Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại chiến dưới Tang Sơn (2)

4070 chữ

Trên thiên không ánh mắt của Mio càng ngày càng cau lại, khuôn mặt xinh đẹp lần đầu tiên xuất hiện vẻ ngưng trọng bởi trước mặt nàng lúc này đã là đội Cự Kình thứ tám của Hải Tộc tiến lên bờ.

Cự Kình nhất tộc là loại quái vật công thành mạnh mẽ nhất thiên hạ đây tuyệt đối không phải là hư danh, chiến thuật sử dụng Cự Kình công thành bao nhiêu năm nay chưa ai ngăn cản nổi, không phải bởi vì lực lượng cá nhân không đủ chỉ bởi muốn tiêu diệt một đầu Cự Kình tốn quá nhiều công sức.

Nhè nhẹ hít vào một hơi lãnh khí, 7 đợt lên bờ đầu tiên của Cự Kình đã bị ngăn chặn, số lượng Cự Kình chỉ còn 30 con có điều loại chiến tích này không thể làm Mio cảm thấy vui vẻ đúng hơn là không ai vui cho được, dưới mặt đất lúc này tất cả đều mà máu thịt bày nhày, là xác của 70 con Cự Kình phủ kín, hy sinh 70 con quái vật có thể so sánh cùng Hỗn Nguyên Chân Thần chỉ để phủ kín mặt đất, thủ bút này không thể nói là không lớn.

Tại sao Sát Nhân Kình lại muốn dùng chiến thuật này?, Cự Kình ở Vô Tận Hải không phải là vô hạn, bất cứ một đầu Cự Kình nào sinh ra rồi trưởng thành cho đến lúc mang ra chiến trận tuyệt đối là một bút kinh thiên tài phú nhưng trong mắt Sát Nhân Kình không có lấy một tia động dung, cho dù trước mặt hắn là núi thi thể của những kẻ được coi là đồng tộc với hắn.

70 đầu Cự Kình ngã xuống cũng không phải là không có tác dụng gì, bọn chúng chỉ nhằm một mục đích duy nhất, dùng thân thể khổng lồ che phủ hoàn toàn Xích Thiên Cấm Chế của Hoang, 3 đợt Cự Kình cuối cùng mới là 3 đợt Cự Kình côn thành.

3 đợt Cự Kình cuối cùng cũng không giống với 7 đợt đầu tiên khi toàn bộ đám Cự Kình này ngoại trừ một cây mỏ neo khổng lồ trên tay ra còn mang theo một tấm khiên chắn che phủ toàn bộ nửa thân trên của bọn chúng, những bước chân cực kỳ chậm rãi nhưng, tốc độ căn bản không hề cao nhưng mỗi bước chân lại làm mặt đất như rung lên.

Khi đợt Cự Kình thứ tám dẫm lên xác đồng bọn của mình tiến lên cũng là lúc Sát Nhân Kình đưa tay lên cao, hắn đang đợi, hắn đang đợi bức tường phòng ngự thiên không của Hoang bị đập nát, đây là giây phút Hải Tộc sẽ tràn lên Hoang Thành, là giây phút Đông Thiên Đệ Nhất Hùng Quan sụp đổ.

Tiếng đàn vẫn vang lên, tiếng đàn mang theo những âm tiết không một ai hiểu, tiếng đàn như kết nối linh hồn trăm vạn hùng binh của Hải Tộc, ở giữa chiến trường ngập tràn máu tanh cùng chiến ý này tiếng đàn của Hồng Trần Vương Phi vẫn chưa một lần thay đổi, nàng vẫn ung dung ngồi đó, ánh mắt thủy chung chưa một lần mở ra.

Ở toàn bộ chiến trường này có lẽ chỉ có duy nhất một người hiểu được tiếng đàn của Hồng Trần Vương Phi, người này không phải Vô Song thì là ai?.

Vô Song lúc này đang tập trung dùng linh hồn lực của mình chữa trị vết thương thức hải cho Ma Kha Thiên, trên người hắn xuất hiện những sợi tơ màu trắng trong suốt, những sợi tơ chậm rãi kết nối với đỉnh đầu của Ma Kha Thiên đồng thời trong điều kiện linh hồn lực đang điên cuồng thả ra ngoài Vô Song cũng có thể chậm rãi quan sát tình hình chiến trường.

Vô Song không phải là Hoang chủ, hắn chỉ là một khách người qua đường ở Hoang, hắn không thể trợ giúp Mio điều hành cuộc chiến này nhưng hắn cũng tuyệt đối không để cô gái nhỏ này một mình làm tất.

Lúc này đã trải qua 3 tiếng đồng hồ, 3 tiếng đồng hồ chỉ để san bằng khoảng cách từ bờ biển đến Hoang Thành, 3 tiếng đồng hồ để 70 đầu Cự Kình Hỗn Nguyên Chân Thần ngã xuống nhưng Vô Song biết tất cả chỉ là màn dạo đầu, ở dưới đáy biển kia có gì hắn không biết, bên trong Hoang Thành này còn cái gì hắn cũng không biết.

Trên chiến trường này người duy nhất có thể làm cho Vô Song phải nhìn chăm chú chỉ có Hồng Trần Vương Phi, chỉ có một mình nữ nhân này mà thôi.

Tiếng đàn của nàng hắn không biết đánh, hắn cũng không học được bởi hắn không biết Hải Ngữ nhưng âm nhạc luôn luôn giống nhau, chỉ cần dụng tâm để cảm nhận, chỉ cần đồng điệu cùng với tiếng đàn của đối phương, cho dù không hiểu hắn cũng cảm nhận được.

Tạo nghệ cầm thuật của Hồng Trần Vương Phi cực cao, tiếng đàn của nàng là một hồi mộng tưởng, một loại mộng tưởng của Hải Tộc.

Không biết đã bao lâu rồi Vô Song không sử dụng đến nó, không biết bao lâu rồi một cây đàn huyền cầm mới xuất hiện trên tay Vô Song, hắn thản nhiên ngồi ở vị trí cũ, một bên vẫn chữa trị cho Ma Kha Thiên còn một bên khác nhè nhẹ gẩy đàn, những ngón tay của Vô Song lướt nhẹ trên dây đàn huyền cầm.

Tiếng đàn của Vô Song vang lên, thứ âm thanh này lúc đầu rất nhỏ nhưng càng ngày càng vang, càng ngày càng đi xa cho đến khi tiếng đàn xâm nhập vào mọi ngóc ngách của Hoang Thành, trong một giây phút tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Vô Song, ở Nguyên Tố Thế Giới hoặc ít nhất là ở Hoang gần như không có ai hiểu cầm thuật, bọn họ không hiểu Vô Song đang làm gì nhưng cho dù không hiểu cũng không ngăn được bọn họ cảm thấy tâm hồn thư thái.

Chẳng biết từ bao giờ khi cái tiếng đàn của Vô Song vang lên cũng là lúc không khí nặng nề của chiến trường như được xóa bỏ, cái áp lực đè nén lên vô số tướng sỹ trong Hoang bỗng chốc không cánh mà bay.

Tiếp theo tiếng đàn của Vô Song không chỉ dừng lại ở Hoang Thành, tiếng đàn còn tiến ra ngoài, lần đầu tiên trực tiếp va chạm cùng Hồng Trần Vương Phi.

Lúc này ngoại trừ Vô Song cùng Hồng Trần Vương Phi ra không ai cảm nhận được sắc trời đã thay đổi, lúc trước bầu trời bị bao phủ bởi màu xanh của đại dương, bị bao phủ bởi màu xanh do chính tiếng đàn Hồng Trần Vương Phi mang lại nhưng hiện nay bầu trời đã chia hai màu, một màu đỏ chậm rãi sinh trưởng nơi thiên không của Hoang.

...

“Cầm đạo cao thủ, trong Hoang có cầm đạo cao thủ”.

Hồng Trần Vương Phi vẫn không mở mắt, những ngón tay ngọc vẫn thản nhiên nhẹ rung lên như không có chuyên gì xảy ra chỉ là giọng nói của nàng đã không còn nhẹ nhàng như vậy.

Sát Nhân Kình không hiểu được âm nhạc của loài người, không hiểu được tiếng đàn ở phía bên kia truyền ra cũng như Chiến Thần mù tịt thứ âm điệu của Vô Tận Hải tạo ra nhưng hắn khác với Chiến Thần hay nói đúng hơn Vô Tận Hải khác với tất cả mọi nơi khác.

Vô Tận Hải có một nơi gọi là Ngu Nhạc Tiên Cảnh, là thánh địa trong đại dương thứ tư cũng là nơi Tà Thần thích nghỉ ngơi nhất, chỉ một điểm này cũng đủ để thấy cầm đạo trong Vô Tận Hải được coi trọng thế nào, cường giả Vô Tận Hải từ trước đến nay chưa có ai coi thường cầm đạo cao thủ, điều này khác hoàn toàn so với Tứ Thiên.

“Thất Vương Phi, kẻ này thế nào?”

Hồng Trần Vương Phi khẽ suy nghĩ một chút sau đó rốt cuộc lên tiếng, giọng nói của nàng lúc này biến thành trầm trọng.

“Mạnh, cầm đạo của kẻ này cực mạnh”.

Hồng Trần Vương Phi sau khi nói xong lại yên lặng một chút, sau đó như để bổ sung cho câu nói của chính mình, nàng lại chậm rãi lên tiếng.

“Kẻ này chỉ sợ đã không kém Hải Thần”.

Một câu nói làm cả Sát Nhân Kình cùng Ám Thiên Tiêu run lên đồng thời như để chứng minh cho câu nói của Hồng Trần Vương Phi, đoàn cự kình thứ 8 rốt cuộc cũng xảy ra biến dị.

Thân thể của đám Cự Kình này như những ngọn núi lớn, bước chân kiên định cực kỳ, cho dù năng lượng pháo trong 36 tòa Thiên Tháp bắn tới cũng không cách nào ngăn chặn được bước chân của bọn chúng, bằng tấm khiên chắn khổng lồ chúng có thể bất chấp tất cả mà tiến lên vậy mà lúc này đây những bước chân đó rốt cuộc dừng lại.

Đây là lần đầu tiên Cự Kình dừng lại không có tiến tiếp, Sát Nhân Kình lúc này hoàn toàn có thể cảm nhận được cái gì xảy ra với đám Cự Kình của hắn, trong mắt của đám Cự Kình này không còn sự quyết tâm không sợ chết nữa mà thay vào đó là sự thị huyết, ánh mắt hoàn toàn bị nhuộm đỏ.

Cự Kình không tiến lên đã là chuyện lạ sau đó đám Cự Kình này không ngờ đồng thời gầm thét, tiếng gầm vang vọng thương khung.

Tiếp theo chỉ thấy Sát Nhân Kình nắm chặt hai nắm tay của mình lại, ánh mắt hắn như muốn nứt ra bởi 10 con Cự Kình này không ngờ có 3 con trực tiếp phát điên, bàn tay nắm chặt mỏ neo đánh thẳng về phía đồng bạn của mình.

Không cần giải thích, lý do chỉ có một, đám Cự Kình này bị Vô Song khống chế tâm chí.

Cự Kình cũng là sinh vật, chúng tất nhiên biết suy nghĩ, cũng cả cảm xúc hỉ nộ ái ố tuy nhiên những con Cự Kình tham chiến lần này lại không có chút cảm xúc nào, tất cả bọn chúng tâm trí đã bị xóa sạch, bọn chúng bị điều khiển bởi một bàn tay vô hình của chính Hồng Trần Vương Phi.

Không kinh, không sợ, không đau, tất cả chỉ biết tiến lên làm nhiệm vụ, một đám quái vật không cảm xúc.

Điều Vô Song làm cũng cực kỳ đơn giản, hắn chỉ việc cho đám Cự Kình đó ‘1 chút’ cảm xúc mà thôi, để cho bọn chúng trở về trạng thái tự nhiên nhất, trạng thái cuồng bạo không cần suy nghĩ.

Vô Song nếu là trước đây muốn vượt trên Hồng Trần Vương Phi căn bản không thể nhưng Vô Song bây giờ lại khác, hắn là một dạng tồn tại đặc biệt, có thể coi như sống lại một thế nhưng lại không tu luyện bất cứ thứ gì của tiền kiếp, một thân thực lực cũng là một thế này tạo ra chỉ là cầm đạo cũng không phải là tu luyện, đây là cảm nhận của linh hồn, đây là tạo nghệ của mỗi người, không liên quan đến đẳng cấp, không liên quan đến tu luyện.

Kiếp này Vô Song đi được rất xa trên con đường cầm đạo nhưng không đủ để ngăn chặn Hồng Trần Vương Phi nhưng Vô Song lấy thân phận của Nghịch Thiên Tà Đế kiếp trước đàn một khúc thì liền đủ, cầm đạo kiếp trước chưa bao giờ là át chủ bài của Vô Song nhưng lại là niềm yêu thích, hắn kiếp trước không cần dùng cầm đạo để chế địch nhưng luôn dùng chính tiếng đàn của mình tìm một cõi bình yên, cầm đạo của Vô Song hiện so với Hồng Trần Vương Phi cao hơn nhiều lắm.

Khúc nhạc này có tên “Sát Nhân Hành”.

Chiến trường bỗng chốc thay đổi 180 độ, đám Cự Kình thứ 8 căn bản không thể tiến lên, thậm chí còn lao vào chém giết lẫn nhau, vẫn là những tiếng gầm thét rung cả thiên không, vẫn là những âm thanh đinh tai nhức óc nhưng nó lúc này không dành cho Hoang mà là danh cho chính Hải Tộc.

“Nếu lúc này vẫn đứng nhìn chỉ sợ không tiến thêm nổi, hai vị tộc trưởng không biết ai ra tay?”.

Những ngón tay của Hồng Trần Vương Phi rốt cuộc đã dừng lại, lúc này nếu có thể tinh tế mà cảm quan sát nàng tuyệt đối có thể thấy những ngón tay kia đang nhè nhẹ run lên, đôi mắt thủy chung vẫn luôn nhắm của nàng rốt cuộc cũng mở ra, ánh mắt cố gắng nhìn về phía Hoang Thành cao cao kia.

Không có bất cứ lý do nào, không có bất cứ căn cứ nào nhưng trong lòng Hồng Trần Vương Phi bỗng chốc hiện lên thân ảnh của Vô Song, hiện lên thân ảnh của nam tử thần bí lần đầu nàng nhìn thấy kia.

Đây là Đệ Thất Hải của Vô Tận Hải đồng thời nàng cũng là thất vương phi của Tà Thần, bản thân nàng liền là bá chủ của vùng hải dương này, nàng tất nhiên không xa lạ gì với đám người của Hoang, đành rằng 20 năm một lần Hải Tộc sẽ tổ chức luyện binh nhưng suốt 20 năm qua hai bên va chạm cũng không phải chỉ 1 – 2 lần, Hoang cùng Đệ Thất Hải có thể coi là đối thủ cũ.

Trong ký ức của Hồng Trần Vương Phi trong Hoang vốn không có nhân vật bậc này hơn nữa về mặt cầm đạo còn hơn nàng không chỉ 1 bậc, loại nhân vật này không thể thần không biết quỷ không hay mà xuất hiện ở Hoang.

Sau khi nàng mở lời thì Sát Nhân Kình rốt cuộc cũng động, hắn bước ra một bước, chỉ một bước rất nhỏ những cũng đại diện cho rất nhiều thứ.

Sát Nhân Kình bước ra một bước kia thì từ phái của Hoang thân hình nhỏ nhắn của Sở Hùng Bá cũng nhè nhẹ di chuyển, hắn phiêu phù trên thiên không vừa vặn cũng là tiến lên nửa bước, nếu Sát Nhân Kình dùng thực lực kinh khủng của mình tham chiến thì Sở Hùng Bá lập tức hóa thành bản thể cùng vị siêu cấp cao thủ này đánh một trận.

Đáng tiếc cho Sở Hùng Bá, Sát Nhân Kình cũng không lập tức động thủ, chỉ thấy ở cổ hắn bắt đầu xuất hiện những vết rách hai bên, ở cổ của Sát Nhân Kình rốt cuộc cũng xuất hiện mang cá, sau đó lân giáp bắt đầu bao phủ hai tay hai chân hắn, lúc trước nhìn Sát Nhân Kình không khác gì nhân loại nhưng hiện tại hắn bắt đầu có hơi hướng Hải Tộc, một dạng nửa người nửa cá.

Tiếp theo Sát Nhân Kình gầm lên một tiếng, mang cá của hắn rung lên lập tức một loại âm ba đấu kỹ cực kỳ đáng sợ xé rách không gian trước mặt, một tiếng gầm của Sát Nhân Kình này không ảnh hưởng đến bất cứ ai của Hoang cũng không có cách nào xé được âm điệu do Vô Song tạo ra nhưng thay vào đó thứ âm thanh này lại tiến thẳng vào đại não của Cự Kình Tộc.

Vô Tận Hải có Thập Đại Hải Tộc, đám cường nhân này căn bản không khác gì yêu thú của Đông Thiên Yêu Giới chỉ là một bên sống dưới nước một bên sống trên mặt đất mà thôi, ở trong Vô Tận Hải lực lượng huyết mạch cũng cực kỳ quan trọng, tất nhiên lực lượng huyết mạch của Hải Tộc không giống với Yêu Tộc, đúng hơn là hai tộc này căn bản không cách nào dùng huyết mạch áp chế lẫn nhau.

Một tiếng gầm này sử dụng lực lượng huyết mạch trong thân thể Kình Sa Tộc, lập tức đám Cự Kình trong đợt tiến lên thứ 8 này như tỉnh lại, màng nhĩ của bọn chúng bị một tiếng hét này của Sát Ám Thiên chấn nát, mất đi màng nhĩ đám Cự Kình không cách nào có thể nghe thấy âm thanh đồng nghĩa với việc thoát được ra khỏi “sát nhân hành” của Vô Song.

Việc tiếp theo thì dễ hơn nhiều, dù sao đám Cự Kình này cũng là tộc nhân của Kình Sa Tộc, muốn điều khiển bọn chúng căn bản không khó khăn gì với Sát Nhân Kình.

10 đầu Cự Kình của đợt 8 lúc này chỉ còn 7 con có thể đứng thẳng, trong huyết mạch của chúng lúc này sôi sục lên, Cự Kình liền như một chiếc xe tăng bước thẳng về phía trước, bước chân bất ổn cực kỳ nhưng quả thật là có tiến lên, những bước chân phi thường nặng nề.

7 con Cự Kình tiến lên về trước nhưng lần này có thể coi là thất bại của Hải Tộc, 7 đầu Cự Kình cuối cùng kia cũng không có cách nào bước qua được hết quãng đường do 7 đợt tiến quân trước tạo nên đã gục ngã trước năng lượng pháo của Hoang bắn ra dù sao 7 con Cự Kình này cũng trọng thương rất nặng.

Khi đợt tấn công thứ 8 thất bại khuôn mặt của Sát Nhân Kình căn bản không thay đổi gì, hắn đưa một tay về phía sau rồi ấn xuống, theo một cử động này của hắn 20 đầu Cự Kình khổng lồ còn đang đứng trên biển lập tức lặn xuống, trong lần ‘thử sức’ đầu tiên này Vô Tận Hải quyết định rút toàn bộ Cự Kình về, kế hoạch dùng Cự Kình chính thức bị hủy bỏ.

Cự Kình tham chiến đều là những con Cự Kình đã qua huấn luyện, linh trí của chúng cực kỳ thấp nhưng đồng nghĩa với việc chúng không sợ bất cứ thứ gì, chỉ biết nghe lệnh người điều khiển, nhờ một điểm này mà Cự Kình có trở thành máy công thành hàng đầu của Hải Tộc, đáng tiếc đây là lần đầu tiên Hải Tộc thất bại trong chiến thuật này, lần đầu tiên bọn họ gặp cao thủ cầm đạo mạnh như vậy tồn tại.

Tất nhiên hành động công thành sẽ không dừng lại bởi thứ tiếp theo từ đáy biển là một thứ làm toàn bộ mọi cao thủ của Hoang rùng mình.

Cũng là một ngọn núi nhưng không mang theo màu xanh thường thấy, cũng là một con quái vật khổng lồ, cũng là một đầu Cự Kình nhưng nó căn bản không giống với bất cứ đầu Cự Kình nào, khi nhìn thấy sinh vật này hiện lên tất cả mọi người đều có cảm giác mình đang nằm mơ.

“Sao nó lại ở đây?”.

Đây là câu nói đầu tiên của Chiến Thần, một câu nói mang theo sự khó hiểu cực độ, không chỉ là Chiến Thần mà tất cả những cường giả của Hoang đạt đến Cực Đạo Chân Thần cũng cảm thấy như vậy, sinh vật kia căn bản không nên xuất hiện ở đây.

Trên tay nó vẫn là một chiếc mỏ neo khổng lồ được tạo nên bằng Định Hải Thạch như đám Cự Kình khác có điều nó khổng lồ hơn rất nhiều, Cự Kình bình thường chỉ cao 600m, cho dù loài đột biến cũng chr cao đến 1300 m là kịch nhưng sinh vật kia có chiều cao lên tới 5000m, ống chân của nó thôi cũng đã cao hơn tường thành của Hoang.

Đây là một đầu Cự Kình hàng thật giá thật, nhưng cả Vô Tận Hải chỉ có duy nhất một đầu Cự Kình này mà thôi.

Cự Kình nhất tộc tộc trưởng – 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần – Cự Vô Phách.

Nó to lớn đến mức muốn nhìn rõ khuôn mặt của nó cũng là điều khó khăn, khi một bước chân đặt lên mặt đất thì toàn bộ bờ biển rung lên thậm chí mặt đất nứt tước.

Cự Vô Phách chỉ là một Cực Đạo Chân Thần hết sức bình thường, một Cực Đạo Chân Thần 24 Trùng Thiên sơ kỳ, loại cường giả này trong mắt đám người Chiến Thần hay Vô Song tất nhiên không là gì tuy nhiên hắn lại là cường giả Cự Kình Tộc, lực phòng ngự của nó đủ sức khiến một Phong Hào Chân Thần ngao ngán bất lực, Cự Vô Phách tồn tại là một truyền thuyết của Vô Tận Hải, nó là sủng thú của Tà Thần, cả thiên hạ chỉ có duy nhất một mình nó có tư cách làm sủng thú cho Hải Thần, cả thiên hạ cũng chỉ có một mình nó đủ tư cách làm khiên chắn phía sau cho Tà Thần.

Sở Hùng Bá nhìn sinh vật đáng sợ kia chỉ biết nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt khó khăn nhìn Chiến Thần rồi lại nhìn Vô Song đang ngồi bên dưới, cuối cùng nhìn sang Mio bên cạnh, lúc này Sở Hùng Bá vậy mà không biết phải làm gì mới tốt.

Vô Song rốt cuộc cũng thu hồi linh hồn lực của bản thân mình lại, việc điều trị thức hải cho Ma Kha Thiên rốt cuộc cũng hoàn thành có điều lúc này Cự Vô Phách hiện thân thì Ma Kha Thiên kể cả có mạnh gấp đôi so với trước đây cũng không địch lại, Cự Vô Phách xuất hiện tuyệt đối là đại sát khí của Hoang.

Ở trên thiên không trái ngược lại với Sở Hùng Bá, ánh mắt của Chiến Thần chậm rãi nhìn xuống về phía Vô Song, lúc này không ai biết Chiến Thần đang nghĩ gì.

Vô Song cũng cảm nhận được ánh mắt của Chiến Thần, nhưng hắn biết Chiến Thần chắc chắn không nhìn mình mà, Chiến Thần đang nhìn một người khác.

Khóe miệng Vô Song chậm rãi cong lên, hắn rốt cuộc cũng đứng lên, trong ánh mắt xuất hiện một tia sáng thần bí.

...

“Muội có mấy phần nắm chắc ngăn được nó?”.

“Muội không chắc lắm, từ trước đến nay chưa bao giờ thử hơn nữa muốn thử cũng không có tư cách gặp được có điều nhìn thấy nó hiện nay muội quả thực có chút phấn khích”.

“Vậy thử đi, ta vì muội thủ hộ”.

...

Không biết Vô Song nói chuyện với ai chỉ biết khi hắn vừa dứt lời một thân ảnh hiện ra từ chính cái bóng của hắn sau đó lao vút ra ngoài Hoang Thành, lao vút về phía Cự Vô Phách.

Khi bóng đen kia lao ra ngoài cũng là lúc cả Chiến Thần cùng Vô Song không hẹn mà đồng loạt ra tay, thân ảnh hai người lập tức bám theo bóng đen lao vút khỏi Hoang Thành.

Cự Vô Phách hiện thân khiến công việc thủ thành trở nên vô nghĩa có điều nếu Hải Tộc mang tấm chắn mạnh nhất thiên hạ xuất hiện trên chiến trường thì Hoang cũng có thanh kiếm sắc nhất thiên hạ.

...

Bạn đang theo dõi bộ truyện sáng tác chất lượng duy nhất không thu phí của web vậy thì ngại gì không tặng kim nguyên đậu ủng hộ tác giả?.

Vì bây giờ mình không làm vì hợp đồng với web nữa mà chỉ vì đam mê cùng sự ủng hộ của mọi người nên tốc độ 1 ngày / 1 chương

Có thể bạo chương vào dịp đặc biệt hoặc được nhiều bạn tặng kim nguyên đậu xD.

Bạn đang đọc Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song của Team Đang Bí Ý Tưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi test
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.