Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 297 chữ

Ta có một gốc bàn đào

Ngàn năm nở một lần

Là ai trộm đi mấtF2

Phải hỏi Đổng Song Thành.

Lần đầu gặp gỡ Đông Phương Sóc là trong mảnh rừng đào phía ngoài cung Trường Dương.

Khi ấy là đầu tháng ba, trời còn chưa đổ mưa, bầu trời xanh trong, thích hợp cho trai thanh gái lịch dạo chơi, kết bạn. Đúng tiết Hàn thực(1), trong ngoài thành Trường An đều không có khói bếp.

Đông Phương Sóc ngồi trong rừng đào đàn một khúc nhạc không rõ tên. Gió từ trong rừng lướt qua, thổi rơi những cánh hoa đào. Cánh hoa nhẹ nhàng rớt xuống, dính đầy lên vạt áo xanh. Giữa làn mưa hoa rực rỡ, khuôn mặt tuấn tú của hắn tựa như trích tiên(2), khiến người ta không khỏi cảnh giác.

Dạo xong một khúc, hắn đứng dậy, đeo đàn ra phía sau, rồi mỉm cười nhìn về phía ta, nhẹ giọng nói: “Song Thành! Ta đã đợi nàng một nghìn năm rồi.”

Ta kinh ngạc, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn. Lẽ nào người này, có quen biết ta?

Hắn chỉ về phía những mái hiên nối tiếp nơi cung Trường Dương, ngói đen lạnh lẽo lợp trên tường trắng. “Ta ở tạm đó, chờ nàng tới đây. Hôm nay là ngày cuối cùng trước khi ta rời đi, vốn tưởng rằng kiếp này chúng ta lại vô duyên, không ngờ cuối cùng nàng đã đến rồi.”

Khắp chốn, hoa đào nở rộ từ xa đến gần, sức sống dường như rất mạnh mẽ, nhưng chỉ một hơi thở mong manh, gió nhẹ khẽ phẩy liền rơi xuống.

Đông Phương Sóc một thân áo xanh im lặng đứng đó, hai tay áo hứng đầy gió tây.

Bạn đang đọc Đào Hoa Tiên của Phi Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.