Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Hồn xuất thế, con đường tương lai được mở ra.

Tiểu thuyết gốc · 2591 chữ

(Sau một khoảng thời gian hấp thu ý kiến thì ta qđ sửa xưng hô cho nó thuần việt tí a~)

Từ Vân Hải trấn đi đến Vân Nam Thành chỉ tốn khoảng 2 canh giờ, bước xuống xe ngựa trước mặt Mặc Du là một tường thành hùng vĩ với màu sắc chủ đạo là trắng ngà kết với cây cối khắp nơi. Vân Nam Thành tựa như là một Tinh Linh Chi Thành, bước vào cổng thành các loại sạp hàng ,cửa hàng bày bán đa dạng. Hôm nay lại là ngày Vũ Hồn Giác Tỉnh hằng năm, các thương nhân ra sức làm việc. Thành thị tấp nập người đến, kẻ đi đếm sao cũng không xuể.

Mặc Thanh dẫn Mặc Du đến một toà nhà được xây bằng gạch màu xanh rêu, trên đỉnh toả nhà là một bức tượng hình Bạch Hổ cực kì tinh xảo. Mặc Du lặng thin nhìn một hàng toàn là con nít dài trước mặt mình "...." Bộ mấy người dở cả gia tộc lại để thức tỉnh vũ hồn luôn hả ?

Hai Canh giờ sau khi đứng đợi mòn mỏi, Mặc Du rốt cuộc đã đi vào được bên trong đại điện, nhìn thấy được vị đại nhân thực hiện nghi thức Vũ Hồn Giác Tỉnh cậu cảm giác như đôi chân mình đã phi thăng thành tiên trước cả mình. Mặc Du lặng lẽ nhìn đại điện tuy đơn so nhưng lại trang nghiệm trước mặt, cậu thấy một người thanh niên mặc áo bào màu tím, dáng người cao to. Mái tóc dài ngang vai màu xanh thẳm, ánh mắt ôn hoà nhìn cậu mà bảo :

- " Chào em, anh tên là Bối Bối, hai mươi năm cấp Đại Hồn Sư, nào em đừng lo lắng lại đây để anh thực hiện nghi thức Vũ Hồn Giác Tỉnh cho em. "

Mặc du ngoan ngoãn nghe lời Bối Bối đứng vào chính giữa của một vòng tròn lục giác, xung quanh là những viên đá kì lạ mà cậu không biết.

- " Một lát cho dù có chuyện gì xảy ra thì đệ đệ cũng không được hoảng sợ nhé : Bối Bối ôn hoà nói với Mặc Du "

Chỉ thấy sau đó tay phải của Bối Bối xuất hiện biến hoá, phân nữa cánh tay mọc ra một lớp vảy màu xanh đậm, bàn tay mọc đầy vảy, móng tay dài ra. Những con rắn điện màu xanh lam kia không dừng di chuyển xung quanh cánh tay Bối Bối. Hai cái hồn hoàn màu vàng từ từ hiện ra sau lưng Bối Bối.

Giữa các loại hồn hoàn thì mười năm là màu trắng, trăm năm màu vàng, ngàn năm màu tím, vạn năm màu đen và mười vạn năm màu đỏ. Còn tồn tại cao cấp hơn hả ? ừm tới đó đi rồi tính =))).

Mặc Du : >_< Thì ra đây là Hồn Sư a, mình cũng muốn được mạnh mẽ như vậy. (Mặc Thanh : thằng con bất hiếu kiaaaaaaaaaaaaaaa, ta chết rồi hả ??????)

Chuyện này cũng khó trách được Mặc Du, mặc dù có bố mẹ là hồn sư nhưng cả 2 đều chưa từng sử dụng sức mạnh ấy trước mặt cậu. Nên cậu chưa từng được nhìn thấy một hồn sư là ra sao (DTB : Ba mẹ thật có trách nhiệm a~. Mặc Thanh : Ngươi muốn chết ?. DTB : Dạ cho em xin lỗi :"< )

Chỉ thấy xung quanh cậu xuống hiện một vòng ánh sáng màu vàng kim, bao phủ Mặc Du vào bên trong. Cậu cảm thấy cả người ấm áp, từng tia sáng đua nhau đua một vòng trên cơ thể cậu, cậu cảm giác như nội lực của Sinh Vũ Chi Liên đang tâng dần một cách chậm chạp.

-Em hãy đưa bàn tay phải của mình ra trước mặt, mở lòng bàn tay phải ra : Bối Bối nhắc nhở.

Mặc Du nghe lời mở lòng bàn tay phải của mình ra, một ấn kí màu xanh biếc xuất hiện trên mu bàn tay phải của cậu. Một cỗ khí tức tựa như mùa xuân ùa về, một luồng khí bắn ra ngoài ngàn mét. Hiện tại đang là mùa hè nhưng sau khi bị luồng khí ấy chạm phải, tất cả các loài thực vật đều có lá xanh biếc, đua nhau nở hoa, khoe hương sắc. Bên ngoài toà nhà, một số đứa trẻ đã thức tỉnh vũ hồn hệ thức vật, như có một nguồn áp lực. Ép buộc chúng quỳ xuống, như thể thần dân đang chào đón vua của họ.

Mặc Du chỉ thấy trước mặt mình là một thứ mà cậu không hề xa lạ gì, Thánh Liên Tuyết Sơn của cậu, nhưng màu sắc của nó có gì đó khác hẳn. Cành cây màu xanh biếc, hai chiếc lá hình bầu dục màu xanh tươi đầy sức sống, lá hoa mau trắng ngà toả ra một hương thơm ngát, ánh sáng nhu hoà toả ra quanh thân sen. Không còn tạo cảm giác lạnh giá nữa.

Mặc Thanh đơ người nhìn chằm chằm vào vũ hồn của Mặc Du, ánh mắt đầy vẻ bất ngờ, khó tin, vui mừng, hoài niệm.

Bối Bối kinh ngạc nhìn vũ hồn của Mặc Du, khẽ nói thầm : Vũ Hồn gì đây nghĩ, khí tức này.. ch... chẳng lẻ là cực hạn hệ mộc ??!?? không được, sau hôm nay ta phải báo cho học viện ngay mới được.

Nhắc đến vũ hồn cực hạn thì vũ hồn còn được chia ra nhiều loại, ba loại phổ biến là Thú Vũ Hồn, Khí Vũ Hồn và Thực Vật Vũ Hồn. Trong các loại vũ hồn, cao cấp nhất phải kể đến Song Sinh Vũ Hồn, trời sinh có được hai vũ hồn. Cho dù là loại vũ hồn gì thì cũng giúp cho chủ nhẩn của nó đi đến đỉnh kim tự tháp, thử nghĩ mà xem ? một Phong Hào Đấu La có hai vũ hồn ? ai mà chơi cho lại. Ngoài ra các vũ hồn đều có đặc tính riêng biệt của mình, khó mà phân loại cái nào mạnh hơn cái nào, chỉ khi nó thức tỉnh có xuất hiện hồn lực thì mới có giá trị tồn tại. Tuy nhiên vẫn có một số vũ hồn được xem là cực kỳ mạnh mẽ.

Đó chính là Vũ Hồn Bản Thể, sở dĩ nói vũ hồn bản thể mạnh là bởi vì nó là một bộ phận của cơ thể chúng ta, hơn nữa vũ hồn bản thể còn có cơ hội thức tỉnh lần hai. Sau khi thức tỉnh lần hai thì sẽ là một sự lột xác ngoạn mục, ngoài trừ 2 cái trên ra loại còn lại chính là Vũ Hồn Cực Hạn, nó mạnh bởi vì hai chữ Cực Hạn, một thuộc tính đạt đến cực hạn. Thử nghĩ xem, nó mạnh đến như nào.

Bối Bối nắm chặt tay thầm nghĩ : Không thể để học viện khác có được một vũ hồn cực hạn được. Sẵn tiện có nên mời thằng bé tham gia vào nơi ấy không nhỉ ?

Mặc Thanh ở đằng sau vừa chảy nước mắt vì mừng thằng con mình có được một vũ hồn hơn nữa lại còn là vũ hồn cực hạn vừa ngồi thắp nến cầu cho thằng con trai của mình có hồn lực mà còn tu luyện. (Đại bánh bao : Hình tượng người ba lãnh khốc tan nát từ đây, Mặc Thanh : Phóng vũ hồn ra, Đại bánh bao : Chuồn )

Bối Bối giọng hơi run run : " Tốt lắm, bây giờ em dùng ý niệm thu hồi vũ hồn lại sao đó lại đây, đặt tay mình lên quả thuỷ tinh cầu này. Để kiểm tra xem em có hồn lực hay không ! "

Mặc Du đi đến trước quả thuỷ tinh cầu, hít vào một hơi, đặt tay lên quả thuỷ tinh cầu. Sau đó cậu ngạc nhiên phát hiện, quả cầu thế mà hút đi nội lực của cậu, hơn nữa lực hút còn cực kì lớn, cậu không ngăn cản lại được. Bỗng nhiên quả cầu thuỷ tinh toả ra ánh sáng lấp lánh, chiếu sáng cả đại điện, ánh sáng màu xanh lá chiếu sáng cả người Mặc Du.

" Tiên...tiên thiên mãn hồn lực " Bối Bối thốt lên !

Mặc Thanh khựng người lại, lặng lẽ nhìn Mặc Du, ánh mắt nhìn Mặc Du chứa đầy hi vọng, hoài niềm, ao ước.

"Khụ Khụ... ừm, tiểu đệ đệ, em tên gì ấy nhỉ ? em có muốn tham gia vào học viện Sử Lai Khắc không " Bối Bối cười hỏi.

Mặc Thanh : " Hahaha nó tên là Mặc Du là con trai của ta con về việc học viện thì muốn, đương nhiên là nó muốn rồi. Cậu cứ yên tâm, nó không muốn cũng phải muốn a~ " nói xong lại lườm Mặc Du thêm một cái.

Mặc Du : ".." hôm nay mình cạn lời hơi bị nhiều í nhỉ.

Bối Bối khoé miệng giật giật quay sang nhìn Mặc Du : " Vậy được rồi, khi nào em đi thu thập hồn hoàn đầu tiên của mình, cứ bảo anh, anh sẽ trợ giúp. Anh ở ngay khách điếm đối diện toà nhà này. "

Mặc Du và Mặc Thanh chào tạm biệt Bối Bối sau đó đi dạo và mua đủ thứ trong thành. Khi về đến nhà đã chiều tối, Mộng Liễu chiêu đãi bọn họ bằng một bữa tiệc thịnh soạn, đêm đến.

Nằm trên giường, phóng ra vũ hồn, Mặc Du vừa ngắm nhìn Tuyết Liên Thánh Sơn,vừa suy nghĩ nhiều chuyện. Công pháp của phái Nga My vốn là thuộc tính Thuỷ, với thể chất thuần âm, cậu có thể tu luyện nó mà không gặp trở ngại. Việc kết hợp cả hai công pháp lại, là do câu chuyện từ xa xưa của gia tộc cậu. Gia Tộc cậu ngàn năm trước làm một gia tộc mạnh mẽ, công pháp lúc đấy là một hoà âm hoàn mỹ giữa nguyên tố Mộc và Thuỷ. Không những chiến đấu tốt mà còn có khả năng trị liệu cực kì mạnh mẽ. Sau đấy tại một toà tuyết sơn, gia tộc cậu tìm thấy một đoá linh hoa, giữa một hang động lạnh giá, có một hồ nước trong vắt, xung quanh là những chiếc lá sen xanh biếc. Ngay chính giữa hồ nước, một đoá hoa sen lặng lẽ nở, màu trắng ngà, hương thơm sáng, toả ra ánh sáng nhu mì. Tổ tiên cậu đã đem về nghiên cứu một khoảng thời gian dài, sau đấy đã phát hiện.

Đoá hoa sen ấy thế mà lại cực hợp với công pháp của gia tộc cậu, hơn nữa sinh mệnh lực của nó dài đẵng, sau khi ngắt xuống, canh nó bỗng cứng lại, những cánh hoa có thể mềm cứng thuỳ theo ý thích, có thể sử dụng thay thế cho kiếm. Đáng tiếc là trong lúc nghiên cứu, một vị tổ tiên đã làm hỏng nó, mất đi sinh cơ, trước nguy cơ bị úa tàn của đoá hoa. Vị tổ tiên ấy bù đầu vào nghiên cứu phương án, cuối cùng đã tìm ra một cách trong các văn tự cổ xưa do gia tộc thu tập được.

" Dùng tâm mà đối đãi, dùng linh hồn mà nuôi dưỡng, ta nguyện hi sinh tuổi thọ để ngươi tồn tại, ta nguyện để ngươi mãi xinh đẹp, cùng nhau với ta hãy làm cho gia tộc này mãi mãi phồn vinh ". Đây chính xác là lời mà vị tổ tiên ấy năm đó đã nói với đoá hoa sen, một người một vật, khế ước bình đẵng. Ngươi cho ta sinh mệnh, ta vì ngươi ra sức. Sau khi kết hợp với công pháp của gia tộc, đoá hoa sen ấy phát huy thực lực một cách kinh người, gần như tăng thêm một trăm phần trăm sức mạnh cho chủ nhân. Hơn nữa, còn có khả năng hồi sinh người chết trong vòng một ngày nhưng tác dụng phụ cũng không kém, Sau khi vị tổ tiên ấy chết chuyện kì lạ xảy ra, thân xác vị tổ tiên ấy bỗng nhiên hoá thành nhiều điểm sáng, tiến nhập vào trong cành đoá hoa sen, từ đấy mỗi 50 gia tộc đều chọn những người trẻ tuổi thiên phú tốt và sức sống tràn trề mà kết hợp với đoá hoa sen. Từ đấy cái tên Thánh Liên Tuyết Sơn ra đời, sự kì diệu của nó được mọi người biết đến nhờ một lần gia tộc cậu ra tay cứu một vị hoảng tử. Được nhà vua trọng thưởng, được mọi người kính ngưỡng.

Nhưng chuyện không may ập đến, mọi thế lực tham lam công pháp và đoá hoa sen của gia tộc cậu, tham lam khả năng hồi sinh người chết kia. Chúng cùng nhau hợp sức, tàn sát toàn bộ người trong gia tộc. Lúc đấy tộc trưởng vì bảo tồn đoá hoa sen và công pháp. Đã cùng các trưởng lão hợp lực phong ấn lại nó, biến nó trở về thời kì hạt giống, đợi chờ người kí khế ước tiếp theo. Công pháp cũng bị chia làm hai, lúc đấy vì rối loạn, nên gia đình cậu đã đem công pháp hệ mộc và hạt giống trốn trước. Còn công pháp hệ thuỷ thì được một nữ tữ đem đi. Từ đấy không còn liên lạc với nhau. Cậu cũng không ngờ, sau khi kết hợp với công pháp của Phái Nga My, nó lại hoàn mỹ phối hợp với công pháp của gia tộc cậu. Sau đấy vì mục tiêu báo thù, cậu đã kí kế ước với hạt sen, ước thúc nó trưởng thành. Thật không ngờ kẻ thù tàn sát cả gia đình cậu, lại là em gái của người cậu xem như gia đình. Bị dồn vào đường cùng, cậu bất chấp tính mạng, giết chết Chân Như sư thái, xem như cũng đã báo thù cho cha mẹ rồi đi.

Thánh Liên Tuyết Sơn bây giờ, trạng thái giống như những gì mà tổ tiên miêu trả trước đó, là trạng thái hoàn toàn sung túc, không cần hấp thu sinh mệnh lực của người khác để duy trì. Giờ nó lại biến thành vũ hồn của cậu, xem như duyên phận đi. Mặc Du dần chợp mắt đi theo những dòng suy nghĩ vì mệt mổi cả ngày, cậu ngủ rất sâu.

Tại một gian phòng khác cách đó không xa Mộng Liễu tay bấu chặt vạt áo, lắng nghe những gì mà Mặc Thanh kể lại.

" Thật..thật sự ? vũ hồn của nó là lại cái đó ?... không ngờ sao bao nhiêu năm, nó lại xuất hiện trên người con của chúng ta. " Mộng Liễu run rẩy nói.

Mặc Thanh thở dài " Đúng vậy, sau bao năm tìm kiếm nhưng bây giờ chúng ta chưa thể cho bên gia tộc biết được, phải để nó trưởng thành. Nếu không thế lực đó sẽ bất chấp mọi thứ ám sát nó "

Mộng Liễu tựa vào vai Mặc Thanh vừa buồn bã vừa hi vọng : " Đúng vậy, vì con, vì gia tộc, chúng ta phải làm mọi thứ. "

Bạn đang đọc Truyền Thuyết Nam Nga Mi sáng tác bởi DuTieuThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DuTieuThu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.