Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự tay ta giết

Phiên bản Dịch · 2475 chữ

Tính mạng khó bảo toàn, bọn Liệp thần giả thì càng ngày càng tiến gần, trong Thiên Cơ dược tề có đủ các loại hoảng loạn, khắp nơi dậy lên tiếng la hét réo gọi A Khắc Lợi, hy vọng hắn sẽ thực hiện lời hứa.

- Hãy cứ yên tâm. Sẽ không chết đâu. - A Khắc Lợi không biết từ đâu đột ngột xuất hiện, vẻ mặt thản nhiên tựa như không biết cái nguy cơ đang đến hung hiểm đến thế nào.

Tiểu Khô Lâu đứng bên cạnh A Khắc Lợi. Tử Ma Nhãn của hắn chỉ lướt qua một vòng thì cả đám độc dược tề sư đang kinh hoàng thất sắc đều cảm thấy ớn lạnh, câm lặng như hến, đứng yên một chỗ không dám cử động.

Hàn Hạo từ lâu đã khét tiếng hung dữ ở Vùng đất hỗn loạn, các dược tề sư từ các cửa hàng lớn đều sinh lòng sợ hãi đối với y. Vẻ hung dữ của Hàn Hạo trước đây đã hiển lộ ra bên ngoài, giờ có được thần cách nhưng chưa thể ẩn giấu được lực lượng của nó nên hắn không một thời khắc nào không phát tán ra khí tức cực kỳ khủng bố.

Hiện giờ thì ngay cả Ba La là kẻ hung dữ ở cấp Thượng vị thần hậu kì đứng trước mặt Hàn Hạo còn thấy thấp thỏm huống chi là bọn dược tề sư thực lực thấp kém kia?

Cặp mắt Hàn Hạo đảo qua đảo lại mấy vòng, cả bọn đều câm lặng. Tuy bọn họ khiếp sợ Hàn Hạo nhưng trong bụng lại mừng thầm. Đối với bọn họ mà nói, vào lúc này mà có một hung thần như Hàn Hạo trấn thủ ở đây thì hy vọng sinh tồn tựa hồ lại tăng cao.

- Dẫn họ đi đi." Thấy đám người đã bình tĩnh hơn một chút, Hàn Hạo khẽ gật đầu rồi ra lệnh cho A Khắc Lợi.

Ngay cả A Khắc Lợi cho dù là đứng trước mặt Hàn Thạc cũng vẫn hi hi ha ha không hề e ngại, nhưng đối diện với Tiểu Khô Lâu lạnh lùng tàn khốc tựa như một núi băng này thì hắn cũng có chút không tự nhiên. Sau khi nghe mệnh lệnh của Hàn Hạo, A Khắc Lợi cao giọng hét lên:

- Tất cả theo ta tiến vào bên trong.

Bọn Thổ giáp thi đã thuận tay đào một khoảng không gian rất rộng lớn ở trong lòng đất dưới Thiên Cơ dược tề để vừa dùng làm kho tàng bí mật vừa làm mật thất. Trong đó có một thông đạo có thể từ trong lòng đất dưới Thiên Cơ dược tề đi thông ra bên ngoài Thâm cốc để khi nào cần hành động bí mật thì đi ra bên ngoài. Lúc nãy Tiểu Khô Lâu lặng lẽ lẻn vào chính là theo mật đạo đó.

Đám độc dược tề sư vội vội vàng vàng vượt qua Hàn Hạo, đi về phía A Khắc Lợi. Ba La đứng đằng sau A Khắc Lợi liền nghiêng người tránh ra một bên, để lộ ra một con đường cho đám dược tề sư đi vào.

Các dược tề sư còn chưa vào hết bên trong thì ở bên ngoài Thiên Cơ dược tề đã truyền đến từng đợt thanh âm chói tai, những bóng ảnh từ bốn phương tám hướng đồng loạt lao đến.

Khuôn mặt Hàn Hạo tựa như vĩnh viễn thờ ơ, không chút xúc cảm. Còn một vài độc dược tề sư còn chưa vào trong những hắn không đợi nữa, gật đầu ra hiệu bảo Ba La cùng A Khắc Lợi trông chừng cho những kẻ thực lực kém cỏi này.

- Ha ha ha! Các huynh đệ, đây chính là Thiên Cơ dược tề!

Một thanh âm càn rỡ vang lên, rõ ràng là rất đắc ý.

- Thiên Cơ dược tề có rất nhiều chi nhánh ở các thành thị trên Chúng Thần đại lục. Chắc các ngươi cũng đã từng nghe về tác dụng thần kì của Thiên Cơ dược tề rồi chứ? Hắc hắc. So với những Hắc tinh tệ kia thì bảo vật của Thiên Cơ dược tề này mới thật là vô giá đó. Vận khí của chúng ta quả thực không tồi!

- Bái Nhĩ La, Thiên Cơ dược tề là của Hàn gia ở Ma Ẩn cốc, chúng ta có nên bỏ qua chỗ này hay không? Hàn gia không phải là chỗ tầm thường, ngay cả… ngay cả các đại thống lĩnh cũng bị tổn thương nặng ở Ma Ẩn cốc… - Một âm thanh thảng thốt lo lắng vang lên, tựa hồ người này đã biết một số chuyện xảy ra ở Ma Ẩn cốc, giọng nói rõ ràng là rất yếu ớt.

Trong trận chiến Ma Ẩn cốc, có rất ít Liệp thần giả thật sự tiến vào trong cốc, phần lớn thủ hạ của các đại thống lĩnh ở lại bên ngoài cốc, cho nên ngoại trừ các đại thống lĩnh thì cũng không nhiều người biết về những chuyện xảy ra trong cốc.

- Sợ cái gì chứ. Các thống lĩnh bị thất thế tại Ma Ẩn cốc thì đã sao. Hừ. Trước tiên không cần biết trong cái Thiên Cơ dược tề này có cao thủ tọa trấn hay không, cứ tính là có thì chúng ta đông người như thế này há lại sợ hắn hay sao? - Kẻ gọi là Bái Nhĩ La đó hừ lạnh, vừa nói dứt lời thì đã nghe "sầm" một tiếng, hắn đã dẫn đầu phá cửa tiến vào.

"Vù!"

Một đóa Tử vong cốt hoa yêu dị cực lớn bỗng nở bung ra ở trước cửa. Đóa Tử vong cốt hoa này như một yêu vật chốn vực sâu không ngừng khua khoắng những thanh cốt thứ chụp lấy tên Bái Nhĩ La đi đầu kia và cuốn vào trong, chỉ một chốc thì hắn đã bị nghiền nát như cám.

Mấy Liệp thần giả tiến vào cùng hắn cũng không ai thoát khỏi độc thủ của đóa hoa. Đóa Tử vong cốt hoa đó không ngừng nở lớn, từ trung tâm đóa hoa phát ra một luồng lực lượng vô cùng kì dị. Kẻ nào tiếp xúc với lực lượng kì dị đó lập tức cảm thấy toàn thân vô lực, thần hồn như bị chế ngự.

Những Liệp thần giả bị những thanh cốt thứ đâm xuyên qua thân thể thì không thể nhúc nhích được, bị nuốt vào trong cốt hoa rồi bị nghiền nát ra như cám. Máu tươi nhuộm đỏ cả bề mặt khiến cho đóa hoa càng thêm phần yêu dị gây cho mọi người một loại cảm giác cực kì tà ác.

- Cút trở lại!

Hàn Hạo lạnh lùng quát lớn, giơ cốt thứ từ trong Thiên Cơ dược tề chậm rãi bước ra. Hắn vừa ra thì đóa cốt hoa càng chuyển động nhanh, những thanh cốt thứ vừa cứng rắn như sắt thép, vừa mềm mại như dây thừng lại còn có thể tùy ý duỗi dài, vươn ra khắp bốn phương tám hướng.

Những Liệp thần giả còn đang sững sờ chưa kịp chạy trốn lại bị đóa hoa tiến đến nuốt vào trong, không những thần thể bị cốt thứ đâm chém máu me be bét mà ngay cả thần hồn của họ cũng bị một loại lực lượng lôi kéo, lập tức tuôn vào trung tâm của đóa cốt hoa!

- Là hắn! Chính là cái kẻ đó! - Một người hét lên thất thanh rồi vội vàng chạy về phía sau.

Hình ảnh của Hàn Hạo đã ăn sâu vào lòng người, rất nhiều Liệp thần giả biết hắn. Có một số trong những người ở đây là thủ hạ của Đạt Cách Mã, bọn họ vốn đã từng ở Tử Vong thần vực nên tất nhiên phải nhận ra tên Hàn Hạo hoành hành ngang ngược suốt bao năm nay ở Tử Vong thần vực này.

- Hàn Hạo, cùng là Liệp thần giả, tại sao ngươi lại giúp người ngoài? - Một người từng là thủ lĩnh của Liệp thần giả ở Tử Vong thần vực không lập tức bỏ chạy mà đứng lại trừng mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Hạo, phẫn nộ quát hỏi.

Đó là một Liệp thần giả có thân hình cực kì cường tráng nhưng lại gây cho người ta một cảm giác âm trầm. Trước kia tại Tử Vong thần vực, hắn và Hàn Hạo từng được Đạt Cách Mã bố trí cùng làm vài việc. Y cũng từng giúp cho Hàn Hạo một số chuyện, cho nên giờ tận mắt thấy Hàn Hạo đại khai sát giới thì mới không chịu nổi mà quát lên.

Hàn Hạo ngẩn người ra tựa như không ngờ lại gặp người quen ở đây. Tử Ma Nhãn lấp lánh hào quang, y trầm ngâm một lúc rồi mới chậm rãi nói:

- Loại người như Đạt Cách Mã không đủ tư cách thống trị Liệp thần giả. Các thống lĩnh Liệp thần giả hiện tại đều là một lũ tài trí tầm thường. Tương lai chỉ có ta mới có thể trở thành lãnh tụ chân chính của các Liệp thần giả!

Một câu nói vô cùng cuồng vọng đến rung trời chuyển đất, tựa như đó mới là chân lý của vũ trụ, áo nghĩa cuối cùng của pháp tắc. Phảng phất như hắn vốn phải là thống lĩnh Liệp thần giả và sẽ sớm tiếp nhận vị trí này!

- Cuồng vọng! Đạt Cách Mã đại nhân, Đạt Cách Mã đại nhân nhất định sẽ không tha cho ngươi! - Tên Liệp thần giả kia gầm lên.

- Đạt Cách Mã chết rồi. Bị chính tay ta giết đó!

Hàn Hạo lạnh lùng liếc nhìn người đó rồi nói tiếp:

- Ngươi cút đi, ta không giết ngươi. Chờ khi lũ thống lĩnh Liệp thần giả kia chết hết thì ngươi tự nhiên sẽ hiểu rõ tình thế và đến gia nhập dưới trướng của ta!

Hàn Hạo vừa dứt lời thì chiếc Bạch cốt Vương tọa thật lớn bỗng dưng xuất hiện, bay lơ lửng phía sau lưng hắn.

Hàn Hạo bay đến ngồi lên trên chiếc Bạch cốt Vương tọa, nhìn xuống đám Liệp thần giả với vẻ ngạo nghễ như một bậc quân vương. Cái loại khí tức cuồng ngạo và bá đạo đó hằn sâu vào trong linh hồn của bọn chúng.

Bạch cốt Vương tọa vừa xuất hiện, đám Liệp thần giả lập tức hiểu rằng Hàn Hạo không nói lung tung. Chiếc Vương tọa này vốn là biểu tượng quyền uy của Đạt Cách Mã, nay lại xuất hiện bên người Hàn Hạo đủ thấy Đạt Cách Mã đã không toàn mạng.

Cả bọn ớn lạnh tâm can. Đạt Cách Mã vốn đã cường hãn vô địch khiến họ không có mảy may ý định dám kháng cự. Hàn Hạo lại giết chết được hắn thì còn khủng khiếp đến mức nào, bọn họ quả thực không thể tin được.

Hàn Hạo cũng không nói gì thêm. Thần cách trong đầu vừa động, đóa cốt hoa cực lớn kia lại tiếp tục di động, những thanh cốt thứ mềm ra như sợi dây thừng cuốn lấy tên Liệp thần giả kia rồi quẳng hắn thẳng ra ngoài.

- Cút ra ngoài!

Hàn Hạo lại quát lạnh.

Lần này thì không còn kẻ nào dám ở lại, ai nấy hoảng sợ không còn biết gì nữa, cứ theo đường cũ mà chạy trốn. Chỉ còn tên Liệp thần giả đã từng cộng tác với Hàn Hạo kia thì vẫn đứng đó, vẻ mặt quái dị đánh giá hắn, sau một lúc mới oán hận gật đầu bảo:

- Nếu quả thật ngươi có thể khống chế được liên minh Liệp thần giả thì ta sẽ khấu đầu dưới chân ngươi.

Hàn Hạo tỏ vẻ lạnh nhạt, khẽ gật đầu đáp:

- Ngươi đi đi, hãy rời khỏi Thâm cốc càng xa càng tốt!

Tên đó ngẩn người một lát, cũng không tỏ thái độ gì mà chỉ quay đầu bỏ đi.

- Đại nhân, chúng ta cũng mau chạy thôi. Nếu để bọn thống lĩnh Liệp thần giả tụ tập đến đây thì e rằng muốn chạy cũng không dễ! - Đúng lúc này, Ba La từ bên trong đi ra, đầu tiên là cung kính cúi người thi lễ với Hàn Hạo, sau đó mới lên tiếng khuyên hắn.

- Các ngươi lo cho những độc dược tề sư kia chu đáo là được, ta không bỏ chạy. - Hàn Hạo không rút lui, hắn cảm giác được là Hàn Thạc đang trên đường đến đây, không lâu nữa sẽ đến Thâm cốc này.

Hàn Hạo có được thần cách còn Hàn Thạc thì thực lực tiến bộ nhanh nên việc thông tin liên lạc với nhau cũng ngày càng dễ dàng nhanh chóng. Trong khắp Vùng đất hỗn loạn, hai người đã có thể dựa vào sự liên hệ bằng linh hồn mà trao đổi thông tin bất cứ lức nào, không cần phải sử dụng kính Ma pháp nữa.

- Vậy được, đại nhân, người nên cẩn thận một chút. - Ba La cũng không kiên nhẫn thuyết phục, lập tức cúi đầu thi lễ rồi nhanh chân rút đi.

Đúng lúc này, từ các ngóc ngách trong Thâm cốc truyền đến những tiếng hoan hô thật lớn, nghe giọng điệu thì rõ ràng là do đám Liệp thần giả phát ra. Hàn Hạo hơi nghi hoặc, liền phóng xuất đám tiểu Ma đầu từ trong thanh cốt thứ cầm trên tay ra. Y lập tức nhận ra bọn Liệp thần giả đã phát hiện ra một lượng rất lớn hắc tinh tệ ở trong cửa hàng Quân Vương.

Chính vì tìm thấy số hắc tinh tệ này khiến cho lũ Liệp thần giả hưng phấn một cách kỳ lạ và lớn tiếng reo hò.

Ở bên ngoài cốc, những thống lĩnh Liệp thần giả ban nãy còn do dự chưa tiến vào, bây giờ nghe tiếng hoan hô vang động khắp bốn phương tám hướng trong cốc thì lập tức vui mừng như điên.

Bọn chúng liếc nhanh về phía nhau, đều nhận rõ vẻ tham lam trong mắt đối phương. Lần này xem ra chúng đã không còn hoài nghi lời nói của Đạt Tạp, chẳng những lập tức hạ lệnh cho thủ hạ vào cốc mà chính chúng cũng lao vọt về hướng Thâm cốc.

Ngay lúc đó, Hàn Thạc đã dẫn Hàn Kim và An Đức Lệ Na về đến gần Thâm cốc. Còn chưa tới nơi, Hàn Kim bỗng biến hẳn sắc mặt, hét lớn:

- Không hay!

Bạn đang đọc Đại Ma Vương của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 242

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.