Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho ta 1 điếu đi

Tiểu thuyết gốc · 2855 chữ

Trái Đất năm 2019 khoa học công nghệ đã phát triển lên thời 4.0, mọi thứ trên hành tinh gần như đều được "soi hàng" bởi vệ tinh và gần như là sẽ không sót 1 vùng đất nào mà con người chưa đến .. thế nhưng tên đẹp mã 25 tuổi Hoàng Phong này lại có sở thích đi khám phá những nơi hoang vu kì bí.

Hắn là 1 đại thiếu gia văn võ song toàn của Hoàng gia , trong gia tộc ai ai cũng kỳ vọng 1 ngày hắn làm nên chuyện lớn đưa Hoàng gia đi đến đỉnh cao.. thế nhưng hắn đều cảm thấy những kẻ đó thật vô vị , hắn thường bỏ nhà đi bụi đến những nơi không người như rừng rậm Amaza hoang mạc Salala v..v để khám phá những thứ mới mẻ nhưng cứ mỗi lần hắn đi bụi là lại trộm không ít tiền nên không lâu sau hắn đều bị gia chủ tìm thấy và bắt về , vì quá chán nản cảnh ấy năm 18 tuổi hắn ăn trộm tiền trong bảo khố gia tộc và bỏ trốn , tộc trưởng tức giận vì hắn lấy cả đĩa Japan action video ultra 18k phiên bản giới hạn quí giá của mình nên ông ta liền phát lệnh truy nã toàn quốc.. gia tộc này con cháu trên dưới đều có địa vị cao trong xã hội 1 cái lệnh truy nã này hẳn còn khủng hơn cả lệnh truy nã của quốc gia.

Kì lạ là cho dù lật tung cả Nam quốc lên vẫn không thể thấy tung tích mặc dù đã khóa chặt các đường có thể ra nước ngoài, gia tộc vì tốn nhiều tài lực quá nên cũng đành tạm gác chuyện này lại mặc cho gia chủ đêm về khóc lóc hối các trưởng lão tiếp tục tìm.

-"Lão già chết tiệt ta chỉ lấy có vài chục tỷ với cái đĩa phim hoạt hình thôi mà làm hại thiếu gia ta có tiền không dám tiêu có nhà không dám ở phải làm kẻ vô gia cư trên hòn đảo chết dẫm này 7 năm trời"

-"Cũng may thiếu gia ta tính toán xa sắp xếp thuyền ra đảo hoang này từ trước ,cứ tưởng lão chỉ truy nã vài tháng thôi ai lại nghĩ ra cái lão già đó lại quý cái đĩa phim này thế chứ biết vậy thiếu gia ta đã không lấy đi hừ hừ"

Tên tiểu tử râu tóc xồm xoàm ăn mặc rách nát này lại chính là đại thiếu gia uy danh 1 thời Hoàng Phong, hắn chơi trốn tìm với gia tộc hẳn 7 năm trên hòn đảo hoang ngoài khơi xa, cũng thật bá đạo khi hắn vẫn sống tốt khỏe mạnh như vậy dù chỉ 1 mình.

7 năm qua hắn sinh tồn như người nguyên thủy , 5 năm trước đó cứ 3 tháng lại có người đến đưa đồ tiếp tế cho hắn , kẻ này lại chính là tâm phúc bí mật của hắn trong gia tộc Hoàng Ngọc Cầm , thế nhưng không hiểu sao 5 năm trước hắn không còn đưa đồ đến nữa khiến cho Hoàng Phong phải chật vật xoay sở để sống sót.

Hôm nay hắn lại định đi sâu vào thung lũng chết trên đảo nơi mà 5 năm qua hắn vẫn luôn tò mò nhưng không tài nào tới được...sở dĩ hắn gọi thung lũng chết là vì giữa đảo lại là 1 cái thung lũng vách đá thẳng đứng trơn trợt sâu vài trăm mét gần như không có sự sống ngoài cây cỏ

-"Cầm thú kia lại dám bỏ rơi lão tử khiến ta không còn nguồn tiếp tế để đi xuống nơi này sao hắn lại mất tăm ngay khi mình vừa tìm thấy thung lũng này chứ haizz'

Hắn hiếu kỳ như vậy vốn bởi 5 năm trước hắn vô tình nhìn thấy 1 sinh vật kỳ lạ đang ăn cỏ dưới thung lũng , sinh vật kia nhìn như con ngựa trắng nhưng kỳ lạ lại có hoa văn phát sáng trên người rất đẹp hơn nữa trên đầu của nó lại là 2 cái sừng như hươu, mặc dù rất nhanh sau đó con ngựa kia lại không bao giờ xuất hiện nữa nhưng hắn vẫn muốn khám phá nơi này cho bằng được.

5 năm qua hắn tìm mọi cách để leo xuống nhưng vẫn không hiệu quả , nay hắn liều 1 phen dùng cách đầu tiên mà trước đó đã dùng nhưng thất bại đó là dây thừng... mà cũng không hẳn là dây thừng mà là dây leo , trước đó vì không thể tìm kiếm được nhiều dây leo chắc chắn và đủ dài để xuống dưới nên hắn đã từ bỏ nhưng nay hắn đã gom góp được khá nhiều và bện lại với nhau , khi nghĩ là đã đủ dùng hắn bèn buộc sợi dây mảnh mai kia vào gốc cây to rồi quẳng đầu còn lại xuống dưới. Kẻ thông minh như hắn tất nhiên là biết việc này có thể khiến bản thân mất mạng nhưng hắn vốn là 1 tên liều lĩnh có tiếng trong gia tộc

-"Ngựa bé con ta xuống với mày đây"

nói xong hắn cầm lấy dây leo và bắt đầu tuột xuống, khi đến được cách mặt đất chừng 14,15 mét thì sợi dây đáng thương của hắn đứt đoạn khiến hắn ngã nhào xuống , như thể lường trước việc đó hắn bình tĩnh thủ thế để làm sao chấn thương nhận phải là thấp nhất..

Rầm .. bịch bịch bịch...

-"Úi da đau chết lão tử rồi hự hự"

Hắn rơi xuống thuận đà bèn đẩy người lao tới khiến hắn lăn mấy chục vòng rồi va vào gốc cây mới dừng lại. Hắn có vẻ rất đau đớn khắp người trầy xước mà hơn hết có vẻ như hắn bị trật khớp chân

-"Mẹ kiếp cũng may là lão tử là người luyện võ tử tế biết vài mánh nắn xương bẻ khớp không thì chết chắc ở đây rồi"

Vừa than vãn hắn vừa cầm tay bẻ mạnh lại hai bàn chân kia nghe cái ẮCCC

-"Chu choa mệ ơi đau vãi chưởng"

Tuy sơ cứu được nhưng hắn vẫn chưa thể đứng dậy đi mà phải bò tới cái balo mà hắn đã quẳng xuống từ trước, hắn đã chuẩn bị đủ thứ cho 1 cuộc thám hiểm và tất nhiên là cả dụng cụ y tế.

Trong vòng một tuần hắn chỉ ở xung quanh một chỗ để dưỡng thương, và có vẻ như hắn cũng đã bình phục được kha khá nên hôm nay hắn định đi khám phá nơi này

-"Ha ha mấy ngày qua ta đã chán ngấy cá khô rồi giờ thì nên tìm chút gì đó mới lạ nào"

Nói xong hắn liền rút ra đoản đao rồi tiến sâu vào phía trong . Kỳ lạ thay nơi này lại hết sức yên tĩnh dường như chẳng hề có sinh vật nào tồn tại . Đi được một lúc lâu hắn phát hiện ra một con thỏ mà lại không phải con thỏ ,sinh vật này ngoài giống thỏ nhưng lại có sừng giữa trán và thoạt nhìn có hàm răng như cá mập , cảm giác như gặp nguy hiểm con vật liền nhe răng ra đe dọa Hoàng Phong

-"Hừ chỉ là 1 bữa tối mà dám đe dọa bổn thiếu gia để xem ta nên nướng nhà ngươi hay làm gì đây"

Trong chốc lát sát khí tỏa ra từ Hoàng Phong khiến con vật kinh hãi liền thu liễm lại khí thế trước đó rồi bỏ chạy thục mạng

-"Thú vị chỉ là 1 sinh vật bé nhỏ mà vẫn thoát được sát tâm chú của gia tộc ta nhưng vậy ta lại càng tò mò liệu thịt của cưng có ngon hơn những con thỏ khác hay không he hhe"

Trong rừng cây kì lạ yên tĩnh kia lại chỉ có 1 người một thỏ đang rượt đuổi , kì lạ con thỏ kia lại chạy với tốc độ đáng ngạc nhiên hơn hẳn những con thỏ bình thường nhưng cái tên đang rượt theo nó vừa chạy vừa rơi nước miếng kia lại nhanh hơn vài phần , dường như hắn vẫn chưa dùng hết sức mà chỉ đùa bỡn con mồi của mình... 1 người 1 thỏ đuổi bắt được chừng 5 phút thì Hoàng Phong đã cảm thấy chán nên hắn bèn bứt tốc lao đến hòng kết liễu sinh vật xấu số kia, nhưng mọi việc lại không như hắn nghĩ , trong khoảnh khắc tưởng như chạm tới người con thỏ thì đột nhiên nó đổi hướng với 1 tốc độ đáng kinh ngạc, quá bất ngờ với tình huống này hắn đã mất đà lao vào sườn dốc và lăn xuống 1 cái hang sâu hoắm

-"Chết tiệt lẽ nào soái ca ta sẽ chết làm ma trinh nam ở cái nơi hẻo lánh này sao chí ít cũng phải để ta sờ đùi mĩ nhân đã chứ aaaaaaa"

Tủmmmmm

-"Hế mình chưa chết đây là.... nước ôi mẹ kiếp tiểu gia được cứu rồi ta biết ngay mà mạng ta lớn ông trời không nỡ để 1 vẻ đẹp của nhân loại chết đi mà kkkk"

Trong lúc tên tự luyến này đang ăn mừng ảo tưởng thì xung quanh có vẻ đang rục rịch tiến tới

soạt

-"Hừ có sát khí trong này tuy là động huyệt sau dưới lòng đất nhưng lại sáng trưng nhờ những thực vật và thủy tinh kia thật kỳ lạ mà kệ mẹ nó giờ phải bơi nhanh lên bờ bên kia đã không lũ súc sinh này lại khợp cho vài miếng thì khổ"

Nói xong hắn liền bơi 1 mạch như con thuồng luồng tới bờ mặc cho mấy bóng đen dưới nước kia bất lực dí theo

-"Hừ muốn ăn ta các ngươi chưa có tư cách"

Phẹt

Ngay lúc Hoàng Phong nhổ bãi nước bọt xuống mặt nước thì 1 con quái vật xồ lên tính đớp trọn hắn tiếp sau vài con khác cũng nổi lên tiến tới

-"Má ơi dọa chết lão tử rồi đồ súc sinh"

Những con quái vật kia nhìn như khủng long tiền sử mà người ta vẫn đồn là quái vật hồ Lesnoc chúng lao tới Hoàng Phong như đói khát lâu lắm rồi nhưng với phản xạ quái đản tên mặt trắng kia đã né được hết và lùi ra xa khỏi hồ nước

-"Hừ lão tử mệt rồi không thèm chơi với các ngươi nữa ta đi vào trong kia chơi đây bái bai"

Nói xong hắn liền nhảy chân sáo vừa đi vừa huýt sáo tiến vào trong động

Cảm nhận được động tĩnh của kẻ lạ mặt những sinh vật gần đó bắt đầu lộ diện, gần nhất là 1 toán quái vật xương người 2 hốc mắt rực lửa lân tinh màu xanh tím chậm rãi bước về phía kẻ xâm nhập

-"Ta nói các ngươi không phải là lính xương Sekeleton trong phim Fantasy đấy chứ , haha thú vị lắm có vẻ như trên kia có những kẻ đã biết đến sự tồn tại của của các ngươi đang sống hòa mình trong nhân loại, nếu ta đoán đúng thì những gì trong thế giới mà mấy kẻ đó nói đến thực sự tồn tại"

Hoàng Phong nở 1 nụ cười đầy tà ác rồi khởi động sát tâm chú cùng lúc lấy ra con dao găm lao vào đám lính xương lù đù kia

hắn vung dao với tốc độ kinh khủng kèm những bước di chuyển lão luyện của 1 bậc thầy trong chốc lát hắn đã từ đằng trước lướt qua sau toán lính xương. Thầm cười trong lòng khi dám chắc đã chém nát lũ quái xương kia hắn vẫn quay lưng tạo vẻ cool ngầu và cất cây dao

lạch cạch lạch cạch

-"Hmm đừng nói là sau ngần ấy sát thương các ngươi vẫn đứng được đấy"

Hoàng Phong vội quay người lại phía sau để xác minh thì trước mắt hắn đám lính xương kia ngoài những vết cắt cùng 1 vài con bị chém gẫy vài cái xương ra thì còn lại đều vô sự

-"Hế nếu là xương bình thường thì hẳn đã nát bét hết rồi nhưng sao chúng vẫn không sao... khoan đã hoàn cảnh này thì đã không có gì là bình thường nữa rồi... bình tĩnh nào tôi ơi từ từ suy nghĩ nào"

-"À phải rồi trong mấy truyện Fantasy kia thì có nhắc bọn này là undead vốn dĩ sinh tồn nhờ ma thuật mà đao kiếm không thể giết , muốn giết chúng phải cần phép thuật thần thánh cái mẹ gì đó mà mình lại không có gì hoặc cách khác chính là.."

Hắn lao tới đám lính xương với tốc độ kinh khủng cùng lúc vớ 1 hòn đá khá to ,tiếp sau đó là liên hoàn những tiếng bốp crack crack bốp bốp

-"Tao nhớ rồi chúng mày sẽ chết nếu bị đánh bằng những vật cùn hehe quả này khá là chắc kèo rồi"

Đám lính xương bất lực bị đập vỡ vụn từng con một , không quá 1 phút để Hoàng Phong kết liễu tất cả

-"Phù hộc hộc mệt thí bà rồi , có vẻ mình đã dùng quá sức khi nghĩ bọn này khó xơi , tức quá nãy rượt con thỏ chết tiệt kia nên chủ quan k mang đồ ăn theo giờ đói thí mẹ luôn rồi"

Ngồi nghỉ ngơi 1 lúc rồi hắn quyết định đi tiếp, trên đường đi hắn đụng độ 1 vài con lính xương nữa nhưng vì đã có kinh nghiệm nên lần này hắn dễ dàng hạ bọn chúng và may mắn thay 1 trong số con lính xương lại mang theo 1 thanh katana rất tốt . Đi được 1 quãng khá xa hắn gặp 1 đàn thỏ 1 sừng , mắt hắn sáng lên khi thấy bữa tối thịnh soạn nhưng lần này hắn không dùng sát tâm chú nữa để bọn thỏ không chạy mà tấn công hắn.

-"HAHA trời giúp ta rồi, mặc dù k phải tên khốn lúc nãy nhưng đây cũng có thể xem như 1 cách báo thù hee hee lại đây với mị nào các cục cưng"

bầy thỏ hung hăng lao tới tấn công nhưng cũng rất nhanh sau đó khi mà vừa 1 toán lao vào đã bị chém chết ngay tức khắc chúng bèn bỏ chạy toán loạn

-"hừ thôi vậy hôm nay bổn thiếu gia tha cho các ngươi không đuổi từng này là đủ no nê rồi haha"

Tối hôm đó Hoàng Phong bèn nhóm lửa quay thịt thỏ và nhấm nháp , đang thưởng thức bữa tối ngon lành thì..

-"Đã lâu rồi mới có con người tới nơi này hmm ta không nhớ rõ là bao lâu nữa nhưng ngươi thì có vẻ thú vị đấy chàng trai trẻ, đi được tới đây hẳn ngươi đã phải chiến đấu với mấy con khủng long và sekeleton ...tốt lắm ngươi là kẻ đầu tiên hoàn thành được dungeon hạng bét này nào mau tới đây ta sẽ ban cho ngươi phần thưởng"

-"mà nhớ mang vài thứ thơm thơm mà ngươi đang ăn nhé chẹp chẹp"

-"Wtf holy shet ngươi là ai sao ở đây lại có người chứ .. hmm khoan đã dungeon có lẽ nào ngươi là boss cuối không, he he nếu đánh bại ngươi thì có rơi ra đồ ngon k nhỉ"

-"haaha thú vị lắm vậy hãy tới đây đi nào bần tank chưa ngán ai bao giờ, à nhớ mang theo thứ thơm thơm kia nữa"

-"Ha ý ngươi là thịt thỏ ngươi là boss ở đây mà chưa ăn thịt thỏ ư đồ nhà quê"

-"...."

Hoàng Phong bèn cầm vài xâu thịt thỏ rồi rảo bước tiến vào trong đi được 1 lúc thì trước mắt hắn là 1 gian phòng lớn, khi tới gần cánh cửa mở ra và kinh ngạc thay trước mắt hắn là 1 bức tượng vàng đang .... hút thuốc, dưới chân bức tượng là 1 con ngựa có sừng mà hắn đã từng thấy đang nằm cuộn mình ở đó, đảo mắt xung quanh hắn không thấy gì khác nữa..

-"Đừng bảo với ta ngươi chính là con ngựa đó nha , dù ta đã chuẩn bị tâm lý rồi nhưng con ngựa nhà ngươi mà là boss của dungeon thì cũng thật ..."

Con ngựa vẫn nằm im nhưng mặt khác bức tượng vàng kia môi của nó khẽ mấp máy..

-"bố ngươi hút có nhiều thuốc không?"

-"Ối trời ơi dọa chết tiểu gia ta rồi , mẹ nó 1 bức tượng dị hợm biết nói... nhưng mà"

-"Cho ta 1 điếu đi !!! mấy ngày nay thèm quá rồi"

Bạn đang đọc Dép Tông Truyền Kỳ sáng tác bởi hungchero
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hungchero
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.