Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sử Lai Khắc Bại Sao? (2)

Phiên bản Dịch · 1860 chữ

Dịch: HảiFull

Dù Giang Nam Nam luôn không đoái hoài gì tới Từ Tam Thạch, nhưng nàng biết rõ mình rất có thể sẽ trở thành nghịch lân của Từ Tam Thạch, cho nên nàng không lùi bước mà đối diện với mũi nhọn. Phải biết rằng, một khi Vô Địch Kim Thân của nàng hết thời gian thì không chừng nàng sẽ phải trả giá bằng cả sinh mệnh! Thế nhưng tiểu cô nương này vẫn xông tới, hơn nữa còn đạt kết quả tốt nhất.

Từ Tam Thạch bị chọc giận, lực lượng che dấu trong cơ thể cũng đang có dấu hiệu thức tỉnh. Chính nhờ Giang Nam Nam toàn lực liều mạng như vậy mới có thể khiến cho Tiếu Hồng Trần bị trọng thương. Có thể nói mọi người trong chiến đội Sử Lai Khắc đã chấp hành chiến thuật suất sắc hơn rất nhiều so với những gì Vương Ngôn đề ra ban đầu.

Một trận chiến này, công thần lớn nhất không phải ai khác mà chính là Mã Tiểu Đào với thực lực cực mạnh. Nếu không phải nhờ nàng hoàn toàn bùng nổ thì sẽ không có được kết quả thế này. Nhưng trong lòng Vương Ngôn, người có công lao thứ hai lại không phải Giang Nam Nam, mà là người gần như không ra tay trong cả cuộc tranh tài, chỉ ở thời khắc cuối cùng hô lên "Nhận thua" - Bối Bối.

Cái gì gọi là biết nhìn đại cục? Ở thời khắc quan trọng nhất có thể trông thế cục mà làm ra lựa chọn chính xác nhất, chính là biết nhìn đại cục.

Khoảnh khắc mà Bối Bối hô lên nhận thua tuyệt đối là đúng đắn. Đối thủ còn thừa bốn người thực lực vẫn mạnh mẽ như cũ, hơn nữa khoảng cách song phương vẫn còn rất xa, hồn đạo khí còn có thể bảo trì ở trạng thái lớn nhất. Nói ngay như Đái Thược Hành, Mã Như Long chỉ cần gọi về con Ma Viên khát máu cực khó đối phó kia, chắc gì đã có thể giải quyết trong thời gian ngắn. Không hề nghi ngờ, trận này Sử Lai Khắc chiến đội không thể chiến thắng. Một khi đã như vậy, đương nhiên cần giữ sức mà tham gia thi đấu cá nhân.

Hô lên nhận thua hẳn phải là Đái Thược Hành, nhưng khi đó Đái Thược Hành đã không khống chế được cảm xúc, Bối Bối có thể hành động như vậy, không khỏi khiến Vương Ngôn càng thêm thưởng thức.

Trước khi giải đấu loại cá nhân bắt đầu, hai bên cần tự ổn định đội ngũ, sau đó báo với trọng tài. Điều này mới có thể bảo đảm chắc chắn khả năng công bình.

Vương Ngôn sớm đem danh sách chuẩn bị xong, trước tiên giao cho Thiên Sát Đấu La Hoàng Tân Tự. Mà chiến đội Nhật Nguyệt bên kia lại vì hai người chết mà xuất hiện biến hóa, khiến lão sư dẫn đội luống cuống tay chân.

- Không được, ta muốn lên, ta đương nhiên muốn lên. Nếu không tham gia đấu loại cá nhân thì vòng hai vòng ba gì gì đó cũng làm gì tới lượt ta, mẹ nó, ta thật sự là rất uất ức a.

Đừng nhìn Tiếu Hồng Trần vừa bị thương nặng, lúc này hắn đang hét ầm lên, hai gã đội viên chính thức chết trận không khiến hắn xúc động bao nhiêu, vốn hắn khó gần, những đội viên này quan hệ với hắn tốt được mới là lạ. Nhưng mà hắn không cam lòng!

Từ trước đến nay, Tiếu Hồng Trần đều được cho là hồn đạo sư đệ nhất thiên tài từ xưa tới nay của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia, thiên phú siêu cường khiến hắn không chỉ là một hồn đạo sư, mà còn là một hồn sư vĩ đại, hơn nữa hai thứ này kết hợp cùng một chỗ gần như hoàn mỹ.

Sở dĩ lúc trước hắn cùng muội muội Mộng Hồng Trần không có xuất chiến là để lưu lại đòn sát thủ để đối phó học viện Sử Lai Khắc. Nhưng không ngờ ngay lần đầu tiên hắn lên sâu khấu, lần đầu tiên hắn xuất hiện trước mặt mọi người, lại bị một cái tát thật kêu.

Toàn lực công kích đột nhiên bị một cô nương tuyệt mĩ chặn đứng, càng không hay ho gì khi còn bị nàng đá bay lên không trung, cuối cùng trọng thương dưới tay Đái Thược Hành. Tóm lại là chưa kịp xuất quân binh đã bại, hắn có thể không buồn bực được sao?

Thân phận của Tiếu Hồng Trần tại chiến đội Nhật Nguyệt là cực kỳ mẫn cảm, lão sư dẫn đội cũng không dám để cho hắn mạo hiểm! Thấy hắn trọng thương, lại thêm đã có hai học viên chết trận, bọn họ lập tức chuẩn bị hủy bỏ tư cách tham gia thi đấu cá nhân của hắn, thay bằng mội đội viên dự bị. Như thế Tiếu Hồng Trần còn biết làm sao?

Hắn còn đang tính xoay chuyển ngăn cơn sóng dữ, còn muốn lập uy trước mặt mười vạn dân chúng Tinh La, thế mà giờ có thể hình dung hắn chính là khóc không ra nước mắt!

Cho nên bất kể như thế nào hắn cũng không chịu bị thay ra, một mặt hắn nhờ một vị trị liệu hồn sư của Tinh La Đế Quốc chữa trị, một mặt phản đối lão sư dẫn đội, nói gì cũng không muốn bỏ cuộc.

Lão sư dẫn đội trầm giọng nói:

- Tiếu Hồng Trần, ngươi bình tĩnh một chút. Đừng quên là ngươi quan trọng thế nào đối với học viện của chúng ta, nếu ngươi thật sự xảy ra chuyện, ngươi bảo ta làm sao ăn nói cùng đường chủ?

Tiếu Hồng Trần cả giận nói:

- Không cần ngươi phải thông báo, không phải muội muội ta cũng ở chỗ này hay sao? Nếu ta thật sự chết trận trên sàn đấu, nàng sẽ trở về nói rõ với ông nội ta, dù sao ta cũng mặc kệ, bất cứ giá nào ta cũng phải lên, nếu ngươi dám không cho ta xuất chiến thì đừng trách ta tố cáo tội trạng của ngươi trước mặt ông nội.

Mộng Hồng Trần có chút bất đắc dĩ nói:

- Lão sư, để cho ca ca ta lên đi thôi. Chẳng qua là để đủ quân số, ta nghĩ lúc này có sáu người thì cũng đủ rồi. Nếu không được, thi đấu cá nhân chúng ta cứ nhận thua, kế tiếp tới vòng chiến đấu 2-2-3, ta cùng ca ca xuất chiến mới có thể phát huy thực lực mạnh nhất. Hắn có thể nhân lúc thi đấu cá nhân mà khôi phục thêm chút ít. Tuy rằng ta không muốn thừa nhận, nhưng vừa rồi chết mất hai vị học trưởng cũng có một vài nguyên nhân ngoài ý muốn.

Lão sư dẫn đội chau mày, thực sự hắn không thể trêu vào hai tiểu tổ tông này a! Đến khi Thiên Sát Đấu La ở trên đài thúc giục, hắn mới bất đắc dĩ nói:

- Vậy được rồi. Nhưng nói trước, thi đấu cá nhân dù chúng ta có thua ngươi cũng không thể tiến lên. Chỉ cần tại so đấu 2-2-3 đạt hòa là được.

- Được, cứ vậy đi.

Tiếu Hồng Trần thống khoái đáp ứng. Hắn cũng biết tình huống thân thể của chính mình hiện tại. Bạch Hổ Phá Diệt Sát khiến cho hắn chịu tổn thương không nhỏ, nhất thời khó có thể trị liệu tốt. Có thời gian thi đấu cá nhân trì hoãn, hắn tin tưởng mình ít nhất có thể khôi phục mấy thành thực lực, hơn nữa còn có muội muội hắn, hẳn là cũng không có vấn đề gì xảy ra.

Cứ như vậy, danh sách tham gia thi đấu cá nhân của chiến đội Nhật Nguyệt mới lập xong.

Lúc trước Mã Như Long cũng tiêu hao hồn lực rất nhiều, dĩ nhiên hắn không có khả năng làm người đầu tiên ra thi đấu, người lên sàn đầu tiên cũng là thành viên chính thức bị thay ra vì anh em Tiếu Hồng Trần, người kế tiếp cũng vậy. Sau hai người đó là Mễ Già, Mộng Hồng Trần, Tiêu Hạ Phong. Mã Như Long và Tiếu Hồng Trần. Sở dĩ Mộng Hồng Trần được xếp ở thứ hạng gần đầu như vậy cũng có lý do của nó.

Bên phía Sử Lai Khắc vốn đã chuẩn bị sẵn nên không có gì rắc rối.

Từ Tam Thạch là người đầu tiên bước ra thi đấu, kế đến là Bối Bối, sau là Lăng Lạc Thần, Đái Thược Hành, Mã Tiểu Đào, Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo.

Rõ ràng năm người đầu tiên mới là thành viên chủ chốt, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông chỉ là người thêm cho đủ quân số mà thôi. Hai người một người ba hồn hoàn, một người hai hồn hoàn, sở dĩ có thể tham gia trận đấu này cũng chỉ vì để chuẩn bị cho trận đấu 2-2-3. Trước bọn họ có đến hai Hồn Đế, chỉ cần trong trận đấu thứ ba, đội hình ba người có một Hồn Đế tổ hợp với hai người bọn họ là quá được. Đừng xem thường tu vi của bọn nhóc, vũ hồn dung hợp kỹ của bọn họ cực kỳ mạnh mẽ, tuyệt đối không phải vật trang trí bình thường.

Sở dĩ trong trận đoàn chiến Vương Ngôn không cho hai người bọn họ ra thi đấu cũng vì cố gắng che giấu thực lực của cả hai. Nếu không phải vì Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông mãnh liệt yêu cầu, thậm chí hôm nay Vương Ngôn cũng không định cho hai đứa tham gia thi đấu nữa.

Năm năm sau, bọn họ chắc chắn sẽ là trụ cột của học viện Sử Lai Khắc. Bây giờ để bọn họ bộc lộ quá nhiều thì tương lai sẽ lại càng khó khăn hơn. Hơn nữa, Bản Thể Tông đã chọn trúng Hoắc Vũ Hạo, Vương Ngôn lại càng không muốn hắn thể hiện quá suất sắc nữa.

Nhưng Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông làm sao có thể cam chịu không ra thi đấu? Huống chi với số người hiện nay của chiến đội Sử Lai Khắc, không cho bọn họ ra thi đấu cũng không được. Cho nên cuối cùng đành phải tạm thời sắp xếp như vậy.

- Thi đấu cá nhân, mời thành viên đầu tiên của hai đội lên sàn đấu. Học viện Sử Lai Khắc, Từ Tam Thạch. Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, Ly Diễm.

Từ Tam Thạch căn bản chưa bước đến cầu thang đã tung người nhảy lên sàn đấu.

Giờ phúc này, ngay cả những thành viên của chiến đội Sử Lai Khắc cũng có cảm giác người đồng đội kia như một kẻ xa lạ.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 2 của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HảiFull
Lượt thích 12
Lượt đọc 3572

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.