Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Thần Hỏa Pháp

Tiểu thuyết gốc · 2118 chữ

Hoắc Vũ Hiên trang cái thần bí nói: “Việc này ngươi không biết, cũng không cần biết, chỉ quan trọng là ta thân đệ đệ, chúng ta làm cái giao dịch được chứ?”

Hoắc Vũ Hạo thấy Hoắc Vũ Hiên đề nghĩ cũng không nghi ngờ gì, chỉ ngốc manh hỏi lại: “Giao dịch? Là cái gì giao dịch nha?”

Nhưng mà Thiên Mộng lại khác, hắn là chân chính sống vạn năm hồn thú, tư tưởng đã sớm không còn như Vũ Hạo trẻ con nữa, khi Hoắc Vũ Hiên đề nghị, hắn căng thẳng hẳn lên, càng thêm cảnh giác Hoắc Vũ Hiên.

Mà điều này cũng là đương nhiên, Hoắc Vũ Hiên cũng biết, mình trang cái tuyệt thế cường giả, mà tuyệt thế cường giả cần gì một cái vô dụng chưa trưởng thành thiếu niên tới giúp, tuy nghĩ sâu xa đến Hoắc Vũ Hiên thật là Hoắc Vũ Hạo ca ca thì thật ra không phải không thể, nhưng mà chuyện này không thể nào, quá vô lí, một cái quái vật lại phải trang điểu ti ca ca nhờ trợ giúp, đây chính là trần trụi lợi dụng!!!

Tuy Thiên Mộng mục đích cũng có thể nói là lợi dụng, nhưng hai việc hoàn toàn khác nhau, Thiên Mộng việc cả hai có lợi, nhưng Hoắc Vũ Hiên mục đích vẫn chưa biết, đến lúc đó, lợi dụng Hoắc Vũ Hạo cái này tin người thật nghĩ Hoắc Vũ Hiên là ca ca, theo hắn đi làm cái nguy hiểm, vậy Thiên Mộng kế hoạch chẳng phải đi tong?

Thiên Mộng lúc này cũng không biết phải làm như thế nào, đại não hết sức trống rỗng, Hoắc Vũ Hiên xuất hiện đã hoàn toàn đảo lộn nó kế hoạch.

Mà Hoắc Vũ Hiên cũng chẳng thèm để ý tới Thiên Mộng, cứ cho là hắn không đồng ý thì thế nào?

Có Vũ Hiên hắn Băng Hỏa Song Đồng uy áp còn ở, có trăm cái Băng tằm cũng chẳng dám hé răng nửa lời.

“Ta trợ giúp ngươi mạnh mẽ lên, giúp ngươi trả thù, sau này, ngươi thành thần rồi, giúp ta ngưng tụ thân thể, thế nào?” Hoắc Vũ Hiên nao nao nói.

Hoắc Vũ Hạo nghe đến có thể trả thù sau, mặt trướng đỏ bừng, hiển nhiên là phấn khích, phấn khích hắn có hy vọng như vậy liền sảng khoái đáp: “Hảo, Thành giao…”

Bên cạnh Thiên Mộng thở phào, trong lòng có chút vui mừng: May mắn hắn không có bắt Vũ Hạo hài tử này làm điều gì ngu ngốc, nhưng mà hắn giường như cũng chưa nhận ra Vũ Hạo là…

Nghĩ đến đây, Thiên Mộng cười khúc khích lên.

Bên ngoài, bên cạnh Hoắc Vũ Hạo cơ thể, đứng cạnh một nam một nữ, đều rất thuận mắt, đây hiển nhiên chính là đương nhận Đường Môn tông chủ Đường Nhã cùng Đường Môn đại sư huynh Bối Bối.

“Sao lâu như vậy hắn vẫn không tỉnh? Không phải là ra sự chứ?” Đường Nhã chờ đã lâu không thấy Hoắc Vũ Hạo tỉnh lại, lo lắng không thôi liên tục đối Bối Bối hỏi.

Bối Bối bình tĩnh nhìn Hoắc Vũ Hạo, lại nhìn sang trên mặt tràn đầy lo lắng Đường Nhã mỉm cười đáp: “Không việc gì, hắn khí huyết phi thường ổn định, hồn lực cũng khôi phục bình thường, hẳn là không bao lâu sau sẽ tỉnh lại, không cần lo lắng.”

Vừa dứt lời, đã lâu trò chuyện trong tinh thần hải Hoắc Vũ Hạo giật mình, bật phắt dậy, giơ hai tay kích động.

“Không phải là mơ, thực không phải mơ, ta thực có cơ hội trả thù…”

Hoắc Vũ Hạo nhắm mắt, cẩn thận cảm thụ, ngay lập tức, dưới chân hắn dâng lên một đạo bạch quang vòng tròn, có điều không giống như mười năm hồn hoàn, bên cạnh nó còn bao phủ chút xanh băng cùng màu đỏ, rất lạ mắt.

Bối Bối nhìn Hoắc Vũ Hạo chân dâng lên màu trắng quang hoàn, lắc lắc đầu có chút tiếc rẻ: “Mười năm hồn hoàn… Haiz… Nếu chúng ta tới sớm một chút có lẽ sẽ tìm cho Hoắc tiểu đệ cái tốt hơn đi…”

Hắn chỉ nhìn xung quanh bao phủ màu trắng, mà không chút nào để ý tới xung quanh hai màu khác nhau, nhưng mà Đường Nhã thì khác, nàng mắt nhìn chằm chằm vào cái hồn hoàn kia, lay tay áo Bối Bối hỏi: “Ngươi xem, giống như không phải mười năm hồn hoàn, xung quanh còn có hai màu khác kia…”

“Ách…” Bối Bối nghe được có chút chột dạ, nhìn kĩ lại mới thấy thật có hai màu khác, nhưng hắn cũng không để ý thêm, chỉ cho là hồn hoàn bị biến dị chút, vì thế liền giải thích: “Không có gì, có lẽ là biến dị hồn thú, sinh ra hồn hoàn cũng có nhiều ít thay đổi đi.”

Cùng lúc đó, trong Hoắc Vũ Hạo tinh thần hải.

Hoắc Vũ Hiên vừa được Thiên Mộng chỉ cách nhìn cùng ra được bên ngoài, lại trùng hợp nghe Bối Bối giải thích, ngay lập tức cười lạnh lên, bên trong ẩn chứa khinh thường.

Nhân gia chính là bách vạn niên hồn hoàn, còn ta Băng Hỏa Song Đồng sức mạnh thêm vào có được không? Này lại bị ngươi coi là 10 năm hồn hoàn? Tri thức hạn hẹp…

Vừa rồi, hắn cùng Hoắc Vũ Hạo giao dịch, mà hắn theo trong tờ giấy trước kia hướng dẫn chuyển dời chút sức mạnh Băng Hỏa Song Đồng sang hồn hoàn Hoắc Vũ Hạo.

Đến khi Hoắc Vũ Hạo gặp nguy hiểm, hoặc hắn kích hoạt hồn kĩ rồi, thuộc tính sức mạnh này sẽ tự động hiển uy.

Hoắc Vũ Hiên có nắm chắc mười phần, hiện tại hắn 40 cấp ngạch cửa, vậy tầng bảo vệ kia phải chống chọi lại được hơn 80 cấp hồn đấu la, 90 cấp có lẽ cũng có thể chơi thượng một hồi.

Đến nỗi ngang cấp Hoắc Vũ Hạo? Vậy thật xin lỗi, ngươi chịu được một kích bất tử, coi như ta thua…

Bối Bối thấy Hoắc Vũ Hạo không phản bác gì, cũng nghĩ đúng là như vậy liền nói: “Hảo, đã Hoắc tiểu đệ thu rồi hồn hoàn, ta cũng hỏi luôn, ngươi có hay không muốn gia nhập Đường Môn?”

Thất thần Hoắc Vũ Hạo nhãn lập tức sáng lên, vừa rồi, hắn có nghe theo Hoắc Vũ Hiên nói, nếu hai người bên ngoài có mời thì lập tức gia nhập, tuy không biết là cái gì tông môn, cũng không biết vì cái gì Hoắc Vũ Hiên lại biết, nhưng quy tắc “Thứ không cần hỏi thì không nên hỏi” hắn cũng biết, nên đành thôi.

Đến bây giờ, nghe được Bối Bối nói, Hoắc Vũ Hạo mới hiểu được, vì cái gì vừa rồi Hoắc Vũ Hiên như thế nghiêm túc đề nghị, đổi lại hắn, hắn cũng sẽ tương tự như vậy, ngay lập tức gia nhập a.

Phải biết đây là Đường Tam tổ tiên thành lập tông môn, cũng là theo Đường Tam tổ tiên đích thân truyền xuống, tuy nghe nói Đường Môn đã suy tàn rất nhiều, nhưng so không có còn hảo rất nhiều, thêm ở đây, Hoắc Vũ Hạo là thật có hảo cảm với hai người này.

Vì thế, hắn ngay lập tức lập tức nói: “Ta nguyện ý gia nhập Đường Môn.”

Bối Bối bất ngờ nói: “Hoắc tiểu đệ, ngươi chắc chắn? Đường Môn hiện tại đã không còn là xưa kia đệ nhất đại lục tông môn rồi, giờ chỉ còn Tiểu Nhã là đương kim môn chủ cùng ta là đệ tử khai sơn thôi. Gia nhập tông môn là chuyện một đời người, ngươi phải nghĩ cho kĩ…”

Hoắc Vũ Hạo không suy nghĩ chút nào, ngay thẳng nói: “Bối đại ca, ta hiện tại đã không còn gia đình, người thân nữa… (Tỉnh lược vạn từ cốt truyện)”

“Tốt! Tốt lắm” Đường Nhã kích động tới nhảy lên, ôm chầm lấy Hoắc Vũ Hạo.

“Đường Môn hiện tại có thêm một người, tổng ba người…”

Sau một hồi trò chuyện, bái sư mà Hoắc Vũ Hiên xưa kia đã đọc tới phát ngán xảy ra, ba người bắt đầu lữ trình đi tìm hồn hoàn cho Đường Nhã.

“Ta nhớ chút nữa sẽ xuất hiện Đường Nhã hồn hoàn, giống như là Mạn…Mạn đúng rồi là Mạn Đà La Xà, thật đúng lúc, thử chút hồn kĩ tính đi…”

Nói đến đây, Hoắc Vũ Hiên trên mặt lại lộ ra một cái chờ mong dáng vẻ, lập tức từ trong tinh thần hải bay ra ngoài, bay bên cạnh Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo không nói gì, hắn biết linh hồn Hoắc Vũ Hiên là không thể bị phát hiện, có thể yên tâm xuất hiện.

Bốn người… Phi là ba người cùng một cái linh hồn cùng đi một lúc sau, một bóng đen nháy mắt xuất hiện, mùi hương cũng bất ngờ ập đến.

“Cẩn thận, có hồn thú.”

Sắc mặt bối bối biến đổi, ngay lập tức đi vào trạng thái vũ hồn bám vào người, cánh tay cường tráng hoàn toàn bị bao phủ bởi long lân, dài ra nửa thước, khi tức mạnh lên rất nhiều.

Hoắc Vũ Hạo ánh mắt hâm mộ nhìn hắn.

Nếu ta có như sư huynh thì tốt…

Ba cái hồn hoàn liên tiếp hiện lên, chứng minh hắn là một hồn tôn, Bối Bối lấy tốc độ cực nhanh lao vào bên bụi rậm hồn thú.

Thân ảnh hồn thú hiện lên, quả nhiên cùng nguyên tác giống nhau, là Mạn Đà La Xà.

Mà Hoắc Vũ Hiên cũng tranh thủ lúc này nhác Hoắc Vũ Hạo: “Vũ Hạo, nhanh sử dụng hồn kĩ, xem như thế nào biến đổi, đừng dùng toàn lực…”

Hoắc Vũ Hạo ngay lập tức làm theo, nhưng mà hắn đem Hoắc Vũ Hiên “Đừng dùng toàn lực” cấp quên mất.

Emm… Không phải quên mà là hắn cũng vừa hấp thu hồn hoàn, không thể trước khống chế lực đạo.

“Sư huynh ta giúp ngươi.”

Hoắc Vũ Hạo “mười năm hồn hoàn” hiện lên, cấp cho Bối Bối đã qua biến đổi hồn kĩ, Tinh thần Hỏa Pháp.

“Ân… Đây là…?” Bối Bối kinh hãi lẩm bẩm.

Hắn không tự chủ quay ngoắt đầu về phía Hoắc Vũ Hạo, lộ ra kinh sợ vẻ mặt, trong mắt hắn cùng Đường Nhã dần hiện ra rất nhiều thứ, thời gian chậm lại, vô số tin tức rất rõ ràng hiện lên trong đầu…

Riêng Bối Bối còn thêm một loại cảm giác vi diệu nào đó, cơ thể có điểm nóng hơn bình thường, nhưng đang trong chiến đấu, hắn cũng không để ý lắm.

Bối Bối chớp lấy thời cơ, thứ 3 màu đen hồn hoàn sáng lên: Lôi Đình Chi Nộ kích hoạt.

Lấy tốc độ cực nhanh lao về phía Mạn Đà La Xà tung ra long trảo.

Hắn đây là định đánh cho hồn thú hoảng, mất đi sức chạy, sau lại để Đường Nhã hấp thu, nhưng mà…

Oanh!

Long trảo vừa rơi xuống, lập tức có ngọn lửa xuất hiện, bao quanh toàn bộ thân thể Mạn Đà La Xà, cùng tỏa định mục tiêu giống nhau, nổ thật mạnh.

Không có gì bất ngờ xảy ra, bán kính xung quanh 10m bị nổ tung, Mạn Đà La Xa tuy thoát chết, nhưng nằm thoi thóp, giống như để thêm vài phút liền thăng thiên…

Đường Nhã: …

Bối Bối: Ta mẹ nó khi nào như vậy lợi hại ?!!

Bối Bối cấp Đường Nhã hấp thu xong, không tự chủ lại nhìn về phía vị kia sư đệ.

Mà bên cạnh Hoắc Vũ Hạo Hoắc Vũ Hiên lúc này cũng một mặt mộng bức.

Ta không phải để riêng bảo toàn tính mạng mới phát ra toàn bộ lực đạo đi? Này tuy kém xa bảo vệ tính mạng phát nổ, nhưng cũng quá mạnh đi? Với Hoắc Vũ Hạo hồn lực hiện tại, ra tay không hết sức mà đã có sát thương như vậy?

Hoắc Vũ Hiên đặt toàn bộ nghi vấn lên Hoắc Vũ Hạo, đang định hỏi thì cứng đờ không nói chuyện Hoắc Vũ Hạo bất chợt ngã xuống đất, giống như đã không còn hồn lực…

Hoắc Vũ Hiên: …Dựa…

____Vẫn còn

P/s: Chap này có điểm giống nguyên tác, mọi người thông cảm~~~~

Bạn đang đọc Đấu La Chi Băng Hỏa Chi Đồng sáng tác bởi sweettmiin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sweettmiin
Thời gian
Lượt đọc 249

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.