Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19

Phiên bản Dịch · 1556 chữ

Sáng hôm sau đến lớp, không khí của buổi học trở nên căng thẳng. Nó thì cứ nhìn chằm chằm Nhã Quỳnh như muốn ăn tươi nuốt sống và Nhã Quỳnh cũng vậy. Còn Nhã Yến thì cứ căm tức với Bội Kỳ, cô nàng giả vờ không để ý càng làm cho Nhã Yến muốn nổ tung.

-Thiên à, anh làm bạn trai em nhé_Nhã Quỳnh cố ý nói to để nó nghe thấy

-Làm em trai nghe còn được đấy bà chị già_Thiên khinh khỉnh nói

-Anh… chảnh vậy, tôi chỉ giả vờ hỏi thôi_Nhã Quỳnh quê đỏ mặt

-Ừm, tôi cũng chỉ trả lời giả vờ thôi_Thiên tiếp lời.

Lúc này cô ta quay mặt về chỗ ngồi, thấy nó liền lên tiếng

-Mày nhìn cái gì hả, ngừa mắt thật_Nhã Quỳnh nói với chất giọng khinh thường

-Ngứa thì cứ việc gãi, ai cấm nào_nó trả lời tỉnh như ruồi

-Ơ..ơ.. mỗi lần tao… tao ngứa mắt thì tao sẽ đánh_Nhã Quỳnh ú ớ khi nghe nó nói

-Sở thích độc nhá, ngứa đánh chứ không gãi, người sao hỏa mày ơi_Duy vừa bước vào chỗ mình vừa nói.

-Ai cho anh cái quyền xen vào chuyện người khác thế hã_Quỳnh nói với giọng ngọt ngào ý chọc ghẹo Duy

-Ý, nỗi cả da gà_Phong rùng mình

Cả đám (Duy, Phong, Sơn Hạo, Sang Sang, Bội Kỳ, Hạo Du) phá lên cười làm cho Quỳnh và Yến đều đỏ mặt vì tức

-Cười cái gì chứ_Quỳnh quát

-Có pháp luật nào cấm cười không, nói nghe cái_Sơn Hạo và nó đồng thanh

-Đúng là anh em tình sâu nghĩa nặng có khác hơ_Sang Sang cười tít mắt

Vừa lúc đó Khánh Huy đến lớp, Nhã Yến liền chạy đến bên níu tay mách hết mọi chuyện. Huy nóng giận chạy đến tát Bội Kỳ một cái rõ đau. Cả đám (cả đám đó t/g đã nêu ở trên ùi, sau này t/g kêu cả đám cho nó gọn lẹ hé.. hỳhỳ) trố mắt lên. Riêng nó thì máu bắt đầu sôi sục. Chạy đến sút cho Khánh Huy một cái, anh chàng ngã lăn ra chảy cả máu cam, còn ôm bụng xít xoa vậy mà gương mặt Nhã Yến chẳng biểu cảm gì chỉ giả nai đến đỡ lấy tay Khánh Huy.Bội Kỳ thì sững sốt định chạy lại gần bên Huy nhưng nó ngăn lại

“bốp…bốp…bốp”_tiếng vỗ tay của cả đám vang lên

-Sút vô lưới rồi đấy em gái_cả đám nói

-Tôi nói cho mà biết, Kỳ không có làm chuyện gì đáng khinh như các người (chỉ vào mặt từng đứa Quỳnh, Yến, Huy) thì các người lấy đâu ra cái quyền đánh người khác chứ hã, nếu như một lần nữa các người còn động chạm đến những người xung quanh tôi thì đừng trách sao tôi độc ác_Quỳnh và Yến mặt tái xanh vì giọng nói cực lạnh của nó phát ra

-Còn cậu, người phụ bạc, phụ tình, kẻ dối trá, kẻ đáng khinh, sao cậu lại có thể tồn tại ở cái thế giới này vậy. Trước hết lý do cậu đánh Kỳ là gì_nó hỏi Huy

-Cậu ta im lặng không trả lời_nét mặt có vẻ hối lỗi

-Vì cô ta nói với cậu Bội Kỳ sai bảo chúng tôi chèn ép hai ả sao_nó nói trúng tim đen của Huy và Yến, khiến Huy phải sửng sốt ngẩng mặt lên

-Thì ra là vậy_nó nói với ánh mắt căm phẫn

Chát…chát_nó tát Huy hai cái

-Cái này là vì cái tội cậu quá ngu, bây giờ cậu đã hết nợ chúng tôi rồi, đường ai nấy bước, có lẽ đường đi của chúng tôi “nhỏ hẹp” và không có “tương lai” như hai vị “tiểu thư” danh giá kia, làm phiền cậu về “huấn luyện” lại mấy cô ả nha chứ cử để “thả rông” thế này lỡ “cắn người” thì khỗ lắm, và từ nay trở đi đừng động chạm gì đến bọn tôi. Tôi thực sự hết kiên nhẫn rồi Huy à, chắc có lẽ cậu đã hiểu ý tôi và biết con người tôi như thế nào rồi nhĩ_Nó cố ý nhấn mạnh những từ được đặt trong dấu ngoặc kép.

-Cậu không thể trả lời được một câu à, tốn biết bao nhiêu calo của tôi, lời nói của tôi không đáng để trả lời sao_nó tức giận

-À, mình biết rồi_Khánh Huy nói

Bội Kỳ kéo tay nó lại, làm nó giật mình

-Kỳ ơi, chắc sau này đi học tao phải để tim ở nhà quá hà_nó vừa nói vừa xuýt xoa

-Hỳ sớ rỳ… Khánh Huy cậu nghe cho rõ những gì tôi nói hôm này nhé. Tôi thật sự thích cậu, thật sự yêu cậu, chắc hẵn thời gian qua cậu suy nghĩ và đã tìm ra người cậu cần nhất trong cuộc sống rồi. Chắc có lẽ không phải là tôi, tôi chỉ là người thay thế trong cuộc tình này thôi, cảm ơn cậu thời gian qua đã chăm sóc, lo lắng cho tôi, làm tôi vui và khóc vì hạnh phúc, lần đầu tiên gặp nhau hai ta rất gét nhau phải không nhĩ nhưng dần dần tôi thấy cậu rất tử tế và là một người chung tình. Tôi không trách cậu đã bỏ rơi tôi mà tôi trách tôi yêu cậu quá nhiều. Nói tóm lại tôi chỉ muốn cảm ơn cậu, từ bây giờ coi như chúng ta là người xa lạ, không quen biết gì cả. Cậu là mây, cô ấy là gió là trời còn tôi không là gì cả thế nên mây của trời tôi sẽ để gió cuốn đi_Bội Kỳ nói một mạch, chắc hẳn đây là cảm xúc bấy lâu nay Kỳ dồn nén >_<

-Cảm ơn cô đã không níu chân níu tay anh ấy lại nữa_Nhã Yến cố tình nói sock Kỳ

-Hạnh Phúc giống như bong bóng xà phòng vậy ban đầu rất nhỏ rồi to dần to đến một mức nào đó, nó sẽ rất đẹp, lấp lánh sắc màu và rồi …BỤPPPPPP, nó vỡ tan như chưa – từng – tồn – tại_nó nói với Nhã Yến

-Em đang nói tình chúng ta à_Thiên chọc ghẹo nó

-Em nói những người cứ lấy tình yêu của mình là thứ để dành giật_nó cười nhẹ

-Nghe lời anh mày này Huy, đã là thằng đàn ông, muốn người ra nể là phải yêu một người con gái DÀI LÂU, chứ không phải yêu theo kiểu TRẺ TRÂU chưa được bao lâu thì bỏ. Vậy đó là thằng đàn ông sống nhờ có Oxi chứ không phải sống nhờ tình thương của một đứa con gái_Khánh Duy nói với Khánh Huy

-Thì em quen anh ấy lâu rồi mà anh_Nhã Yến lanh lẹ nói

-Tao tát cho mày một bợp tai bây giờ, mày bỏ em tao khi nó bị gãy chận và có thể bị liệt cái chân đó vì mày. Biết vậy nên mày bỏ đi biệt tâm, bây giờ quay về thấy nó lành lặn nên mày muốn cướp lấy tình yêu của người khác à_Khánh Duy bực tức quát lên

-Huy à yêu một người rất khó nên mày đừng thấy chút gió bão như thế mà buông tay, tao thấy mày thật ngốc_Thiên vừa nói vừa lắc đầu.

-Thôi đi mọi người, cô ấy là bút chì để lại trên giấy là cậu ấy vết thương nguệch ngoạc em là tẩy xóa nhòa đi vết thương ấy, tẩy ôm hết vết thương trên giấy, tẩy chết trong mòn mỏi nhưng mà trên giấy sẽ không bao giờ có dấu vết của tẩy đâu khi giấy thành một bức tranh đẹp chỉ có chì và giấy mà thôi. Mọi người đừng làm khó nhau nữa nhé_nó nói mà cả đám nhìn không chớp mắt

-Kỳ là một nhà văn nổi tiếng nhất hiện nay đấy các bác ạ_nó nói khi thấy mọi người ngỡ ngàng.

-Anh à_Sang nói với Sơn Hạo

-Sao hã em yêu vấu_Sơn Hạo và Sang đang diễn kịch hài :) )

-Nếu như sau này có một người tốt hơn em, ân cần, chu đáo, quan tâm và luôn ở bên cạnh anh như “Nhã Quỳnh, Nhã Yến” và đặc biệt người ấy yêu anh rất nhiều nhưng người ấy chẳng phải là em thì liệu…liệu…

-Liệu gì em, em liệu xíu nữa anh xỉu luôn á_Sơn Hạo cười nói và quay sang nhìn Quỳnh khiến cô ta tưởng bở

-Liệu hồn mà né nó ra không đừng trách_vừa nói Sang vừa nhéo yêu Sơn Hạo

-Rồi rồi thưa phu nhân, đau ta quá_Sơn Hạo vừa nói vừa nhăn mặt

Cả đám cười ồ lên vì vở kịch chọc tức hai chị em hóng hách kia.

-Mình sẽ mãi hạnh phúc anh nhá_Nhã Yến cố tình nói to át tiếng cười

-Hạnh phúc làm gì có thật đối với các người, đến và đi như một định luật thế thôi, một cuộc sống thần tiên chỉ có trong sách vở và một tỉnh cảm vô bờ chỉ tồn tại trong mơ đối với những người giành giật tình yêu của người khác_nó chen vào câu nói đó.

Nhã Yến thì tức giận kéo tay Khánh Huy đi, Nhã Quỳnh lẽo đẽo chạy theo.

Bạn đang đọc Đại Tiểu Thư Danh Giá Snow của Bella
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.