Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ tích

Phiên bản Dịch · 1528 chữ

Tác giả: Thiền Dị

Lần đầu tiên Cừu Nhỏ trông thấy Sói Xám là lúc đi lạc khỏi đàn dê, chạy lung tung vào một hang động. Mẹ nói buổi tối sẽ có sói, ở trong rừng rậm sẽ bị sói ăn, cho nên Cừu Nhỏ chuẩn bị ngủ trong hang đá chờ hừng đông sẽ đi tìm đàn dê.

Ngày hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu vào, Cừu Nhỏ sợ run như cầy sấy, vì nó thấy Sói Xám ở đối diện mình.

Sói Xám giương mắt liếc Cừu Nhỏ một cái rồi nhắm lại.

Cừu Nhỏ phát hiện Sói Xám bị thương, có vẻ bị thương rất nặng, hình như rất đau.

Cừu Nhỏ phồng can đảm từng bước nhỏ đi hướng Sói Xám, con sói không hề nhúc nhích. Cừu Nhỏ lấy hết cam đảo chọt chọt Sói Xám, không phản ứng, chẳng lẽ đã chết? Cừu Nhỏ lại chọt, Sói Xám vẫn không nhúc nhích. Cừu Nhỏ lên cơnghiền chọt, khi nó lại nhấc chân thì Sói Xám chợt mở mắt ra. Cừu Nhỏ co giò chạy như điên, chạy vội một hồi phát hiện mặt sau không có ai đuổi theo.

Phải rồi, Sói Xám bị thương mà.

Cừu Nhỏ lặng lẽ chạy về bên cái hang, thò đầu nhỏ vào xem Sói Xám.

Sói Xám đang liếm miệng vết thương.

Sói ăn thịt, không ăn cỏ, không biết có ăn trái cây không?

Cừu Nhỏ nhặt trái cây đặt ở cửa hang, khi nó lần nữa lén trở về thì không thấy trái cây đâu, bên cạnh Sói Xám có mấy cái hột. Cừu Nhỏ rvui vẻ chạy nhảy.

Trái cây đặt cách Sói Xám ngày càng gần, cuối cùng đặt ngay cạnh con sói.

Sói Xám thích ngủ thật, Cừu Nhỏ nghĩ. Cừu Nhỏ đặt trái cây xuống, vết thương trên người Sói Xám sắp lành rồi, không biết sau này có còn được gặp Sói Xám nữa không? Cừu Nhỏ bỗng thấy rất buồn, dụi đầu vào người Sói Xám, tựa hẳn vào người con sói, nhắm mắt lại.

Lúc này, Sói Xám mở mắt ra liếc Cừu Nhỏ một cái rồi khép lại.

Có một ngày khi Cừu Nhỏ đi tới hang núi thì bên trong không có một ai, nó buồn bã bỏ trái cây xuống, cuộn tròn nằm trong hang, mãi đến khi đàn dê tập hợp.

Ngày hôm sau Cừu Nhỏ vẫn mang theo trái cây, đợi tới khi đàn dê tụ tập lại.

Ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ năm. . .

Cừu Nhỏ hay chờ rồi ngủ quên, lúc mở to mắt thấy bên cạnh có thứ tròn tròn, xám xám, nó vui vẻ run run lỗ tai. Sói Xám đứng dậy, ý bảo Cừu Nhỏ đi theo nó.

Cừu Nhỏ chần chờ một chút, cuối cùng bất chấp tất cả đi theo.

Cừu Nhỏ vui vẻ nhào tới, một bãi cỏ trông thật ngon. Cừu Nhỏ hưng phấn chạy vài vòng, gần đây nó chưa ăn thứ gì đàng hoàng.

Cừu Nhỏ vỗ cái bụng no tròn, cố gắng đứng dậy tìm kiếm Sói Xám.

Sói Xám nằm trên mặt cỏ, nó lại ngủ. Cừu Nhỏ thân thiết dụi vào cổ Sói Xám. Sói Xám giơ vuốt đặt trên đầu Cừu Nhỏ, người Cừu Nhỏ cứng lại. Sói Xám không có hành động gì khác, Cừu Nhỏ chậm rãi bình tĩnh lại, nhẹ nhàng dựa vào người Sói Xám, cũng nhắm mắt.

Mỗi ngày Cừu Nhỏ chạy đến bãi cỏ kia ăn cỏ, có khi Sói Xám trở về đây liền nằm sấp trên mặt đất, ngáy ngủ.

Cừu Nhỏ rất giận, không chịu nói chuyện với người ta! Cừu Nhỏ tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng. Chọt, chọt, chọt nè, không cho ngủ đâu!

Sói Xám bị chọt bực mình sẽ gõ đầu Cừu Nhỏ. Cừu Nhỏ ngoan ngoãn im lặng, đầu nâng vuốt Sói Xám, dựa vào cạnh con sói.

Trong đàn dê bị mất con dê, mọi người đều nói nó đã bị sói ăn thịt.

Cừu Nhỏ rất muốn hỏi Sói Xám rằng có thật như vậy không? Nhưng khi Cừu Nhỏ thấy Sói Xám thì không thể hỏi được gì nữa. Cừu Nhỏ nên hỏi cái gì? Sói ăn dê tựa như dê ăn cỏ, hỏi tại sao các người muốn ăn đồng bạn của tôi sao? Cừu Nhỏ cảm thấy câu nó muốn hỏi nhất là tại sao mi không ăn tôi?

Cừu Nhỏ lười biếng nằm sấp, không thèm nhìn Sói Xám. Lần này Sói Xám chủ động đi tới, dụi vào cổ Cừu Nhỏ. Cừu Nhỏ vẫn ủ rũ nằm.

Sói Xám dụi một lát, dùng lưỡi vuốt lông cho Cừu Nhỏ.

Cừu Nhỏ ngẩng đầu dụi Sói Xám. Sói Xám ngừng liếm, nằm bên cạnh Cừu Nhỏ.

Cừu Nhỏ bị đuổi ra khỏi đàn dê, bởi vì có động vật tố giác nó ở chung với con sói. Cừu Nhỏ cãi lại rằng mình có ở chung với Sói Xám nhưng không hề bán đứng đàn dê. Tuy nhiên, không con dê nào tin tưởng nó.

Cừu Nhỏ rất buồn, muốn tìm gặp Sói Xám. Cho tới nay chúng nó chỉ gặp nhau vào ban ngày, bây giờ là buổi tối, nó không biết Sói Xám ở đâu.

Cừu Nhỏ muốn đi tới bãi cỏ kia, nó đi tới đi lui, chợt thấy có đôi mắt xanh. Cừu Nhỏ cố gắng bỏ chạy muốn thoát khỏi đôi mắt xanh đó, nhưng ngày càng nhiều đôi mắt xanh vây thành một vòng, có rất nhiều thanh âm.

- Mập ghê!

- Ăn nó!

- Đừng để nó chạy!

Cừu Nhỏ run cầm cập, hóa ra con sói là động vật đáng sợ như vậy.

Xung quanh im lặng, ánh trăng rất sáng, Cừu Nhỏ thấy bầy sói dạt ra thành con đường trống, có một con sói đi tới.

Cừu Nhỏ biết đây là sói đầu đàn, tựa như con dê đầu đàn trong bầy dê. Cừu Nhỏ chưa từng nghĩ tới Sói Xám chính là sói đầu đàn.

Sói Xám đi tới trước mặt Cừu Nhỏ, vòng tròn tự động khép lại. Thanh âm xung quanh lại rộ lên. Cừu Nhỏ nghe tiếng nước miếng nhễu, nó tuyệt vọng nhắm mắt lại. Cừu Nhỏ biết mình không trốn thoát được, nếu có thể thì nó hy vọng kẻ cắn chết nó chính là Sói Xám kia.

Sói Xám dụi cổ nó, nói hai chữ bên tai nó. Đây là lần đầu tiên Sói Xám nói chuyện với nó, Cừu Nhỏ bật khóc.

Sói Xám liếm đi giọt nước mắt của Cừu Nhỏ, nói:

- Đừng khóc, không đau.

Cừu Nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, dụi vào Sói Xám.

Bầy sói rối loạn. Sói Xám cắn một hơi vào cổ Cừu Nhỏ, không còn rối loạn nữa.

Máu màu đỏ nhuộm lông trắng, Sói Xám gầm gừ với bầy sói dần bao vây, bảo là đi bắt con khác.

Bầy sói tức giận tản ra, Sói Xám ngậm Cừu Nhỏ.

Nặng quá, gần đây nuôi ngươi béo rồi.

Hai chữ, chờ ta.

Trong thế giới này không có cổ tích.

- Đừng kích động, là tôi đây.

- Chỉ một mình ngươi?

- Chỉ một mình ta, trong bầy không biết. Ta tìm ngươi vất vả lắm,có biết không?

- Ngươi là vua sói mới?

- Đúng vậy, vì tranh giành vị trí này làm ta mệt muốn chết.

- Sau này đừng làm theo ý thích riêng.

- Xì, rõ ràng quan tâm bầy sói như vậy tại sao không trở về? Ta không hiểu nổi vì sao ngươi bỗng nhiên yêu thực vật?

- Vị trái cây cũng ngon.

- Ha, ngươi nói là lúc ngươi bị thương? Mỗi ngày ta đưa thịt cho ngươi, vậy tại sao ngươi không yêu ta đi?

- Mỗi ngày?

- Được rồi, cũng không phải mỗi ngày, nhưng chẳng phải ta chưa từng để ngươi đói bụng sao?

Sói Xám nhắm mắt lại, phớt lờ kẻ tới chơi.

- Này, ngươi thật sự không quay về sao?

- Vua sói đã chết.

- Xì, vậy ngươi là cái gì?

- Chó chăn dê.

- . . . .

Kẻ tới chơi há hốc mồm nửa ngày không biết nói cái gì.

- Chắc là ta bị lãng tai rồi, ta nghe lộn rồi, đây là vua sói, là vua sói lúc trước ta sùng bái sao?

Kẻ tới chơi bỗng khép miệng, mắt nhìn đăm đăm:

- Cừu Nhỏ của ngươi ngày càng mập mạp trắng trẻo ra.

- Nuốt nước miếng lại đi.

- Ta đi đây, trông chừng Cừu Nhỏ của ngươi, đừng để nó chạy lung tung.

Sói Xám nhìn kẻ tới chơi đi xa, chắc chắn rằng không xảy ra chuyện gì bất ngờ mới chuyển ánh mắt nhìn hướng cục bông trắng tròn tròn chạy, không, lăn tới chỗ nó.

- Nhóc nên giảm béo.

Cừu Nhỏ Béo lắc lắc thân hình mũm mĩm chui vào lòng Sói Xám, nói:

- Không giảm!

Có mi ở, tôi không sợ gì nữa.

- Cái kia, ông Sói ơi, tôi là công.

- Tôi biết, thế nên tôi không trông chờ nhóc sinh con.

- Tại sao ông Sói cứ hay ngủ vào ban ngày vậy?

- Dưỡng sức để buổi tối làm việc.

Hết.

Bạn đang đọc Ngón Áp Út Chứng Kiến của Thiền dị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi libraoctober
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.