Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Tinh quận chúa.

Phiên bản Dịch · 2776 chữ

Thiếu nữ áo tím đứng ngoài đoàn người lạnh lùng nói:

- Biểu ca, nếu như ngươi tiếp tục hồ đồ vậy thì đừng trách ta không để ý thân tình.

Hơn mười gã hộ vệ bên người Hạ Khôn thất thời hít một ngụm lương khí, vị quân chúa này chính là cao thủ đệ nhất Kinh Châu thành hiện nay, hơn nữa phong cách làm việc từ trước đến nay mạnh mẽ như sấm dậy, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, từ bốn năm trước đột nhiên vào hoàng cung càng không thể vãn hồi.

Bốn năm trước khi vị quận chúa này vừa mới vào cung thì một ít người quyền quý muốn đuổi nàng ra khỏi hoàng cung, ai ngờ vị tiểu quận chúa tuổi không lớn này chính là một cái đinh ba, đã đem nhưng tên này đối phó trước.

Đại công thần Hiên Viên quốc đại tướng quân Điền Mông Điền tướng quân lúc đó biết vị tiểu quận chúa có quan hệ với Lâm gia tại Tân La thành, liên dùng mọi cách làm khó dễ, càng yêu cầu hoàng thượng đuổi nàng ra khỏi hoàng cung, công bố con của công chúa làm sao có thể ở trong hoàng cung, đây chẳng phải là rối loạn hay sao.

Điền Mông chính là con rể của đại gia tộc Lý gia, nhi tử Lý Phong của gia chủ Lý gia hiện tại đã trở thành một thái giám, điều này chính là do Lâm gia nhị tiểu thư tại Tân La thành ban cho, Lý giá vẫn ghi hận trong lòng, thế nhưng bởi vì linh mộc kết trận của Lâm gia, thanh thế bên ngoài đại trướng, từ lâu đã không còn là một tiểu gia tộc có thể dẽ dàng bắt nạt, lão tổ Lâm gia lại quay về dưỡng lão, nếu như đến địa bàn của Lâm gia thì Lý gia dù nửa điểm chỗ tốt cũng không có, thế nhưng lúc này đã có một người đi ra khỏi Lâm gia, tự nhiên có cơ hội tốt để giáo huấn một phen.

Đáng tiếc là hoàng thượng căn bản không thèm để ý những tấu chương đó, ngược lại đem quyền lực của tiểu quận chúa mở rộng không ít, thậm chí đem hậu cung cho tiểu tôn nữ đã mười năm không gặp mặt này quản lý, đây chính là chuyện xưa nay chưa từng có.

Tuy nhiên, Điền Mông dẫn đầu một đám tướng lĩnh vẫn không từ bỏ ý đồ, liền ngấm ngầm phá rối, phái ra cao thủ định xâm nhập hậu cung tiền dâm hậu sát.

Thế nhưng, ngày hôm sau tại trung ương quảng trưởng lớn nhất của Đại Châu Thành treo một cái xác chết với vẻ mặt cực lỳ kinh khủng, mấy người Điền Mông nhìn thấy quá sợ hãi, bởi vì thực lực của thích khách phái đi đã đạt đến sư giai.

Cơn ác mộng của mấy người Điền Mông vẫn chưa kết thúc, một buổi tối, trung tâm tướng phủ của Điền Mông tướng quân đột nhiên bị một đoàn lửa màu tím hình trụ đốt cháy, tất cả vật phẩm trong chu vi một trăm thước bị đốt cháy thành tro tàn, cái gì cung không lưu lại.

Có người muốn cứu hoả, lại bị một đám hộ vệ không biết tên ngăn cản bên ngoài, đêm đó tướng phủ của Điền Mông tướng quân là một mảnh ầm ĩ những tiếng hò hét, ngày thứ hai Điền Mông tướng quân vốn ngông cuồng tự đại đột nhiên cáo lão hồi hương, Lý gia bị xét nhà không biết lí do, tài sản toàn bộ bị xung vào quốc khố, toàn bộ tộc nhân bị lưu vong đến tây bắc, nam toàn bộ xung quân, nữ bị biếm thành nô tỳ.

Từ lúc đó không ai dám coi thường vị tiểu quận chúa mới tới này, càng sợ hãi một thân tu vi kinh khủng của nàng ta, có người nói nàng đã tiến vào đại sư giai.

Mấy năm gần đây bởi vì hoàng thượng bệnh tật triền miên mà dẫn đến các thế lực hỗn loạn, thoáng cái đã được ổn định lại.

Còn có tin đồn rằng phụ thân của tiểu quận chúa chính là Hoả Vũ Đường đường chủ của Toàn Vũ Môn Lâm Liệt, tin tức này có sức uy hiếp không gì sánh bằng, từ đó về sau trong hòng cung đại viện, tất cả mọi người khi nhìn thấy tiểu quận chúa đều cung kính phi thường, duy nhất có thể cũng nàng chống lại chỉ có mấy vị thân vương được đạo tông đại phái chống lưng.

Trước mắt, vị tiểu vương gia này chính là nhi tử của Đoan vương gia, một trong những vị vương gia có quyền thế nhất hiện nay, bất quá ngay cả như vậy, Hạ Khôn vẫn có chút kiêng kị thiếu nữ áo tím này, dù sao tu vi của tiểu nữ tử này thực sự không dò xét được.

- Biểu muội, lẽ nào chỉ vì hai tên dân đen và có thể nháo chuyện với ca ca?

Hạ Khôn chịu thua nói, cũng thầm tự trách bản thân hôm nay không mang theo vài vị đại cao thủ bên người, hiện tại nói chuyện không thể cương ngạnh được.

Hơn mười gã hộ vệ cảm thấy bên ngoài truyền đến từng đợt sóng nhiệt, điều này nói rõ tiểu quận chúa chưa sinh khí, nếu như bị ngọn lửa màu tím của quận chúa thiêu một chốc vậy thì không thể đùa giỡn được a. Tất cả rất tự giác tránh sang một bên.

Thiếu nữ áo tím lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Khôn đi vào trong đám người đang bao vây, những hộ vệ phía sau nàng và lão giả cũng bước theo.

Hạ Khôn bị nhìn có chút không thoải mái, thiếu nữ áo tím không lưu tình nói:

- Còn không mau kêu người của ngươi tránh ra, lẽ nào muốn ta động thủ hay sao?

Khẩu khí như thế, thái độ như thế, Hạ Khôn từ trước đên nay đều được người người khác nịnh nọt thành thói quen rốt cuộc phát hoả, cô nàng này coi mình giống như gã Điền Mông bị khi dễ mà không làm gì được, trong mắt hiện lên một tia sáng âm hiểm, quát mắng thủ hạ:

- Đánh cho ta, đánh chết mới thôi, ta xem ai dám ngăn cản.

Hơn mười gã hộ vệ chần chờ, Hạ Khôn quát lên:

- Ngày mai Tiết trưởng lão của Yểm Nguyệt Tông muốn đến gặp Đoan vương gia, các ngươi sợ cái lông a.

Tiết trưởng lão, đó là cao thủ của một trong đạo tông tứ đại môn phái Yểm Nguyệt Tông nha, từ hơn hai trăm năm trước đã tiến vào đại sư giai, vừa nghe được danh hào to lớn như vậy, tinh thần của hơn mười gã hộ vệ hơi rung lên, sống lưng nhất thời khí phách hơn không ít, mắt lộ hung quang, liền muốn xuất thủ đánh người.

Thiếu nữ áo tím vung tay lên, một luồng sóng nhiệt phóng tới, hơn mười gã hộ vệ tức bị bị đánh ngã xuống đất, Hạ Khôn phẫn nộ nhìn thiếu nữ áo tím nhưng không có biện pháp gì…

- Uyển nhi, ngươi đã trưởng thành rồi.

Một thanh âm lười nhác bỗng nhiên vang lên, trong nét bình tĩnh có mang theo một tia kích động.

Thiếu nữ áo tím vừa mới lãnh ngạo nghe được thanh âm này, thân thể mềm mại nhất thời chấn động, đứng yên tại chỗ, không dám xoay người lại, trên mỹ nhan xẹt qua lệ quang, xung quanh con ngươi đen đã sớm bị bao phủ bởi vụ thuỷ.

Tất cả mọi người nhìn thấy biểu tình của thiếu nữ áo tím tức thì kinh ngạc ngây người, không biết xảy ra chuyện gì, trong ấn tượng của bọn họ, vị quận chúa nổi tiếng lãng ngạo và tàn nhẫn nào xuất hiện qua biểu tình như vậy, thậm chí biểu tình hơi chút kích động cũng chưa từng xuất hiện qua.

Thiếu nữ áo tím chậm rãi xoay người lại, kinh ngạc nhìn Lâm Khiếu Đường đang đứng cách đó không đến một trượng…

Thời gian phảng phất như đọng lại tại giờ phút này, có thể nghe thấy được rõ ràng âm thanh hít thở của mọi người.

Đại học sĩ, Hạ Khôn đều không hiểu, Nam Cung Phỉ Phỉ lại ảm đạm cười, nàng biết mục đích chủ yếu của Lâm Khiếu Đường hiện tại chính là đến gặp Uyển nhi một lần, lại không ngờ đến gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy.

Mỉm cười.

- Khiếu Đường ca ca!

Âm thanh mang theo sự tưởng niệm như nước thuỷ triều ngọt ngào vang lên, thiếu nữ áo tím liều lĩnh nhào vào lòng vị công tử mặt phấn và thanh niên kia.

Đại học sĩ nhất thời trừng mắt nhìn, đôi mắt già lão xuýt chút nữa nhảy ra khỏi tròng, Hạ Khôn kinh ngạc cảm thấy mình gặp rắc rối, nằm mơ cũng không nghĩ ra được hai gã tiểu tử thoạt nhìn rất bình thường này lại là bằng hữu cũ của quận chúa.

Hạ Khôn không ngừng nháy mắt về phía đám thủ hạ hai bên, ý bảo tìm cơ hội rút lui, thế nhưng những hộ vệ của thiếu nữ áo tím đã hình thành một vòng vây bao quanh, căn bản không thể chui qua được.

Tử Tinh quận chúa trong mắt đám hộ vệ vẫn là cao cao không thể chạm vào, cao ngoạ lãnh đạm, chỉ có thể quan sát từ xa không thể đến gần tiếp xúc, giống như một con sông băng vĩnh viễn không tan, đâu từng lộ ra tư thái của một tiểu nữ nhi như vậy.

Đám hộ vệ cho rằng mình hoa mắt, xoa xoa lại dụi dụi, khi mở mắt ra một lần nữa thì một đôi trai gái đang ôm nhau một chỗ, chỉ là cách ăn mặc của thiếu niên kia thực sự quá khó coi, so với quận chúa hình thành sự đối lập rõ rệt.

Về phần kẻ chỉ có tu vi trúc cơ kì kia càng làm cho người khác đau đầu, đám hộ vệ đang suy nghĩ, người này ngay cả ta còn không bằng, quận chúa sao lại coi trọng hắn đây? Lão Thiên thực sự quá không công bình a.

- Quận …quận chúa…, này… vị tiểu hữu này là…?

Đại học sĩ có điểm không rõ hỏi, coi như là hắn bốn năm qua chưa từng thấy tiểu quân chúa thất thố như vậy, càng chưa từng thấy quận chúa đối với một gã nam tử yêu thương nhung nhớ, làm cho nhiều người ôm tâm tư chinh phục quận chúa, thế nhưng cho đến bây giờ không ai dám ngỏ lời, không phải sợ bị cự tuyệt mà là sợ phải chịu đòn tàn nhẫn.

Điều đó chính là ấn tượng của Uyển nhi gây ra cho người khác, mĩ lệ không gì sánh được nhưng không thể đụng vào.

Uyển Nhi rốt cuộc ngẩng đầu lên, ánh mắt mông lung mừng đến phát khóc nói:

- Đại học sĩ, hắn chính là vị ca ca thần y ta vẫn thường nhắc tới, nếu như không có hắn, Uyển nhi hai mươi năm trước khi còn bập bẹ học nói đã chết non rồi.

Lão giả nhất thời ngạc nhiên, hắn thế nào cũng không nghĩ ra vị thần y này lại còn trẻ đến như vậy, tuy rằng Uyển nhi quận chúa luôn miệng gọi là ca ca, nhưng nếu y thuật cao như vậy, nghĩ rằng chí ít cũng đã hơn bốn mươi tuổi.

- Khiếu Đường ca ca, Uyển nhi rất nhớ ngươi.

Uyển nhi hoàn toàn không để ý tinh thần của những người xung quanh bị đả kích, rụt rè nói.

Lâm Khiếu Đường vẫn cười tủm tỉm nhìn Uyển nhi động lòng người, thực sự đã trưởng thành a, hai vật mềm mại ép lên ngực của bản thân là minh chứng tốt nhất.

- Nhớ đến bao nhiêu!

Đã sớm phát hiện ra biểu tình si ngốc của những người xung quanh, Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên nổi lên tâm trạng trêu đùa.

- Rất nhớ rất nhớ!

Uyển Nhi ôm thật chặt thân hình giữa hai tay, biểu tình trên mặt hiện rõ nét ấm áp và thoả mãn.

Hai gã hộ vệ lúc trước ngăn cản Lâm Khiếu Đường và Nam Cung Phỉ Phỉ vẻ mặt cầu xin nhìn Lâm Khiếu Đường đang ngoắc ngoắc về phía họ, cảm giác giống như rơi vào địa ngục không thể kiềm chế được.

Một lúc lâu, Uyển nhi mới lưu luyến không dời thoát khỏi lồng ngực mà trong cảm giác của nàng vĩnh viễn ấm áp kiên định, lấy lại bình tĩnh, xoay người nói:

- Đại học sĩ nhanh đi chuẩn bị…

Uyển nhi vừa mới nói ra mấy câu đã bị Lâm Khiếu Đường cắt đứt.

- Tất cả giản lược, không cần phải lao sư động chúng, ta không thích.

- Ân!

Uyển nhi nhu thuận lên tiếng rồi nói tiếp:

- Quên đi, không cần chuẩn bị nữa, chúng ta cứ như vậy tiến cung.

Đại học sĩ lại một lần nữa kinh ngạc, bốn năm qua chuyện mà Uyển Nhi quận chúa đã quyết định thì tuyệt đối sẽ không thay đổi, cho dù ai nói cũng không nghe, ngay cả hoàng thượng cũng chỉ có ba thành nắm chắc mà thôi, còn thanh niên trước mắt này thoạt nhìn tu vi cực yếu chỉ đơn giản nói một câu đã lập tức cải biến được chủ ý của Uyển nhi quận chúa, phía sau bọn hộ rốt cuộc là ẩn đấu thâm tình đến mức nào đây? Ngay cả lão nhân đã qua thất tuần này cũng không tránh khỏi hiếu kỳ.

Uyển nhi đã sớm đem Hạ Không quên sạch sẽ, trực tiếp lôi Lâm Khiếu Đường hướng phía ngoài nhanh chóng bước đi…

Hoàng cung đại viện xanh vàng rực rỡ, to lớn trang nhiêm, nhà cửa sâu thẳm, chiếm diện tích mặt đất lại càng kinh người.

Một đường đi tới, Lâm Khiếu Đường chú ý thấy mỗi một người nhìn thấy Uyển nhi đều phi thường cung kính thi lễ, trên mặt mang theo một tia sợ hãi, giống như nỗi sợ hãi của con chuột nhìn thấy con mèo, lại như thần kinh không ổn định chim sợ cành cong.

Lâm Khiếu Đường lúc này mới chú ý tới, Uyển nhi đã từng ốm yếu trắng nõn, cái vẻ nhu nhược yếu đuối trên mặt sớm đã biến mất không thấy nữa, trở thành một loại trắng trẻo nhưng lạnh lùng, về khí chất lại có vẻ không gần gũi.

Tục ngữ nói “vừa vào hầu môn thâm tự hải”, đối với hoàng cung đại viện thì lại càng rõ ràng, thực sự đã làm khó nha đầu này rồi.

Lâm Uyển Nhi rất nhanh đã sắp xếp chỗ ở cho Lâm Khiếu Đường và Nam Cung Phỉ Phỉ, từ đầu đến cuối Lâm Uyển Nhi không hề nhận ra Nam Cung Phỉ Phỉ, Lâm Khiếu Đường cũng không giới thiệu, thực sự thì chuyện của Nam Cung gia có chút mẫn cảm, xung quanh nhiều người như vậy, không tiện nói thẳng.

Quyền lực của Uyển nhi rất lớn, vượt quá tưởng tượng của Lâm Khiếu Đường, tựa hồ trong hoàng cung này có điều gì đó không giống, kỳ quái có kỳ quái, nhưng lúc đầu thấy thiếu nữ nhu nhược này dần dần trở lên tài giỏi như vậy, Lâm Khiếu Đường còn cảm thấy vui mừng vô cùng.

- Uyển nhi, ngươi có biết chuyện về thần khí hay không?

Ngồi trong một sương phòng lớn, Lâm Khiếu Đường thăm dò hỏi, trong lòng cũng không hi vọng vào Uyển nhi sẽ hiểu rõ việc này.

- Khiếu Đường ca ca muốn biết tin tức về “khai thiên kiếm” hay sao?

Uyển nhi nói ra câu kinh người.

Lâm Khiếu Đường ngoài ý muốn hỏi:

- Uyển nhi biết chuyện này?

Thần sắc của Uyển nhi tối sầm lại, tâm sự nặng nề trả lời:

- Đâu chỉ là biết, căn bản là không thể thoát được quan hệ, việc này nói đến rất dài…

Bạn đang đọc Đấu Y của Mộc Thang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.