Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến hậu.

Phiên bản Dịch · 2043 chữ

Lâm Thiên Chính đối với vị điệt nhi họ hàng xa này vốn không có nhiều hảo cảm cho lắm, đem tôn nữ gả cho hắn cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ, chỉ vì muốn gia tộc có thêm một chỗ dựa vững chắc, lúc này vừa mới kết thúc chiến sự, tàn cục còn chưa thanh lý, vị điệt nhi này đã vội chạy đến nhắc nhở chuyện tế nhị như vậy.

Nhướng mày, Lâm Thiên Chính không giận dữ nói: “Không vội chỉ một chút thời gian, chờ ta thanh lý tàn cục, vài ngày nữa hãy bàn!”

Lý Phong thất vọng vô cùng, trong lòng thầm mắng vài tiếng lão bất tử, nhưng biểu tình vẫn rất cung kính nói: “Tất cả nghe theo lời Thiên Chính gia gia an bài, điệt nhi không thể làm gì khác hơn là phái một người về gia tộc thông báo một tiếng!”

“Ân!” Lâm Thiên Chính lên tiếng một cách xa lạ.

“Lý huynh, ngươi cũng quá nóng nảy rồi! Lúc này mà lại để cập chuyện đó với lao gia tử, ai có tâm trạng a!” Thấy Lâm Thiên Chính không hài lòng, Chính Dương khuyên nhủ nói.

Lý Phong nhìn sang bên cạnh, ánh mắt bất thiện nói: “Tiểu tử ngươi thì biết cái gì, sau trận chiến này, địa vị của Lâm gia hoàn toàn không như trước đây nữa, toàn bộ Tân La thành liệu có ai có thể lay động vị trí bá chủ của bọn họ?”

La Chính Dương cũng không hoàn toàn thất vọng: “Cho dù cường thịnh hơn nữa thì cũng chỉ là một tiểu gia tộc địa phương, gia thế của Lý huynh tại Kinh châu thành có thể so sánh với thế gia vọng tộc, tỷ phu Điền Mông Điền tướng quân còn là ký danh đệ tử của Ngũ Đạo Tông, ba năm trước đây có công lao thu phục mấy trăm dặm phía bắc, đánh cho Lỗ Á liên minh dã man nhan bộ lạc đại bại, tại Kinh Châu thành có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy, ai không biết ai không hiểu, ngay cả hoàng thượng cũng nể mặt vài phần!”

Lý Phong liếc nhìn La Thiên Chính như liếc nhìn một tên ngốc, “Trong đầu tiểu tử ngươi chỉ có những chuyện không thực tế gì gì đó, ngươi nghĩ rằng tỷ phủ của ta dựa vào đám quân lính hoàng tộc vô dụng ấy để dành phần thắng hay sao? Tất cả là nhờ vào Ngũ Đạo Tông, còn hoàng đế có cái rắm dùng!"

La Thiên Chính không rõ nói: “Quản làm gì hắn dựa vào ai, dù sao thì cũng giống như nhau mà thôi, nói tóm lại vẫn là tỷ phu Lý huynh rất cường đại là được.”

Lý Phong nghiêm mặt nói: “Cường giả chân chính vĩnh viễn đều là ở trong các đại môn phái, quyền lực của hoàng đế cũng là do họ ngầm đồng ý mà được thành lập, đó là một loại thực lực siêu thoát phàm nhân, loại thực lực này mới có lực uy hiếp thực sự, ngươi biết người vừa công kích Lâm gia là ai hay không?”

La Chính Dương thiếu hiểu biết lắc đầu.

Lý Phong lại nói: “Lão đạo đó gọi là Cuồng Sư đạo nhân, chỉ là một vị cao thủ tán nhân thành danh đã lâu, hơn một trăm năm trước đã bước vào đại môn sư giai, hiện tại chỉ sợ đã tới sư giai hậu kỳ, thậm chí có đại sư giai tiêu chuẩn cũng không chừng, loại người như thế dù chỉ một mình cũng có thể độc bá một phương, không ai dám trêu chọc, đừng nói chỉ là những môn phái nho nhỏ, cho dù là đại môn phái cũng sẽ không đơn giản trêu chọc vào.”

La Chính Dương xoa xoa đầu như một hoà thượng ngốc nghếch, vẫn không hiểu nói: “Chuyện đó thì có quan hệ gì đến Lâm gia?”

Lý Phong muốn phát điên lên, rốt cuộc không nhịn được mắng to: “Ngu ngốc, vừa rồi ngươi không nhìn thấy kết trận tổ truyền của Lâm gia đã đánh bại được hắn hay sao?”

“Có thấy! Vật thì sao chứ?” La Chính Dương có chút vô tội

Lý Phong thực sự muốn bóp chết tên bạn bè ngu ngốc cùng lăn lộn mười mấy năm trước mặt mình, chưa thấy tên nào trì độn như vậy, “Mẹ nó, không phải ta vừa nói hay sao, chính là Cuồng Sư đạo nhân ngay cả đại môn phái cũng không muốn dễ dàng trêu chọc, trong khi đó gia tộc này có thể đánh bại Cuồng Sư đạo nhân, liệu có đại môn phái nào muốn chọc vào? Bằng vào Linh mộc kết trận lợi hại, địa vị của Lâm gia hiện nay đã không gì sánh được, trước đây chỉ là không biết, bây giờ biết được vậy thì không giống trước được, bản thân thực lực của Lâm gia không có biến hoá gì quá lớn, thế nhưng uy vọng lại đề cao trên diện rộng, mà Linh mộc kết trận lại như một kiện bảo bối có uy lực cực lớn làm cho thực lực của Lâm gia tăng cao, muốn động tới bọn họ ngay cả đại môn phái cũng phải nỗ lực rất lớn, một đế hoàng khôi lỗi nhỏ bé thì có thể làm được gì bọn họ cơ chứ?”

Cuối cùng La Chính Dương cũng hiểu đôi chút, khẩn trương nói: “Nói như vậy, sau trận chiến này, thực lực của Lâm gia coi như vượt lên trên gia tộc của Lý huynh?”

Lý Phong không cam lòng gật đầu: “Từ một phía nào đó mà nói thì đúng là như vậy, bất quá Lâm gia cũng chỉ có thể chân chính xưng bá tại một địa phương này má thôi, nếu như đưa Lâm phủ ra ngoài Tân La thành, bọn ho cũng không là cái gì hết, chỗ dựa của bọn họ chính là linh mộc kểttận không thể di chuyển này mà thôi, nếu như một ngày nào đó không có sự bảo hộ của kết trận thì cũng sẽ bị người khác đến xâu xé.”

La Chính Dương vẫy vẫy hai tay nói: “Thì thế, vậy thì cần gì phải sợ hãi bọn họ a!”

Lý Phong độc ác nhìn Lâm Vũ Nhàn xa xa đang đứng nói chuyện với Lâm Khiếu Đường, “Tiểu nữu này ta nhất định phải mang đi, nếu không khó tiêu được mối hận trong lòng của ta, hiện tại những chuyện xấu tốt nhất nên tránh xa một chút, ta có thể nhìn ra những chuyện này thì Lâm gia nhất định cũng minh bạch, Lâm gia hiện tại không cần thiết phải kết thân với Lý gia của ta, thậm chí họ có thể huỷ bỏ cuộc hôn nhân này không chừng!”

“Huỷ bỏ? Chuyện đã được xác định một cách vững chắc sao có thể nói huỷ bỏ là huỷ bỏ.” La Chính Dương như một con cừu vô cùng thuần khiết.

“Xác định vững chắc? Hừ!” Lý Phong hừ lạnh một tiếng, lại nói: “Trên đời này chỉ có thực lực cường đại mới là chỗ dựa vững chắc, tất cả những thứ khác đều được thành lập trên cơ sở này, bằng không mọi thứ cũng chỉ là phù vân mà thôi.”

“Sính lễ của ta đều đã được đưa tới đây, việc hôn nhân này đã được xác định bởi các truởng lão, Lâm lão gia tử cũng là người có mặt mũi, hẳn là sẽ không đổi ý đâu, Lý huynh cứ yên tâm đi, nhị tiểu thư Lâm gia nhất định là vật trong tay của Lý huynh!” La Chính Dương tràn đầy tin tưởng nói.

“Đêm dài thì mộng nhiều, hai ngày sau nếu như lão bất tử này còn không chịu tổ chức hôn lễ, ta không thể làm gì khác hơn là đi “oai lộ”!”

“Cái gì là “oai lộ”?” La Chính Dương nhất thời hưng phấn hỏi.

“Tiền trảm hậu tấu!” Lý Phong cắn răng nói.

Nếu như có ai đó nghe được đoạn phân tích này của Lý Phong nhất định sẽ có cái nhìn khác xưa đối với vị công tử thế gia ăn chơi trác táng này, đáng tiếc chính là, có một số người chung quy hồ đồ một đời, thông minh nhất thời.

Nhiều người thì lực lượng lớn, suốt đêm dọn dẹp chiến quả, sáng sớm hôm sau đã đem đống phế tích thanh lý sạch sẽ, về phần trùng kiến phòng ốc, không thể lập tức làm ngay trong thời gian ngắn được, chỉ có thể từ từ từng chút một.

Trận chiến này tuy thảm liệt, nhưng cuối cùng cũng làm cho các thế lực trong Tân La thành trở nên rõ ràng hơn nhiều, tất cả tài sản của Vương gia tất nhiên bị Lâm gia tịch thu, thế lực thuộc về đạo tông trong Tân La thành xuống dốc không phanh, võ tông lại từ từ tăng vọt.

Thiên Nam Tông thậm chí đến sào huyệt của Phiêu Tiên Các nhổ tận gốc, thu hoạch cũng không nhỏ, các tiểu tông phía võ tông khác tất nhiên cũng thu hoạch được không ít chỗ tốt.

Mà nguyên nhãn phát hiện được dưới lòng đất của Tân La thành quy thuộc về Chiến Hổ Bang, trở thành nơi tu luyện của Kim Hổ, Lâm gia và Thiên Nam Tông tự nhiên không dám có ý kiến.

Sau trận chiến này Ling Mộc kết trận trở nên cực kỳ nổi tiếng, lại được tình báo của Hoa U trực tiếp tuyên truyền, đầu tiên chỉ là thô sơ giản lược tuyên truyền trắng trợn, sau đó thêm mắm thêm muối nhiều chỗ, người sáng suốt tất nhiên sẽ không tin vì vậy rất nhiều người bắt đầu tiến đến Hoa U mua tình báo chính xác.

Vì thế Hoa U kiếm được một bút lợi nhuận không nhỏ, một phần tình báo tương đồng bán chỗ này bán chỗ kia, đại bộ phận tình báo vẫn giữ chắc trong tay, sau đó chậm rãi bán ra từng chút một.

Một kết trận có thể đánh bại cao thủ sư giai hậy kỳ, uy năng chỉ cần tưởng tượng cũng đủ kinh người, có được một chút tình báo hiển nhiên phải đánh giá kỹ một lần nữa Lâm gia gia tộc địa phương này.

Đáng tiếc gia tộc có thể đánh bại cao thủ sư giai hậu kỳ này, thực sự vô cùng yếu, thực lực bản thân không lớn, giá trị lợi dụng cũng không được bao nhiêu, không có ý nghĩa dựa hơi gì nhiều, muốn tiêu diệt lại tốn đại giới quá lớn chịu không được.

Trước đó trực tiếp đưa Lâm gia từ trong nguy cơ giải thoát ra được, bất tri bất giác thoát khỏi tranh đấu giữa đạo tông và võ tông, điểm nay khi đến mang Uyển nhi rời khỏi Lâm gia, Nam Cung Bác trăm triệu lần không ngờ đến.

Danh khí của Linh Mộc kết trận tại thủ đô Hiên Viên quốc cũng tăng cao, mà ở trong nội bộ Lâm gia, người nổi bật nhất tự nhiên chính là Lâm Khiếu Đường, bởi vì suốt quá trình chiến đấu vẫn luôn ở trong kết trận, thế nên tình báo của Hoa U về hắn có rất ít, người của Hoa u chỉ nhìn thấy Cuồng Sư đạo nhân chiến đấu với Linh mộc kết trận, không hề biết bên trong có những gì sảy ra.

Thật đáng tiếc Lâm Khiếu Đường không thể nổi danh, nhưng hiển nhiên điều này không cản được việc hắn trở thành anh hùng gia tôc.

Ba ngày sau vốn vị anh hùng gia tộc Lâm Khiếu Đường này phải được tiếp nhận sự ca ngợi của gia tộc, thế nhưng thời điểm này lại là thời khắc nguy hiểm nhất của hắn.

Kỳ Áo đúng hẹn trở về, lúc này luồng nguyên lực khổng lồ phong ấn trong cơ thể Lâm Khiếu Đường đang có dấu hiệu nổi dậy.

Bạn đang đọc Đấu Y của Mộc Thang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.