Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên sứ cùng La sát

Phiên bản Dịch · 7462 chữ

Đột nhiên từ trong đội quân của Võ Hồn Đế Quốc bay ra cũng không phải hai người, mà là hai vị thần. Toàn thân bao phủ trong Thiên Sứ Thần Trang Thiên Sứ Chi Thần Thiên Nhận Tuyết, cùng với La Sát Thần Bỉ Bỉ Đông toàn thân mặc bộ khải giáp màu tím sẫm. Mà lúc này Đường Tam cũng nhìn thấy rõ ràng, thống soái đại quân của Võ Hồn Đế Quốc, chính là Võ Hồn Đế Quốc thánh nữ, Hồ Liệt Na.

Quang hoa màu lam chợt lặng yên xuất hiện, quay xung quanh thân thể Đường Tam. Lam quang chợt lóe, toàn bộ Gia Lăng Quan như trước chợt biến thành một thế giới màu lam nhạt, mạnh mẽ đem hai sắc màu tím sẫm và đỏ vàng trên bầu trời đẩy lui đi. Thân thể Đường Tam cũng đã bay ra khỏi Gia Lăng Quan, xuất hiện giữa không trung.

Tại sao lại có thể như vậy? Đại não Đường Tam có chút trống rỗng, nguyên bản tất cả mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của hắn, nhưng hắn thế nào cũng không nghĩ đến sẽ xuất hiện cục diện như thế này.

Đúng vậy, không đến mười vạn tàn quân của Võ Hồn Đế Quốc kia không đáng kể chút nào. Nhưng mà, xuất hiện trước mặt hắn La Sát Thần Bỉ Bỉ Đông cùng với Thiên Sứ Chi Thần Thiên Nhận Tuyết hoàn toàn có thể đảo điên toàn bộ đại quân của Thiên Đấu Đế Quốc.

Tướng mạo của Bỉ Bỉ Đông biến hóa thật lớn, nàng trước kia là một mỹ nhân tuyệt sắc, nhìn vô cùng cao quý, cho dù là địch nhân, nhưng Đường Tam cũng không khỏi không thừa nhận khí chất mà nàng toát ra, tuyệt đối là nữ nhân cao quý nhất thiên hạ. Nhưng mà, giờ khắc này, trên người Bỉ Bỉ Đông toát ra, cũng chỉ là khí chất tà ác mãnh liệt mà thôi. Dùng mấy chữ mặt mũi hung tợn mà hình dung nàng cũng tuyệt đối không sai. Khuôn mặt màu xanh nanh ác cùng với áo giáp màu tím sẫm hoàn toàn phối hợp với nhau. Trên bề mặt bộ khải giáp của nàng, nơi nào cũng toát ra một làn khsi vụ màu tím sẫm, mang theo khí tức tà ác mãnh liệt. Từ hai bên lưng nàng, mọc ra bốn thanh liêm đao dài.

Nhưng mà, không cần phải nói, Bỉ Bỉ Đông hiện tại cũng không phải là Bỉ Bỉ Đông trước kia, hơi thở của nàng mặc dù tràn ngập sự tà ác, nhưng năng lượng ba động thần cấp tuyệt đối cũng không phải là giả. Đường Tam phát hiện cũng chính năng lực của nàng mới có thể ngăn cản được thần niệm của mình, hoàn toàn che đậy hơi thở của nàng và Thiên Nhận Tuyết.

Nhìn Bỉ Bỉ Đông, Đường Tam trầm giọng:

- Ba ngày trước, ngươi cũng đã trở lại rồi đúng không?

Bỉ Bỉ Đông cười lạnh:

- Tiểu tử, không ngờ sao? Không chỉ là ngươi và nàng có thể trở thành thần, ta cũng đã kế thừa được thần vị của La Sát Thần. Quá trình truyền thừa của các ngươi nếu so sánh với ta mà nói, quả là đơn giản hơn nhiều. Vì để tiếp nhận truyền thừa của La Sát Thần, ta phải dùng hết hai mươi năm thời gian đó. Chẳng lẽ ngươi chưa từng tự hỏi, vì sao ngay cả Thiên Đạo Lưu ở Võ Hồn Điện có địa vi cao nhất, mà cũng không dám dễ dàng ***ng đến ta hay sao? Đó là bởi vì hắn cảm giác được thần cấp hơi thở trên người của ta. Nếu không phải do ta đang tiếp nhận khảo hạch truyền thừa La Sát Thần, nên ngươi mới cảm nhận được hồn lực của ta yếu như vậy, ngươi có thể dễ dàng đánh bại được ta. Đừng quên, ta cũng đồng dạng là song sinh võ hồn a! Hiện tại, ta rốt cuộc cũng đã hoàn thành quá trình truyền thừa La Sát Thần. Lúc bắt đầu tiếp nhận truyền thừa, ta đã có thực lực đỉnh phong Đấu la, song sinh võ hồn. Cho dù là ngươi đánh tan hồn sư quân đoàn của ta thì sao chứ? Hiện tại ta đã trở lại rồi, Đấu La Đại Lục, từ nay về sau là thế giới của ta.

Đường Tam lạnh lùng nhìn Bỉ Bỉ Đông:

- Ngươi ăn to nói lớn như vậy, không sợ há to miệng gió vào lạnh bụng hay sao?

Bỉ Bỉ Đông cất tiếng cười, nụ cười của nàng hết sức bén nhọn, vang vọng trong lỗ tay người khác, gây ra một cảm giác cực kỳ khó chịu. Cho dù là Hải Thần lĩnh vực mà Đường Tam phóng thích ra cũng bị tiếng cười của nàng làm cho sóng gió nổi lên kịch liệt.

- Đường Tam, đến lúc này mà ngươi còn lớn giọng như vậy sao? Đúng vậy, quả thật là có thực lực. Trong thế hệ trẻ, ta thừa nhận ngươi tuyệt đối là cực kỳ xuất sắc. Thậm chí ngay cả con gái ta tiếp nhận truyền thừa Thiên Sứ Chi Thần cũng không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng hiện tại ngươi đối mặt cũng không phải chỉ một mình nàng, còn có ta nữa. Cho dù là một chọi một, ngươi tuyệt đối cũng không thể thắng được ta, đừng nói là đối mặt đồng thời song thần như vậy. Hiện tại ngươi còn có hội gì nữa? Hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi. Ngươi nói chính xác, ba ngày trước ta đã đến đây rồi. Đáng tiếc, vẫn là chậm một bước, bỏ lỡ tràng đại chiến kia, để các ngươi chiếm được ưu thế. Chỉ vì để Tiểu Tuyết tiến hành điều trị thương thế, giúp nàng khôi phục thực lực, ta mới tạm thời ẩn nhẫn ba ngày.

Đường Tam đột nhiên nở nụ cười:

- Bỉ Bỉ Đông, đây là sự tự tin của ngươi sao? Nếu ngươi tự cho rằng có thể chiến thắng được ta, cần gì phải chờ ba ngày cơ chứ? Xem ra, thần Thiên Nhận Tuyết trầm mặc suốt nửa này, rốt cuộc cũng mở miệng, nhìn Đường Tam, lạnh giọng nói:

- Nói nhiều vô ích, Bỉ Bỉ Đông, ngươi nhớ kỹ, ta đến bây giờ cũng không có thừa nhận ta là con gái của ngươi. Trước hết giết Đường Tam đi rồi hãy nói, chuyện giữa ngươi và ta sau này sẽ tiếp tục giải quyết.

Bỉ Bỉ Đông liếc nhìn Thiên Nhận Tuyết một cái, hai mắt nàng nhất thời biến thành màu xanh biếc, trong màu xanh biếc kia, còn có một tầng võng mạc màu đen, nhìn qua cực kỳ quỷ dị. Một thanh liêm đao màu tím sẫm to lớn nhẹ nhàng xuất hiện trong tay nàng, cùng với Thiên Nhận Tuyết cầm Thiên Sứ Thánh Kiếm làm thành thế tả hữu, nhanh chóng tách ra.

Đối với Đường Tam mà nói, tất cả những chuyện này hết thảy xảy ra quá nhanh, lúc trước đuổi giết Thiên Nhận Tuyết không thành, trong lòng hắn mặc dù có chút không thoải mái, nhưng cũng không có quá mức để ý. Dù sao hắn cũng đã để lại trong lòng Thiên Nhận Tuyết một mầm móng thất bại, đã là hoàn toàn không có cách nào uy hiếp đến hắn, hơn nữa, trên tổng thể thực lực, Thiên Nhận Tuyết cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nhưng mà, Bỉ Bỉ Đông xuất hiện, đã phá hoại hết thảy mọi thứ. Tuy biết là hối hận cũng không làm được chuyện gì, nhưng giờ khắc này, trong lòng hắn vẫn là không khỏi toát lên một tia hối hận. Từ khi Bỉ Bỉ Đông bị hắn đánh bại, Đường Tam đối với Bỉ Bỉ Đông cũng có chút lơ là. Nhất là sau khi Thiên Nhận Tuyết thành thần, tiến hành đuổi giết hắn, hắn đã xem Thiên Nhận Tuyết là đối thủ cường đại nhất của mình. Đến lúc hắn chân chính trở thành Hải Thần, Đường Tam cũng không xem Bỉ Bỉ Đông, người mà ngay trước khi mình thành thần cũng có thể đánh bại, trở thành uy hiếp của hắn. Hắn đã quá khinh địch, Bỉ Bỉ Đông cũng giống như hắn, cùng là sinh sinh võ hồn, cũng đã sớm đạt đến cấp bậc chín mươi chín cấp Đỉnh Phong Đấu La. Nàng như thế nào lại không có ý tưởng trở thành thần cơ chứ?

Nếu nói ngược lại, nếu ngày đó hắn rượt theo đánh chết Thiên Nhận Tuyết rồi mới quay lại cứu Gia Lăng Quan, tình huống trước mắt cũng sẽ không bị động như thế. Nếu đối thủ chỉ có một mình Bỉ Bỉ Đông, Đường Tam tự hỏi ít nhất cũng có khả năng liều mạng, hươu chết về tay ai còn chưa biết. Chỉ là, địch nhân trước mắt lại biến thành hai người. Một thần đối mặt với hai thần, cái này cũng không đơn giả như là một hồn sư đối mặt với hai hồn sư cùng cấp a.

Khóe miệng hơi nhếch lên, Đường Tam toát ra một tia giễu cợt. Ba ngày trước hắn đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, còn đủ khả năng đề phòng Thiên Nhận Tuyết tùy thời có thể phát động công kích đồng uy ư tận với hắn. Nhưng đến lúc này, tình huống hai bên đã hoàn toàn thay đổi, kẻ muốn liều mạng đổi lại chính là mình.

Trên đầu tường Gia Lăng Quan lúc này đã là một mảnh tĩnh mịch. Đám binh sĩ cũng không có cảm giác gì, trong lòng bọn họ, Đường Tam tuyệt đối là hình tượng vô địch. Nhưng mà đám hồn sư cường giả lại biết rõ tình hình trước mắt hoàn toàn không ổn. Từ việc tử quang trên người Bỉ Bỉ Đông phát ra hoàn toàn ngang ngửa với Thiên Sứ Thần Lực phát ra trên người Thiên Nhận Tuyết có thể biết được, Bỉ Bỉ Đông cũng là một vị thần. Đường Tam đối phó với một mình Thiên Nhận Tuyết hiển nhiên là không thành vấn đề, nhưng hiện tại hắn lại đối mặt với ít nhất hai Thiên Nhận Tuyết. Lấy một địch hai, hắn còn có thể chiến thắng hay sao?

Ngay khi sự lo lắng bắt đầu bao phủ trên Gia Lăng Quan, trận chiến trên không trung cũng đã bắt đầu.

Kẻ ra tay trước không ngờ lại là kẻ lấy một địch hai, Đường Tam.

Lam quang chợt thu liễm, thân thể Đường Tam đột nhiên hướng về phía không trung bay lên, Hải Thần tám cánh sau lưng nháy mắt mở rộng, toàn lực vẫy động, thôi động thân thể hắn giống như một khỏa lưu tinh màu lam, như điện xẹt phóng thẳng đến phía Thiên Nhận Tuyết bên táy trái. Bởi vì khi nãy hắn đã đem Hải Thần lĩnh vực phân tán trong nháy mắt hoàn toàn thu gọn lại xung quanh cơ thể mình. Trong nháy mắt đó, thân thể hắn hoàn toàn bị lam quang bao vây, căn bản là không nhìn rõ được thân ảnh của người bên trong.

Thiên Nhận Tuyết thất kinh, mặc dù lần này nàng cùng với Bỉ Bỉ Đông trở lại, nhưng đối mặt với Đường Tam, cảm giác áp bách trong lòng nàng không hề giảm bớt chút nào. Từ trước đến nay, mỗi lần giao chiến với Đường Tam, nàng đều rơi vào hạ phong. Thói quen loại này làm cho tâm tính cùng với thần niệm của nàng bị trói buộc mỗi khi đối diện với Đường Tam, mà nàng cũng không cách nào hiểu rõ. Mắt thấy Đường Tam đang hướng về phía mình phát động công kích, thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay nhất thời dựng thẳng lên, kim quang mãnh liệt như thái dương nở rộ ra, bản thân nàng cũng hóa thành một quang hoàn màu vang kim, đón nhận công kích của Đường Tam.

Đường Tam lựa chọn phát động công kích về phía Thiên Nhận Tuyết tự nhiên cũng có mục đích. Dù sao hắn cũng giao thủ với Thiên Nhận Tuyết mấy lần, đối với năng lực của nàng cũng hoàn toàn quen thuộc, dễ dàng chiếm được thượng phong. So sánh với công kích Bỉ Bỉ Đông, đối phó với Thiên Nhận Tuyết càng nắm chắc phần thắng hơn. Lấy một địch hai, nếu không có tiên phát chế nhân, trận thần chiến này cũng không có khả năng nào nữa. Đối mặt với hai mẹ con Song thần tràn đầy thần lực như vậy, hắn cũng hoàn toàn không có chút tự tin nào.

Bỉ Bỉ Đông cũng không nghĩ đến Đường Tam lại phát động công kích nhanh như vậy, thần sắc trên mặt nàng cũng không chút nào biến hóa, thanh liêm đao cự đại lặng yên huy động. Một màn quỷ dị hiện ra, tử quang trên bầu trời lúc trước nàng phóng thích ra, lúc này cũng cùng với thanh liêm đao cự đại kia đồng thời quét xuống, nhưng tụ thành một thanh đao màu tím khổng lồ, dài hơn trăm thước, chém thẳng đến sau lưng Đường Tam. Tấn công để phòng thủ, đúng là thượng sách _ "Vây Ngụy cứu Triệu" _ .

Uy hiếp sau lưng chưa đánh đến, Đường Tam đã tới trước mặt Thiên Nhận Tuyết rồi. Đối mặt với thần lực Thái Dương Chân Hỏa quen thuộc, thần quang trong mắt Đường Tam đại phóng, thân thể hắn với khí thế phóng đến không gì sánh kịp kia cũng phải khi còn cách Thiên Nhận Tuyết ba mươi thước bị mạnh mẽ cưỡng bức dừng lại. Phải biết rằng, khi nãy là hắn sử dụng toàn lực Hải Thần thần lực để phóng tới a, lúc này đột nhiên ngừng lại, không khác gì chính mình dùng toàn lực tấn công mình a. Thần sắc trên mặt dao động một trận, hiển nhiên là vừa thừa nhận lực đạo mãnh liệt đánh vào. Nhưng mà, dưới tình huống như vậy, động tác của Đường Tam cũng không có nửa phần trì trệ, vẫn như trước hoàn toàn như nước chảy mây bay, hoàn thành xong kế hoạch của mình.

Chỉ thấy bộ Hải Thần thần trang trên người hắn ầm ầm nổ tung, quang mang chói mắt trong nháy mắt khép lại. Bản thể của hắn, áo giáp cùng Hải Thần Tam Xoa Kích nháy mắt ba hợp làm một, biến thành một thanh Hải Thần Tam Xoa Kích thật lớn, lam quang mãnh liệt chợt bùng nổ lên, vừa lúc đón nhận công kích của Bỉ Bỉ Đông.

Bỉ Bỉ Đông chưa từng nhìn thấy một kích này của Đường Tam, Thiên Nhận Tuyết tuy rằng cũng từng gặp qua, nhưng nàng đang toàn lực phòng bị công kích của Đường Tam, lúc này đột nhiên hắn ngừng lại trong không trung, thay đổi mục tiêu công kích, muốn tiếp tục làm ra phản ứng gì cũng đã không còn kịp nữa rồi.

Ba người đều là thần, tốc độ công kích có thể dùng hình ảnh Điện quang hỏa thạch để mà hình dung. Có thể nói, trong cuộc chiến giữa các thần, cảm giác chính là quan trọng nhất, một khi cảm giác có gì sai sót, lập tức sẽ trả giá rất lớn.

Hải Thần Tam Xoa Kích cũng đã hóa thành màu thuần túy nhất, luồng kim quang quen thuộc đột nhiên khỏi phát, vừa lúc đón đỡ thanh liêm đao khổng lồ như khai thiên phá địa của Bỉ Bỉ Đông. Ngay sau đó, Hoàng kim Tam xoa kích động nhiên quay tròn một vòng, thanh liêm đao màu tím khổng lồ cùng với thế công kích cường hãn của nó, đã phóng thẳng về phía Thiên Nhận Tuyết. Phải biết rằng hiện tại Thiên Nhận Tuyết chỉ đứng cách Đường Tam khoảng hơn hai mươi thước, khi thanh Tam xoa kích của Đường Tam cuốn ra, thanh liêm đao màu tím của Thiên Nhận Tuyết cũng đã đến trước mặt Thiên Nhận Tuyết.

Oanh ——

Ngay cả Đường Tam cũng phải giật mình về kết quả xuất hiện trước mắt hắn. Thiên Nhận Tuyết lúc này đã biến thành một quang hoàn xích kim sắc nhưng cũng vẫn bị thanh liêm đao màu tím khổng lồ kia mạnh mẽ bức đổ ra ngoài. Nàng đang ở trong không trung, nhưng cũng phát ra một tiếng kêu đau đớn, hiển nhiên là đã bị thương.

Bỉ Bỉ Đông đã mạnh mẽ như vậy sao? Mặc dù hắn đã bằng một thức Đẩu Chuyển Di Tinh chiếm được một chút tiện nghi, nhưng Đường Tam cũng âm thầm giật mình. Mặc dù Thiên Nhận Tuyết phản ứng không nhanh lắm, lại bởi vì công kích của hắn đột nhiên ngừng lại làm cho tiết tấu phòng ngự bị sai lệch, nhưng nàng dù sao cũng là một vị thần. Một kích của Bỉ Bỉ Đông có thể đánh bay được Thiên Nhận Tuyết, có thể thấy được một kích này ẩn chứa năng lượng khổng lồ đến mức nào. Hơn nữa, cho dù Đường Tam có thể dựa vào lực lượng của hắn mà chuyến hướng công kích, nhưng cũng có thể cảm giác được một cỗ thần niệm lạnh như băng, vô cùng tà ác phóng thẳng về phía mình, hắn phải hao phí không ít thần niệm mới có thể đem luồng khí tà ác này ngăn cản ngoài thân thể.

- Khá lắm, tiểu tử giảo hoạt.

Tử ảnh chợt lóe lên, Bỉ Bỉ Đông trong hư không nhấc tay một cái, chỉ một cái nhấc tay này thôi, đã làm cho thanh liêm đao khổng lồ trước mặt Đường Tam chợt trượt một chút, một đường cong quỷ dị đã xuất hiện trước mặt thanh Hoàng kim Tam xoa kích.

Quang ảnh chợt lóe lên, một thân ảnh màu vàng từ trong Hoàng Kim Tam xoa kích chợt bước ra, chính là Đường Tam, chẳng qua, bộ Hải Thần thần trang hiện tại của hắn đã hoàn toàn biến thành màu vàng, mà không phải là màu lam như nguyên bản. Tay cầm Hoàng kim tam xoa kích hướng về không trung vẽ lên một vòng lớn, một vòng tròn hoàn mỹ đã xuất hiện trong không trung, dùng khí thế của Vô Định Phong Ba ngăn cản công kích của Bỉ Bỉ Đông.

Âm thanh leng keng nổ đùng trong không trung, Đường Tam chỉ cảm thất thanh Hoàng Kim Tam xoa kích trong tay mình rung lên, tốc độ huy động rõ ràng chậm lại. Thanh liêm đao màu tím trong tay Bỉ Bỉ Đông kia lực lượng cũng không mạnh hơn hắn lắm, nhưng khí tà ác ẩn chứa trong đó nương theo sự va chạm của hai cái thần khí mà không ngừng đánh sâu vào thần niệm của hắn, làm cho hắn cực kì khó chịu. Thực rõ ràng, Hải Thần thần lực mang theo Quang Minh thần lực không đủ để ngăn cản khí thế tà ác đặc thù của La Sát Thần Bỉ Bỉ Đông kia. Về điểm này, Thiên Nhận Tuyết trước khi bị đánh bay đi cũng đã biết rõ, mất ngày trước nàng từ dùng Thiên Sứ Thần lực mang theo năng lượng thần thánh thuần túy cũng không thể hoàn toàn hóa giải được sự tà ác của La Sát Thần, huống chi Đường Tam cũng chỉ có chút xíu hơi thở Quang Minh thần thánh mà thôi.

Ông--- một tiếng, thân thể Đường Tam cùng với Bỉ Bỉ Đông nhanh chóng trong không trung tách ra. Một luồng khí màu tím đen đã quấn quanh thân thể Đường Tam, trên người Bỉ Bỉ Đông cũng đã có thêm một tầng lốc xoáy năng lượng màu xanh lam. Thần lực hai người đồng thời xâm nhập vào thân thể đối phương, hiển nhiên là không ai chiếm được tiện nghi.

Bên ngoài mặc dù là như vậy, nhưng kỳ thật là Đường Tam vẫn chịu thiệt nhiều hơn một chút. Lúc trước hắn bằng vào Đẩu Chuyển Tinh Di mà mượn lực để công kích Thiên Nhận Tuyết, lợi dụng một khắc đó để ổn định lại thân thể vừa đình chỉ lại trong không trung, bảo trì khả năng phi hành của mình. Sau khi thi triển thức cuối cùng trong Hoàng Kim thập tam kích, lại ngay lập tức đối mặt với công kích của Bỉ Bỉ Đông, khẳng định là không có trạng thái tốt nhất rồi. May mắn là, hiện tại Đường Tam mới thể hiện ra Hải Thần lực chân chính, mới có thể còn chi trì được trong không trung.

Chỉ khi nào thi triển ra Hoàng Kim thập tam thức, làm cho Hải Thần thần trang một lần nữa biến thành màu vàng kim, mới là lúc Hải Thần thần lực của hắn cùng với thần niệm của bản thân hoàn toàn kết hợp với nhau, giống như là lúc Thiên Nhận Tuyết cùng với Thái Dương Chân Hỏa hoàn toàn kết hợp với nhau vậy. Bởi vậy có thể thấy được, lúc trước khi chiến đấu với Thiên Nhận Tuyết, hắn cẩn thận như thế nào, thủy chung đều lưu lại một sự chuẩn bị. Nhưng tới cục diện như thế này rồi, đã không cho phép hắn còn lưu lại cái gì nữa.

Hiện tại Đường Tam đã biết, chính mình tuyệt không thể dừng lại nữa, nếu không mà nói, một khi hắn bị hai mẹ con song thần vây công, hắn liền gặp nguy hiểm.

Bởi vậy, khi thân thể Đường Tam cùng với Bỉ Bỉ Đông trong nháy mắt tách ra, tám cánh sau lưng hắn dùng sức vỗ mạnh, cả người trong không trung hoàn thành xong một cái xoay người mạnh mẽ, mượn dùng xung lượng mà lực công kích của Bỉ Bỉ Đông mang lại, toàn lực gia tốc, xoay người bay đi.

Lúc này thân thể Thiên Nhận Tuyết mới vừa miễn cưỡng khống chế lại, sắc mặt lần nữa tái xanh, bộ Thiên Sứ Thần Trang hoa mỹ của nàng không ngừng lóe lên từng đạo quang mang màu tím. Bỉ Bỉ Đông đối với Đường Tam mà nói vốn là hận thấu xương, huống chi một kích đầu tiên của nàng là súc thế cẩn thận rồi mới phát động, ngay cả thần cấp cường giả như Thiên Nhận Tuyết vậy, sau khi thừa nhận cũng khó tránh khỏi bị thương nặng. Bất quá, may mắn là Thiên Sứ Lĩnh Vực của nàng có thần lực Quang Minh thuộc tính thuần túy, đối với khí tức tà ác của La Sát Thần có khả năng chống cự mạnh mẽ. Nhưng cho dù là như vậy, sắc mặt của nàng cũng đã cực kỳ khó coi, ít nhiều cũng đã bị thương.

Trải qua ba ngày, bộ Thiên Sứ Thần Trang của Thiên Nhận Tuyết mặc dù cũng đã khôi phục lại, nhưng ngày đó nàng phát động công kích theo kiểu được ăn cả ngã về không với Đường Tam, dù sao cũng tiêu hao thật lớn, tổn thương đến căn nguyên, cũng không phải chỉ vài ngày là có thể hoàn toàn khôi phục lại. Hơn nữa, Đường Tam đột nhiên biến chiêu, lợi dụng Đẩu Chuyển Tinh Di lại hoàn toàn là xuất kỳ bất ý, làm cho nàng bị tổn hại không nhẹ.

Lúc này không đợi Thiên Nhận Tuyết kịp tu chỉnh lại thân thể, mắt thấy thân ảnh màu vàng kim kia đã nhanh chóng phóng thẳng về phía mình, trong lòng Thiên Nhận Tuyết không khỏi kêu khổ một tiếng. Đường Tam a Đường Tam, ngươi thật sự là muốn đem ta hoàn toàn hủy diệt phải không? Kim quang trong mắt chợt lóe lên, dưới tình huống như vậy, Thiên Nhận Tuyết làm ra một quyết định mà Đường Tam tuyệt đối không ngờ tới.

Nàng mạnh mẽ cắn đầu lưỡi mình một cái, một ngụm máu tươi đã phun lên thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm của nàng, khí thế cả người cũng tăng vọt lên vài phần. Một tiếng nổ ầm vang, ngay trong nháy mắt này, bộ Thiên Sứ Thần Trang trên người nàng cũng hoàn toàn phá nát, hóa thành một vòng lửa thật lớn bùng nổ trong không trung. Cái này là sử dụng năng lượng Thái Dương Chân Hỏa khổng lồ do nổ tung bộ Thiên Sứ Thần Trang mang lại để ngưng tụ lại thàng một hình tượng Thiên Sứ thật lớn. Luồng năng lượng khổng lồ trong nháy mắt bộc phát làm cho không gian bỗng nhiên biến thành một màu đen. Đúng là trạng thái Thái Dương Thiên Sứ mà ba người trước nàng từng dùng để liều mạng với Đường Tam.

Bất đồng chính là, Thiên Nhận Tuyết lúc này đây cũng không có dùng Thái Dương Thiên Sứ trực tiếp công kích Đường Tam, mà là khống chế toàn bộ năng lượng Thiên Sứ Chi Thần bành trướng cực độ, ngưng đọng lại trước mặt mình, dùng Thái Dương Chân Hỏa không gì sánh được mạnh mẽ chặn đường đi của Đường Tam.

Sự thật chứng minh, chó cùng rứt giậu, huống chi là một vị thần. Đường Tam cũng tuyệt đối không nghĩ đến, Thiên Nhận Tuyết dưới tình hống này, rõ ràng là hai mẹ con nàng đang chiếm ưu thế tuyệt đối, lại không tiếc hao phí căn nguyên thần lực của bản thân để làm ra sự lựa chọn như vậy. Nàng nguyên là đang yếu nhất đột nhiên lại biến thành cực mạnh, phát ra năng lượng nóng cháy thật lớn, làm cho toàn bộ không gian đều biến thành trạng thái Thái Dương Thiên Sứ, thật sự là sinh ra uy hiếp quá lớn.

Nếu mà Thiên Nhận Tuyết chậm lại một chút, tình huống cũng sẽ không được như vậy, ít nhất Đường Tam cũng có được cơ hội phản ứng lại. Nhưng mà lúc này khi Thiên Nhận Tuyết thả ra Thái Dương Thiên Sứ, khoảng cách giữa hắn với Thiên Nhận Tuyết đã chỉ còn khoảng hai mươi thước. Lúc này đây cùng với lúc trước hoàn toàn bất đồng. Năng lượng Thái Dương Thiên Sứ quả thật vô cùng khủng bố, Thiên Nhận Tuyết bằng vào trong nháy mắt bộc phát ra thần lực, hoàn toàn tập trung trên người Đường Tam. Lấy Thái Dương Thiên Sứ mà bộc phát ra thần niệm có áp lực tối thuần túy. Quang mang màu đỏ kim trong nháy mắt bộc phát, sáu cánh chim Thái Dương Thiên Sứ thật lớn trong nháy mắt khép lại.

Lúc này đây bùng nổ so với ba ngày trước đây có chút bất đồng. Ba ngày trước, Thiên Nhận Tuyết là sau khi đã chiến đấu một thời gian khá lâu, tiêu hao phần lớn thần lực, tới thời khắc cuối cùng mới phát động ra Thái Dương Thiên Sứ. Lúc này đây nàng vừa mới bắt đầu cuộc chiến đã phát động công kích mạnh mẽ nhất. Bởi vậy, nàng vẫn còn có thể chừa lại vài phần dư lực để khống chế thân thể mình phiêu phù trong không trung.

Nhìn thấy phản ứng của Thiên Nhận Tuyết, Bỉ Bỉ Đông cũng phải lắp bắp kinh hãi, nhưng cơ hội tốt như vậy, nàng như thế nào lại có thể bỏ qua đây? Tử quang chói mắt trong nháy mắt bùng nổ, ngoại trừ thanh liêm đao cự đại trong tay nàng ra, tám thanh liêm đao màu tím sẫm sau lưng nàng cũng đã đồng thời bay lên, trong nháy mắt hợp lại làm một, hóa thành một thanh La Sát Liêm Đao khổng lồ, tràn ngập ma văn màu đen phiêu phù, bay ra khỏi tay nàng, thẳng đến sau lưng Đường Tam chém đến.

Uy hiếp trí mạng từ sau lưng truyền đến, hơn nữa thêm áp lực thật lớn trước mặt làm cho Đường Tam đột nhiên hiểu được một chuyện, trong cuộc chiến thần cấp đối kháng, rất khó đế khống chế chiến trường. Bởi vì đạt đến cấp bậc như thế này rồi, khi chiến đấu tình huống khó khăn thật sự quá nhiều. Nguyên là mình đã nghĩ là có thể khống chế được cục diện, lại bởi vì Thiên Nhận Tuyết gần như điên liều mạng mà phải thất bại trong gang tấc, còn làm cho mình lâm vào tình trạng bị trước sau giáp công. Có hai vị thần là đối thủ, cho dù các nàng chỉ phản ứng theo bản năng, cũng có thể thông qua thần niệm của bản thân mà hình thành sự phối hợp ăn ý.

Oanh---

Liều mạng cũng không phải là độc quyền của Thiên Nhận Tuyết, đối mặt với cục diện bất lợi gần như tuyệt sát, Đường Tam bạo phát.

Xung quanh thân thể hắn, chính là toàn bộ mười cái hồn hoàn thần cấp, trong nháy mắt bạo phát, mục đích của hắn chính là dùng tuyệt chiêu Đại Tu Di Chuy tạc hoàn của bản thân để bạo phát ra lực lượng thần cấp.

Hư ảnh Hoàng Kim Tam Xoa Kích biến hóa trong không trung, chiêu thức cực kỳ huyền ảo, vận hành liền mạch lưu loát, trong nháy mắt huyễn hóa thành vô số kích ảnh. Hoàng Kim Thập Tam Kích, mười ba thức hợp một. Xung quanh thân thể Đường Tam, Hải Thần thần lực dưới tình huống đồng thời bùng nổ mười cái hồn hoàn thần cấp, tựa hồ như là ngọn núi lửa phun trào mà phóng thích ra.

Cũng trong nháy mắt này, Thái Dương Thiên Sứ cũng bị mạnh mẽ cưỡng bức phải ngừng lại trước thân thể hắn khoảng mười thước. Với năng lượng khủng bố của Thái Dương Thiên Sứ như vậy, trong nháy mắt hắn tạc hoàn, Thái Dương Chân Hỏa cũng không cách nào tiến thêm được nửa bước.

Thanh âm lạnh như băng trong không trung quanh quẩn, thanh âm tràn ngập sự bi thương cùng cực:

- Hải –Thần –Hoàng –Hôn –.

Cả thân thể Đường Tam cùng như bộ Hải Thần thần trang vậy, lúc này toàn bộ cũng đã biến thành một màu vàng kim kỳ dị. Một cột sáng màu vàng kim thật lớn chợt từ trên người hắn phun trào ra, mục tiêu chính là Thái Dương Thiên Sứ đang uy hiếp thật lớn trước mặt.

Nước và lửa, vốn là khắc chế lẫn nhau. Ngay khi Hải Thần năng lượng vô cùng thuần túy cùng với Thái Dương Thiên Sứ của Thiên Nhận Tuyết va chạm với nhau, một cỗ dư chấn không gì sánh kịp đã xuất hiện trên bầu trời.

Một vòng quang mang màu trắng thật lớn lấy chỗ va chạm của hai cỗ năng lượng làm trung tâm nhanh chóng bùng nổ ra. Trong khoảng không gian gần năm trăm thước trong nháy mắt biến thành màu trắng chói lòa. Tuy rằng là bùng nổ trong không trung, nhưng áp lực khủng bố vẫn làm cho đám cường giả dưới cấp bậc Phong Hào Đấu La bên dưới nhất thời đều ngã xuống đất, sợ run đến mức không cách nào nhúc nhích nổi.

Thái Dương Thiên Sứ tiêu thất, mà cột sáng màu vàng kim khổng lồ do Đường Tam phát ra vẫn còn lại được một phần ba. Một kích vừa rồi của Đường Tam đã chứng minh rõ ràng sự chênh lệch giữa hắn và Thiên Nhận Tuyết. Nhưng mà, một kích Hải Thần Hoàng Hôn cuối cùng cũng không thể oanh kích trên người Thiên Nhận Tuyết.

Trong nháy mắt ngay sau khi hai cỗ thần lực kinh khủng kia va chạm nhau, La Sát Ma Liêm của Bỉ Bỉ Đông cũng đã đánh đến sau lưng Đường Tam. Đối mặt với La Sát Ma Liêm chính là Hải Thần tám cánh của Đường Tam. Tám cánh khép lại, mục đích chính là muốn đem La Sát Ma Liêm kia nắm chặt trong đó. Nhưng mà, một kích khủng bố ngưng tụ toàn lực của La Sát Thần Bỉ Bỉ Đông cùng với thần khí của nàng ta cũng không phải dễ dàng ngăn cản như vậy.

Khi mà dư lực khổng lồ bùng nổ, Hải Thần tám cánh của Đường Tam cũng đã bị tà lực khủng bố kia đánh cho dập nát. Lực dư chấn sinh ra khi Hải Thần thần lực cùng với Thiên Sứ thần lực va chạm cộng thêm lực phá toái của toàn bộ Hải Thần tám cánh cũng khồng cso thể hoàn toàn ngăn cản được một kích bùng nổ của La Sát Thần. Dù sao toàn lực công kích của Đường Tam hoàn toàn trút hết xuống Thái Dương Thiên Sứ ngay trước mặt. Việc duy nhất hắn có thể làm chính là tận hết khả năng làm cho thân thể hắn lướt sang một bên nửa thước, tránh cho trái tim yếu hại bị tổn thương. Đạo quang mang màu tím đem đã đâm thẳng vào sau lưng hắn, tiếp tục xuyên thấu qua thân thể hắn cùng với bộ hung khải, xuyên thẳng ra trước ngực. Đường Tam cũng đã không thể tiếp tục duy trì sự ổn định của bản thân, cơ thể nhích về phía trước một chút, Hải Thần Hoàng Hôn nhất thời chệch hướng. Một phần ba lực lượng còn lại đâm thẳng vào thân thể Thiên Nhận Tuyết, làm cho cánh tay trái của nàng ta nhất thời biến mất không còn tông tích. Lực lượng còn lại đẩy nàng rất nhanh bay ngược về phía sau, trong không trung xoay tròn kịch liệt rồi hướng phía dưới rơi xuống.

- Khốn kiếp.

Bỉ Bỉ Đông nổi giận gầm lên một tiếng, một sợi tơ màu tím đen từ người nàng phóng thẳng ra, nháy mắt quấn quanh thân thể Thiên Nhận Tuyết, kéo nàng trở lại. Bản thân nàng là tà ác chi thần, không ngờ lúc này cũng đã tràn ngập sự sợ hãi. Chỉ còn cách một chút xíu nữa thôi, Thiên Nhận Tuyết đã bị Hải Thần Hoàng Hôn của Đường Tam hoàn toàn hủy diệt. Bất luận là quan hệ giữa Bỉ Bỉ Đông với Thiên Nhận Tuyết lạnh nhạt đến mức nào, nhưng dù sao cũng là máu mủ tình thâm, Thiên Nhận Tuyết chung quy vẫn là con gái của nàng.

Khi Bỉ Bỉ Đông kéo Thiên Nhận Tuyết trở về bên cạnh mình, vị Thiên Sứ Chi Thần lúc này đã hoàn toàn chìm vào hôn mê. Nhưng mà thần lực của Bỉ Bỉ Đông lại không cách nào có thể tiến hành chữa trị cho nàng ta, chỉ có thể để nàng tự mình khôi phục.

Một vòng quang hoàn màu tím đen từ tay phải Bỉ Bỉ Đông chợt bùng phát ra, hướng tới thanh La Sát Ma Liêm lúc này đang cắm vào thân thể Đường Tam làm ra một động tác nắm lại. Nàng lúc này đã cực kỳ hận Đường Tam, ra lệnh cho thanh La Sát Ma Liêm hoàn toàn nổ tung, hủy diệt kẻ suýt chút nữa giết chết con gái mình, Hải Thần.

Phốc –, hai tay Đường Tam nhất thời cùng lúc chộp vào thanh La Sát Ma Liêm đang nhú ra từ trong ***g ngực mình. Thần niệm của hắn cùng với thần lực còn sót lại, tại thời khắc này cũng hoàn toàn ngưng tụ trên hai tay mình, áp bức mạnh mẽ không cho thần lực tà ác tiếp cận đến thanh La Sát Ma Liêm kia, không để cho nó bộc phát.

Đường Tam chỉ cảm thấy như là có một luồng hơi thở lạnh như băng tựa hồ phát ra từ linh hồn hắn.

Không cần phải hỏi, dưới tình huống đối phương gần như liều mạng công kích, đánh bại Thiên Nhận Tuyết, làm cho nàng ta hoàn toàn mất khả năng chiến đấu, còn suýt chút nữa là giết chết Thiên Nhận Tuyết, đã là hắn tận khả năng làm được. Nhưng mà, dù sao hắn cũng đang đối mặt với hai vị thần a! Hơn nữa, Bỉ Bỉ Đông lại cường đại hơn Thiên Nhận Tuyết rất nhiều, nàng ta toàn lực bùng nổ làm hắn có chút không thể đối phó nổi.

Chẳng lẽ đã đến lúc kết thúc sinh mạng mình hay sao? Cảm giác lạnh như băng càng ngày càng mãnh liệt hơn, giống như là muốn đem linh hồn của hắn hoàn toàn thôn phệ đi vậy.

Gắt gao cầm chặt thanh La Sát Ma Liêm cự đại kia, Đường Tam cứ từng chút từng chút một đem thanh La sát Thần khí này từ trên ngực mình rút ra. La Sát Ma Liêm cùng với Hải Thần thần giáp ma sát với nhau, phát ra thanh âm là cho song phương đang xem cuộc chiến bên dưới cũng phải cảm thấy run rẩy.

- Tiểu Tam—

Đường Hạo nộ khí công tâm, mãnh liệt từ trên đầu tường Gia Lăng Quan phóng thẳng lên không trung. Thân thể đang bay lên, thanh Hạo Thiên Chuy trên tay hắn đã phóng thẳng ra ngoài, đồng dạng thi triển ra Đại Tu Di Chuy, chín hồn hoàn cùng vỡ vụn, đem toàn bộ năng lượng bùng nổ ra quán nhập vào Hạo Thiên Chuy, hướng đến Bỉ Bỉ Đông bay đến.

Đại sư cơ hồ là cùng lúc với Đường Hạo lao lên, đã hét lên thất thanh, hắn cũng không có năng lực lao lên mà trợ giúp Đường Tam. Hai tay hắn gắt gao chụp mạnh lên đầu tường, mười đầu ngón tay cũng đã vỡ nát, máu tươi đầm đìa.

Oanh—, một đạo thân ảnh thật lớn từ trên đầu tường Gia Lăng Quan bay nhanh lên, đó là một con Cốt Long thật lớn. Đây chính là hồn kỹ thứ chín của Cốt Đấu La Cổ Dong, Thần Long Hóa Cốt. Đứng trên lưng hắn chính là Kiếm Đấu La Trần Tâm.

Quang mang bảy màu cũng từ trên đầu tường bay lên, toàn bộ tăng phúc toàn lực của Trữ Phong Trí đều dừng hết trên người bọn họ. Mục tiêu của bọn họ cũng chỉ có một, cướp lại Đường Tam từ trên tay Bỉ Bỉ Đông.

Bỉ Bỉ Đông hừ lạnh một tiếng, tay phải của nàng vẫn như trước tiếp tục khống chế La Sát Ma Liêm, sợi tơ màu tím đen trên người nàng phóng thích ra đã đem Thiên Nhận Tuyết đưa xuống đất, ngừng lại trên ngực Hồ Liệt Na. Tay trái hướng về khoảng không phất một cái, một đạo quang mang màu tím đem đã xuất hiện bên dưới thân nàng, đón đầu một kích tạc hoàn toàn lực của Hạo Thiên Chuy.

Oanh—, Vô số quang mang bắn ra tứ tung trong không trung. Sắc mặt Bỉ Bỉ Đông hơi biến đổi, nàng hiển nhiên không nghĩ đến công kích của Đường Hạo lại có thể bộ phát ra thực lực mạnh mẽ như vậy, dưới tình huống toàn lực ứng phó đã có thể tiếp cận được thực lực thần cấp.

Vì phải đối phó với một kích của Đường Hạo, thần niệm của Bỉ Bỉ Đông đang không chế Đường Tam bên kia trong nháy mắt xuất hiện ba động, mà Đường Tam cũng lợi dụng cơ hội này, chợt đem thanh La Sát Ma Liên từ trên ngực hắn rút ra, mang theo một dòng máu màu kim sắc văng ra đầy trời.

- Hừ.

Bỉ Bỉ Đông hừ lạnh một tiếng, thanh La Sát Ma Liêm trên tay hắn đột nhiên nổ tung, một lần nữa hóa thành chín thanh liêm đao thật lớn, nổ tung trước người hắn. Hai tay của hắn đang cầm thanh Ma liêm cũng bị nổ cho dập nát, làm cho Hải Thần Thần trang trên hai cánh tay của hắn cũng bị biến thành từng mảnh nhỏ, bay tán loạn ra bốn phía. Sau khi phát động ra Hải Thần Hoàng Hôn, hồn lực của hắn thật sự rất yếu ớt, căn bản không đủ để ngăn cản công kích của Bỉ Bỉ Đông. Hừ thảm một tiếng, thân thể trực tiếp rớt xuống. May mắn là hắn còn kịp dùng thần niệm phóng thích ra Hải Thần Tam Xoa Kích hoành ngang giữa không trung, mới miễn cưỡng ngăn không cho chín thanh Ma Liêm phóng theo truy sát.

Cự kiếm hoành ngang trời, Kiếm Đấu La Trần Tâm nhân kiếm hợp nhất, từ trên con Cốt Long nhảy lên, phóng thẳng đến Bỉ Bỉ Đông. Lúc này đây, trong mắt vị Kiếm Đấu La, đã tràn ngập ý chí quyết tử. Dưới tình huống hoàn toàn quên mất sinh tử, một kiếm này của hắn đã trở thành một kích mãnh liệt nhất từ khi sinh ra đến giờ.

Thân thể khổng lồ của Cốt Đấu La cũng đâm thẳng vào thân thể Bỉ Bỉ Đông, xương cốt toàn thân đều phát ra bạch sắc quang mang mãnh liệt.

Lúc này đây, hai vị trưởng lão của Thất Bảo Lưu Ly Tông đã đem toàn bộ hồn lực, sinh mệnh lực của mình đều hoàn toàn bùng nổ trong một kích này. Bọn họ lúc này đều hiểu được rõ ràng, nếu Đường Tam chết trong tay Bỉ Bỉ Đông, như vậy, cho dù là Võ Hồn Đế Quốc cũng không còn người nào nữa, cũng là thảm họa của Thiên Đấu Đế Quốc.

Gương mặt nanh ác của Bỉ Bỉ Đông tràn ngập vẻ khinh thường, quang ảnh chợt lóe lên, thân thể nàng ta đã biến mất không thấy đâu, mà ngay tại vị trí của nàng ban nãy, đã là chín thanh ma liêm của nàng.

- Bỉ Bỉ Đông, ngươi dám—

Đường Tam nổi giận gầm lên một tiếng, thần quang trong mắt đại phóng, miễn cưỡng khống chế được thân thể của mình ổn định lại trong không trung. Đối mặt với Bỉ Bỉ Đông chợt xuất hiện trước mặt mình, hắn không chút này sợ hãi, trong phút chốc, một cỗ thần lực mênh mông từ thân thể Đường Tam bộc phát ra, hai đạo ánh sáng màu vàng kim từ trên mắt hắn chợt như điện xạ phát ra, đánh thẳng vào Bỉ Bỉ Đông.

Trong lòng Bỉ Bỉ Đông nhất thời sinh ra một loại cảm giác quái dị, nàng biết rõ ràng hai đạo kim quang này chính là tất cả thần hồn năng lượng cuối cùng của Đường Tam ngưng tụ mà thành. Đây chính là một kích được ăn cả ngã về không của hắn, nhưng làm thế nào nàng cũng không thể né tránh được, tựa hồ như là đã bị quang mang trong mắt hắn chế trụ lại vậy, thần hồn của nàng giống như cũng phải thoát xác mà ra vậy.

- Không ổn.

Bỉ Bỉ Đông thầm kêu lên một tiếng, nàng như thế nào cũng không nghĩ đến, Đường Tam dưới tình huống như thế này lại còn có thể ngưng tụ ra một lần công kích với cấp bậc như thế này.

Nhưng mà, bất luận nói như thế nào, Đường Tam cũng không cách nào ngăn cản được cục diện phía bên kia. Chín thanh La Sát Ma Liêm tà ác đã đồng thời đón nhận công kích của Kiếm Đấu La Trần Tâm và Cốt Đấu La Cổ Dong.

Hai bên cơ hồ là cùng lúc phát sinh va chạm, vô số khúc xương trắng bệch vỡ tung trên bầu trời. Thanh Thất Sát Kiếm, biểu tượng võ hồn, cả đời đi theo Kiếm Đấu La Trần Tâm trong nháy mắt cũng gãy đoạn. Hai vị Phong Hào Đấu La tung hoành đại lục cả đời đồng thời chết thảm trên không trung. Đây chính là chênh lệch giữa người và thần a.

Trên đầu tường Gia Lăng Quan, Tiểu Vũ cùng với Trữ Vinh Vinh, Áo Tư Lạp sắc mặt trắng bệch chạy lên trên tường thành. Bọn họ nhận được tin tức chậm một chút, khi chạy đến cũng chỉ kịp chứng kiến được một màn va chạm cuối cùng của Bỉ Bỉ Đông và Đường Tam

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 36
Lượt đọc 5073

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.