Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão giả thần bí

Tiểu thuyết gốc · 2219 chữ

Bước vào trong biệt viện, những ánh mắt đưa về phía Hàn Dạ, vang lên tiếng xì xào bàn tán “Hàn thiếu gia không phải là vẫn còn đang dưỡng bệnh sao lại tới đây”

“Ngươi không biết gì cả! Hàn thiếu gia là ai chứ, chính là thiên tài của Hàn gia chúng ta a, làm sao có thể bị chút vết thương ấy làm khó..”

“Ngươi nói cũng phải”

Những lời bàn tán hắn đều nghe rõ không sót một chữ, thoáng nổi lên một tia xấu hổ ho khan một tiếng rồi bước nhanh tới phòng mẫu thân. Vừa được ba bước Hàn Dạ không khỏi nghi hoặc “Nghe được xa như vậy?” Kinh ngạc một hồi hắn cũng quy nguyên nhân nhất định là do năng lượng thần bí kia.

Tới trước cửa phòng, không đợi hắn kêu cửa phòng đã tự mở ra, một người phụ nữ chính là mẫu thân hắn nhìn thấy hắn không khỏi sửng sốt “Hàn nhi, sao ngươi lại tới đây? Còn không mau quay về dưỡng thương!”

Vội vàng nắm tay nhi tử mình vào phòng, Lăng Nguyệt Yên xem xét từ đầu tới chân Hàn Dạ coi thử có thiếu thứ gì không, lúc sau mới vuốt tóc hắn, trên khuôn mặt hiện lên vẻ yêu chiều “Ngươi bị thương như vậy sao sớm đã hoạt động rồi, ngươi có biết là ta lo lắng lắm không.!”

Hàn Dạ nhìn người phụ nữ trước mắt, trong lòng dâng lên một cảm xúc lạ thường. Hắn kiếp trước thân là một tán tu từ nhỏ đã không biết cha mẹ mình là ai một mực tu luyện, đối với hắn tình thân là thứ gì đó vô cùng xa xỉ. Hàn Dạ cảm xúc thất thường, Lăng Nguyệt Yên nhìn hắn ngẩn ra không nói gì thì lo lắng “Hàn nhi có phải ngươi khó chịu ở chỗ nào? Có phải chưa khỏe hay không?”

Bình tĩnh lại, Hàn Dạ mới nở nụ cười “Ta không sao. Nương yên tâm, ta không phải là vẫn khỏe mạnh hay sao”

Nhìn nhi tử cười vui vẻ, trong lòng nàng cũng nhẹ ra nhưng dường như vừa nhớ tới điều gì thì sắc mặt lại u sầu, nhìn Hàn Dạ muốn nói lại thôi.

Hàn Dạ nhận thấy mẫu thân có điểm bất thường, nghi hoặc trong mắt “Nương, có chuyện gì sao?” “Hàn nhi, ngươi cho dù ra sao thì ngươi vẫn là con của ta, nhi tử yêu quý của ta” Lăng Nguyệt Yên ôm hắn vào lòng an ủi

Cảm nhận tia ấm áp này, trong lòng hắn cảm động thầm nhủ “Ta nhất định sẽ bảo vệ chăm sóc người thân của ta ở kiếp này” Hàn Dạ thoát ra khỏi vòng tay mẫu thân, tuy cảm nhận được mẫu thân đang lo lắng nhưng hắn vẫn không biết là vì điều gì.

“Ta vẫn chưa hiểu” Hàn Dạ vuốt tóc cười, bộ dáng khờ khệt hỏi

Xoa đầu Hàn Dạ, nàng mới cười nhẹ nhàng ngập ngừng nói “Nhi tử ngốc, gia gia nói ngươi đã bị kinh mạch đứt đoạn, không thể tu luyện nữa. Ta sợ ngươi vì điều đó mà sinh ra buồn chán”

Hàn Dạ ngẩn ra “Nương lo lắng chính là việc này sao!” Hắn đã biết tình huống bản thân mình từ lúc tỉnh dậy, tố chất tâm lý mạnh mẽ khiến hắn đã điều chỉnh hoàn toàn tâm cảnh nên đã không còn thất vọng.

Lăng Nguyệt Yên lườm hắn đầy yêu thương “ Ngươi với phụ thân ngươi là hai tên si võ, coi võ còn hơn ta. Nếu không thể luyện võ được nữa thì ngươi sẽ ra sao? Còn không phải là thất vọng vô cùng?”

Nhìn mẫu thân mình, Hàn Dạ cười cười “Ta làm sao lại như vậy được. Không phải chỉ là đứt kinh mạch sao, nối lại là được.!”

“Được rồi, không nói chuyện này nữa. Nhìn ngươi mấy ngày qua không được ăn uống tử tế, để ta đi hầm một nồi canh cho ngươi” Lăng Nguyệt Yên thấy bộ dạng nhi tử mình hơi gầy, lập tức đứng dậy đi ra ngoài.

“Nương người làm xong thì kêu thị nữ để trước cửa phòng cho ta nhé, bây giờ ta phải về phòng nghỉ ngơi”

“Đứa nhỏ này” Nàng nhìn con trai, mắng yêu một tiếng rồi khuất bóng sau hậu viện

Về tới phòng mình, Hàn Dạ lập tức ngồi xuống nội thị đan điền. Lúc vừa rồi khi ở với mẫu thân nguồn năng lượng thần bí có dị động làm hắn không yên. Cẩn thận quan sát một hồi, Hàn Dạ không khỏi suy tư “Cách đây hai canh giờ dị động một lần, có phải sẽ tuần hoàn theo một chu kì?” Nhìn ra sắc trời đã chập tối, Hàn Dạ liền thực hiện suy nghĩ của mình.

Hai canh giờ sau, không thấy gì xảy ra, thần sắc Hàn Dạ vẫn không thất vọng, dường như đã liệu trước được. Đang tiếp tục chờ thêm thì ngoài cửa vang lên

“Thiếu gia, canh hầm của phu nhân đã xong mời thiếu gia thưởng thức!”

“Để ngoài cửa đi, ta ra lấy sau. Ngươi có việc gì thì đi làm đi”

Thị nữ vâng một tiếng rồi chạy đi, Hàn Dạ mới ra mở cửa lấy chén canh. Ngồi ăn hắn không khỏi dâng lên một tia ấm áp. Ăn xong Hàn Dạ tiếp tục công việc chờ đợi buồn chán. Không làm hắn thất vọng, chờ thêm hai canh giờ dị động đã phát sinh. Hắn nhìn thấy dòng năng lượng thần bí di chuyển theo một quy luật, Hàn Dạ kích động không thôi. Hắn rõ ràng đó chính là một lộ tuyến vận chuyển năng lượng, ngay lập tức hắn muốn chạm vào dòng năng lượng này. Dị biến phát sinh, hạt châu thần bí trong thức hải oanh lên một tiếng

“Oanh long”

Trong đầu Hàn Dạ thức hải nổ tung, sau đó hạt châu lại tái tạo thức hải hắn. Thống khổ làm hắn rên lên từng tiếng, không khỏi nghĩ thầm “Ta kháo, lão tử sao cứ phải chịu cái cực hình chết tiệt này” Chưa dứt dòng suy nghĩ trong đầu, Hàn Dạ lại tiến vào vùng không gian thần bí, hiện lên trước mặt hắn một bóng hình lão giả hắc bào không nhìn rõ mặt, dáng người gầy gò toát ra khí tức cực kì tang thương

“Ta kháo, lão già này là ai? Lúc trước không có tại sao lại ở đây?” Hàn Dạ tưởng tượng lúc trước phiêu du trong vùng không gian này thì lão giả này bí mật nhìn hắn làm hắn sống lưng lạnh ngắt.

Lão giã hắc bào vẫn không nói gì, chỉ quan sát Hàn Dạ, một lúc lâu sau mới cất tiếng thở dài, tiếng thở dài của lão như trong vô tận tuế nguyệt vang vọng về làm Hàn Dạ rùng mình

Lão giả tự lầm bẩm một mình, nếu nhìn khẩu hình có thể thấy được ba từ “Rất lâu rồi”

Hàn Dạ không dám vọng động, hắn nghĩ rằng lão giả trước mặt chỉ cần một hơi, không, chỉ cần một cái rắm có lẽ cũng sẽ làm hắn đi gặp tổ tiên. Dường như biết những gì Hàn Dạ nghĩ, lão giả nhìn thoáng hắn một phát, cái nhìn tựa như rút tất cả linh hồn hắn khiến hắn hoảng sợ

“Ồ” kêu lên một tiếng kinh ngạc, lão giả thấy tên tiểu tử trước mặt vẫn có thể chống cự được thì không khỏi suy tư, mắt hiện lên vẻ thâm thúy

Không nhìn hắn nữa, lão lại trầm ngâm một mình. Hàn Dạ thấy mình có vẻ vừa đi qua Quỷ Môn Quan một vòng không dám nghĩ bậy nữa, cung kính “Tiền bối là?”

Nhìn lão giả có vẻ không để ý tới mình, Hàn Dạ cũng không quan tâm nữa, đưa mắt quan sát lại cái vùng không gian này, trong khi quan sát hắn đã đưa ra một kết luận “Có lẽ không gian nơi này chính là ở trong hạt châu kia, nhưng tại sao ta lại vào được?”

Một lúc sau, lão giả giống như đã thoát ra khỏi hồi ức, nhìn thoáng qua Hàn Dạ “Tiểu tử này, linh hồn mạnh gấp ba bốn lần người bình thường, không biết đã trải qua kì ngộ gì”

“Tiểu tử ngươi tên là gì?”

Nghe lão giả hỏi, hắn giật mình xong đáp “Tiền bối, vãn bối là Hàn Dạ” Trả lời nhưng ánh mắt Hàn Dạ dâng lên một tia nghi hoặc

Nhận thấy nghi hoặc trong mắt Hàn Dạ, lão cũng không giải thích mà tiếp tục hỏi “Ngươi làm sao lại vào đây được?”

“Vãn bối cũng không biết, lúc trước vừa tỉnh lại thì đã ở trong mảnh không gian này. Tiền bối người là?” Hắn cứ nghĩ lão già này là chủ nhân phiến không gian nhưng khi lão hỏi như vậy hắn đã loại bỏ suy nghĩ này

Trong mắt lão già đột nhiên hiện lên vẻ thâm thúy “Ta là ai ta cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ người đời hay gọi ta là Thiên Nguyên”

“Ra là Thiên Nguyên tiền bối, vãn bối hữu lễ” Hàn Dạ nghĩ thầm “Thiên Nguyên, tựa hồ không có có tên tuổi hoặc là trong ký ức thân thể này chưa nghe qua” Nhìn Hàn Dạ một hồi, lão giả thở nhẹ ra như đã đưa ra một quyết định

“Tiểu tử, gặp ngươi là có duyên, hôm nay ta chỉ còn mảnh tàn hồn này không lâu sau sẽ tiêu tán trong thiên địa. Ta sẽ truyền lại toàn bộ tuyệt học của ta cho ngươi, không cần nghi hoặc, tuyệt học của ta không phải ngươi thì không học được”

Hàn Dạ kinh ngạc trong lòng, hai mắt mở to không thể tin được “Đây gọi là bánh từ trên trời rơi xuống sao?” Nhưng suy nghĩ một hồi hắn nhìn lão giả, kính cẩn “Vãn bối vô năng, vừa gặp đại nạn kinh mạch đứt đoạn, không thể luyện võ chỉ sợ phụ lòng mong muốn của tiền bối”

“Ta đã biết, kinh mạch đứt đoạn cũng không phải là không thể tu luyện, thân thể, cốt cách, nhục thể, mọi thứ trên cơ thể đều là một mảnh thế giới, như thế nào lại không thể tu luyện” nói những lời này, khí thế lão giả bộc phát, bộ dáng duy ngã độc tôn khắc sâu vào lòng Hàn Dạ

“Đúng vậy, kinh mạch có trong cơ thể, lục phũ ngủ tạng cốt cách cũng trong cơ thể, tại sao không tu luyện được” Hắn như đã mở ra được một con đường mới, con đường có thể dẫn hắn đi đến xa hơn, dẫn hắn tới được cực hạn võ đạo. “Đệ tử thụ giáo, đệ tử bái kiến sư tôn” Dứt khoát, kiên định, chính là tính cách của Hàn Dạ, quyết định là không bỏ qua, quỳ gối ba vái chín lạy hành lễ bái sư với lão giả.

“Haha. Tốt Tốt Tốt” Liên tục ba chữ tốt có thể hình dung tâm tình sảng khoái của lão giả. “Đồ nhi, vi sư một đời tung hoành, phá thiên diệt địa truy cầu võ đạo đã sáng tạo ra một pháp quyết có thể dùng linh khí thiên địa tích tụ vào từng ngóc ngách cơ thể, chỉ tiếc rằng đại diệt kiếp tới không tu luyện được đến cuối cùng. Đồ nhi, từ nay về sau hãy phát quan dương danh tên tuổi của vi sư, truy cầu võ đạo đỉnh phong mà vi sư chưa đạt tới.”

“Đệ tử nhất định không phụ lòng sư tôn”

“Tốt, ta không còn nhiều thời gian, không gian này chính là không gian trong một kiện chí bảo Hồng Hoang Châu. Vi sư không biết vì cái gì lại nhập vào ngươi nhưng ngươi nhớ không được nói cho bất kì ai biết, kể cả người thân nhất”

“Đệ tử hiểu rõ”

“Tuyệt học của ta là Đạp Thiên Quyết gồm chín quyết hoàn chỉnh, khi ngươi tu luyện xong một quyết, quyết tiếp theo sẽ tự động hiện ra. Ta để cho ngươi chín cánh cửa trong không gian này tương ứng với tu luyện xong mỗi quyết sẽ mở ra một cánh cửa. Còn đây là cảm ngộ của ta, ngươi hảo hảo nhận lấy”

Chừng hai canh giờ sau, cảm ngộ của lão giả đã truyền toàn bộ cho Hàn Dạ. Lúc này hình ảnh lão giả đã mờ hơn trước rất nhiều. “Đồ nhi, những thứ cần vi sư cũng đã truyền hết cho ngươi, từ nay ngươi phải tu luyện một thân một mình, hảo hảo bảo vệ thân thể” Nhìn Hàn Dạ đầy thưởng thức và hài lòng, lão giả từ từ tan biến, trong không gian vẫn truyền ra “Thiên Nguyên ta đã có truyền nhân, từ nay về sau thay ta đỉnh thiên lập địa, hahaha…..”

Nhìn hình ảnh biến mất, Hàn Dạ thở dài cung kính vái thật sâu “Sư tôn, đệ tử nhất định không phụ lòng người”

Bạn đang đọc Đạp Thiên Lộ sáng tác bởi pez3nkute999

Truyện Đạp Thiên Lộ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pez3nkute999
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.