Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Đầu Phối Hợp - Song Khống (2)

Phiên bản Dịch · 1296 chữ

Dịch: HảiFull

Tiêu Tiêu không chút nhân nhượng, cười lạnh nói: “Chưa thử sao biết ? ngươi bất quá là Cường Công hệ Chiến Hồn Sư, nếu đấu với hai chúng ta thì phải có khoảng cách, khoảng chừng ba mươi thước đi.”

Hoắc Vũ Hạo đứng bên cạnh nghe hai người đấu khẩu, càng lúc càng phát hiện Tiêu Tiêu cũng thật thông minh, tinh thần dò xét của hắn có thể sử dụng khoảng năm mươi thước, Tiêu Tiêu lại chọn ba mươi thước, thế thì Vương Đông công hay thủ gì cũng nằm trong phạm vi dò xét của hắn.

Vương Đông đáp ứng không chút suy nghĩ.

Tiêu Tiêu lại nói: “Ngươi có thể bay, còn chúng ta thì không, cái này chỉ là giao lưu thôi, ngươi đừng có mà thua rồi bay đi trốn đấy.”

Vương Đông tùy ý nói: “Ta không bay cao hơn năm thước là được chứ gì. Được rồi, bắt đầu đi.”

Nói xong hắn liền lập tức lùi về sau.

Tiêu Tiêu quay sang nói với Hoắc Vũ Hạo: “Lớp trưởng, chúng ta chơi thả diều đi. Ngươi dùng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng phụ trợ cho ta, chúng ta cho tên kia một vố ra trò.”

Trước khi đến học viện Sử Lai Khắc, Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không biết cái gì gọi là "thả diều", nhưng giờ thì dĩ nhiên phải rõ, "thả diều" là một loại chiến thuật vừa đánh vừa lui.

Hoắc Vũ Hạo gật đầu nói: “Được, ta phối hợp với ngươi.”

Hắn cũng muốn biết thực lực của Vương Đông và Tiêu Tiêu đã đến trình độ nào rồi. Ba tháng nay, hắn chưa từng thấy Vương Đông sử dụng kỹ năng của Vũ Hồn. Bất quá hắn biết Vương Đông tuy hơi hơi kiêu ngạo, nhưng cái đấy cùng lắm chỉ là tự tin chứ chẳng phải là tự đại. Có thực lực tất nhiên có quyền tự tin.

Hai bên nhanh chóng giãn khoảng cách, thoáng cái Vương Đông đã đi cách hai người Hoắc Vũ Hạo ba mươi thước, sau đó hắn nhìn hai người rồi phất phất tay, ý nói bản thân đã sẵn sàng, có thể bắt đầu.

Tiêu Tiêu đứng bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, nàng có dáng người nhỏ xinh, thậm chí trong lớp có thể gọi là một mỹ nữ. Nàng quay nhìn Hoắc Vũ Hạo, khẽ gật đầu.

“Lớp trưởng, giúp ta.”

“Được.”

Lúc này Tiêu Tiêu mới quay sang hướng Vương Đông, hô: “Bắt đầu.”

Dứt lời nàng liền phóng ra Vũ Hồn của mình.

Từ dưới chân nàng xuất hiện hai cái Hồn Hoàn màu vàng, hóa ra nàng cũng là một Đại Hồn Sư trên cấp hai mươi, thấy thế Hoắc Vũ Hạo âm thầm xấu hổ.

Hai Hồn Hoàn của Tiêu Tiêu sau khi xuất hiện, thân thể nàng cũng không có biến hóa gì, trên đỉnh đầu nàng xuất hiện một quang ảnh màu đen xoay tròn, dần dần hóa thành hình một tiểu đỉnh hai tai ba chân có đường kính chừng một thước. Đúng là Vũ Hồn của Tiêu tiêu, Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh.

Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo cũng được phóng ra, Tiêu Tiêu nhìn Hồn Hoàn màu trắng dưới chân hắn khẽ giật mình, khó trách lớp trưởng liều mạng tu luyện như thế, thiên phú đúng là hơi kém a!

Nhưng giây lát sao đó, nàng lại kinh hãi trước tác dụng từ Hồn Kỹ của Hoắc Vũ Hạo.

Lấy hai người họ làm trung tâm, mọi vật xung quanh phạm vi năm mươi thước đều xuất hiện rõ ràng trong đầu, hơn nữa, mọi thông tin đều tự động truyền vào đầu nàng, không cần phải làm gì cả.

Tiêu Tiêu chấn động nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo, còn Vương Đông ở bên kia đã muốn xuất chiêu rồi.

Bề ngoài Vương Đông có vẻ coi thường hai người, nhưng thực tế một chút suy nghĩ khinh thường cũng không có, bởi vì Hồn Kỹ của Hoắc Vũ Hạo hắn đã từng thử qua rồi.

Nháy mắt, đôi cánh mỹ lệ xuất hiện sau lưng Vương Đông, khắp người hắn được một tầng ánh sáng màu xanh đậm bao phủ. Đôi cánh kia phát ra luồng ánh sáng rực rỡ tạo thành một chữ V thật lớn. Đồng thời hai Hồn Hoàn một vàng một tím cũng từ dưới chân hắn bay lên, Vũ Hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp xuất hiện.

Hắn khẽ nhích người rồi vọt thẳng về trước, Hồn Lực không ngừng đổ vào hai cánh, tốc độ của hắn càng lúc càng tăng.

Đây cũng không phải Hồn Kỹ, chỉ là một trong những đặc tính vốn có của Quang Minh Thần Điệp thôi, bởi vậy có thể nói Vũ Hồn này mạnh mẽ biết nhường nào.

Tích tắc Vương Đông đã đi được hai mươi thước, có thể nói rất gần hai người Hoắc Vũ Hạo rồi. Có thể tưởng tượng thế này, một Cường Công hệ Chiến Hồn Sư đối diện với hai Hồn Sư Khống Chế hệ không có khả năng cận chiến, kết quả thế nào không cần xem cũng rõ.

Cũng trong lúc này, một loạt các tin tức về Vương Đông không ngừng truyền về đại não của Tiêu Tiêu và Hoắc Vũ Hạo, nào là quỹ tích di chuyển, biến hóa của cơ thể, biến hóa của Vũ Hồn, thậm thí Hồn Lực trong cơ thể hắn đang vận chuyện như thế nào cũng có thể mơ hồ thấy được.

Tiêu Tiêu lúc này không chút bối rối, Hoắc Vũ Hạo dựa vào Hồn Hoàn màu trắng mà có được kỹ năng như thế đã khiến nàng rất vui rồi, nàng thấy Vương Đông di chuyển thì cũng bắt đầu có hành động.

Tay phải nàng chỉ về hướng Vương Đông, cái đỉnh trên đầu nàng lập tức rực sáng vọt thẳng đi, nó cũng chẳng bay về hướng Vương Đông mà là con đường hắn phải đi qua. Đồng dạng, nàng chưa sử dụng đến Hồn Kỹ, đây là một trong những kỹ năng vốn có của Vũ Hồn kia.

Vương Đông lúc này hết sức khó chịu, cái thứ kia bay đến đúng nơi mà hắn phải vượt qua, rõ ràng là nhờ tinh thần dò xét của Hoắc Vũ Hạo, nếu không Tiêu Tiêu làm sao phán đoán chính xác đến vậy.

Lúc này hắn đành khẽ rút cánh bên trái vào rồi lách người định thay đổi phương hướng, nhưng không ngờ cái đỉnh màu đen kia nháy mắt cắt ngang, chắn trước mặt hắn.

Dự đoán tương lai!!!

Tiêu Tiêu theo bản năng quay sang nhìn Hoắc Vũ Hạo, nhờ tinh thần dò xét của hắn mà nàng chẳng cần phải nhìn đến hành động của Vương Đông nữa, mọi chuyện từ phức tạp trở thành đơn giản một cách thần kỳ.

Vương Đông cố gắng bức phá, hai cánh không ngừng biến đổi, cũng tăng tốc lên vài lần, nhưng dưới tinh thần dò xét của Hoắc Vũ Hạo, những chuyện này đều phát hiện được. Vương Đông cực kỳ bực bội, nhịn không được hét lên.

“Hoắc Vũ Hạo, tên chết tiệt kia, được rồi, ta tránh không được thì trực tiếp phá nó thôi.”

Hắn vừa nói xong, Hồn Hoàn thứ nhất dưới chân hắn liền lóe sáng, hai mắt Hoắc Vũ Hạo cũng lập tức sáng ngời, thông qua tinh thần dò xét hắn có thể cảm nhận được Hồn Lực trong cơ thể Vương Đông đột nhiên bùng nổ như nước sôi cuộn trào, điên cuồng rót vào đôi cánh. Đôi cánh kia bắt đầu không ngừng biến lớn.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 2 của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HảiFull
Lượt thích 18
Lượt đọc 4235

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.