Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá hủy Không gian bình chướng

Phiên bản Dịch · 2565 chữ

Lực lượng tám đại nguyên tố Hắc Ám, Địa, Hỏa, Phong, Thủy, Lôi Điện, Quang Minh, Sinh Mệnh; bốn pháp tắc Thời Không, Vận Mệnh, Hủy Diệt, Tử Vong là những hệ lực lượng mà tuyệt đại đa số người trong Chúng Thần đại lục tu luyện.

Trong mười hai đại hệ lực lượng đó lực lượng pháp tắc hệ tương đối đặc biệt, mà trong áo nghĩa pháp tắc lực lượng thì hai hệ Vận Mệnh và Thời Không lại là thần bí nhất.

Cho tới nay, Hàn Thạc rất ít khi đánh nhau với các thần của hai hệ này nên cũng không biết rõ lắm về phương thức công kích của bọn họ. Trong trận chiến chống lại Bảo Mỗ này, hắn mới phát hiện rằng đối phó với kẻ tu luyện Thời Không pháp tắc là cực kỳ đau đầu.

Không gian bên cạnh Bảo Mỗ không ngừng uốn khúc biến đổi. Người lão rõ ràng đứng ở đằng kia nhưng dưới ảnh hưởng của pháp tắc chiết xạ không gian, Hàn Thạc thậm chí có ảo giác cách xa lão trùng trùng vị diện, mà loại cảm giác này lại vô cùng chân thực, hắn muốn công kích trúng mục tiêu cũng vô cùng khó khăn.

Không gian bị xé nát thành vô số vết rách, tạo thành khu vực không gian loạn lưu như ma trận kì quái. Do không đề phòng, mười bảy thanh phi kiếm lọt vào trong vết rách không gian, nếu không phải Hàn Thạc phản ứng nhanh và có liên hệ cực kỳ huyền diệu với phi kiếm thì trong chỉ thoáng chốc đó, sợ rằng chúng đã bị vết rách không gian hút mất.

Không gian uốn khúc cũng tạo ra lực cản trở trùng trùng điệp điệp đối với sự quan sát bằng thần thức của Hàn Thạc. Trong tình huống tương tự, chỉ cần hắn tập trung thần thức vào một người thì bất kể kẻ đó che dấu khí tức của mình như thế nào cũng khó tránh khỏi sự cảm ứng của Hàn Thạc. Nhưng Bảo Mỗ thì khác, không gian không ngừng vặn vẹo biến đổi, Hàn Thạc rõ ràng tập trung thần thức vào lão, sau một khắc Thời Không lại dao động một lượt khiến cho hắn lại lạc mất tung tích của Bảo Mỗ.

Có đôi khi Hàn Thạc trông thấy Bảo Mỗ rõ ràng ngay trước mắt nhưng thần thức lại không cảm giác được sự tồn tại của lão, dường như hình dáng lão hiển hiện ở trước mặt lại chỉ là một ảo ảnh mơ hồ, tạo cho hắn một loại ảo giác cực kỳ không chân thực.

Không có cách nào xác định được Bảo Mỗ, sức công kích của mười bảy thanh phi kiếm tự nhiên bị giảm xuống rất nhiều. Vô số tầng sóng dao động của bức tường không gian ngăn trở, làm tiêu hao rất nhiều Ma nguyên lực ở trên mười bảy thanh phi kiếm của Hàn Thạc, khiến cho hắn không thể thật sự uy hiếp hay làm thương tổn Bảo Mỗ được.

Đây là một chuyện vô cùng phiền toái, Hàn Thạc rõ ràng có lực lượng trào dâng cuồn cuộn mãnh liệt nhưng lại không tìm được nơi xả, không có cách nào công kích trúng được người Bảo Mỗ.

Lực lượng của Đỉnh Linh lưu chuyển điên cuồng trong cơ thể Hàn Thạc, thần thức của hắn lại phân tán thành từng luồng đi truy tìm tung tích của Bảo Mỗ. Mười bảy thanh phi kiếm gầm rít lao đi, bị những vết rách không gian ngăn cản và bức tường không gian làm biến đổi đường bay không còn chính xác được nữa. Hàn Thạc và nhóm phi kiếm dường như bị lạc trong bầu trời mênh mông bát ngát.

Hàn Thạc uất ức đến muốn chết, nhưng Thành chủ Không Linh thành Bảo Mỗ cũng tương tự chẳng tốt gì hơn.

Mười bảy thanh phi kiếm bay loạn xạ ở trong Thời Không uốn khúc của lão, mỗi một lần rú rít đều phát tán ra sức ăn mòn mạnh mẽ và hàn độc khiến lão không thể không liên tục dùng thần lực chi phối không gian pháp tắc, miễn cưỡng xé nát không gian thành những vết rách để ngăn cản quỹ đạo phi hành của phi kiếm.

Hàn Thạc vô cùng buồn bực, chẳng lẽ Bảo Mỗ lại không?

Thường thì khi hắn phát ra không gian uốn khúc, dùng thần lực xé rách không gian thành những khe hở hút bất cứ sinh vật nào vào trong đó. Một sinh vật, khi lọt vào trong vết nứt không gian thì sẽ vĩnh viễn bị trôi dạt trong vũ trụ vô bờ vô hạn không bao giờ có khả năng quay trở lại cái vị diện thực thể Chúng Thần đại lục này nữa.

Nhưng mười bảy thanh phi kiếm lại phá vỡ cái lệ thường này!

Bảo Mỗ rõ ràng trông thấy phi kiếm lần lượt lọt vào vết rách Thời Không nhưng rồi lại lần lượt vượt qua vạn nỗi nguy hiểm mà bay trở về. Đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi. Đừng nói là vũ khí vốn không có tính mạng mà cho dù là một thần hùng mạnh bị hút vào vết rách không gian thì cũng đừng hòng tìm được đường trở về.

Nhưng mà mười bảy thanh phi kiếm do Hàn Thạc điều khiển lại làm được!

Mỗi lần lọt vào trong vết rách không gian thì chúng lại nhanh chóng quay trở về, y như cũ tiếp tục toàn lực truy tìm lão chém giết khiến cho lão không thể không kiên trì thi triển thần lực uốn khúc không gian, xé rách không gian để ngăn cản không cho phi kiếm đến gần.

Lão không hề thoải mái hơn Hàn Thạc!

Càng làm cho lão thêm kinh hãi là ở trong khu vực Thời Không loạn lưu biến loạn do lão tạo nên này, Hàn Thạc dường như có thể nhận ra tất cả mọi vị trí, mười bảy thanh phi kiếm cứ nối nhau lao vào chém giết buộc lão không thể không di chuyển xuyên qua các vết rách Thời Không để tránh né. Đây cũng là một tình huống lạ lùng khiến lão sợ hãi đến biến sắc.

Ở trong khu vực Thời Không loạn lưu này, lão đã kết nối khoảng mười cái thông đạo không gian lại với nhau để cho lão có thể trong thời gian ngắn di chuyển qua lại giữa các không gian, coi như người vẫn còn ở nơi này. Chỉ khi nào lão tiến vào một vết rách không gian, rời khỏi Chúng Thần đại lục trong khoảng cách không biết bao xa thì mới phải liên tục thay đổi vị trí của vị diện, di chuyển qua các Thời Không mà quay trở về Chúng Thần đại lục, thế mà Hàn Thạc lại có thể lập tức vây lấy lão, quả thực là không thể tưởng tượng nổi!

Bảo Mỗ càng ngày càng kinh sợ Hàn Thạc!

Trong khi hai người Hàn Thạc và Bảo Mỗ đang khổ sở đến muốn chết thì La Ti theo lời căn dặn của Hàn Thạc lao đến chỗ Sa Đặc Bối Long. Sa Đặc Bối Long trước kia đã chiến đấu với La Ti, tất nhiên hiểu cô gái này có thực lực vững vàng hơn hẳn gã, lại thấy Hàn Thạc cũng không bị Bảo Mỗ đánh bại trong nháy mắt, trong lòng chỉ còn ý muốn bỏ chạy.

Đáng tiếc, La Ti không cho gã có cơ hội, trong nháy mắt mà Hàn Thạc động thủ thì La Ti cũng ra tay!

Sa Đặc Bối Long chỉ vừa ngơ ngác trong khoảnh khắc, khi vừa tỉnh táo trở lại thì La Ti đã đến bên cạnh rồi. Gã còn chưa kịp phản ứng thì đã phát hiện đã lọt vào trong Hắc Ám vô bờ vô hạn, mà thế công hung dữ mạnh mẽ của La Ti cũng đã ập xuống người gã.

Lúc này Sa Đặc Bối Long mới hối hận, thầm nghĩ tại sao vừa rồi lại không lợi dụng cơ hội chạy trốn, không nên ở lại quan sát làm gì, xem ra bây giờ thì toi rồi, lại bị cái con mụ khủng bố này quấn lấy rồi.

Sa Đặc Bối Long rõ ràng không phải là đối thủ của La Ti. Lần này La Ti lại toàn lực ra tay, thậm chí có lúc đánh giết gã mà chẳng quản bản thân có thể bị thương, bởi vậy Sa Đặc Bối Long càng không còn đường sống nữa, chỉ trong chốc lát trên người đã bị thương khắp nơi.

Công kích hồi lâu mà vẫn chưa tìm ra cách đánh, Hàn Thạc bực bội muốn chết. Hắn đã từng giao chiến với biết bao nhiêu cao thủ, cho tới giờ vẫn chưa một lần có dư sức lực mà không sử dụng được như ngày hôm nay. Cho dù là đương đầu với Thượng vị thần hậu kỳ Hoắc Phu Tư, Hàn Thạc cũng hăng say chiến đấu, lại còn dựa vào lực lượng của Đỉnh Linh mà chiếm được một chút ưu thế.

Nhưng khi đối đầu với Bảo Mỗ tu luyện lực lượng Thời Không pháp tắc, cho tới bây giờ mười bảy thanh phi kiếm của hắn cũng không thể lập thành trận pháp A Tì địa ngục, thậm chí chỉ thoáng mất tập trung là sẽ lập tức mất mất tung tích của Bảo Mỗ, không cảm giác được khí tức của lão. Hàn Thạc cảm thấy vô cùng bất lực, nhưng lại vô kế khả thi.

Khi trong lòng Hàn Thạc vô cùng buồn bực nhịn không được đang muốn chửi rủa thì nhận được thông tin Đỉnh Linh truyền đến:

- Chủ nhân, ta tới giúp ngài nhé!

- Ngươi có thể phá được cái Thời Không bình chướng đáng ghét này ư? - Hàn Thạc sửng sốt hỏi.

- Nơi này do khoảng mười cái thông đạo không gian nhỏ bị ép dung hợp lại cùng nhau. Cái lão kia không ngừng chuyển đổi vị trí ở bên trong đó, hắn cứ tiến vào một cái thông đạo không gian nào thì đều cắt đứt liên hệ với Chúng Thần đại lục cho nên thần thức của ngài mới đột nhiên mất dấu về sự tồn tại của lão ta.

Đỉnh Linh giải thích sơ qua rồi tiếp tục truyền tin:

- Chủ nhân, ngài không được quên rằng Đỉnh Linh ta cũng là một vùng không gian độc lập, ở không gian lớn nhất trong đỉnh còn có những vùng không gian nhỏ khác ta mở ra cho các ma đầu nên ta cũng hiểu về không gian áo nghĩa không hề thua kém hắn! Lúc trước Ma Tôn dùng sức mạnh khai phá ra vị diện thông đạo giữa hai vũ trụ thì cũng dựa vào sự hiểu biết của ta về không gian áo nghĩa. Đối với ta mà nói, đánh phá cái bức tường không gian này thì chắc chắn là không thành vấn đề!

- Tốt lắm, ngươi thử xem! - Hàn Thạc hết sức vui mừng, vội vàng truyền tin.

- Vậy trước hết ta phải thu hồi bớt lực lượng đã cấp cho ngài, nếu không thì có thể không đủ ma lực! - Đỉnh Linh giải thích thêm cho Hàn Thạc. Hàn Thạc lập tức cảm thấy lực lượng trong cơ thể nhanh chóng truyền ngược trở lại Đỉnh Linh.

Hàn Thạc vừa mới cảm thấy bị rút kiệt sức lực thì Đỉnh Linh đột nhiên từ trong cơ thể hắn bay vụt ra, phóng một đạo ám mang thẳng vào bức tường không gian của Bảo Mỗ.

Đột nhiên, mấy trăm bóng ảnh đen kịt như là bầy dơi che kín trời cuồn cuộn từ trong Vạn Ma đỉnh bay ra, tỏa khắp bốn phương tám hướng của khu vực không gian uốn khúc kia, ngay cả mười bảy thanh phi kiếm cũng đồng dạng bị Vạn Ma Đỉnh khống chế, rít lên hóa thành mười bảy luồng hắc ám bắn ra mười bảy hướng.

Bảo Mỗ cũng đang vô cùng bực bội, lập tức cảm thấy không gian do mình ngưng kết xảy ra chấn động mãnh liệt. Tầng tầng lớp lớp chấn động tỏa ra khắp các thông đạo vị diện do lão dùng thần lực tạo thành, mà lại vô cùng kỳ diệu lan tới các điểm tiếp xúc giữa các thông đạo vị diện.

Bảo Mỗ đang di chuyển qua lại giữa các thông đạo vị diện bỗng tỏ vẻ ngơ ngác, biết rằng trừ khi là người cùng tu luyện Thời Không pháp tắc, hơn nữa phải có thực lực tương đương với lão thì mới có thể tìm được điểm tiếp xúc giữa các thông đạo vị diện của lão! Nhưng người kia rõ ràng không tu luyện Thời Không pháp tắc cơ mà, sao có thể như thế được? Bảo Mỗ sợ đến tái mét mặt.

Tới lúc này, Bảo Mỗ mới thực sự hoảng loạn. Một người có thể tìm thấy một cách chuẩn xác điểm tiếp xúc của thông đạo giữa các Thời Không, cũng có nghĩa là khi lão xé rách không gian rời khỏi nơi này thì đối phương có thể tìm được điểm tiếp xúc của vị diện không gian mà lão vừa xé rách, hơn nữa còn phá tan cơ hội chạy trốn của lão.

Nói cách khác, một khi Hàn Thạc chiếm lợi thế tuyệt đối trong trận chiến này, có khả năng lão sẽ không chỉ đơn giản là bị thương mà còn bị chết!

Bảo Mỗ bắt đầu hối hận, hối hận vì sao lại vì một chút tình cảm nho nhỏ mà để cho mình rơi vào hoàn cảnh bất lợi thế này!

Đúng lúc này, lão đột nhiên cảm thấy ở chỗ tiếp xúc của vị diện thông đạo bị một luồng lực lượng công kích. Không chờ lão kịp phản ứng, một tiếng nổ dữ dội từ bốn phương tám hướng truyền đến, mọi không gian thông đạo vỡ nát trong nháy mắt. Bảo Mỗ trong lòng hoảng loạn, vội vội vàng vàng vọt ra khỏi cái thông đạo không gian đang tạm trú kia để tránh bị làn sóng nổ lan đến kéo cả chính mình vào vũ trụ bên cạnh, nơi lão không phải là Thời Không Chủ thần, không thể nào chỉ cần một ý niệm là có năng lực di chuyển qua lại giữa các vị diện!

Lúc bức tường không gian hoàn toàn tan vỡ, một tiếng gào thê lương thảm thiết cũng lọt vào tai Bảo Mỗ. Lão cuống cuồng cúi đầu nhìn xuống, phát hiện Sa Đặc Bối Long đã bị giết!

Tận mắt chứng kiến Sa Đặc Bối Long đã hết sinh cơ, nằm bất động trên mặt đất, Bảo Mỗ biết cố gắng của lão xem như đã uổng phí. Không biết vì sao trong lòng lão còn thầm thấy có chút may mắn bởi vì Sa Đặc Bối Long đã chết, lão và Hàn Thạc dường như cũng sẽ không cần thiết phải tiếp tục chiến đấu nữa.

Bạn đang đọc Đại Ma Vương của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 305

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.