Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 494 chữ

Chớp mắt thấy quả cầu lửa đã bay tới trước mặt, nam nhân liền cường hoá hai tay của mình thành đất cứng đưa lên chặn hướng đi của quả cầu lửa. Quả cầu lửa va chạm với tay nam nhân, không những không ngừng lại càng lúc càng xoáy mạnh hơn. Nam nhân liền cau mày lại, đất cứng trên tay hắn đã tróc ra một lớp, quả cầu ma sát mạnh như thế liền một chút tay hắn sẽ phế mất.

Mắt thấy tình hình khá nghiêm trọng, ba tên còn lại liền lao về phía Lục Vương. Một kẻ chuyển hoá thân thể biến thành một con linh miêu lai tê giác, thoạt nhìn chẳng khác gì một con linh miêu bình thường, thứ kì lạ chính là chiếc sừng nhọn hoắc bóng loáng trên đỉnh đầu nó.

Linh miêu gầm gừ nhìn về phía hắn một lúc, nó giơ móng vuốt nhọn hoắc bổ nhào về phía hắn. Thao tác nhanh nhẹn, thoắt một cái liền đã xuất hiện trước mặt Lục Vương.

Lục Vương lùi lại phía sau hai bước, chật vật tránh né móng vuốt của linh miêu biến dị.

Móng vuốt của loài linh miêu biến dị rất nhọn còn chắc chắn, nếu để nó cào trúng người, với tu vi của hắn hiện tại sẽ rất khó mà chữa nhanh được, huống chi còn hai tên kia vẫn chưa động thủ.

Linh miêu lăm le nhìn Lục Vương, nó vồ tới bao nhiêu lần tiểu tử này đều né được. Nó lùi lại vài bước, xoay người chạy qua giúp đỡ nam nhân đang chật vật với quả cầu lửa kia.

Hai tên còn lại cũng liền phóng thích dị linh của bản thân, một kẻ điều khiển động vật xung quanh tăng trưởng, biến thành những thanh kiếm bằng lá cây bắn về phía Vụ Vương.

Lục Vương nhìn cả trăm lá cây trước mắt, nếu để chúng chạm vào người thì sẽ không được toàn thây. Hắn đem một lá chắn gió bao bọc xung quanh, cố gắng chống đỡ sự tấn công quyết liệt này.

Những lá cây vút đi qua,Lục Vương buông lỏng hai tay thở hồng hộc khuỵ gối xuống đất, miệng phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Từ lúc khai chiến đến giờ, hắn vẫn quên mất cơ thể này chính là của một đứa trẻ chưa được cường tráng như cơ thể của hắn kiếp trước,vì vậy liền phóng thích dị linh quá mức rất mau linh lực liền cạn kiệt.

Hai tên kia bước từng bước lại gần Lục Vương đến khi chỉ cách y khoảng 10 bước liền bị chặn lại.

Lục Vương trước khi mất đi ý thức, thứ hắn nhớ được chính là vị thiếu niên đã cứu hắn một thân mặc y phục màu trắng,thân hình thon gọn, mái tóc đen nhánh xoã dài tung trong gió,.....

Rất giống sư huynh của ta.

Bạn đang đọc Sư Huynh, Lần Này Sẽ Không Để Ngươi Chạy Thoát sáng tác bởi Hoahoanho

Truyện Sư Huynh, Lần Này Sẽ Không Để Ngươi Chạy Thoát tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoahoanho
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.