Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 44

Phiên bản Dịch · 1417 chữ

Hôm sau. 10h sáng anh em Shin và Windy đã có mặt tại sân bay thành phố, theo sau là 2 anh vệ sĩ áo đen đang cực nhọc lôi kéo đống hành lí chủ yếu là của Windy, đoán chắc rằng lần này nó sẽ ở hẳn đây luôn ko về Mĩ nữa.

Nó khoác tay Shin tíu tít nói đủ chuyện nhưng tinh thần đang cực kì phấn chấn vì tối nay, nó sẽ được gặp anh đẹp trai bạch mã hoàng tử kia.

- Ôi kia là anh Dương Thanh Hoàng Hải của Shaphire kìa! - girl1

- Anh ấy thật đẹp trai.

- Anh ơi nhìn em đi.

Lời bàn tán của những cô gái trẻ ở sân bay vang lên và tất nhiên là đã lọt vào tai nó và Shin. Nó trừng mắt quát mấy cô gái đang định lại gần kia :

- Nhìn cái gì? Bạn trai tôi ko phải để cho mấy người ngắm.

- Hử? Em nói gì thế? - Shin ngạc nhiên nhìn nó.

- Em nói anh là bạn trai em.

- Em thật là. Nếu cậu ấy mà nghe được thì em đem giết anh đi là vừa. .

- Anh nói ai cơ?

- Ko có gì. Ta đi thôi.

Shin thở dài, kéo nó đi.

Khoảng 30phút sau, xe ôtô dừng lại trước cửa một toà nhà cao tầng, nó ngơ ngác hỏi:

- Tập đoàn New Style? Anh đưa em tới đây làm gì?

- Ngốc. Em muốn đi dự tiệc thì phải chuẩn bị lễ phục chứ.

Shin dẫn nó vào đại sảnh, tiếp tục hướng thang máy đi tới bỏ qua sự chào hỏi của nhân viên, họ biết anh là khách quen và rất hay tới đây.

Đứng trước cửa phòng giám đốc thiết kế, anh nói:

- Em tự vào, có người sẽ giúp em chọn trang phục.

- Anh đi đâu? Đừng bỏ em ở lại.

- Anh có chút chuyện, lát nữa quay lại tìm em.

Nói rồi anh xoay người, khuất sau hành lang. Nó chần chờ rồi đưa tay lên gõ cửa:

- Tôi vào được ko?

Ko có tiếng đáp lại, nó tò mò mở cửa bước vào, thật sự trong này ko có người.

Nó ngó quanh căn phòng chi chít vải vóc trên tường, giá quần áo treo toàn mũ, giầy,....

Rồi chợt nó phát hiện ở trong tủ kính phía góc tường bên kia một thứ. Thật đặc biệt, trong căn phòng này là rất nhiều những bộ cánh, váy dạ hội vậy mà lại có sự xuất hiện của một bộ đồ khá giản dị với sơ mi trắng và jean trông thật lẻ loi nhưng đó lại là tâm điểm chú ý bởi vì khá hợp với phong cách năng động của nó. Mặc kệ cái kia là của ai, nó bất chấp mình là kẻ vô duyên để lấy bộ đồ ra mặc thử.

5phút sau, đứng ngắm mình trước gương, nó mở to mắt kinh ngạc. Chủ nhân thiết kế ra bộ đồ này là ai sao mà khéo thế, rất vừa vặn với cơ thể nó, còn cả đôi giày này nữa, vừa khít với số đo chân. Đúng là trùng hợp ngẫu nhiên.

Cửa bỗng bật mở, Bảo Long và Quỳnh Như vừa cười vừa nói đi vào.

- Mẫu thiết kế vừa rồi rất thành công nha....ô ô...

Cả hai chết đứng, Quỳnh Như tay run rẩy chỉ vào người đứng trước gương kia, dáng người rất quen thuộc.

Thấy có tiếng nói lạ, Windy xoay người đối diện với 2 người kia.

- Tieu...Tiểu....Mỹ....

- Xin chào, tôi là Tiểu Mỹ, rất xin lỗi vì đã tự tiện như vậy. - Nó lại gần, mặt có chút xấu hổ xin lỗi.

- Có...ma... - Bảo Long khiếp đảm.

- Ma nào? Đâu? - Windy khó hiểu ngó quanh nhưng có thấy ma quỷ nào đâu.

Đột nhiên nó bị Quỳnh Như lao đến ôm chặt, giọng cô run run nghẹn ngào:

- Tiểu Mỹ ,có thật là cậu ko?

- Tôi là Tiểu Mỹ, cứ gọi tôi là windy cũng được nhưng.... Tôi quen hai người sao?

- Bà thật sự ko nhận ra bọn tôi? - Bảo Long hốt hoảng lắc vai nó.

- Cô ấy bị mất trí nhớ! - xuất hiện thêm một tiếng nói ở trong phòng.

- Anh Shin, anh nói ai mất trí nhớ? Em á? - Nó ngơ ngác nhìn anh.

Anh gật đầu, từ từ kể lại tất cả mọi chuyện cho nó, Như, Long nghe. Sau khi nghe xong chỉ có Long và Như hiểu hết còn nó thì cứ nghệt mặt ra, đầu ong ong rắc rối.

- Vậy, Tiểu Mỹ có thể sẽ nhớ ra chứ? - Long hỏi.

- Bác sĩ nói hoàn toàn ko có khả năng. - Shin nhìn 3 người lắc đầu.

- Dừng.! - Nó lên tiếng, nhìn Long và Như- Nếu đã vậy, chúng ta tiếp tục là bạn nhé!

- Chúng ta mãi là bạn mà.

- Đã là bạn rồi thì....2người ko tiếc nếu cho tôi bộ đồ này chứ?

3 người kia thật sự té ghế.

Đã là 7h tối, nó vội vàng chạy ra khỏi khách sạn, Shin đang đợi nó trước chiếc BMW màu trắng, thấy nó chạy như lao đến, anh ngạc nhiên:

- Em định mặc thế này tới đó?

Nó mỉm cười, nhìn bộ đồ vừa mới "xin" được từ 2 người bạn vừa cũ vừa mới :

- Thế này ko ai nhầm lẫn em được. Ta đi thôi nào!

Shin gật đầu, vậy cũng tốt, nó nên trở về là cô bé ngày xưa.

Chiếc BMW trắng xé gió lao vào màn đêm để lại đằng sau mảng trắng của hiện tại.

.......

Bữa tiệc được tổ chức tại một nhà hàng Âu nổi tiếng do thư kí Phạm sắp xếp. Rất nhiều các thương nhân và nhữn, cô gái xinh đẹp đến dự tiệc. Bữa tiệc sẽ rất vui nếu như ko thiếu sự có mặt của chủ nhân bữa tiệc.

Windy khoác tay Shin bước vào khiến hàng trăm cặp mắt chú ý bởi vì anh là tổng giám đốc của Shaphire, vì anh đẹp trai và vì anh đang đi cùng một cô nhân viên phục vụ.

- Em đợi anh một lát, anh đi tiếp điện thoại.

Shin ấn nó ngồi xuống ghế ở góc ít người rồi ra ngoài. Nó nhìn theo bóng anh rồi bắt đầu đảo mắt tìm kiếm bóng dáng vị hoàng tử của nó.

- Con nhỏ phục vụ này sao ko đi phục vụ khách mà lại ngồi vào bàn tiệc vậy? - cô gái xinh đẹp diện bộ cánh màu sắc sặc sỡ lại gần nó.

- Này nhện nhiều màu, cô đang nói ai thế?

Nó nhíu mày nhìn bộ cánh cô gái đang mặc, thật là chói mắt quá.

- Cô...! Tôi nói cô đấy! Đã nghèo còn bày đặt làm sang. Nói cho cô biết, Tổng giám đốc rất ghét ai gắn kim cương trên mặt đấy. Cô sớm bị tống cổ đi là vừa.

- Tôi nghĩ người vô duyên nhiều màu như cô sẽ rời khỏi đây trước đấy.

Một vụ cãi lộn xảy ra..........

Trên sân thường của nhà hàng, người con trai ngồi đó, cô đơn cùng bầu trời đầy sao. Sinh nhật là ngày thật buồn. Đã 3 mùa thu qua, anh ngẩng mặt nhìn những ngôi sao nhỏ kia khẽ nói:

- Gà ngốc. Em ở trên đó có vui ko. Có dõi theo anh như em đã từng nói ko?

Có tiếng động nhẹ vang lên, cửa sân thượng được mở ra.

- Ko xuống dưới sao? - Shin nhìn anh hỏi.

- Ồn ào!

- Phải. Con gái cãi nhau rất đau đầu!

Anh ko nói gì, Shin lên tiếng

- Hãy ước đi. Hôm nay là sinh nhật ông mà.

- Sinh nhật? Thật nhảm!

- Chúc điều ước của ông thành sự thật. Sinh nhật vui vẻ.

Shin đứng dậy bỏ đi để lại Hữu Duy một mình. Sự thật ư? Liệu có thể ko? Vậy thì anh ước người con gái ấy sẽ trở về bên anh.

Lúc Shin đi đến cửa vô tình chạm mặt một cô gái vô cùng xinh đẹp bước vào nhưng anh biết, đằng sau lớp trang điểm kia là bộ mặt giả tạo. Anh lắc đầu thông cảm cho kế hoạch sắp tới của cô gái này.

Bạn đang đọc Dành Trọn Trái Tim Về Nhau của LinhFA
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.