Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CƯỜNG GIẢ THẦN BÍ

Phiên bản Dịch · 2029 chữ

"Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!..." Nơi lồng ngực trái tim dường như đang đập nhanh hơn. Cái này chính là huyết mạch tân sinh kỳ dị chảy ra từ trong trái tim sau đó lại sáp nhập vào bên trong huyết quản. Tiêu Viêm có thể cảm nhận rõ, trong cơ thể của mình, đã mất đi lực lượng đãi tận, tại đây, trái tim như muốn nhảy lên, cũng đã nhanh chóng hồi phục. Trong chớp mắt, vết thương đã hồ phục được hơn phân nửa. “Đây là…!”Trong cơ thể huyết mạch dung hòa. Dung hòa huyết mạch chính là truyền thừa của tổ tiên Tiêu Huyền về sau có Cổ Tộc huyết mạch cùng với Thái Cổ Hư Long bộ tộc gia nhập. Cuối cùng dung hòa thành kỳ dị huyết mạch. Trước đây, thời điểm Tiêu Viêm cùng Tam Đại Long Vương liều mạng, kỳ dị huyết mạch này cùng từng xuất hiện qua, chẳng qua, lần đó không cường liệt rõ ràng như bây giờ mà thôi.

Trái tim càng ngày càng đập mạnh, Tiêu Viêm cũng dần dần khôi phục hoàn toàn! Đồng thời khí tức đang từ từ tăng lên! Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ đỉnh phong, Nhất Tinh Đấu Đế hậu kỳ…Thực lực của Tiêu Viêm nhanh chóng tăng lên. Trong nháy mắt đã lên tới Nhât Tinh Đấu Đế hậu kỳ đỉnh phong! Khí tức đã không còn yếu ớt, chung quanh thân thể đấu khí bàng bạc vần vũ khắp nơi, thế nên xuất hiện trạng thái dịch chuyển năng lượng thiên địa! Vừa mới bắt đầu như vậy, năng lượng mới tích tụ lại một chút, rồi dần dần ngày càng nhiều lên! Năng lượng thiên địa dường như bị hấp dẫn, lấy Tiêu Viêm làm trung tâm, ngưng tụ cấp tốc! Cuối cùng tạo thành một trạng thái dịch chuyển năng lượng chừng ba mươi trượng bao bọc lấy thân thể Tiêu Viêm! Thậm chí ngay cả năng lượng xung quanh đó cũng cực kỳ nồng nặc, lúc này, nếu như một gã Đấu Thánh cường giả hít phải mà nói, thì đấu khí trong cơ thể cũng tăng trưởng không ít. Điều đó có thể thấy được, năng lượng thiên địa nồng đặc đến mức độ nào! “Đứng ở đằng xa đang chuẩn bị công kích Hắc Thành, nhìn thấy cảnh tượng đó, không khỏi ngẩn người suy nghĩ, sau khi hiểu rõ nguyên nhân. Lâp tức khóe miệng run lên “Mẹ nó, bị ta đánh ra bộ dạng như vậy, không ngã quỵ mà còn thăng cấp Nhị Tinh Đấu Đế? Mẹ nó, chả lẽ phải đánh mới thăng cấp Đấu Đế sao?” Sau khi hạ giọng mắng vài câu, Hắc Thành đột nhiên nở nụ cười rất xán lạn, nhưng trong nụ cười này lộ ra một chút yêu dị! “Haha, thăng cấp cũng tốt, nếu như nhân lúc ngươi thăng cấp mà ta xuất chiêu cắt đứt thì sẽ có trò vui xem đây…haha..” Năng lượng kiểm bên ngoài thân thể Tiêu Viêm, ánh sáng màu vàng lúc mạnh lúc yếu, giống như nhịp đập của trái tim, cực kỳ có tiết tấu, theo tia sáng mỗi lần chuyển hoán, đều có tảng lớn năng lượng thiên địa bị hút vào vòng năng lượng.

Đột nhiên, một chưởng ấn to lớn nhằm hướng năng lượng kiển tập mà lao tới. Nhìn theo hướng đạo chưởng lao tới thì hóa ra chính là Hắc Thành. Nếu như chưởng ấn đến ngay lúc Tiêu Viêm thăng cấp. Không chỉ làm quá trình thăng cấp không thành mà còn khiến cho vết thương của Tiêu Viêm không thể hồi phục. Nhẹ thì gặp phản phệ, đấu khí vi vu không thể thăng cấp, nặng thì mất mạng. Mà đang ở thời điểm nguy kịch, bàn tay to lớn đánh úp về phía đỉnh đầu của Tiêu Viêm, không cho lực lượng đấu khí sinh sôi nảy nở ra. Ở khoảng cách thân thể Tiêu Viêm, năng lượng Tử Kim cũng không tới ba thước quanh đó. Thậm chí có thể nói là cứ như vậy mà gắng gượng. Mà bàn tay to lớn này bị định trụ, thân là Tứ Tinh Đấu Đế dĩ nhiễn khong có bất kỳ phản ứng. Thế nhưng chính bản thân cũng không có cách nào khống chế thân thể của chính mình, chỉ có thể dừng ở giữa không trung, không nói ra được quỷ dị!” gay to rồi! Gặp cao thủ, người có thực lực vượt xa mình, liệu có thể thắng được không?..” Ý nghĩ này xuất iện trong đầu, mồ hôi trên trán Hắc Thành bắt đầu chảy ra, trong lòng vô cùng dao động.

Hăc Thành là nhị trưởng lão của Thiên Long bộ tộc, có thể nói là một nhân vật quan trọng. Hắn chỉ hao tốn hơn vạn năm để đạt đến cảnh giới như hiện nay (mọi người đều biết Ma Thú tộc đã lâu, thế nhưng tốc độ tu luyện rất chậm, cho nên hơn vạn năm tu luyện để đạt đến cảnh giới như vậy cũng được coi như tư chất có chút thiên phú!), mục tiêu của hắn là trở thành một trong những vị trưởng lão, xung quanh hắn có một gã đấu khí tu vi vượt xa những cao thủ khác, thời khắc chú ý hắn, nhờ vào thực lực Tứ Tinh Đấu Đế đã không thể nào phát hiện người đang ẩn nấp. Vào thời khắc này, trong lòng hắn sao có thể bình tĩnh được, cảm giác bị kẻ khác nẵm giữ sinh mạng của mình thật sự là….

Dằn lòng đè nén cảm giác sợ hãi trong lòng. Hắc Thành mới chậm rãi hỏi “ Các hạ là ai? Sao lúc nãy không nhìn thấy?” Dứt lời, một lần nữa nhìn xung quanh lại không phát hiện ra bất kỳ bóng dáng nào. Thậm chí ngay cả đấu khí xung quanh cũng không có gì dị thường! Thế nhưng, âm thanh từ từ truyền đến “Haha, ngươi không có tư cách nhìn thấy ta, hôm nay mệnh của tiểu tử này do ta bảo vệ, ngươi còn không mau cút đi!” Khi câu nói kết thức, không khí toàn Minh U Cốc lại chìm xuống.Không hắn là chìm trong vắng vẻ, chỉ có Tiêu Viêm không ngừng nhìn bốn phía của Hắc Thành.

Ước chừng uống cạn một bình trà, người nọ cũng không nói thêm bất cứ điều gì, cũng không biết là đã rời đi chưa. Thế nhưng, tâm trạng Hắc Thành trở nên vô cùng trầm trọng. Lại nửa canh giờ nữa trôi qua, người nọ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, song quyền của Hắc Thành chuyển thành song trảo, đấu khí ùa vào trong tay, khi hắn áp dụng chiêu kế tiếp thì bị người thần bí khống chế không nhúc nhích được.

Liếm môi khô khốc, âm thanh khàn khàn cực độ của Hắc Thành vang lên trong hư không “ Các hạ là ai? Có thể lộ diện cho ta diện kiến? Xem Tu vi của các hạ, nhất định là Minh Động Nhất Phương cường giả! Thế nhưng tại sao hôm nay lại không dám hiện thân cho ta thấy, trái lại còn trêu cợt vãn bối, lẽ nào không sợ chịu tiếng ỷ lớn hiếp nhỏ sao?” Dứt lời, bên trong Minh U Cốc vừa nãy vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, một lúc sau, trên hư không mới truyền đến một trận cười khe khẽ “ Haha, miệng lưỡi rắn rỏi lắm tiểu tử, ngươi đang lãng phí sự nhẫn nại của ta đấy, ta đã nói rồi, hôm nay, mệnh của tiểu tử này là của ta…” “ Các hạ muốn nhúng tay vào truyện của Viễn Cổ Thiên Long bộ tộc sao? Tuy nói tu vi của các hạ rất cao, thế nhưng, tiền bối trong bộ tộc của tôi đến đây, có lẽ các hạ sẽ gặp phiền phức không nhỏ đâu?!” Hắc Thành bèn nói, trong giọng nói có mang ý uy hiếp “ Ngươi đang uy hiếp ta sao???” một giọng nói từ trong hư không lại truyền đến, nổ vang bên tai Hắc Thành, khiến hắn không thể phân biệt rõ phương hướng, nhưng âm thanh này trong, so với lần trước thì giọng cười đã nhàn nhạt thay vào đó là một chút hàn khí. “Đây không thể tính là uy hiếp được, các hạ có thể xem như đây là một lời khuyên! Từ cổ chí kim, không ai đối nghịc với Viễn Cổ Thiên Long tộc mà có kết thúc tốt đẹp cả! Các hạ ngày hôm nay chỉ vì cứu hắn, say này nhận lấy sự truy sát của Viễn Cổ Thiên Long tộc, chắc hẳn các hạ không muốn rơi vào hoàn cảnh như vậy đâu?! Lui một bước để tiến ba bước, dù các hạ công lực thâm hậu, không sợ sự truy sát của Thiên Long tộc nhưng ngày ngày phải chịu sự truy sát thì các hạ cũng không thể an tâm mà tu luyện! Vì cứu một gã như hấn mà sau này phải đối phó với sự truy sát củ Viễn Cổ Thiên Long tộc, đối với các hạ được lợi gì chứ? Với trí thông minh của các hạ thì chắc không khó để phân định thiệt hơn!” “Haha làm sao ngươi biết ta phân định được đâu là thiệt hơn?” Đạo âm thần bí lại tiếp tục xuất hiện. “Có hai nguyên nhân: một là: Với đấu khi tu vi của các hạ, nếu như là quen biết hắn, có quan hệ tốt với hắn đến mức không tiếc đắc tội với Viễn Cổ Thiên Long tộc, vậy mà ngay cả cách thăng cấp Nhị Tinh Đấu Đế y còn không biết, mà còn ở đây làm loạn?.Hai là: Nếu như hắn là bằng hữu của các hạ, thì đã sớm trốn ở chỗ các hạ, sao còn liều mạng với ta làm gì. Cho nên dựa vào hai điều trên, ta dám khẳng định, các hạ và y tố bất tương thức!” “Haha công nhận lập luận của ngươi rất rõ ràng. Ta với hắn bất lắm gặp mặt hai lần mà thôi! Ngươi nói tiếp đi, ta muốn tên tiểu tử mồm mép như ngươi nói xem?” Hắc Thành chắp tay mắt hướng về phía không trung chậm rãi nói “Vãn bối cả gan đoán rằng, tiền bối hôm nay xuất thủ cứu người này, mục đích có thể liên quan đến hỏa chi linh bên trong thân thể hắn. Tiền bối có thể lấy đi hỏa chi linh bên trong cơ thể hắn, còn lại thì giao hắn cho ta, để ta đem về cho người trong tộc xử trí hắn, cho hắn biết kết cực khi sát hại hoàng tộc của Thiên Long Tộc như thế nào! Các hạ vừa không bị Viễn Cổ Thiên Long tộc truy sát, trái lại vẫn là khách của tộc ta? Theo ý của tiếu nhân, các hạ chỉ có lợi chứ không hại vậy thì cớ sao không làm như vậy? Hắc Thành đem mặt lợi mặt hại nói cho người bí mật kia. Nếu như đối phương vẫn còn cố ý mang người đi, vậy thì hắn sẽ thỉnh cầu lão quái vật trong tộc xuất thủ. “Haha nhìn tu vi của ngươi có lẽ là Tứ Tinh Ngũ Đế, là ngoại vi trưởng lão của Thiên Long tộc?” “Haha một ngoại vi trưởng lão như ngươi mà có thể đại diện Viễn Cổ Thiên Long tộc sao? Haha đưa linh chi hỏa cho ta? Haha ngươi có thế làm chủ sao? Hơn nữa, ta đối với linh chi hỏa này không có hứng thú, ta cũng không muốn có được hắn. Hôm nay, một ngoại vi trưởng lão như ngươi lại lại muốn rào đường co Lâm mỗ ta ư? Nếu như ngươi là nội vi trưởng lão thì hôm nay ta sẽ rời đi, nhưng chỉ dựa vào Tứ Tinh Đấu Đế của ngươi, Haha thì không đủ tư cách!”

Bạn đang đọc Đấu Phá Thương Khung Hậu Truyện của Lão Đàn Toan Thái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Việt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 1478

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.