Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai đang nhìn trộm tôi ?

Tiểu thuyết gốc · 1125 chữ

Vì là tập mở đầu, chương trình cũng “nhẹ tay”, chỉ cho chúng tôi chơi trò rất đơn giản. Chương trình sẽ cho một loạt các từ, một người diễn tả bằng tay chân nhưng không được nói. Còn một người sẽ đoán xem từ đó là gì.

Theo số thứ tự, Kỳ Uyên cùng Ái My chơi trước. Ái My diễn tả, Kỳ Uyên đoán. Kỳ Uyên chọn một trong ba phong bì đạo diễn đưa – trúng ngay chủ đề âm nhạc.

Đứng bên cạnh, bọn tôi cười lăn lộn xem hai người họ thi đấu. Thành viên tổ sản xuất đứng sau Kỳ Uyên lật từng tờ giấy. Ái My rất nhiệt tình diễn tả tên ca khúc. Nhưng không may, Kỳ Uyên lại là diễn viên, cô không chú ý lắm đến lĩnh vực âm nhạc. Nên mới xảy ra tình trạng Ái My vung tay múa chân diễn tả ca khúc này, Kỳ Uyên lại la lên tên của một bộ phim nào đó.

Trầy trặc “ông nói này bà nói nọ”, hết ba phút quy định, bọn họ trả lời được 3/10 câu hỏi.

[ Móa, ngay cả bài “Ngày xưa ấy” mà Kỳ Uyên cũng không biết, không phải đang cố tình “chơi” Ái My chứ. ]

[ Mới gặp lần đầu đâu ra lí do mà “chơi” với “nghỉ”. Mấy người bụng xấu xa nên cứ nghĩ ai cũng như mình. ]

[ Cái này phải bênh Kỳ Uyên, cô ta không hoạt động bên âm nhạc nên không biết cũng phải. ]

[ Thí dụ không phải cố tình chỉnh Ái My đi, nhưng ngay cả bài “Thầm lặng” là OST của phim cô ta đóng, cô ta cũng không biết, không phải “chơi” mình thì là cô ta quá ngu à? ]

[ Kỳ “ảnh hậu” mất mặt quá, thôi lăn về nhà cho rồi… ]

Cười người ta cho đã, giờ đến lượt tôi và chị Hương “lên sâu khấu”. Bọn tôi rút trúng thăm động vật, thế là bắt đầu “dằn vặt” nhau. Nếu cho lựa chọn, tôi muốn làm người đoán hơn. Nói không quá, tưởng tượng cảnh mình khoa tay múa chân quần quại diễn tả, tôi thấy rất ngu. Nhưng chị Thanh Hương không muốn diễn tả, nên tôi phải gă-lăng mà xung phong thôi.

Con vật đầu tiên là chuột. Tôi dùng tay vẽ một đường phía sau mông diễn tả đuôi, giơ tay lên làm lỗ tai, rồi chạy qua chạy lại, mũi chun lên hít hít. Tôi đã diễn tả nhiệt tình như vậy mà chị Hương cứ ôm bụng cười, rồi đoán nào thỏ, nào nai, nào sóc… Tôi muốn chết.

Dưới sự cố gắng của tôi, cuối cùng chị Hương cũng đoán được từ “chuột”. Chúng tôi qua từ kế tiếp.

Hết chuột lại đến mèo, tôi thua chương trình luôn.

Cái này dễ hơn nè, tôi lấy tay vẽ phía sau một cái làm đuôi. Hai tay đưa lên đầu làm tai. Bước đi uyển chuyển thể hiện một chú mèo kiêu sa. Vậy mà chị Hương lại phán.

- Chuột.

Có lầm không vậy. Chuột đâu mà ra đây nữa, tôi muốn gào lên với chị Hương rằng mới đoán chuột xong mà chị.

[ Tôi cười chảy nước mắt luôn, trời ơi… ]

[ Tuấn Tuấn, cưng diễn con mèo với con chuột khác nhau chỗ nào? Cưng muốn chị Hương sống sao? ]

[ Mọi người nói vậy là oan cho Tuấn baby quá rồi. Rõ ràng lúc nãy ảnh có chu cái mũi lên, bây giờ thì đâu có. Khác quá chừng là khác rồi. Đây là con chuột nè. Tôi nhìn tờ giấy chương trình ghi, xong cái anh Tuấn diễn tả tôi đoán được liền. Muốn quỳ ảnh luôn… Hichic… ]

[ Tôi muốn làm fan Minh Tuấn, ảnh dễ thương quá chừng, trời ơi, lúc nãy đã chụp màn hình lại cảnh ảnh diễn tả con chuột. Cái mũi hếch hếch, cái mông cong cong, Ôi cưng xỉu… ]

[ Cầu hình chụp… ]

[ Cầu hình chụp + 1 ]

[ Cầu hình chụp + n + lau máu mũi ]

- Rõ ràng em diễn giống y chang con chuột lúc nãy luôn Tuấn.

Chị Thanh Hương vừa cười vừa phản đối khi đoán sai liên tục. Tôi muốn chịu thua, chợt tinh quang lóe lên, bèn giơ tay lên, gập ngón tay lại, đưa bàn tay phải lên miệng, tôi lè lưỡi liếm nhẹ mu bàn tay. Liếm từ dưới kéo lên trên, vừa liếm vừa trừng mắt nhìn chị Hương. Nội tâm gào rú: “Chị nhìn nè, con mèo rõ rành rành nè”.

- Mèo.

Chị Hương đoán ra rất nhanh. Những con tiếp theo khá dễ, chúng tôi cũng không mất thời gian lắm. Nhưng trong suốt quá trình chơi còn lại, tôi cứ có cảm giác bị ai chầm chầm theo dõi, rất khó chịu.

[ Chảy máu mũi, tôi nói thật chứ không phải đùa. ]

[ May tôi không phải là nam, nếu không bây giờ n-ng giữa tiệm, thiên hạ cười cho muối mặt. ]

[ Cái lưỡi hồng hồng, đôi mắt tròn xoe long lanh nước, móa nó khép chân không nỗi luôn. ]

[ Tôi không phải gay nhưng tôi c-ng mọe nó rồi. ]

[ Yêu nghiệt thụ từ đâu chạy đến, mau vào trong túi của ta….Aaaaaaaa….]

[ Bọn trên khùng à, có vậy mà làm quá, t-nh trùng thượng não à??? ]

[ Bên trên bị liệt d--ng, đã kiểm chứng. ]

Kết thúc ba phút, bọn tôi đoán được 8/10 từ, không tệ. Tôi và chị Hương đập tay với nhau ăn mừng, sau đó đứng sang một bên theo dõi đội còn lại.

Trịnh “ảnh đế” và Thanh Huy lên sân khấu. Phong bì còn lại là nghề nghiệp. Tất nhiên không có gì bất ngờ, Trịnh Đạt sẽ đoán. Huy nhà ta bị đá lên diễn tả.

[ Há há, cái đó mà là y tá á Huy Huy, cưng đang tả sát nhân biến thái á!!!! ]

[ Vậy mà Đạt ca cũng đoán ra là cứu hỏa à??? Diễn vậy cũng đoán được, IQ anh bao nhiêu mau khai ra!!!!! ]

[ Đạt buê đuê quá ngu, vậy mà cũng không đoán ra thợ điện, tui nhìn phát ra liền. ]

[Ờ ờ, anti cái gì chẳng giỏi, giỏi nhất mất d-y với ăn không nói có, ngộ hiểu òi! ]

Kết thúc trò chơi, 7/10 quang vinh dành cho đội Đạt - Huy. Thanh Huy tiu nghỉu về lại chỗ, mặt buồn rười rượi như ai mới sút cậu ấy vài phát vậy. Thấy cậu chàng quá đáng thương, tôi bèn vỗ vai mấy cái an ủi.

Hành động của tôi hình như làm Trịnh Đạt khó chịu, anh ta cứ nhìn tôi chằm chằm, tôi bèn len lén rụt tay về, rồi xoay người qua hướng khác.

“Khó chịu thật!” – Tôi thầm nhủ.

Bạn đang đọc Đạo Diễn Nói Tôi Không Được Làm Gay Trong Gameshow sáng tác bởi Du.Ca

Truyện Đạo Diễn Nói Tôi Không Được Làm Gay Trong Gameshow tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Du.Ca
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.