Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngũ Hành Thánh Châu Đại Địa Châu.

Phiên bản Dịch · 2737 chữ

Trước người Tạo Linh Tử đột nhiên xuất hiện một khỏa châu màu vàng, đường kính ước chừng một tấc, trên hạt châu phát ra một lượng khí nguyên vô cùng đáng sợ.

Vũ Thái Đấu hé mắt, nói:

- Tạo Linh Tử cư nhiên muốn sử dụng thứ này, lão già kia xem ra đã bị bức tới cùng rồi!

Phu phụ Thiên Du đều nhìn thấy vẻ dị sắc trong mắt đối phương, Bất Chu Song Tử càng cả kinh, hiển nhiên mấy người có ấn tượng vô cùng sâu sắc với hạt châu này.

Chính là địa châu thuộc ngũ hành thánh châu.

Châu này chính là do ngày trước Địa Linh Tiên Tử bằng vào sự cường đại của pháp thuật hệ thổ, xuyên qua đáy biển tìm được trong một tòa động phủ hoang phế. Lúc đó động phủ được một con viễn cổ dị thú thủ hộ, dị thú này đã đạt tới cấp mười lăm, cấp bậc cao nhất có thể tồn tại dưới hạ giới.

Sau khi Địa Linh Tiên Tử và con dị thú này đại chiến mười ngày mười đêm mới có thể đánh gục được nó, bản thân cũng bị trọng thương. Nhưng cuối cùng cũng mang được đại địa châu trong ngũ hành thánh châu trở về.

Việc này khi đó gây kinh động toàn bộ Chu Võ Quốc, bởi vì ngũ hành thánh châu không thể tồn tại dưới hạ giới.

- Tiểu tử hãy cẩn thận, hạt châu này so với thiên nguyên thánh bảo còn muốn cao cấp hơn, cùng loại với hạt châu này có năm khỏa, nếu có thể thu thập đầy đủ hết, sẽ có uy lực vô cùng kinh người, công thủ cân đối, tu luyện giả hoàng giai nếu có loại bảo bối này thì có thể đánh một trận với tu luyện giả cấp bậc chí tôn.

Kỳ Áo kinh hô.

Lâm Khiếu Đường tuy rằng chưa từng thấy qua hạt châu này, đây cũng là lần đầu tiên nghe nói đến, thế nhưng từ trên hạt châu tản mát ra khí nguyên và linh cảm cũng có thể phán đoán ra hạt châu này không hề đơn giản.

Con ngươi Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ co rút lại, khí nguyên toàn thân tuôn ra, bốn phía nhất thời nổi trận cuồng phong, cả thiên địa bị một đạo tử mang bao phủ.

Khí nguyên trên người Lâm Khiếu Đường đang bắt đầu tụ tập lại rồi bốc cháy, hình thành tử sắc hỏa diễm giống như một loại hộ thể chân khí, cuối cùng nó còn hóa thành thực thể dạng viên tráo trong suốt.

Bảy mươi hai thanh tử kim thương xoay tròn quanh thân Lâm Khiếu Đường, Tạo Linh Tử thấy đối phương không có ý định thay đổi pháp bảo, trên mặt dã hiện lên một tia châm chọc.

Đại địa châu và kiền vương phi kiếm vừa rồi hoàn tàn khác biệt, cấp bậc pháp bảo cũng không cứ phải nhiều mới là lợi hại, lúc này lòng tin đả thương đối phương của Tạo Linh Tử lại càng tăng thêm vài phần.

- Đi!

Tạo Linh Tử vung tay, đại địa châu lập tức phá không bay đi.

Vừa thoát khỏi lòng bàn tay Tạo Linh Tử, đường kính đại địa châu đã thấy tăng vọt lên hơn trượng. Trên bề mặt hạt châu cũng không phải toàn bộ trơn nhẵn mà là những đường hoa vãn gồ ghề, bộ dáng so với địa hình bề mặt đại địa có phần tương tự.

Lực lượng vô hình phát ra từ đại địa châu khiến Lâm Khiếu Đường cảm giác không gian xung quanh phát sinh một chút cải biến, phảng phất như địa chấn.

Toàn bộ không gian đột nhiên xuất hiện ba động kịch liệt, một loại giao động giống như động đất cực kỳ kịch liệt, sóng địa chấn như thủy triều không ngừng trào đến.

Từ lần bế quan cuối cùng, đây là lần đầu tiên Lâm Khiếu Đường cảm giác thấy một loại nguy hiểm cực độ.

- Tiểu tử, đây là lực lượng từ sự phẫn nộ của đại địa, bất quá tiểu oa nhi kia chỉ có thể phát huy được một phần vạn lực lượng của nó, nếu như lão phu khôi phục lại phong ấn nguyên lực, công kích bực này bất quá chỉ giống như bữa sáng, thứ tốt như vậy lại rơi vào tay kẻ ngu ngốc chẳng khác vật tầm thường, thật sự đáng tiếc!

Kỳ Áo bỗng nhiên nói.

Lâm Khiếu Đường lúc này tập trung nguyên niệm, toàn thân đề phòng, đối với lời Kỳ Áo cũng chỉ là nghe một chút thôi. Kỳ Áo tự nhiên có thể khinh thưởng bởi vì tầm nhìn của lão rất cao, Lâm Khiếu Đường dù sao cũng không có được loại trình độ như thế, đối với sóng địa chấn đang công kích tới tự nhiên vô cùng kiêng kỵ.

Lâm Khiếu Đường điều khiển bảy mươi hai thanh tử kim thương tản ra tử diễm, hồ quang màu vàng càng lập thành một bức màn chống đỡ sóng địa chấn công kích.

Tạo Linh Tử vung tay, sóng đạo chấn lại càng mạnh thêm một cấp, phương viên trăm dặm xung quanh dưới tác dụng của đại địa châu trở nên rung động kịch liệt.

Chúng tu luyện giả phía dưới đều giống như chim sợ cành cong, sắc mặt ai nấy đều vàng như đất, phảng phất như thấy ngày tận thế, không gian sụp đổ, người người tuyệt vọng.

Sắc mặt mấy người Vũ Thái Đấu lúc này dần nghiêm trọng, ngày trước Vũ Thái Đấu và Tạo Linh Tử đã từng đánh qua một trận, Tạo Linh Tử cũng không có tỏ ra thực lực như lúc này, khi đó Tạo Linh Tử tuy có đại địa châu trong tay nhưng không cách nào điều khiển, hiện tại cách đó mấy trăm năm không ngờ hắn lại có thể phát huy đại địa châu tới trình độ này, xem ra mấy trăm năm qua Tạo Linh Tử cũng không phải rong chơi.

Ngay lúc sóng địa chấn gặp phải ngăn cản từ các thủ đoạn phòng ngự của Lâm Khiếu Đường, trung tâm sóng địa chấn càng hình thành một ngọn núi mờ ảo, chính giữa còn có một cửa khẩu lớn, bên trong ngưng tụ từng dòng hồng quang bắn ra ngoài.

Sắc mặt Lâm Khiếu Đường đại biến, phóng xuất ra toàn bộ nguyên lực, khẽ quát một tiếng:

- Phá!

Thanh tử kim thương chủ bỗng nhiên lớn lên năm trượng nhắm hướng cửa miệng bắn ra hồng quang đam tới. Oanh một tiếng như sơn băng địa liệt.

Thanh tử kim thương cực lớn cường ngạnh ngăn trở hồng quang, hình dáng tử kim thương cũng không ngừng biến đổi.

Chúng tu luyện giả phía dưới được một phen mở rộng tầm mắt, hiển nhiên đây là lần đầu tiên họ chứng kiến một loại dị bảo có thể trong nháy mắt biến lớn như vậy.

Tạo Linh tử vẫn mười phần tự tin lúc này cũng ngưng sắc mặt, không nghĩ tới thương bảo của gã tử bào thanh niên lại còn ẩn chứa huyền cơ như vậy.

Thanh tử kim thương kia biến lớn tới hơn mười trượng mới dừng lại, lúc này nó đã hoàn toàn áp chế hồng quang đang trực trào phun ra.

Thanh cự hình tử kim thương còn thẳng hướng đại địa châu đang trôi nổi giữa không trung, sắc mặt Tạo Linh Tử kinh hãi, muốn thu hồi đại địa châu nhưng vẫn chậm một bước.

Phịch một tiếng, cự hình tử kim thương đâm thẳng chính diện vào đại địa châu, bất quá cả hai kiện pháp bảo đều là đỉnh cấp nên đại địa châu cũng không hề bị đâm thủng, chỉ là bị đẩy lui ra, các công năng của nó cũng bị ngưng lại, sóng địa chấn càng lúc càng nhỏ dần.

Tạo Linh Tử chỉ cẩm thấy khí huyết bốc lên, thiếu chút nữa nhịn không được thổ ra một bụm máu, cũng may tu vi hắn thâm hậu, rất nhanh liền khôi phục nên không bị thụ thương.

Lúc này Lâm Khiếu Đường cũng không tốt hơn là bao, một kích vừa rồi đã dùng tới toàn lực, lòng bàn tay ứa đầy mồ hôi, bất quá vẫn còn hoàn hảo trụ vững. Thấy rõ trận đấu pháp đã kết thúc nhưng có không ít tu luyện giả vẫn chưa thể nghỉ ngơi khi dư chấn vẫn còn.

Nghĩ đến một hồi ra uy phủ đầu không thực hiện được, sắc mặt Tạo Linh Tử càng thêm âm trầm, mở miệng nói:

- Ba kích đã qua, Lâm đạo hữu đều hoàn thành, sự việc đến đây là xong, nữ tử kia ngươi hãy mang đi, lưu lại địa vương nguyên tinh.

Lâm Khiếu Đường không nói gì thêm, vung tay ném địa vương nguyên tinh về phía đối phương. Tạo Linh Tử sau khi nhận được địa vương nguyên tinh, sắc mặt cũng tốt hơn, mặt mũi tuy bị mất nhưng lại thu được một món cực phẩm bảo bối xem ra vẫn thực tế một ít.

Trên thực tế, một khỏa địa vương nguyên tinh đối với Lâm Khiếu Đường mà nói chỉ là một phần nhỏ, lần đó Lâm Khiếu Đường thu thập được mười khỏa địa vương nguyên tinh, kích cỡ cũng không đồng nhất, lúc này đưa rao trao đổi chỉ là khỏa nhỏ nhất mà thôi. Đây là thứ cực kỳ trân quý, bếu là chỉ có một khỏa vừa rồi, Lâm Khiếu Đường tuyệt sẽ không lấy ra làm vật giao dịch, cũng bởi trong tu luyện nó có trợ giúp rất lớn bởi thế tu luyện giả ai ai cũng muốn giữ lại cho bản thân mình dùng.

Lâm Khiếu Đường phi thân xuống, đi vào bên trong đại điện, đạm nhiên nhìn Nạp Lan U nói:

- Ngươi tự do rồi, đi thôi!

Nạp Lan U cũng không hề lên tiếng, đi tới bên người Lâm Khiếu Đường, tất cả sự tình vừa rồi nàng đều nhìn cả trong mắt, Lâm Khiếu Đường phải mạo hiểm thế nào trong lòng nàng cũng rõ, bởi vậy đối với vẻ ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại là một hảo nam tử có một loại cảm giác nói không nên lời.

Hồi tưởng lại, nhãn thần Nạp Lan U nhìn Lâm Khiếu Đường dần trở nên ngây ngốc, cảm giác như hiểu mà không hiểu, nhưng mặc kệ thế nào đi nữa thì người này đối với nàng chính là một người đáng tin cậy, tựa như sư phụ vậy.

- Thế nào còn không đi, đứng ở phía sau ta làm gì?

Lâm Khiếu Đường liếc mắt nói.

Nạp Lan U cúi đầu nói:

- Đứng ở vị trí này tương đối thoải mái!

Thần sắc Lâm Khiếu Đường khẽ nhúc nhích nhưng cũng không nói gì thêm, hiện tại lễ song tu đại điển không thể tiến hành, nếu hắn còn đứng chỗ này với Nạp Lan U thì càng thêm kỳ quái, thân ảnh khẽ động liền hướng phía biệt viện Tạo Linh Tông bay đi.

Nạp Lan U một đường theo sau, Lâm Khiếu Đường cũng chẳng nói đồng ý hay không, cả hai người cứ thế yên lặng đi tới khu biệt viện.

Lâm Khiếu Đường vừa vào trong phòng liền tiến vào trạng thái điều tức, Nạp Lan U lẳng lặng đợi tại cửa, do dự một hồi rồi cũng đi vào một gian trong biệt viện, thay lại y phục của chính mình dùng hàng ngày, càng tháo tất cả đồ trang sức, chỉ chốc lát Nạp Lan U đã khôi phục lại bản sắc vốn có, so với nữ tử ngày đó Lâm Khiếu Đường gặp bên ngoài thành Tân La không mấy khác biệt, chỉ là trong ánh mắt có thêm một phần u buồn, không còn sáng láng như ngày xưa.

Tạo Linh Tử sau khi hướng chúng tu luyện giả nói vài câu liền để lại chưởng môn và các trưởng lão Tạo Linh Tông lưu lại, chính mình nói thêm vài câu với mấy người Vũ Thái Đấu rồi đi tới động phủ của mình nằm trong khu vực cấm địa của Tạo Linh Tông, thu được địa vương nguyên tinh tự nhiên phải hảo hảo nguyên cứu một phen.

Vũ Thái Đấu nguyên vốn muốn nhân ngày vui của Tạo Linh Tử đến đây thương lượng một chút việc phi thăng, lại không nghĩ tới sự tình đến bước này, bàn bạc công việc lúc này hiển nhiên không còn thích hợp nữa.

Phu phụ Thiên Du chỉ là đến chúc mừng, hai người tuy rằng sớm đã biết kế hoạch của Vũ Thái Đấu nhưng không nhiệt tình cho lắm thậm chí biểu hiện còn cực kỳ lãnh đạm, đối với khe nứt không gian cả hai người đều vô cùng hứng thú nhưng lại không hề tán thành tập hợp bảy gã tu luyện giả đỉnh phong cùng tiến hành phi thăng.

Thiên Dương Tử và Vân Du Tiên Tử đều cho rằng làm như vậy rất nguy hiểm, vạn nhất có người nửa đường sinh dị tâm, động tay động chân rất có thể khiến sáu người còn lại toàn bộ bị liên lụy nên tính phiêu lưu thực sự quá lớn.

Phu phụ hai người tình nguyện mạo hiểm một mình phi thăng, chứ không nguyên kéo bè kéo cánh, huống hồ đối với Lâm Khiếu Đường, cả hai người còn muốn kết hợp cho nữ nhi mình để người này vì Thiên Du Phường ra sức cống hiến.

Về phần Bất Chu Song Tử, hai người này thuộc trường hợp hiếm có trong tu luyện giới, cả hai không những có hình dạng tương đồng, thậm chí ngay cả tính cách cũng không sai biệt lắm cả hai đều không thấy tự tin trong việc phi thăng tập thể, bọn họ chỉ muốn biết được tin tức khe nứt không gian từ miệng Vũ Thái Đấu, chỉ là cho tới nay vẫn không có thu hoạch.

Song tu đại điển của Tạo Linh Tử trở thành một hồi quyết đấu đỉnh phong, đây là điều tất cả mọi người không thể ngờ tới, bất quá trận chiến kinh thế hãi tục này khiến cho chúng tu luyện giả phần nào giải thích được sự đáng sợ của tu luyện giả đỉnh phong.

Danh tiếng Tạo Linh Tử và Lâm Khiếu Đường cũng bởi vậy được truyền bá rộng rãi, Lâm Khiếu Đường càng trở thành nhân vật nóng bỏng nhất trên toàn bộ đại phận Chu Võ Quốc.

Nguyên bản ngũ đại phái còn muốn tìm Lâm Khiếu Đường gây phiền phức, thế nhưng từ cuộc chiến vừa rồi, cho dù hai vị thiếu chủ có thất tung thì Thiên Bản Tông và Minh Quỷ Phủ cũng triệt để chặt đứt ý niệm ban đầu.

Năm ngày sau, trong khu biệt viện của Tạo Linh Tông, Nạp Lan U cẩn thận thu dọn gian nhà, năm ngày vừa qua, cơ hồ mỗi ngày nàng đều như vậy.

Suốt năm ngày Lâm Khiếu Đường vẫn luôn nhắm mắt điều tức, cũng không nó một câu, hiện tại đã đến thời điểm luyện đan lần thứ hai, rốt cuộc hắn cũng mở mắt.

- Nạp Lan tiểu thư, ngươi không cần như vậy nữa, Lâm mỗ cứu ngươi coi như trả lại ngươi một cái nhân tình, huống hồ sư phụ ngươi và ta quan hệ cũng không phải bình thường.

Vừa bước ra khỏi biệt viện, Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên nói.

- Thiếp thân suốt đời phiêu bạt bất định, một đời gian khổ, nguyên bản muốn truy cầu lực lượng cho bản thân có thể tiến xa thế nhưng thiên phú không nhiều, cơ duyên không tốt, hiện tại đã cảm thấy mệt mỏi, chỉ muốn kiếm một lộ tuyến ổn thỏa. Lâm tiền bối không cần quản thiếp thân, cũng sẽ không làm ngài thêm phiền phức, chỉ mong sao tiền bối có thể mang theo thiếp thân đi một đoàn đường.

Nạp Lan U cực kỳ thành khẩn nói.

Bạn đang đọc Đấu Y của Mộc Thang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.