Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

U hương la tiên phẩm (1)

Phiên bản Dịch · 2947 chữ

Đường Tam mỉm cười,lúc này mới hướng Đại sư, Phất lan đức cùng Nhị long hành lễ: _ "sư phụ,đã làm cho các ngài lo lắng rồi. Kỳ thật, Độc cô tiền bối đem ta tới cũng không ác ý,chỉ là xem xét một chút đặc tính của Bát Chu Mâu của ta mà thôi, Độc cô tiền bối thấy con có thiên phú nên cũng dạy cho một chút tri thức về các loại độc Vũ Hồn, Không biết tại sao mọi người lại cùng Độc cô tiền bối xảy ra xung đột vậy?" _

nghe Đường Tam nói xong, đừng nói là ba người Đại sư mà ngay đến cả Độc cô bác cũng có chút ngây người, bọn họ ai cũng không nghĩ tới Đường Tam lại nói như vậy.

Đại sư có chút nghi hoặc nhìn Đường Tam, Từ thần sắc trên mặt đệ tử của mình hắn cũng không nhìn thấy chút sơ hở nào: _ "thật sự là như thế sao? Nhưng lúc trước chính Độc Cô Tiền Bối nói là chính hắn đã giết ngươi mà?" _

Đường Tam cười nói: _ "Vậy sao ? chắc chỉ là Độc Cô Tiền Bối muốn đùa một chút với mọi người mà. Lấy thân phận và địa vị của Độc cô tiền bối thì sao có thể xuống tay giết một kẻ tiểu bối như ta chứ?" _

Độc cô bác nhìn bóng lưng Đường Tam,trong lòng hiện lên đủ loại tâm tình, đây tuyệt đối không phải là nịnh hót mà là Đường Tam muốn che giấu cho hắn , đặc biệt khi nghe Đường Tam nói đến câu cuối cùng khiến vẻ mặt già nua của Độc Cô Bác không khỏi đỏ lên, quả thật nếu lấy thân phận, địa vị của hắn mà lại làm khó một kẻ Tiểu Bối như Đường Tam cũng khiến chính bản thân hắn cảm thấy xấu hổ.

Đường Tam xoay người nhìn về phía Độc cô bác, vẫn lộ ra vẻ mặt cười như trước : _ "được rồi, Độc cô tiền bối hôm qua ngài có giảng giải về đặc điểm của loại xà độc trên người của Độc Cô Nhạn khiến ta vừa phát hiện một cách có thể giải trừ xà độc đó ra khỏi cơ thể nàng, Được rồi chúng ta đi bàn luận việc này trước có được không?" _

Độc cô bác nghe thấy Đường Tam nhắc tới Độc cô nhạn khiến trong lòng hắn không khỏi cả kinh,hắn biết Đường Tam nói như thế chính là đã tìm ra cách chữa trị cho cháu gái hắn.

Theo lời Đường Tam nói khiến cho tâm tình Độc Cô Bác cũng dần tỉnh táo lại.Nhẹ nhàng ngồi xuống đồng thời sát khí trong lòng cũng chậm rãi thu hồi.

Bởi vì hắn phát hiện,nếu giết bốn kẻ trước mắt này đi thì đối với mình cũng không tốt, sợ rằng còn mang phiền toái không nhỏ, Trước tiên không cần nói đến việc Nhị Long và Đại Sư sau lưng có Lam điện phách vương long gia tộc, mà chính thức khiến hắn đau đầu lại là Cha của Đường Tam. Từ thiên phú của Đường Tam rồi cộng với lời nói của bọn Đại Sư thì Độc Cô Bác có thể khẳng định rằng ba người bọn họ không có khả năng lừa gạt mình,dù sao lúc đó bọn họ đều tưởng rằng Đường Tam đã chết.

Mà nếu mình không giết bọn hắn lại thêm việc Đường Tam che dấu thì Cừu Hận này sẽ dễ dàng được giải trừ hơn nữa nếu Tiểu Tử này có khả năng giải trừ được độc tố trên người mình và Nhạn Nhạn thì đó lại là một chuyện cực tốt

Độc cô bác dù gì cũng là một kẻ cực kỳ xảo trá, thấy tình thế như vậy rồi thì hàn khí trên mặt hắn nhất thời thu lại rất tự nhiên nói: _ "Tốt , chúng ta hãy thảo luận một chút, không nghĩ được mấy vị sư phụ này của ngươi lại quan tâm đến ngươi như vậy. Vừa rồi ta chỉ thử dò xét thực lực của bọn họ mà thôi, vậy mà tí nữa gặp nạn rồi." _

Ba người Phất lan đức đều hai mặt nhìn nhau, không dám tin vào những điều mình vừa nghe nữa. Lúc trước bọn họ đều có thể cảm nhận rõ ràng sát khí mạnh mẽ từ Đọc Cô Bác truyền đến, không thể tưởng được Độc Cô Bác lại chuyển biến ngay thành như thế này?

Độc cô bác đi tới bên người Đường Tam.Cánh tay thân thiết nhẹ nhàng xoa lên đầu hắn rồi hướng tới ba người Đại sư nói: _ "đệ tử của các ngươi quả thật rất xuất sắc,thẳng thắn mà nói, ta muốn thu hắn làm truyền nhân của ta. Lão phu cho tới bây giờ không có thói quen hướng đến kẻ khác mà giải thích, nhưng hôm nay vì tiểu tử này ta sẽ phá lệ một lần.Vừa rồi ta chỉ là thử một chút xem các ngươi có đủ tư cách để làm sư phụ của hắn hay không. Các ngươi quả thật không tệ, mặc dù thực lực không phải là hàng đầu nhưng với tình việc cam tâm tình nguyện hy sinh vì bằng hữu đã khiến lão Phu bội phục." _

Độc cô bác nói mấy lời này cũng không phải là nói láo, mặc dù hắn luôn luôn lòng dạ hẹp hòi, cho tới bây giờ toàn là làm việc không tốt nhưng đối với ba người Đại sư sẵn sàng đón nhận cái chết vì bằng hữu thì cũng khiến hắn rất khâm phục.

Phất lan đức nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Độc côbác, đột nhiên có chút cảm giác không biết nên cười hay nên khóc, nhìn lại bộ dáng thân thiết của Độc cô bác với Đường Tam khiến trong khoảng thời gian ngắn Hắn cũng không biết thực ra là đã xảy ra chuyện gì nữa.

Đường Tam nói: _ "Sư phụ,các người cứ đi trước đi. Tại phương diện dùng độc thì Độc Cô tiền bối cực kỳ tinh thâm, hơn nữa Lam Ngân Thảo của ta cũng có khả năng dùng độc nên ta muốn trong thời gian sắp tới sẽ nhờ Độc cô tiền bối chỉ điểm cho một, các ngài cứ về trước đi nhé?" _

Đại sư nghi hoặc nhìn Đường Tam, hắn đương nhiên biết trong giới độc hồn sư thì Độc Cô Bác chính là đứng đầu, nếu thật sự hắn nguyện ý chỉ điểm cho Đường Tam, vậy đối với Đường Tam mà nói tự nhiên là chuyện phi thường tốt, nhưng lúc này hắn cũng hiểu được có chút gì đó kỳ quái. Độc cô bác lúc này so với lúc trước có biến hóa thật sự là lớn.

nhưng vừa rồi chính Độc Cô Bác cũng đã giải thích qua rồi cho nên bây giừo bọn họ cũng chẳng biết nên làm sao cho tốt.

Độc cô bác lạnh nhạt cười,nói: _ "như thế nào? Chẳng lẽ các ngươi sợ ta mang Tiểu Tam giấu đi sao, hay là sợ ta cướp mất tên đệ tử này của các ngươi? yên tâm đi, ta đã chứng minh các ngươi có đủ tư cách làm sư phụ của hắn rồi như vậy ta sẽ không tranh đoạt cùng các ngươi nữa. Đứa nhỏ này có thiên phú khiến ta rất giật mình, chậm thì nửa năm,lâu thì một năm, ta sẽ trả tên đệ tự này của các ngươi mà không thiếu đi bất kỳ bộ phận nào cả, mặc dù ta tiếp xúc với nó không lâu nhưng ta rất thích tiểu tử này." _

Ánh mắt Phất lan đức nhìn về phía Đại sư sau đó hướng Độc cô bác thi lễ, nói: _ "Độc đấu la luôn luôn nhất ngôn cửu đỉnh, nếu ngài đã nói như vậy rồi thì mọi chuyện cũng chỉ là hiểu lầm mà thôi. Ta đại biểu cho cả ba người chúng ta hướng tới ngài xin lỗi,Tiểu tam có thể được ngài giảng dậy trong một thời gian thì đó là vận khí của hắn, Chỉ là,đứa nhỏ này đã đi theo chúng ta nhiều năm cũng giống như con ruột của chúng ta vậy, không biết trong khoảng thời gian hắn học cùng ngài thì chúng ta có thể đến thăm hắn được không?" _

Độc cô bác lạnh nhạt nói: _ "đương nhiên có thể,bất quá không nên quá thường xuyên quá." _

Nghe xong những lời này, ba người Hoàng kim thiết tam giác mới yên lòng. Đại sư hướng độc cô bác gật đầu: _ "đã như vậy thì phải làm phiền Tiền Bối rồi." _

Độc cô bác nhìn thoáng qua Đường Tam ở bên cạnh rồi nhàn nhạt nói: _ "không phiền toái,một chút cũng không phiền toái." _ Phất tay một cái, ba lọ dược hoàn phân biệt rơi trên tay ba người Hoàng Kim thiết tam giác rồi nói. _ "hãy ăn giải độc này đi, như vậy các ngươi sẽ không bị ảnh hưởng bởi Độc trận của ta. Các ngươi sau này có quay lại cũng phải nhớ ăn chúng nếu không thì rắc rối lớn đấy." _ Phất Lan đức mỉm cười nói: _ "tốt rồi,ba người bọn vãi bối xin cáo từ, sau này sẽ trở lại bái kiến tiền bối." _

Độc cô bác gật đầu, cũng không ngăn trở để ba người tùy ý rời đi. Tại trước lúc đi, ánh mắt thâm ý của Đại sư liếc Đường Tam một cái thủy chung vẫn không nói lời nào nữa. Ba người xuống núi dưới sự trợ giúp của Phất Lan Đức, mặc dù Hồn lực hao tốn không nhỏ nhưng vẫn đủ để họ ra khỏi rừng trước khi mặt trời lặn mà không gặp phải vấn đề gì.

Nhìn bóng lưng ba người rời đi,độc cô bác thu hồi tay đặt trên đầu Đường Tam, lạnh lùng nói: _ "tiểu tử,ngươi tại sao muốn che dấu cho ta? ta cần sao?" _

Đường Tam quay đầu nhìn về phía độc cô bác Cái này là giao dịch của chúng ta. Ngươi từng đáp ứng làm thay ta ba việc ,chẵng lẻ ngươi đã quên sao? _ "

Độc cô bác hừ lạnh một tiếng:" _ Vậy chính là ngươi muốn giải độc cho ta và Nhạn Nhạn.Bất quá,ta càng ngày càng hoài nghi,ngươi thật sự chỉ mười ba tuổi? quả thực ngươi đúng là một tiểu quái vật.Nếu trong thời gian đã đưa ra mà ngươi không thể giải được độc cho chúng ta, như vậy ngươi chắc chắn sẽ phải chết. _ "

Đường Tam đột nhiên nở nụ cười:" _ Lão quái vật,ngươi không phải nói tự mình luôn luôn giữ lời hứa hay sao? vừa rồi hình như ngươi đã nói với các sư phụ ta là ngươi sẽ trả ta lại hoàn hảo không thiếu một bộ phận nào sao. _ "

Độc cô bác trừng hắn một cái:" _ ta có nói qua,bất quá thi thể cũng sẽ được tính là đầy đủ nguyên vẹn mà. _ "

" _ Ngươi... _ "Đường Tam ngạc nhiên nhìn về phía hắn, còn Độc cô bác lại hướng trên núi bước đi.

Kỳ thật lúc Độc cô bác thu liễm sát khí, hắn đã quyết định bỏ qua cho Hoàng kim thiết tam giác cùng Đường Tam rồi, Khi hắn bắt Đường Tam đi cũng không nghĩ sau lưng hắn còn có nhiều thế lực lớn như vậy, thật sự giết Đường Tam đối với hắn không có một chút tốt nào cả, chỉ biết mang đến lượng lớn phiền toái, mặc dù hắn làm việc toàn phụ thuộc tâm tình tốt sấu nhưng hắn cũng không phải là kẻ điên.

Cho nên,độc cô bác đã quyết định,cho dù Đường Tam không thông qua được khảo nghiệm,không thể giải độc cho hắn cùng cháu gái thì hắn cũng sẽ không hạ sát thủ với hướng Đường Tam .Lúc trước hắn có nói qua là hắn có chút thích Đường Tam,những lời này cũng không phải là giả bộ.Hết thẩy các biểu hiện của Đường Tam trong thời gian vừa qua khiến Độc Cô Bác cũng phải sinh ra lòng yêu mến đối với tài năng của hắn..

Ba người Đại sư xuống núi cũng không có nóng lòng rời đi ngay,Ngọn núi này có độc trận của Độc cô bác bảo vệ, ba người hồn lực tiêu hao cũng không nhỏ nên đành phải nghỉ ngơi một chút dưới chân núi.

Phất lan đức hạ thấp thanh âm,hướng Đại sư nói:" _ Tiểu cương,ngươi nói Độc cô bác có thật sự muốn dạy Tiểu Tam không? _ " Lúc đầu đại sư có cảm giác không sai, chỉ cần có thể còn sống, không ai nguyện ý chết.Nhưng lúc này tĩnh táo lại thì hắn lại rõ ràng cảm giác được chuyện này có chút vấn đề.

Đại sư lắc đầu,trầm giọng nói:" _ Bên trong nhất định là có chuyện,nhưng lấy thân phận của Độc cô bác nếu không phải có nguyên nhân đặc thù thì sao có thể thân mật với Đường Tam được như vậy, hơn nữa hắn còn có chút kiêng kỵ Đường Tam nữa. _ "

Phất lan đức vuốt cằm nói:" _ Bất kể nói như thế nào, Tiểu tam hắn tạm thời không có nguy hiểm, nếu không Độc cô bác cũng không bỏ qua cho chúng ta. Nhất là khi hắn đã biết lai lịch của tiểu tam rồi, nếu hắn còn động thủ với Tiểu tam thì đó chính là tự tìm xui xẻo. Có thể trở thành phong hào đấu la hắn tự nhiên là người thông minh cho nên cái loại phiền phức như vậy sẽ không ai muốn nhận lấy cả. _ "

Đại sư than nhẹ một tiếng,nói:" _ bây giờ cũng chỉ hy vọng là như thế thôi, từ nay về sau ta không muốn nói với ai nữa, có thể nói là chúng ta an bài một chỗ cho Đường Tam tiềm tu. Một là không nên ảnh hưởng đến sự tu luyện của hắn, mặt khác,chúng ta cũng phải đem chuyện này giữ bí mật, trừ khi có thể tìm được cha của Đường Tam, nếu không chúng ta không thể coi thường vọng động. sự kinh khủng của Phong hào đấu la thì không phải chúng ta có khả năng đối phó. _ "Trong mắt Nhị long lãnh quang lóe ra," _ đáng tiếc.Nếu thực lực chúng ta mạnh hơn một chút, đạt tới đỉnh phong của cảnh giới Đấu La rồi thi triển vũ hồn dung hợp kỹ, nói không chừng vừa rồi có thể giết chết lão quái vật. _ "

Đại sư lắc đầu nói:" _ Không thể dễ dàng như vậy đâu, các ngươi chẳng lẽ không phát hiện ra, trước khi Độc cô bác chiến đấu cùng chúng ta thì hình như có chuyện gì cố kỵ nên không dám thi triển ra toàn lực, nếu không chỉ sợ chúng ta còn thua nhanh hơn. _ "

Phất Lan đức gật đầu:" _ sau khi trở về chúng ta lập tức phái người đi tìm cha của Đường Tam, chỉ cần có thể đem hắn tới đây, vậy bất luận mục đích của Độc cô bác là gì, thì cũng đều giải quyết dễ dàng. _ "

Hồn lực của ba người lúc này đã khôi phục được một chút, lúc này mới hướng về phía mặt trời lặn mà đi ra khỏi Sâm Lâm.

Độc cô bác một lần nữa đi tới băng hỏa lưỡng nghi nhãn, Đường Tam nhờ bát chu mâu trợ giúp đi theo phía sau. Sắc trời đã dần dần sáng lên, trải qua một đêm chiến đấu, khuôn mặt già nua của Độc cô bác toát ra chút mệt mỏi.

Mặc dù thực lực của hắn cao hơn ba người Đại Sư nhưng thời gian này hắn cũng phải khổ sở để sống qua ngày, nên khi chiến đấu Hoàng kim thiết tam giác đã mang đến cho hắn áp lực không nhỏ, lúc này hồn lực hắn vẫn sung mãn như trước, nhưng thể lực đã có chút giảm sút.

Dù sao xương cốt cũng đã già.

Độc cô bác liếc Đường Tam một cái, nhìn biến hóa của Bát Chu Mâu sau lưng hắn,nói:" _ Tiểu tử,ngươi có đúng là chưa ăn cái gì chứ? đừng trách ta không nhắc nhở qua, độc tính của dược thảo nơi này so với dược thảo bình thường lớn hơn rất nhiều, cho dù là bổ dược thì nói không chừng cũng sẽ mất mạng. _ "

Đường Tam mỉm cười," _ lão quái vật, ngươi từ lúc nào lại quan tâm đến ta như thế? không phải là ngươi muốn thấy ta chết sao? _ "

Sắc mặt Độc cô bác phát lạnh," _ Không sai, bất quá nếu ngươi không thông qua khảo nghiệm của ta thì ngươi vẫn sẽ phải chết thôi.Thời gian đã tới rồi, ngươi chuẩn bị tốt chưa? _ "

Đường Tam đi đến tuyền nhãn ( Nơi giao cắt của hai dòng suối nóng và lạnh ), lững thững đi đến, lạnh nhạt nói: " _ Ngươi tới đi. _ "

Độc cô bác có chút nghi hoặc nhìn hắn," _ ngươi thật sự đã chuẩn bị rồi?"

Đường Tam gật đầu,làm ra một cái thủ thế xin mời.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 29
Lượt đọc 3061

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.