Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa vương nguyên tinh

Phiên bản Dịch · 2967 chữ

Lâm Khiếu Đường nhìn Triển Thanh Nhu, bỗng nhiên vung nhẹ hai tay, hai đầu tuyết vương điêu được đẩy tới trước người Triển Thanh Nhu, hạ xuống dưới chân nàng.

Lâm Khiếu Đường không phải kẻ thích giết choc, trong cuộc đời tu luyện hơn hai trăm năm của hắn, sóng to gió lớn gì cũng đã trải qua, xác thực cũng đã giết qua không ít tu luyện giả, thế nhưng chưa hề giết người một cách lung tung, trừ phi thực sự bị buộc phải làm như vậy, Lâm Khiếu Đường tuyệt đối không nương tay.

Không chỉ đối với con người, mà đối với yêu thú cũng là như vậy, Lâm Khiếu Đường tuy là rất động tâm đối với hai thú nguyên tinh cấp mười ba của hai đầu tuyết vương điêu, thế nhưng dù sao cũng không quá mức cần thiết.

Quan trọng hơn nữa là, Lâm Khiếu Đường đối với người tỏ chân tình cầu xin thông thường đều sẽ tận lực thỏa mãn, ví dụ như Triển Thanh Nhu lúc này. Trong mắt của nàng phát ra quang mang chân thành tha thiết mà thương tiếc. Đối với tuyết vương điêu có thể nói là thương tiếc từ sâu trong nội tâm.

Lâm Khiếu Đường cũng phải nhìn hai đầu tuyết vương điêu này thực sự có tính thông linh như vậy hay không, nếu như đúng theo như lời của Triển Thanh Nhu thì loại yêu thú này, bình thường để cảm ơn hơn phân nửa muốn nhận chủ.

Ngay trong lúc Lâm Khiếu Đường còn đang suy nghĩ thì hai tuyết vương điêu cũng không lập tức chạy trốn, mà tiến tới bên người Triển Thanh Nhu không ngừng dùng cơ thể của chính mình ma sát qua lại, trong miệng càng phát ra tiếng kêu ô ô, coi như rất có thiện chí.

- Lâm đại ca, chúng muốn nhận ta làm chủ!

Triển Thanh Nhu ngạc nhiên nói.

Sát ý trong mắt Lâm Khiếu Đường biến mất, cười cười nói.

- Vậy thì hãy thu chúng, đối với tu luyện sau này của ngươi có trợ giúp rất lớn, cũng coi như nhiều hơn một tấm vương bài.

Đôi con ngươi thanh nhã của Triển Thanh Nhu hiện lên một tia không xác định nói:

- Lâm đại ca, chúng là do ngươi bắt được, ta làm sao có thể?

Lâm Khiếu Đường xua tay nói:

- Triển cô nương không cần khách khí, nếu như chúng ta đã kết bạn đồng hành thì chính là bằng hữu, thu hoạch đều có phân chia, ngươi cứu hai đầu tuyết vương điêu này, chúng có lòng cảm kích, có thể làm cho yêu thú cấp mười bốn xuất hiện lòng cam kích như vậy không dễ dàng, đây là cơ duyên và tạo hóa của ngươi. Không nên lo lắng nhiều như vậy.

Triển Thanh Nhu cũng không phải là người dây dưa không dứt gì, sắc mặt không xác định lập tức biến mất, vui mừng cười nói:

- Cảm tạ Lâm đại ca, Thanh Nhu nhất định sẽ đối đãi với chúng thật tốt.

Nhìn Triển Thanh Nhu hiện ra nét chân tình thanh thuần, tâm thần Lâm Khiếu Đường hơi có chút nhộn nhạo, thậm chí hơi chút động tình. Trên đường đồng hành, biểu hiện của nữ tử này đều lọt vào trong mắt Lâm Khiếu Đường, sự nghi ngờ và đề phòng đối với nàng càng ngày càng ít đi.

Tử mang tuệ nhãn của Lâm Khiếu Đường có thể đơn giản nhìn thấu tình tự và tâm ý thực giả của người có tu vi thấp hơn so với chính bản thân mình.

Đã nhiều ngày như vậy, Triển Thanh Nhu vẫn luôn luôn rất chân tính, chưa bao giờ từng có một lần hư tình giả ý. Theo thời gian trôi qua Lâm Khiếu Đường đã bắt đầu chậm rãi tiếp nhận nữ tử này thành người một nhà.

Bất quá muốn làm cho Lâm Khiếu Đường hoàn toàn đi tín nhiệm một người nào đó, cũng không phải chỉ đơn giản như vậy, hiện tại đối với Triển Thanh Nhu đã không còn bài xích như trước mà thôi.

Hai bàn tay nhỏ bé của Triển Thanh Nhu phân biệt đặt lên đầu của hai tuyết vương điêu, hai tuyết vương điêu vẫn phát ra tiếng kêu ô ô như cũ, có phần giống như chú chó nhỏ mững rỡ làm nũng lấy lòng chủ nhân, đột nhiên trên đầu của chúng xuất hiện một viên tinh thể màu trắng, chui vào trong lòng bàn tay của Triển Thanh Nhu, rất nhanh liền biến mất không còn. Khi được yêu thú hoàn toàn tán thành, quá trình nhận chủ tương đối đơn giản, chỉ cần lấy tiêu ký thức chủ của yêu thú là được, dưới loại tình huống như vậy, quan hệ giữa tu luyện giả và yêu thú cực kỳ vững chắc, so với bất cứ thủ đoạn bắt buộc nào đều vững chắc hơn nhiều, hơn nữa, sau này thời điểm đối địch yêu thú sẽ dốc hết sức trợ giúp.

Nhìn thấy cuộc chiến đấu đã kết thúc, ba người Dương Thiên, hòa thượng béo mập, Trương Liêu chậm rãi bay tới, khi thấy Triển Thanh Nhu đơn giản nhận chủ hai đầu tuyết vương điêu, cả ba người đều vô cùng ước ao, mà sự kiêng kỵ và lo lắng trong lòng cũng càng lúc càng lớn hơn.

Rất hiển nhiên, vô luận là người thanh niên mặc tử bào kia hay là vị nữ tử mặc lam bào này đều là những tồn tại mà bọn họ không thể nào trêu chọc vào được. Thân phận lão quái địa vương giai của hai ngươi đã không cần phải nghi ngờ.

- Dương đạo hữu, phiền phức đã giải trừ, Ngươi xem có phải là bắt đầu đào nguyên mạch rồi hay không?

Sắc mặt Lâm Khiếu Đường vẫn như thường hỏi.

Dương Thiên lúc này đâu còn dám tự chủ chương, vạn nhất chọc vào hai phu phụ này, bản thân sợ rằng ngay cả cặn bã cũng sẽ không còn lưu lại, từng giọt mồ hôi thật lớn từ trên trán rớt xuống, dưới sự do dự, hai quyền nắm lại nói:

- Tiền bối tại thượng, vẫn bối không dám vọng tưởng tự tác chủ, tất cả do tiền bối định đoạt, vãn bối chỉ cần tiền bối có thể chia cho một chút nguyên thạch là được.

Hòa thượng béo mập và Trương Liêu đều đồng thời cúi đầu nói:

- Tất cả do tiền bối tác chủ!

Lâm Khiếu Đường đối với phản ứng của ba người có chút không ngờ tới, thản nhiên cười nói:

- Không cần phải giữ lễ tiết như vậy, nơi đây là do Dương đạo hữu ngươi phát hiện, nếu như không phải ngươi, bốn người chúng ta nào biết được nơi này, La Hán đạo hữu và Trương đạo hữu trên đường xuất lực không ít, Lâm mỗ và nội nhân vừa mới quyết chiến với tuyết vương điêu các vị đều đã nhìn thấy rõ, mọi người đều xuất lực, tự nhiên chia đều!

Lời này vừa nói ra, ba người Dương Thiên đối mặt nhìn nhau, có chút không thể tin tưởng được, trong mắt càng hơi chớp chớp nghi hoặc, hiển nhiên đối với ý đồ của vị Lâm tiền bối này không quá hiểu rõ.

Thực tế ba người Dương Thiên nghĩ quá mức phức tạp, nếu như Lâm Khiếu Đường có ý đồ khác, thực sự muốn giết người đoạt bảo thì đã sớm động thủ rồi đâu còn chờ tới tận bây giờ. Lấy tu vi và thần thông của Lâm Khiếu Đường, ba người ngay cả sức chống lại cũng hoàn toàn không có.

Nhưng mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, ba người đều không dám có bất luận vẻ nghi ngờ nào đối với lão quái vật địa vương giai, lão quái địa vương giai thông thường hỉ nộ vô thường, hiện tại tâm tình tốt là một loại trạng thái, một lúc nữa tâm tình không tốt cũng là một loại trạng thái, bởi vậy tốt nhất đừng làm cho tâm tình của lão quái địa vương giai không tốt.

Chia đều như vừa nói, ba người Dương Thiên không hề có ý định này trong lòng, cũng không hy vọng quá xa vời có thể chia điều, thầm nghĩ được phân chút canh thừa đã là quá mức mỹ mãn rồi.

Quá trình đào mỏ cũng không khó, hai tuyết vương điêu đã sớm làm cho mọi người công tác chuẩn bị. Tổ của chúng kéo dài sâu vào bên trong hai hai trăm trượng, thậm chí đã xuyên vào trong mỏ nguyên thạch hơn mười trượng.

Tổ của tuyết vương điêu có khí nguyên vô cùng nồng nặc, hầu như kết thành chất dịch, tuyệt đối là nơi tu luyện rất tốt, so với động phủ của đại đa số lão quái địa vương giai còn tốt hơn không ít.

Nguyên mạch khổng lồ như vậy, công trình đào móc tương đương lớn, thông thường nếu như một môn phái nào đó phát hiện ra mỏ nguyên quáng, sẽ điều động rất nhiều đệ tử môn phái tới đây khai khoáng, nguyên mạch nhỏ thì chỉ cần mấy tháng là hoàn thành, lớn thì có thể mất vài năm, thậm chí có một số mỏ siêu lớn cần tới vài chục năm tới hơn trăm năm mới hoàn toàn khai thác hết.

Mỏ nguyên mạch này nếu như chỉ xét về phạm vi thì chỉ được coi như loại nhỏ, thế nhưng độ ngưng tụ lại rất cao, thuộc về nguyên mạch trung cấp, từ điểm này có thể phán đoán, mỏ nguyên mạch này đã được liệt vào hạng nguyên mạch lớn rồi.

Năm người đều thi triển toàn bộ thần thông tinh diệu tiến hành đào móc, chỉ trong mấy ngày liền đào hết hơn phân nửa nguyên mạch này, chỉ còn một bộ phận nhỏ không đào móc.

Đào được năm nghìn thạch nguyên mạch, tiến sâu hơn nữa thì rất phân tán, lại chằng chịt nham thạch các loại, mà cũng chỉ còn mấy trăm thạch nguyên mạch, ba người Dương Thiên không còn tâm trạng đào tiếp, luôn luôn lo lắng lâu ngày sinh chuyện.

Thế nhưng làm cho ba người ngoài ý muốn chính là, vị Lâm tiền bối này thực sự không nói dối, đúng là phân chia cho bọn họ rất đồng đều, năm nghìn thạch nguyên mạch đào được chia đều mỗi người một nghìn thạch.

Một nghìn thạch nguyên mạch tương đương với mười vạn cân, số lượng khổng lồ tới kinh người, thể tích cũng vô cùng lớn, trang bị không gian trữ vật bình thường căn bản không thể nào chứa hết được.

Cũng may ba người Dương Thiên đã chuẩn bị trước khá chu đáo, trên người cũng mang theo trang bị trữ vật dung lượng siêu lớn, một nghìn thạch nguyên mạch nhanh chóng được giải quyết hoàn toàn.

Thu hoạch được nhiều nguyên mạch trung cấp như vậy, đã đủ cho cả ba người sử dụng mấy trăm năm, không cần phải tiếp tục đào móc, trực tiếp cáo từ với hai người Lâm Khiếu Đường, mà Lâm Khiếu Đường tự nhiên không ngăn cản.

Chỉ là đối với Dương Thiên để lại một câu, hy vọng có thể gặp mặt hắn tại Thiên Du Cửu Phường, trong lòng Dương Thiên có chút thấp thỏm bất an, nhưng cũng chỉ có thể đáp ứng, hắn biết với năng lực của chính mình thì lão quái địa vương giai có thể tìm được tương đối dễ dàng, muốn trốn cũng không trốn nổi.

Khi ba người đã đi rồi, trên mặt Lâm Khiếu Đường hiện lên nụ cười nhạt, Triển Thanh Nhu hơi kỳ quái nói:

- Lâm đại ca, vì sao lại phân cho bọn họ nhiều nguyên quáng như vậy, chúng ta muốn chiếm đi hơn phân nửa thì bọn họ cũng không dám mở miệng phản đối!

Triển Thanh Nhu đối mặt với Lâm Khiếu Đường hoặc là Uyển nhi luôn hiện ra một mặt vô cùng am hiểu ý tứ, thế nhưng đối mặt với những tu luyện giả khác, bản sắc Lam Long sẽ hoàn toàn lộ rõ, thậm chí còn có vẻ rất vô tình.

Trên thực tế, ngay từ đầu trong lòng Triển Thanh Nhu đã mang theo sát khí, trước kia khi hoàn thành nhiệm vụ của Tiềm Long Viện, nàng luôn giữ vẻ lãnh khốc vô tình. Thứ gì có thể cướp được đều cướp hết về tay không buông tha. Tu luyện giới vốn là cá lớn nuốt cá bé, nếu như ngươi không làm thì người khác cũng sẽ làm như vậy, đến lúc đó kết quả thê thảm chỉ có ngươi phải gánh chịu, ngươi hạ thủ lưu tình không ai cảm kích ngươi.

Nhân tu so với yêu thú còn tàn nhẫn hơn trăm nghìn lần, nhân tu có thể giống như yêu thú biết cảm ơn thiếu đến thương cảm, mười người không có nổi một.

Từ đầu tới giờ, Triển Thanh Nhu vẫn cho rằng Lâm Khiếu Đường không hạ sát thủ đi nữa thì cũng sẽ tùy tiện lấy đi hơn phân nửa thu hoạch, không hề nghĩ tới hắn lại có thể phân cho ba người nhiều nguyên quáng tới như vậy.

Nguyên bản Triển Thanh Nhu vẫn cho rằng chính mình tương đối hiểu rõ Lâm Khiếu Đường, thế nhưng hiện tại xem ra, tựa hồ chính mình đối với hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Lâm Khiếu Đường cười không nói, hồi lâu mới mở miệng.

- Triển cô nương, thi ân cho người khác đôi khi ngươi sẽ nhận được chỗ tốt không thể nào tưởng tượng được, trên hội đấu giá có thể dùng bọn họ.

Triển Thanh Nhu hơi có chút suy nghĩ, đôi mắt trong sáng bỗng nhiên trở nên sáng sủa, vô cùng kính nể nhìn bóng lưng màu tím. Người này so với Bạch Du và Tiêu Mục không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần, cỗ tình cảm áp lực trong lòng, lúc này giống như thủy triều mạnh mẽ tràn ra, làm thế nào cũng không thể khắc chế được.

Mấy trăm thạch nguyên mạch cuối cùng Lâm Khiếu Đường cũng không vội khai thác, hiện tại vẫn còn sớm, cách Cửu Du Tập Hội bắt đầu vẫn còn thời gian hai tháng, mà nhiều nguyên mạch khoáng thạch như vậy cần phải nghiền nát luyện chế một chút mới có thể sử dụng.

Mấy ngày tiếp theo, Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu dùng phần lớn thời gian vào luyện hóa nguyên mạch khoáng thạch, hai tuyết vương điêu cũng tham gia vào, năm ngày sau hơn hai nghìn thạch nguyên mạch đã bị luyện hóa nghiền nát thành nguyên mạch trung phẩm bình thường. Dựa sao một thạch tính toán, hơn hai nghìn thạch ước chừng hơn một trăm vạn nguyên thạch, một bút tài phú vô cùng lớn.

Nếu là trước đây Lâm Khiếu Đường hiển nhiên sẽ mừng rỡ như điên, thế nhưng hiện tại nhìn thấy nhiều nguyên thạch trung phẩm như vậy lại không có cảm giác vui sướng gì quá lớn, số nguyên thạch này coi như chỉ đủ để hắn dùng một lần trùng quan.

Thế nhưng khi ba trăm thạch nguyên mạch cuối cùng bị đào hết, một pho tượng yêu thú hóa thạch có độ ngưng tụ cực cao ngăn chặn nguyên nhãn bại lộ ra ngoài.

Yêu thú mặc dù đã chết hóa thành đá, thế nhưng khí nguyên tàn dư vẫn quanh quẩn xung quanh cơ thể không hề tản mát ra bên ngoài, càng kỳ quái hơn chính là, thi thể cũng không luyện hóa thành quỷ linh vật, ngược lại tương hỗ với nguyên nhãn trở thành một vật thể vô cùng ngưng tụ.

- Địa vương nguyên tinh!

Triển Thanh Nhu kinh ngạc nói, đây chính là loại nguyên tinh quanh năm suốt tháng chìm sâu trong mặt đất, nơi có nguyên khí nồng nặc hội tụ mà thành, dưới loại trạng thái như hiện tại, không có mười vạn năm kiên quyết không thể thành hình, hơn nữa điều kiện vô cùng hà khắc, phải có được vật chịu tải.

Lúc này, đầu yêu thú hóa thạch kia chính là vật chịu tải, có thể làm cho địa vương nguyên tinh miễn cưỡng thành hình. Khuôn mặt luôn luôn thản nhiên của Lâm Khiếu Đường cũng phải hiện lên vẻ động dung, địa vương nguyên tinh thực sự quá mức mê hoặc, tại hạ giới hầu như không có thứ gì có thể so sánh được. Là một trong những tài liệu chủ chốt để luyện chế đế linh đan.

Dùng đế linh đan trùng quan đột phá đế giai có thể tăng tỉ lệ thành công thêm năm thành, hầu như từ không có khả năng trở thành khả năng rất lớn, một khi có đế linh đan, việc đột phá đế giai không còn là vấn đề quá lớn.

Mà địa vương nguyên tinh này có vẻ như được di lưu lại từ thời kỳ viễn cổ, từ trước tới nay chưa từng bị di động qua, không chỉ như vậy còn hòa hợp với một nguyên nhãn cỡ lớn.

- Thượng phẩm nguyên thạch!

Lâm Khiếu Đường còn chưa từ trong sợ hãi than thở phục hồi lại tinh thần, một phát hiện mới ập tới.

Bạn đang đọc Đấu Y của Mộc Thang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.