vào khối đá cũng bị đập thành cặn bã.

Loại sức mạnh này quá mạnh mẽ. Chỉ vừa chạm phải đã phải chịu đả kích trầm trọng. Quả thực đã nằm ngoài phạm vi lý giải của con người.

Tuy nhiên liên tưởng tới thân phận ngàn năm truyền kỳ của Tiếu Ân, trong lòng bọn họ cũng thản nhiên.

Cửu cấp và truyền kỳ, tuy chỉ cách nhau một bậc nhưng một bậc lại khiến phần lớn cửu cấp cường giả không thể vượt qua.

Ma pháp tháp sụp đỗ. Ngọn lửa cường đại dường như có xu thế muốn đốt sạch mọi thứ.

Tiếu Ân khẽ cau mày. Lực lượng lĩnh vực của hắn lập tức khuếch tán ra ngoài. Trong giây lát, hỏa vũ đầy trời lập tức biến mất. Tất cả hòn đá, ngọn lửa đều biến thành tro bụi. Không bao giờ có thể gây ra nguy hiểm nữa. Hoa cỏ và sinh vật dưới mặt đất không chịu nhiều ảnh hường. Mặc dù có nhiều chỗ bị ngọn lửa và hòn đá rơi xuống phá hư nhưng nhìn qua thì còn lại một bộ phận lớn.

Ánh mắt của Tyrese nhìn về phía Tiếu Ân tràn ngập sùng bái. Với kinh nghiệm của hắn, vừa nhìn đã biết nếu để ngọn lửa này khuếch tán, thì trong phạm vi một cây số, tất cả hoa cỏ, sinh vật trên mặt đất sẽ biến mất.

Tuy rằng phạm vi đả kích của thứ này không bằng cấm chú. Nhưng trong diện tích nhỏ thì uy lực không hề thua kém cấm chú.

Nhưng Tiếu Ân vừa ra tay, liền lập tức dập tắt tai họa từ khi còn ở trong trứng nước.

Lực lượng lĩnh vực cường đại không ngờ tiêu diệt toàn bộ đá lửa. Lực lượng cường đại như thế khiến mọi người nghe mà rợn người.

Giờ khắc này, trong đầu Tyrese chợt vang lên một câu nói của lão tổ tông long quy.

Có thể chống lại cấm chú cũng chỉ có cấm chú.

Nhưng chỉ dựa vào lĩnh vực là có thể chông đở và khắc chế cấm chú sao? Trong đầu Tyrese có chút hỗn loạn, đột nhiên hắn dùng ánh mắt khó tin nhìn Tiếu Ân.

“Tyrese, ngươi làm sao vậy?” Hắc Toàn Phong hoài nghi hỏi.

Hiện giờ Tyrese và Hắc Toàn Phong rất tâm đầu ý hợp. Mặc dù cảm tình chưa so được với Tam Toàn Phong, nhưng cũng gắn bó khăng khít với nhau, có nhiều chuyện không cần kiêng kỵ mà hỏi thẳng nhau.

Có lẽ đây là cảm tình giữa ma thú, dù sao cũng khác so với nhân loại.

Tyrese hơi ngẩn ra, đầu tiên phũ định nói: “Không có gì, có lẽ ta nghĩ sai.”

Hắc Toàn Phong càng hiếu kỳ, hắn tò mò hỏi: “Cuối cùng là chuyện gì khiến ngươi ngạc nhiên như vậy.”

Tyrese cười khổ một tiêng nói: “Ta nhìn uy lực lĩnh vực cường đại của Tiếu Ân các hạ, quả thực có chút khó tin. Cho nên ta mới nghĩ Tiếu Ân các hạ đã tiến giai lên cảnh giới ngụy thần.”

Miệng của hắn thì cười ha ha, nhưng trong lòng lại âm thầm oán giận. Tuy Tiếu Ân là kỳ tài ngút trời, dùng hơn hai mươi năm thời gian để từ học đồ tiến giai thành truyền kỳ đã là quái thai rồi. Tiến giai lên ngụy thần, căn bản không có khả năng.

Cấp bậc càng cao, muốn đột phá càng khó.

Cửu tinh ma pháp sư muốn thành truyền kỳ, trong vạn người cũng chưa nhất định có được một. Còn từ truyền kỳ tới ngụy thần, tỉ lệ còn kém hơn nữa.

Tuy Tyrese tin tưởng, sẽ có một ngày Tiếu Ân đột phá chướng ngại này, tiến giai thành ngụy thần, hoặc tiến thêm một bước nữa thành chân thần vĩ đại, sáng lập ra quốc gia thuộc về mình.

Nhưng vừa mới tiến giai thành truyền kỳ có vài năm. Giờ phút này lại thăng cấp, có đánh chết hắn, hắn cũng không tin.

Không ngờ sau khi nghe hắn nói, Tiếu Ân quay đâu kinh ngạc hỏi: “Tyrese, làm thế nào người nhìn ra? Không có khả năng.”

Tyrese nói: “Vâng, không có khả năng.”

Vừa mới nói xong vài chữ này, thanh âm của Tyrese ngừng lại, hắn hít sâu một hơi. Rốt cuộc hắn hiểu những lời của Tiếu Ân.

Tiếu Ân không nói hắn không có khả năng tiến giai thành ngụy thần mà là Tiếu Ân đã thành ngụy thần và bị Tyrese phát giác.

Dụi đôi mắt, Tyrese đột nhiên có cảm giác mi mắt giật giật, giọng nói cay đắng hỏi: “Tiếu Ân các hạ, ngài thực sự tiến giai thành ngụy thần?”

Tiếu Ân hơi cười cười, ngay cả Tam Toàn Phong đang nhìn ma pháp tháp lung lay sắp đỗ cũng tập trung lên người hắn. Đối với chuyện này, ba người đều tin tưởng Tiếu Ân.

“Đúng vậy, ta đã tiến giai.” Tiêu Ân thản nhiên nói.

Bốn ma thú liếc mắt nhìn nhau, đồng thời kêu to một tiếng, Không chỉ ba ma sủng của Tiếu Ân, ngay cả Tyrese cũng hưng phấn quên cả bản thân.

Không ngờ Tiếu Ân tiến giai thành ngụy thần, hơn nữa với lực lượng cường đại mà hắn biểu hiện, người thường không thể tưỡng tượng được.

Tuy rằng bọn Hắc Toàn Phong không nhìn ra sự cường đại của bán thần vực. Nhưng tốt xấu ai bọn họ cũng biết, có thể trong nháy mắt phá tan uy lực cường đại của siêu cấp cấm chú, sự uy phong này chỉ có thể dùng thần uy để hình dung.

Chỉ với chiêu thức ấy, phỏng chừng trong đám ngụy thần chỉ có Tiếu Ân. Dù sao ngụy thần có thể áp chế cấm chú một cách dễ dàng như thế, trong vũ trụ khó tìm được vài người.

Âm vang…

Tiếng nổ lớn vang lên, mọi người tỉnh lại, quay đầu nhìn Tiếu Ân.

Ma pháp tháp do Cự Ma Thần xây dựng đã hoàn toàn hỏng.

Lần này, đại địa chi mẫu không sử dụng kỹ năng mạnh mẽ của mình nữa. Ma pháp tháp được xây ở giữa sườn núi, được xưng là thần tích, đã bị sóng nhiệt phá hủy toàn bộ.

Tiếu Ân nhìn thoáng qua hai người, trong lòng không kiềm nổi cảm giác mừng như điên.

Đại địa chi mẫu thì không cần phải nói mà là người ở bên cạnh đại địa chi mẫu, đã không còn là một hào quang dài hai mươi thước.

Không biết là do tác dụng của linh hồn thể Tiếu Ân hay linh hồn của vạn niên quang nguyên chi vương nghĩ thông suốt, tóm lại giờ phút này đứng trước mặt Tiếu Ân là một thanh niên.

Sau khi Tiếu Ân thây hán tử này, khuôn mặt lập tức trở nên cổ quái, hơn nữa còn có chút phức tạp.

Đây là một khuôn mặt anh tuấn, nhìn qua chỉ hơn hai mươi tuổi. Nhưng dung mạo của hắn lại giống một siêu sao điện ảnh ở kiếp trước của Tiếu Ân. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Hắn lập tức minh bạch, đây không phải lựa chọn của vạn niên quang nguyên mà là một trò đùa dai của linh hồn thể.

Tuy nhiên vạn niên quang nguyên chi vương có thể xuất hiện dưới hình dáng nhân loại, hơn nữa nguyên nó vốn ngạo mạn và cường đại thì nay đã chuyển biến tinh tế. Tốt xấu gì Tiếu Ân cũng minh bạch một việc.

Rốt cuộc hai linh hồn thể đã dung hợp thành công với hai linh vật. Từ nay bọn họ đã ở cùng mặt trận với mình.

Tuy đại địa chi mẫu và vạn niên quang nguyên chi vương không bị linh hồn thể của Tiếu Ân cắn nuốt, nhưng tốt xấu linh hồn thể của Tiếu Ân cũng chiếm một phần quan trọng, cho nên hai linh hồn mới này đều có ý niệm thân cận với Tiếu Ân. Cảm giác này đống như huyết mạch tương liên, thần diệu khó lường.

Tất nhiên so với việc trước kia Tiếu Ân có hai phân thân thì liên hệ với nhau kém đi một bậc. Nhưng khi biết thực lực của bọn họ, cùng với việc bất ngờ tiến giai, Tiếu Ân vĩnh viễn không bao giờ hối hận với quyết định ngày hôm nay.

Nói lời từ biệt với Tyrese và Tam Toàn Phong, trước khi chia tay. Tiếu Ân dặn bọn họ tu luyện nhiều hơn. Hắn còn đáp ứng bọn họ, sau khi trở về sẽ dẫn bọn họ tới một chỗ có trợ giúp lớn đối với việc tiến giai thành truyền kỳ.

Đám người Hắc Toàn Phong nghe xong cao hứng không thôi. Sau khi nghe những lời này, thiếu chút nữa Tyrese cảm kích tới nỗi suýt quỳ xuống.

Tiếu Ân cảm ứng được ý tưởng của hắn, và cảm ứng được một cổ tín ngưỡng lực mênh mông xuất hiện trên người hắn. Cười khổ một chút, Tiếu Ân lập tức hiểu Tyrese sùng bái mình như thần linh.

‎※※※‎

Hào quang lóe lên, Tiếu Ân rời khỏi đại lục thần tạo, tới bên ngoài.

Vô Danh và Day Ville sớm đã không còn ở ngoài mà đã tới một cái động to lớn. Sử dụng tinh thần cảm ứng một vòng, khuôn mặt của Tiếu Ân hiện lên vẻ kinh ngạc.

Trong động có thêm không ít năng lượng tinh thạch bậc cao.

Trong lòng hắn thầm than. Kỳ thật khai thác mỏ quặng tinh thạch cần ma pháp sư trợ giúp. Bởi vì chỉ có ma pháp sư mới cảm ứng được vị trí chân chính của khoáng mạch.

Nhưng không biết vì cái gì trong này lại bày ma pháp trận cấm ma, khiến ma pháp sư không có dũng khí tiến vào.

Tất nhiên, những cường giả cấp bậc như bọn họ tuy cũng bị ma pháp trận đồ ảnh hưởng, nhưng có thể hành động. Nhưng truyền kỳ và ngụy thần tới được hầm mỏ có được mấy người?

Một lát sau, tinh thần ý niệm của Tiếu Ân được thu hồi lại nói: “Thật là một địa phương tốt, ngay cả một đầu ma thú cũng không có.”

“Đó là điều đương nhiên.” Đại địa chi mẫu tiếp lời nói: “Hiệu quả của trận đồ cấm ma có phạm vi ngàn dặm, tự nhiên không thể có ma thú sinh ra.”

Tuy đại địa chi mẫu và vạn niên quang nguyên chi vương đều có linh hồn của Tiếu Ân nhưng xét về mặt tương đối, bọn họ độc lập hơn, không giống như Cự Ma Thần và Day Ville hoàn toàn là phân thân của Tiếu Ân.

Vô Danh yên lặng nhìn đại địa chi mẫu và vạn niên quang nguyên chi vương.

Hình tượng của đại địa chi mẫu không biến hóa nhiều lắm, đương nhiên hắn nhận ra. Nhưng vạn niên quang nguyên chi vương sau khi có thần trí, thi triển thuật biến hóa khiến người khác không thể không thán phục.

Gật đầu mạnh với Tiếu Ân, tuy Vô Danh không nói gì nhưng Tiếu Ân mơ hồ nhận ra một tia vui mừng và tán thường trong mắt của hắn.

Tiếu Ân rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ở trong lòng hắn, Vô Danh là một nhân vật vô cùng phức tạp, đó là cảm giác giống như thầy và trò. Hiện giờ rốt cuộc được hắn thừa nhận, trong lòng không ngờ không kìm nổi cảm giác tự hào.

Hắn vội vàng xoay người, che giấu nói: “Nếu đã tìm được nơi này, vậy khai thác thôi.”

Đại địa chi mẫu đột hỏi: “Có phải các ngươi muốn tìm tử kim thạch cao cấp?”

“Đúng!” Tiếu Ân sảng khoái nói.

“Việc này rất đơn giản!” Đại địa chi mẫu nhẹ nhàng vung tay lên, lập tức tất cả tử kim thạch rời khỏi hầm, bay lơ lửng trên không trung.

Khiến Tiếu Ân kinh ngạc đó là, tử kim thạch bậc cao không bay vòng quanh, mà trực tiếp thông qua khe hở bay tới. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Trong lòng Tiếu Ân không nói được gì, đây là Thổ Độn Thuật trong truyền thuyết sao? Có thể vận dụng pháp thuật này tuyệt diệu như thế. Cũng chỉ có đại địa chi mẫu mới làm được.

Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Có đại địa chi mẫu không ngại cực khổ hổ trợ, đám người Tiếu Ân đương nhiên ngồi mát ăn bát vàng.

Chỉ chốc lát sau, trước mắt bọn họ có năm vạn tử kim thạch bậc cao. Đống tử kim thạch chất ở một chỗ, phát ra ánh sáng lung linh đẹp như sao trời, khiến người khác không kịp nhìn, dường như muốn hãm sâu vào trong.

Thấy hào quang xinh đẹp này, trong lòng Tiếu Ân cũng không nhịn được rung động. Hắn rốt cuộc hiểu, bất kể sinh vật có trí tuệ nào cũng tán thành địa vị của tử kim thạch. Bời vì đem nó chất chồng một chỗ, quả thực có thể khiến người ta điên cuồng.

Rốt cuộc đại địa chi mẫu đình chỉ cướp đoạt, Tiếu Ân dùng lực lượng tinh thần thử cảm ứng một chút, trong lòng không khỏi thầm khen. Xem ra đại địa chi mẫu cũng có một tiêu chuẩn. Mỗi khối tử kim thạch bậc cao đều có ánh sáng trong suốt, bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại, vượt xa mong đợi của Tiếu Ân.

So với đống tử kim thạch này thì đống tử kim thạch mình nhân người khác cháy nhà hôi của chỉ là đống rác rưởi.

Đại địa chi mẫu thu thập xong, hỏi: “Đả đủ chưa? Nếu không đủ thì ta lấy thêm.”

Tiếu Ân vội vàng cười nói: “Đủ rồi, có mấy thứ này, đủ để chế tạo ba nghìn áo giáp ma pháp.”

Vừa nghĩ tới việc không ngờ giải quyết được vấn đề tử kim thạch bậc cao, trong lòng Tiếu Ân tràn ngập vui mừng.

Đem mấy thứ này vào bên trong đại lục thần tạo, bọn họ lặng yên rời đi.

Lần ra vào này không kinh động bất cứ kẻ nào. Mà người ở đây cũng không hiểu được tại sao toàn bộ tử kim thạch bậc cao biến mất. Đại địa chi mẫu rời đi, không cần nghĩ cũng biết có ảnh hưởng thế nào với mạch khoáng.

Hơn mười năm sau, mạch khoáng ở đây rốt cuộc bị khai thác hết. Người thống trị trên tinh cầu còn bi ai phát hiện, dường như mạch khoáng vĩnh viễn không bao giờ khô kiệt, rốt cuộc cũng tới lúc phải đóng cửa.

‎※※※‎

Đại lục phương bắc, một thành phố lớn chứa mười vạn người. Một phần ba dân số của thành là tín đồ của vận mệnh chi thần. Vận mệnh chi thần là thần linh thu được nhiều tín ngưỡng lực nhất.

Trong mấy ngày này, trong thành có mấy người tới.

Số lượng những người này cũng không nhiều, phần lớn đều đi một mình nhưng ngẫu nhiên có hai, ba người cùng kết bạn mà tới.

Biểu hiện của bọn họ và người bình thường không khác nhau. Thậm chí các ma pháp sư trong thành và đám tín đồ không cảm ứng được khí tức trên người bọn họ. Nhưng tất cả mọi người đều biết, nhìn thấy những người đó, tốt nhất là quay đầu rời đi.

Bời vì cứ cách trăm năm, những người này lại tới đây một chuyến. Bọn họ đi vào ngân tâm của chi nhánh vũ trụ thứ mười ba. Tuy không có khả năng toàn bộ tới viên tinh cầu này, nhưng vị trí của viên tinh cầu này đúng là một nơi có phong thủy tốt. Nếu không Vô Danh cũng không lựa chọn truyền tống tới đây. Cho nên nơi này hội tụ một tổ hợp nhỏ gồm hơn mười truyền kỳ và ngụy thần.

Những người này đều là hạng người tâm cao khí ngạo, đương nhiên không so đo với người khác. Chỉ cần không có ai khiêu khích bọn họ, bọn họ cũng sẽ không gây chuyện. Đám người Tiếu Ân cũng thế.

Giờ phút này, ba người bọn họ trọ trong một nhà trọ ở thành phố.

Còn vạn niên quang nguyên chi vương và đại địa chi mẫu thì tiến vào đại lục thần tạo. Kỳ thật Tiếu Ân từng có chủ ý với một chưởng nước của Vô Danh, nhưng cuối cùng vẫn không làm. Dù sao Tiếu Ân cũng không biết Vô Danh và một chường nước đó có cảm tình như thế nào, nếu chữa lợn lành thành lợn què khiến Vô Danh oán hận thì được không bằng mất.

‎※※※‎

Nửa tháng sau, ở trung tâm của thành có một đạo năng lượng dao động mãnh liệt, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Ánh mắt của ba người Tiếu Ân gần như cùng nhìn về phía đó, Vô Danh hạ giọng nói: “Đến giờ rồi, chúng ta đi.”

Tiếu Ân gật đầu mạnh một cái, còn Day Ville không có ý kiến gì.

Vừa tới cửa, đột nhiên Vô Danh dừng bước nói: “Tiếu Ân, ta không cần lộ mặt.”

Tiếu Ân ngẩn ra, hỏi: “Ngươi tính thế nào?”

“Lúc này ngươi đã tiến giai?” Vô Danh thản nhiên hỏi.

Đây là lần đâu tiên hắn đi ra ngoài với Tiếu Ân, hắn hỏi tới cảnh giới.

“Đúng!”

“Tốt, vậy người mở ra bán thần vực để ta đi vào.”

Tiếu Ân chớp động hai mắt, trong lòng rất hoài nghi, từ trước tới giờ hắn chưa từng nghe nói bán thần vực có thể giúp người khác ẩn núp.

Tuy nhiên dù chuyện gì phát sinh trên người Vô Danh, cũng không thể lý giải theo lẽ thường. Dù sao, hắn không phải nhân vật bình thường.

Lực lượng lĩnh vực lập tức mở ra. Lĩnh vực cương nhu hợp nhất với nhau kỳ thật bao hàm tín ngưỡng lực rộng lớn. Trong lúc Tiếu Ân ở giai đoạn tiến giai quan trọng nhất, Cự Ma Thần tung ra thần lực kết tinh đủ khiến bất cứ nhân vật cấp ngụy thần nào cũng phải hâm mộ.

Lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân còn chưa khuếch tán ra toàn bộ phòng thì Vô Danh đã tiến vào. Không phát sinh dị biến gì cả, giống như lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân vốn hoàn toàn phù hợp với Vô Danh, cứ để hắn tự do tiến vào.

Bên trong cảm ứng của Tiếu Ân, tuy có thể cảm ứng được một chút khác biệt, nhưng chút khác biệt đó hoàn toàn có thể xem nhẹ.

Trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện ý niệm cổ quái.

Nếu hiện tại giao thủ với người khác, chỉ sợ uy năng mà lực lượng lĩnh vực sinh ra có thể gấp ba lần trước kia.

Dù sao, lực lượng lĩnh vực có thêm Vô Danh không thể giống như trước nữa. Với sự sâu xa khó hiểu của Vô Danh, chắc chắn sẽ có biến hóa hữu ích.

Liếc mắt nhìn Day Ville một cái, thân hình của hai người khẽ động, sau đó rời khỏi nhà trọ.

Theo đường chính đi tới quảng trường trung tâm của khu phố. Giờ phút này trên quảng trường huyên náo đã không còn người thường.

Những người ở trên quảng trường, nhìn qua thì đều có thái độ bình thản, như là những lão nhân không có lực uy hiếp, về phần những sinh vật dị hình thì không xuất hiện ở nơi này. Bởi vì dù sao nơi này cũng là một viên tinh cầu thuộc về nhân loại. Chủng tộc đặc thù tự nhiên không chọn tinh cầu này để dừng lại.

Tất nhiên, thú nhân, tinh linh, người lùn, có hình thể giống như nhân loại, có thể thấy ở nơi này.

Ở chính giữa quảng trường có một con đường lớn có thể để mười sáu con ngựa cùng tiến vào.

Phía cuối đường lớn chính là thần điện của vận mệnh chi thần vĩ đại.

Ở tinh cầu này, thần linh có địa vị cao nhất, hơn xa tinh cầu cố hương của Tiếu Ân. Cho nên dưới thần dụ, chỉ có những cường gỉả mới có tư cách tiến vào luân hồi giới. Không có người ngoài nào có can đảm tiến vào.

Một lát sau, một vị tế tự đi cùng mười sáu vị mục sư xuất hiện trong thần điện.

Nếu là bình thường thì khi tế tự xuất hiện, chắc chắn sẽ có những tiếng hoan hô long trời lở đất. Nhưng giờ phút này, hơn mười đạo ánh mắt kiêu ngạo bất tuân nhanh chóng chiếu vào người hắn.

Có thể tới nơi này mưu cầu mảnh vỡ thần cách đều là những người có toan tính muốn trở thành thần. Nếu bản thân thật sự thành thần thì tự nhiên không cần kính sợ thần linh.

Ánh mắt của truyền kỳ và ngụy thần sắc bén ra sao, cho dù bản thân Tiếu Ân cũng không dám nói dưới tình huống như vậy mà mặt không đổi sắc.

Nhưng trên người tế tự đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang màu trắng. Mặc dù đạo hào quang này không chói mắt nhưng lâu dài, khiến mọi người cảm nhận uy áp cường đại.

Đây là lực lượng thần quyền, lập tức hóa giải mọi áp lực.

Tên tế tự chậm rãi mở miệng: “Các vị, ta là người hầu của thần vận mệnh vĩ đại. Chủ nhân vĩ đại của chúng ta nói cho chúng ta biết, lần này luân hồi giới xuất hiện ở TaTa Wooden, hiện tại các vị tiến vào vẫn còn đủ thời gian.”

Xem tế tự nói chuyện thuần thục, vẻ mặt nhàn nhã tự nhiên, xem ra đã có kinh nghiệm mấy lần.

Hơn mười người ngơ ngác nhìn nhau, không có ai phản ứng.

Những người ở đây, phần lớn đều là lần đầu tiên tiến đến. Nếu không cũng không có khả năng dừng lại ở tinh cầu nhân loại cách ngân tâm một đoạn.

Đối với ngân tâm, nói thật, không có nhiều người có thể biết được. Dù sao địa phương này quá lớn, có nhiêu loại thế lực. Lần đầu tiên bọn họ tới đây, tự nhiên không dám xông loạn.

Một lát sau, một tên thú nhân cao lớn nói: “Tế tự đại nhân, Tata Wooden là nơi nào?”

Tế tự hơi cười nói: “Nơi đó tương đối xa, tuy nhiên các vị tự suy nghĩ đi, chúng ta đã chuẩn bị tốt truyền tống trận để tới đó.”

Một vị truyền kỳ nhân loại khác đột nhiên thở dài một tiếng nói: “Được rồi, tế tự đại nhân, ta cần phải trả bao nhiêu?”

Mặt tế tự không đổi sắc nói: “Mười vạn tử kim thạch hoặc một trăm thần lực kết tinh.”

Nghe con số này, ngoài một số người thì những người còn lại đều hơi biến sắc. Tất nhiên biểu hiện của bọn họ không ầm ĩ như người thường, chỉ có điều mi tâm cũng hơi nhíu lại.

Có ba người không nói gì, xoay bước rời đi. Vị tế tự cũng không cản lại, vẻ mặt mỉm cười nhìn thẳng về phía trước.

Tên truyền kỳ này do dự một chút, thành thật lấy một trang sức không gian ra giao dịch. Vị thú nhân lúc trước nói thầm hai tiếng, sắc mặt của hắn đỏ bừng, dường như lúc nào cũng có thể xuất hiện bão tố. Nhưng cuối cùng hắn là người thứ hai lấy ra trang sức không gian.

Một lát sau, mọi người phân thành hai bên. Hơn mười người giao ra trang sức không gian, đứng ở bên tế tự. Còn những người khác có biểu tình khác nhau, chưa rõ ý định.

Dù sao giá cả cũng quá cao, đừng nói là truyên kỳ, cho dù là ngụy thần cũng chưa chắc có.

Những người đi lên, chắc chắn sau lưng có thế lực lớn làm chổ dựa, hoặc bản thân bọn họ là nhân vật trung tâm của thế lưc lớn, cho nên mới có thể thông qua các loại thủ đoạn vơ vét, cuối cùng có được nhiều vật tư.

Những người do dự không quyết, trên cơ bản đều là độc hành hiệp. Nhân vật như bọn họ, muốn có một khoản tài phú lớn như thế trên cơ bản là không có khả năng.

Tiếu Ân nhìn thời gian trôi qua đã lâu, vì thế mang theo Day Ville cùng tiến lên.

Phần lớn ánh mắt của mọi người đều liếc nhìn hai người một chút, sau đó liền thu trở về.

Tuy Tiếu Ân và Day Ville đều có thực lực cường đại, nhưng những người có thể đi vào đây, có ai là hạng người vô danh đâu.

Mang Day Ville tiến lên, giao một vật phẩm trang sức không gian cho vị mục sư. Tên mục sư lập tức kinh hô, khuôn mặt có chút ngạc nhiên và vui mừng.

Vị tế tự bất mãn nhìn mục sư một cái, sau đó hắn cũng cảm ứng vật phẩm trang sức không gian.

Ngay sau đó, hai hàng lông mày của hắn giương lên. Ánh mắt nhìn về phía hai người Tiếu Ân mang theo vài phần kinh ngạc. Hắn chậm rãi khom người nói: “Đa tạ sự hào phóng của hai vị, vận mệnh chi chủ nhất định sẽ chúc phúc cho hai vị.”

Tiếu Ân khẽ mĩm cười, sóng vai với Day Ville trên con đường lớn. Tuy nhiên trong lòng hai người cũng không hiểu tại sao vị tế tự kia đột nhiên lại hành động như thế.

Tên thú nhân thấy hai người Day Ville, lập tức nở nụ cười. Tuy nụ cười này nhìn qua có chút khủng bố, khiến người khác phải sợ hãi nhưng tất cả mọi người đều cảm ứng được hắn không có ác ý.

“Hắc, ta ở chi nhánh thứ ba thuộc tinh cầu Taube, tát mãn Tower Belli, hai vị tới từ đâu?”

Tiếu Ân và Day Ville nhìn hắn một cái.

Phải biết rằng sau khi đạt tới cảnh giới của bọn họ, vô hình trung đều trở nên ổn trọng. Tình hình này không có khả năng phát sinh giao lưu nhưng không ngờ vị thú nhân tát mãn lại tiến lên bắt chuyện.

Day Ville khẽ gật đầu nói: “Ta là Day Ville, còn hắn là Tiếu Ân, chúng ta tới từ chi nhánh thứ mười ba.”

“Tiếu Ân?” Tiếng của một vị cao thủ ngụy thần nhân loại vang lên, thần tình của hắn kinh ngạc nhìn Tiếu Ân, do dự một chút hỏi: “Ngài chính là Tiếu Ân của chi nhánh thứ mười ba?”

Tiếu Ân cũng ngẩn ra, trong lòng không khỏi cười khổ, ở đây gặp phải cao thủ của chi nhánh thứ mười ba, kỳ thật cũng là chuyện bình thường.

“Không sai, ta chính là Tiếu Ân, các hạ cũng đến từ chi nhánh thứ mười ba?”

“Đúng!” Người nọ lên tiếng, cũng không tự giới thiệu, Chỉ có điều lui về phía sau vài bước, lộ rõ thái độ không muốn tiếp xúc với Tiếu Ân.

Những người ờ đây đều có ánh mắt tinh đời. Bọn họ đều nhận ra thần sắc của vị ngụy thần nhân loại không tốt. Hơn nữa ánh mắt của hắn còn bộc lộ sự kiêng kỵ. Hoặc có thể nói hắn e ngại Tiếu Ân.

Nhất thời, mọi người theo bản năng giữ khoảng cách với Tiếu Ân. Có thể khiến một vị ngụy thần nghe tên mà khiếp sợ, chắc chắn không phải người đơn giản. Bọn họ không muốn phát sinh xung đột với người như thế.

Tower Belli kinh ngạc nhìn Tiếu Ân, vừa rồi hắn còn tưởng Day Ville là nhân vật chính, nhưng xem ra hiện tại có chút không đúng.

Hắn cười ha ha, chẳng những không giống những người khác cách xa Tiếu Ân mà còn thân cận tiến đến nói: “Vừa rồi hai vị đưa cho vị tế tự thần lực kết tinh, hơn nữa còn là mặt hàng cao cấp.”

Hai hàng lông mày của Day Ville giương lên: “Đúng vậy, có gì kỳ quái sao?”

Tower Belli lắc đầu nói: “Hai vị đúng là tài đại khí thô, vừa ra tay đã xuất hai trăm giọt thần lực kết tinh. Ôi, nếu sớm biết ta đã dùng tử kim thạch để trao đổi với hai vị.”

Lúc này hai người Tiếu Ân mới hiểu tại sao tế tự lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn bọn họ. Phỏng chừng những người ở đây đều dùng tử kim thạch. Hai người bọn họ ngây thơ không biết nên mới dùng thần lực kết tinh.

Tuy nhiên cũng không thể trách Tiếu Ân. Bất kể ai đột nhiên nắm giữ trăm ngàn giọt thần lực kết tinh, tự nhiên không xem số lượng mấy trăm giọt thần lực kết tinh ở trong mắt.

Tower Belli cảm khái vài câu nói: “Hai vị vì truyền tống, không ngờ lại trả giá như vậy. Chắc chắn hai vị nắm chắc có thể đạt được mảnh vỡ thần cách.”

Day Ville vội vàng lắc đầu từ chối nói: “Lần này chúng ta tới đây hy vọng gặp được may mắn mà thôi. Còn chuyện tuyệt đối nắm chắc, căn bản là không có khả năng.”

Tower Belli tràn đầy đồng cảm nói: “Đúng vậy, trời mới biết mảnh vỡ thần cách lưu lạc ở trong góc nào của luân hồi giới. Tìm được nó phải dựa vào vận khí.”

Day Ville nhìn thoáng xung quanh hỏi: “Cứ trăm năm luân hồi giới mới mở ra một lần, mỗi một lần đều có nhiều người tham dự như thế này sao?”

Tower Belli ngẩn ra, sau đó cười nói: “Day Ville, nhất định đây là lần đầu tiên ngươi tới nơi này.”

Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: “Trong tình huống bình thường cứ trăm năm luân hồi giới lại mở cửa một lần, nhưng căn bản không thể hấp dẫn nhiều người. Bởi vì không phải cứ mỗi lần luân hồi giới mở là có mảnh vỡ thần cách xuất hiện. Gần vạn năm nay, có tám lần mở ra, mới sinh ra hai ba mảnh vỡ thần cách.”

Ánh mắt của Day Ville sáng lên nói: “Nhưng theo tin tức mà ta thu được, chỉ sợ lần này không phải chỉ có một mảnh vỡ thần cách.”

Tower Belli giảm thấp âm thanh nói: “Không tồi, nghe nói lần này có mười khối mảnh vỡ thần cách. Nhưng cũng chính vì vậy nên ai có khả năng cũng đều chạy tới đây. Hừ, nhóm truyền kỳ cũng không ngẫm lại, cho dù bọn họ chiếm được mảnh vỡ thần cách, chẳng lẽ có thể giữ lại được sao?”

Nghe hắn cười lanh, hai người Tiếu Ân lập tức hiểu được, người này không phải người tốt, phỏng chừng đã sớm quyết định tiến hành cướp bóc.

Giây phút này, phỏng chừng vị tế tự cũng đã nhìn ra, những người còn lại không có khả năng tiêu số tiền lớn như thế để tiến vào truyền tống trận. Cho nên hắn mang theo các mục sư và đám người Tiếu Ân theo đường lớn tiến vào thần điện.

Ở phía sau bọn họ, còn hơn mười vị cao thủ lạnh lùng nhìn bọn họ. Nhưng không ai dám đánh chết vị tín đồ đứng đầu của vận mệnh chi chủ. Dù sao kẻ có lá gan trêu chọc thần linh, hơn nữa còn là cấp chủ thần quả thực rất ít.

Cho nên tuy ánh mắt của bọn họ hung ác nham hiểm nhưng căn bản không thể dùng tạo thành uy hiếp gì với mọi người.

Ở phía sau thần điện quả nhiên có một tòa truyền tống trận to lớn. Khuôn mặt của vị tế tự tươi cười nói: “Các vị, đây là truyền tống trận tới Tata Wooden. Tuy nhiên mỗi lần chỉ có thể truyền tống hai người, xin các vị thứ lỗi.”

Đám người Tiếu Ân căn bản không thắc mắc gì về vấn đề này.

Truyền tống càng nhiều người, năng lượng tiêu hao càng lớn. Tuy ma pháp trận đồ này đã đạt tới cảnh giới đỉnh cao, cho dù là truyền tống trận đồ do hắc long vương truyền thụ cũng thua kém, nhưng nơi này là ngân tâm, truyền tống tinh cầu với khoảng cách xa, hơn cả chi nhánh thứ mười ba. Cho nên một lần truyền tống hai người cũng không có gì kỳ quái. Nếu hắn nói một lần truyền tống hết tất cả mọi người, mới là chuyện lạ.

Dưới sự an bài của tế tự, không ngờ Tiếu Ân và Day Ville là nhóm đầu tiên truyền tống. Dưới ánh mắt lạnh lùng của mọi người, hai người bình tĩnh bước vào truyền tống trận. Một trận hào quang xuất hiện, bọn họ đã biến mất.

Nhưng hai người không biết, sau khi hai người rời đi, vị nhân loại tới từ chi nhánh thứ mười ba lập tức nói thầm vài người. Không ngờ có bảy người ở đây động dung, trong đó có cả vị thú nhân tát mãn Tower Belli.

Bạn đang đọc Dị Giới Chi Quang Não Uy Long của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.