Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Sát Đế Quang!

Tiểu thuyết gốc · 2130 chữ

** Xong chương bù ngày hôm qua nha. Chương hôm nay để khoảng 4-5h hoặc 9h30 ta đăng.


-Dựa vào cái gì mà ngươi nghĩ ta không thể giết ngươi? Tu vi cao hơn ta, ta cũng cân hết! –Cười không rõ ý tứ, Nghịch Thiên nói với hai tên kia.

Đúng là thực lực hắn bây giờ còn non yếu, nhưng với số thủ đoạn mà hắn có được, tiêu diệt hai gia tộc cỡ trung này chỉ là vấn đề chẳng đáng quan tâm.

Dứt lời, Nghịch Thiên lấy từ trong túi trữ vật một viên cầu màu trắng khá giống với cái của Thanh Uyển. Ý niệm thoáng động, viên cầu lập tức biến thành một cây ma trượng dài hai thước, trên thân trượng có khắc những phù văn kì dị.

Chỉ cây trượng về phía hai tên mặc hắc y và con chim, hắn hét lớn:

-Quang ma pháp! Bạch Quang Tiễn!

Một vòng tròn cùng những đồ án bên trong hiện lên trước mũi trượng. Cùng lúc đó, một chùm sáng trắng nhỏ bằng ngón tay nhanh như thiểm điện bay về phía hai tên này.

-Chỉ dựa vào cái ma pháp chó tha này? Ngông cuồng!

Tên phía trước hừ lạnh một tiếng rồi nâng tay lên. Một thanh trường kiếm có vài vòng tròn khắc trên lưỡi xuất hiện, linh khí hội tụ quanh thân kiếm, rõ ràng là hoàng cấp binh khí.

-Phong ma pháp! Phong Ba Kiếm!

Chỉ thấy tên này chém một nhát, ba luồng kiếm khí vô ảnh vô hình từ một vòng tròn ma pháp trên thân kiếm bắn ra, lao về phía chùm sáng trắng.

Oành!

Một tiếng nổ lớn vang lên, chùm sáng và kiếm khí chạm nhau, linh khí tán loạn thành một vùng khói trắng che mất tầm nhìn, âm thanh ầm ầm vang vọng khắp nơi... Hai luông kiếm nhận còn lại vẫn cứ lao đi nhưng chỉ nghe được mỗi tiếng gió rít gào.

-Hừ! Thực lực không tệ!

Tên ngồi phía trước con chim nói, nhưng chưa dứt lời thì...

-AAAAAAAA!!!

Tiếng hét thảm của tên ngồi phía sau vang lên. Ngoảnh đầu lại, chỉ thấy tên này bị một mũi tên bằng hỏa diễm đâm xuyên tim, tử khí nồng đậm ăn mòn tên này thành một cái xác khô, rồi bị hỏa diễm đốt thành tro tàn bay vào thiên địa...

-Điền Ân!!! Ngươi... ngươi dám sát hại hắn!!!

Hét lên một tiếng phẫn nộ, Hiên Khang tháo xuông bộ hắc y đang mặc, đôi mắt đỏ đậm nhìn Nghịch Thiên, sát ý trùng thiên.

-Ta đã bảo rồi, hai tên cẩu nô tài các ngươi làm sao lại nghĩ được ta không thể... Bây giờ thì xem đi...

Nghịch Thiên thì thầm vào tai tên này một câu, một khắc sau, hắn lại bay trở lại chỗ lúc đầu.

-Ngươi... từ lúc nào....

Hiên Khang lúc này mới nhận ra được có gì đó không đúng, mắt trợn tròn nhìn Nghịch Thiên đang đứng trên bầu trời.

-Ngươi cái gì mà ngươi. Ta cho ngươi hai lựa chọn, một là chết, hai là nói cho ta biết các ngươi định làm gì nhị nữ?

-Ngươi nghĩ ngươi là ai? – Hiên Khang cảnh giác nói. Tuy có phần kiêng kỵ với thực lực của Nghịch Thiên nhưng tên già này chỉ nghĩ là do bạn tri kỉ của mình do mất cảnh giác mới bị ám sát.

-Ta? Là ai nhỉ?? Là người giết chết bạn tri kỉ của Hiên Khang ngươi là Điền Ân sao? –Cười mỉm một cái rồi hắn cợt nhả nói, giọng điệu châm chọc.

-Ta giết ngươi!!!!

Lại bị nhắc chuyện đó, tên này cuối cùng cũng không chịu được nữa liền phẫn nộ hét lớn, đôi mắt mới dịu một chút lúc này lại tràn đầy tơ máu.

-Ám ma pháp! Ám Liên Kiếm Vũ!!!

Tên này vung kiếm theo một quỹ tích kì dị nào đó và một vòng ma pháp đen kịt có đồ án hoa sen hiện ra, linh khí ngưng tụ thành một đóa hắc liên bay trên bầu trời.

Vút vút vút vút....

Tiếng gió rít gào vang lên. Chỉ thấy từ đóa hắc liên bay ra vô cùng vô tận kiếm ảnh đen kịt lao về phía Nghịch Thiên.

-Hừ, chỉ bằng này đã muốn giết ta? Đã vậy ta cho ngươi hiểu chết nghĩa là gì!

Cười lạnh một tiếng, từ trong nhẫn trữ vật bay ra một quyển sách đen sì chẳng có gì đặc biệt nhưng bên trong mỗi trang sách lại mang vẻ cổ kính tang thương.

-Ma trận! Ngũ Hành Phá Thiên!

Nghịch Thiên hét lớn một tiếng, một ngôi sao năm cánh không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên trời cao, mỗi cánh sao là một vòng ma pháp khác nhau, đồ án chi chít khắp trận pháp.

-Cái gì? Chẳng phải kích hoạt trận pháp cần phải niệm chú ngữ sao? Thế này... là thế nào?

Hiên Khang sửng sốt nhưng sau đó một cảm giác nguy hiểm cực độ chạy khắp toàn thân. Hắn lúc này mới run lên một cái:

-Tên này đã động sát tâm rồi! Chạy không nhanh là bỏ mạng như chơi...

Thế là ba chân bốn cẳng chạy trối chết. Nhưng làm sao thoát được Nghịch Thiên khi hắn đã như này?

Chỉ thấy năm chùm sáng bắn xuống, bao vây hết đường chạy của Hiên Khang, khói trắng bay tán loạn, tầm nhìn chỉ là con số không...

-Tha cho ta... ta sẽ nói, ta sẽ nói...

-Tốt! Nói mau!

Nghịch Thiên vốn dĩ chẳng muốn giết tên này, chỉ là thấy hắn ương ngạnh quá nên thả ra chút sát khí và chiêu bài để ra oai thôi à...

Rất nhanh, tên này đã kể hết một lượt sự tình và nguyên nhân. Thấy tên này chẳng có nửa phần gian dối khi kiếm kề ngay cổ, Nghịch Thiên mới thả người đi còn chim thì ở lại.

Và tất nhiên hắn chẳng biết rằng việc thả Hiên Khang đi sẽ khiến hắn vương vào rắc rối không nhỏ sau này...

Ngồi trên chim, khuôn mặt hắn từ hồng hào chuyển thành trắng bệch, nghĩ thầm:

-Quả nhiên là tu vi không đủ! Chỉ dùng một phần trăm uy lực trận pháp lúc nãy đã tiêu tốn gần cạn mana của ta... Tu luyện!

Nói rồi hắn lấy vài viên linh thạch được cha mẹ đưa cho đặt quanh người, đôi tay vẽ theo một động tác quái lạ nhưng mang theo ý cảnh nào đó...

Vù vù vù vù...

-Tụ Linh Trận hoàn tất! Cứ thế này tu vi sẽ tăng như bão a...

Ngồi xếp bằng tu luyện, linh khí từ linh thạch và linh khí tự nhiên như vũ bão tràn vào người Nghịch Thiên làm lượng khói trắng trong thức hải hắn dần dần đầy và....

Rầm! Rầm!

Những tiếng nổ trầm thấp như vừa phá tan thủy tinh vang lên không dứt, cùng lúc đó tu vi của hắn cũng như vũ bão tăng thêm...

Pháp tướng hậu kì...

Pháp tướng đỉnh phong...

Pháp vương sơ kì...

Pháp vương trung kì...

....

Cứ thế cho đến khi hắn đạt tới Pháp vương đỉnh phong mới dừng lại. Nhìn lượng khói trong thức hải, hắn nghĩ thầm:

-Lượng linh khí trong linh thạch quá ít a... Đã vậy còn không tinh thuần nên lượng linh khí vào cơ thể càng ít...

-Hửm??? Con chim này...

Nhận ra điều gì đó không đúng, hắn nhìn xuống con chim. Chỉ thấy con chim lúc trước có kích thước gấp mười hắn náy lại lớn hơn Nghịch Thiên gấp hai mươi lần, bộ lông trắng biến thành xanh đen, đôi mắt đen chuyển màu xanh nhạt...

-Con chim ăn hại này!!!!!!!

Hắn hét lớn một tiếng, điệu bộ như muốn làm thịt nó không bằng..

Cũng đúng thôi... Thảo nào Nghịch Thiên cảm thấy linh khí ít ỏi...

Thì ra là bị con chim này nó ngốn hết không biết bao nhiêu linh khí...

Phí của giời a! Không có con chim này ta có thể lên tới Pháp đế rồi a...

-Ta muốn làm thịt ngươi a con ma điểu này...

Khóc không ra nước mắt mà nói, bỗng cảm nhận được cái gì, ánh mắt hắn nhất thời sáng lên:

-Hả? Có gì đó khác khác a...

Nhìn quanh, Nghịch Thiên chỉ thấy một biển cây xanh vô tận không thấy điểm cuối.

-Đây là rừng... đáng lẽ ra Mộc nguyên tố phải là chủ đạo chứ? Sao ta lại cảm thấy dao động Quang nguyên tố cực kì cường đại??? Tìm hiểu xem nó là cái gì...

Do dự một lúc, Nghịch Thiên vẫn quyết định đi xem đó là cái gì. Cưỡi lam điểu theo một hướng nào đó nhưng vẫn chỉ thấy rừng bạt ngàn vô tận...

Éc éc éc!!!

Bỗng lúc này, tiếng của lam điểu vang lên liên tục, trong đó còn ẩn chúa sợ hãi vô tận. Nhìn về một hướng, mắt Nghịch Thiên sáng lên, nhìn chằm chằm vào một động phủ phát ra huyết quang nhè nhẹ...

-Chính là nó!

Phi thân xuống khỏi lam điểu, một đôi cánh kim loại trắng muốt xuất hiện sau lưng Nghịch Thiên.

Đoàng! Vù vù vù...

Một tiếng nổ vang lên, kèm theo đó là tiếng xé gió vù vù. Một khắc sau, một bạch ảnh đã xuất hiện cách động phủ khoảng trăm thước.

Nghịch Thiên lúc này nhìn về phía động phủ, mắt đã sáng lại càng sáng:

-Nhất định là Đế cấp nguyên tố trở lên! Cuỗm mau không bị hốt, có cái này thì việc đó sẽ có phần dễ hơn a...

Bụp!

Một vòng ma pháp xanh đen có đồ án ngôi sao xuất hiện trên vách động phủ. Cùng lúc đó, Nghịch Thiên đi ra, trên tay từ lúc nào đã xuất hiện một thanh trường kiếm.

Cộp cộp....

Tiếng bước chân vang lên không dứt, bỗng trước mắt Nghịch Thiên xuất hiện một con huyết lang có một ấn kí mặt trời trắng xóa trên trán. Một dòng thông tin chảy vào đầu hắn:

+Profile: Huyết Quang Lang – Đế thú cấp 5 – Kiêm tu: Quang – Là thủ hộ thú của Huyết Sát Đế Quang.

-Huyết Sát Đế Quang? Đế cấp đỉnh phong? Ngon!

Trong lòng hưng phấn nhưng hắn cũng chưa tới mức hồ đồ. Vung thanh trường kiếm lên, hắn hét lớn:

-Ám ma pháp! Bóng Trảm!

Xoạt! Keeng!!

Tiếng kiếm vung rít gào, ám nguyên tố nhuộm đen lưỡi kiếm chém vào móng vuốt con huyết lang này, tia lửa bắn ra tung tóe.

-Ồ? Thánh khí cũng chưa cắt nổi móng vuốt của nó a?

Có chút bất ngờ, hắn lúc này lại chuyển kiếm thành đao. Hắc sắc đao nhận bắn ra...

-Ám ma pháp! Bạo Ám Ma Đao!

Đao nhận sượt qua, một luồng đao ảnh trảm xuống con huyết lang, ám nguyên tố tràn ngập...

Rầm!

Mặt đất rung chuyển dữ dội nhưng con huyết lang vẫn chưa chết. Cảm thấy nhân loại này cũng không phải bù nhìn, con huyết lang cao ngạo này lúc đó mới cảnh giác, nhưng đã muộn...

-Không Gian ma pháp! Phá Không Kích!

Một luồng linh khí xanh đen bao quanh chiếc bạch kích của Nghịch Thiên và hắn đâm thẳng bạch kích về phía trước. Bất ngờ, một lỗ đen mở ra, sau đó là cảnh tượng con sói bị đâm thủng lưng, máu chảy đầm đìa, huyết quang trong miệng chưa kịp phun ra đã bị Nghịch Thiên cho nuốt vào...

-Thủy ma pháp! Băng Phong Khốn Liên!

Dứt lời, một vòng ma pháp xanh lam hiện ta, bốn băng trụ trồi lên và cùng lúc, bốn liên ảnh bay ra trói tứ chi con huyết lang, hàn khí ngập động phủ.

-Xong!

Nghịch Thiên tiếp tục đi sâu vào một con đường bằng đá không biết xây từ lúc nào. Một lúc sau, đập vào mắt hắn là một tế đàn nhỏ, giữa tế đàn là một thạch trụ mà trên đỉnh của nó có một đốm huyết quang to bằng bàn tay.

-Huyết Sát Đế Quang! Xơi ngay!

Vút một cái, hắn bay đến thạch trụ, đốm huyết quang bị hắn ném vào miệng.

Vù!

Một dòng linh khí chảy xuôi khắp cơ thể hắn, máu huyết như tinh thuần hơn, thân thể hắn lúc này đau đớn kịch liệt. Hắc huyết dịch chảy khắp tế đàn, mùi hôi thối bốc lên khắp nơi.

-AAAAAA!!!

Không nhịn được nữa, Nghịch Thiên hét thảm một tiếng và khoảng nửa tiếng sau, hắn gục xuống đất.

Bạn đang đọc Đệ Nhất Hệ Thống Của Chiến Thần sáng tác bởi Unknownsonotfindok
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Unknownsonotfindok
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.