Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Phục Rồi!

Phiên bản Dịch · 3348 chữ

Ngày thứ hai, chuyện của Ngải Phất Lí xảy ra trong đêm đã truyền khắp Ám Ảnh thành.

Kể cả Đồ Á Tư của gia tộc Bố Lặc, Ám Ảnh thành tổng cộng có năm người bị chết. Năm người này mặc dù toàn bộ đều có thực lực Trung vị thần, nhưng cũng đều xem như những nhân vật có máu mặt, đột nhiên họ cùng lúc tử vong lập tức gây ra sự chú ý của mọi người.

Thiên Cơ dược tề không có Thần Vệ của mình, trong khoảng thời gian này Hắc Thiên phái An Ni Tháp dẫn một tiểu đội của đội ba Thần Vệ đóng xung quanh. Việc phát sinh đêm đó ở Thiên Cơ dược tề, An Ni Tháp chẳng mấy chốc cũng đã biết, nhưng hắn còn chậm hơn cả A Khắc Lợi, căn bản không biết ở đó xảy ra cái gì.

Sáng sớm hôm sau, Hắc Thiên Thần Vệ trưởng đội ba tự mình tìm đến Hàn Thạc.

- Khẳng định là hắn hả? - Sau khi Hắc Thiên vừa tới, lập tức được Hàn Thạc dẫn tới mật thất, vừa vào đã dò hỏi ngay.

- Đúng, đúng là Ngải Phất Lí! Nếu không nhờ vào An Đức Lệ Na ở bên cạnh ta, ta chỉ sợ đã giống như bọn người Đồ Á Tư rồi. - Hàn Thạc ra vẻ vẫn còn lạnh mình, cố tình nói là An Đức Lệ Na đánh lui Ngải Phất Lí, để tránh không làm cho đám gia tộc Tái Nhân Đặc lưu ý tới mình.

Mặc dù Hàn Thạc không cố ý giải thích, Hắc Thiên cũng cho rằng đương nhiên Ngải Phất Lí bị An Đức Lệ Na đánh lui. Khi ở gia tộc Cơ Tát, Hắc Thiên đã thấy thực lực của An Đức Lệ Na, hắn tin rằng cả Thiên Cơ dược tề cũng chỉ có An Đức Lệ Na mới có thực lực này.

Khẽ gật đầu, Hắc Thiên hừ lạnh nói:

- Ngải Phất Lí gan lớn bằng trời, xem ra thật sự đã dự tính không muốn ở lại Ám Ảnh thành nữa rồi!

Hàn Thạc trầm mặc không nói gì, hắn biết đêm qua Ngải Phất Lí đã rời khỏi đây. Với sự quen thuộc Ám Ảnh thành của Ngải Phất Lí, còn có một vài tâm phúc trợ giúp, hắn mà đã có chủ tâm chạy khỏi Ám Ảnh thành thì cho dù là gia tộc Tái Nhân Đặc cũng chỉ sợ rất khó bắt được hắn.

Dù sao, hắn từng là Thần Vệ trưởng Thần Vệ đội năm!

Hắc Thiên không ở lại Thiên Cơ dược tề quá lâu, hỏi Hàn Thạc vài tình huống đêm qua rồi vội vàng đi.

Vài ngày kế tiếp, thông qua An Ni Tháp, Hàn Thạc biết gia tộc Tái Nhân Đặc mặc dù toàn lực lục soát tung tích của Ngải Phất Lí, nhưng vì Ngải Phất Lí sớm có bố trí, thêm nữa đã kịp thời bỏ đi, cuối cùng họ cũng coi như vô công. Tất cả tâm phúc của Ngải Phất Lí đã nhân cơ hội đêm khuya cùng hắn ly khai rồi. Về phần những Thần Vệ đội năm còn ở lại Ám Ảnh thành, sau khi đã cẩn thận điều tra, đều bị âm thầm theo dõi.

Việc Ngải Phất Lí gây náo loạn ở Ám Ảnh thành chẳng mấy chốc được gia tộc Tái Nhân Đặc công bố ra, kể cả việc hắn từng ám sát Tạp Mai Lệ Tháp, việc này đã mang đến chủ đề bàn tán mới ở Ám Ảnh thành, các đại gia tộc đều tới tấp nghị luận về cách làm của Ngải Phất Lí.

Không có gì ngoài ý muốn, đội năm Thần Vệ tạm thời bị đóng băng. Người trong gia tộc Lai Phất Tư trong khoảng thời gian này liên tiếp bị thẩm vấn. Tất cả thành viên gia tộc đều bị hỏi cung riêng rẽ. Trưởng gia tộc Lai Phất Tư Phỉ Nhĩ Đức kiên quyết rũ sạch mọi quan hệ với Ngải Phất Lí. Vì an nguy mọi người gia tộc Lai Phất Tư, Phỉ Nhĩ Đức đem tất cả các vấn đề đổ lên đầu đệ đệ mình, thậm chí nói rõ là trục xuất Ngải Phất Lí khỏi gia tộc, từ bây giờ trở đi, Ngải Phất Lí cũng không phải là người trong gia tộc Lai Phất Tư nữa.

Cách làm quyết đoán của Phỉ Nhĩ Đức đã bảo toàn cho an nguy của rất nhiều đệ tử gia tộc Lai Phất Tư. Nhưng vì sự tình Ngải Phất Lí, thực lực gia tộc Lai Phất Tư cũng bị ảnh hưởng lớn. Việc mất đi quyền lợi ở đội năm Thần Vệ, thêm nữa bị gia tộc Tái Nhân Đặc nghi ngờ và chèn ép, gia tộc Lai Phất Tư thoáng cái đã thành gia tộc yếu nhất trong số ngũ đại gia tộc ở Ám Ảnh thành.

Những mưa gió ở Ám Ảnh thành vẫn chưa tạo thành ảnh hưởng gì lớn cho Hàn Thạc. Một thời gian phát triển, Thiên Cơ dược tề đã chiêu mộ người ở khắp nơi, cuối cùng cũng đủ để Thiên Cơ dược tề khai nghiệp ở Ám Ảnh thành.

Trong lúc này, Hàn Thạc gặp phải một chuyện cực kỳ khó giải quyết. Cổ Lệ cầm đầu đám dược tề sư không ngừng thúc giục Hàn Thạc giảng giải cho họ về thuốc Hồi Nguyên, Tuyền Cơ, và nguyên lí luyện chế thuốc!

Với sự cầm đầu của Cổ Lệ, đám luyện dược sư không ngại đi xa ngàn dặm tới Ám Ảnh thành đều là vì kính nể luyện dược thuật của Hàn Thạc, mang theo tâm lý muốn học tập mà đến. Ngay từ đầu vì Thiên Cơ dược tề quá bận rộn, họ ai nấy đều rất an phận, cố gắng hết sức để cửa hàng đi vào quỹ đạo.

Bây giờ họ thấy tất cả đã phát triển khá tốt, tới lúc này thở phào nhẹ nhõm, ai nấy đều thỉnh giáo Hàn Thạc về phương diện dược học, nhất là những tri thức khó hiểu.

Chính vì thế, Hàn Thạc đầu to như cái đấu (nguyên văn đầu phình ra như đầu trâu). Đối với những câu hỏi mà dược tề sư này nêu ra, Hàn Thạc coi như bó tay. Sau khi liên tục lần lữa vài lần, nhưng tới bây giờ thì bọn người Cổ Lệ tiếp tục yêu cầu, hắn biết cũng không thể tránh né mãi được.

Trong một gian phòng luyện thuốc, chung quanh toàn bộ đều là những thùng thủy tinh, trên quầy bày đầy các loại chai lọ đủ mọi màu sắc, rất nhiều nguyên liệu thuốc được bày biện rất có hệ thống. Ở giữa có một quả cầu thủy tinh phức tạp, dưới đáy để đầy những năng lượng tinh thạch, năng lượng tinh thạch này lấp lánh ánh sáng...

Mười ba luyện dược sư do Cổ Lệ cầm đầu đứng rải rác khắp nơi trong phòng luyện thuốc, ai nấy đều chằm chằm nhìn vào Hàn Thạc.

Những luyện dược sư dù đã nghe về tính tình khinh người của Hàn Thạc mà còn dám vào Thiên Cơ dược tề, ai nấy đều có chân tài thực học giống như Cổ Lệ. Nếu Hàn Thạc muốn tung hỏa mù mà qua được sự kiểm tra thì căn bản không có khả năng. Khi đối diện với những ánh mắt khát vọng của mọi người, Hàn Thạc có loại cảm giác rất bó tay bó chân.

Phải qua được cửa này, bằng không các dược tề sư nhất định sẽ dẫn đệ tử của họ rời Thiên Cơ dược tề. Như vậy Thiên Cơ dược tề vất vả lắm mới đi vào quỹ đạo nay chắc chắn sẽ ầm ầm sụp đổ.

- Kỳ thật, luyện dược thuật của ta khác các ngươi nhiều lắm!

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Hàn Thạc bất lực, làm gan nói:

- Luyện dược thuật mà các ngươi vẫn nghiên cứu, thực sự ta cũng không hiểu nhiều lắm!

Lời này vừa nói ra, ánh mắt những luyện dược sư này ai nấy đều đầy vẻ hoài nghi và quái dị, nhưng không ai dám mở miệng nói thêm gì cả.

- Các ngươi có thể chưa bao giờ tiếp xúc với thứ luyện dược thuật mà sư phụ ta dạy ta. Ừm, ta biểu diễn cho các ngươi một chút!

Hàn Thạc biết không bày ra một chút thủ đoạn, Thiên Cơ dược tề sẽ bị hủy ngay. Tâm thần vừa động, Cửu Văn đỉnh đã xuất hiện trong tay Hàn Thạc.

- Luyện dược của các ngươi cần rất nhiều thuốc dung hợp trong các thùng chứa thủy tinh, dùng việc điều tiết nhiệt độ cao thấp khác nhau để làm những vị thuốc này hỗn hợp. Còn phương pháp luyện dược của ta thì khác các ngươi. Ta trực tiếp làm cho các dược tài luyện lại với nhau, lợi dụng phương pháp đặc thù đề lấy ra những thành phần thuốc bên trong, dùng một tốc độ cao để gắn kết thành viên thuốc... - Hàn Thạc chậm rãi giải thích.

Vừa giải thích, Hàn Thạc vừa biểu diễn quá trình luyện đan của mình. Cửu Văn đỉnh trong lòng bàn tay hắn xoay tròn không ngừng, vài loại dược tài được hắn nhét vào trong đỉnh, mùi thơm ngát thoáng chốc đã bốc đầy phòng luyện thuốc. Lửa hồng lòng bàn tay được Hàn Thạc khống chế, Cửu Văn đỉnh xoay tròn với tốc độ cao, những hoa văn lóng lánh trên mặt lóe lên vầng sáng nhạt, thoạt nhìn rất mĩ lệ.

Đối với những luyện dược sư này, cách làm của Hàn Thạc quả thực không thể tưởng tượng được. Ai nấy toàn bộ ngây người nhìn động tác của hắn, căn bản không rõ vì sao chỉ bằng những tài liệu nguyên thủy, dựa vào một dụng cụ duy nhất lại có thể luyện chế ra thuốc được. Họ trước nay đều là trước hết đem những tài liệu thuốc luyện ra những thành phần nguyên thủy. Sau đó lợi dụng thứ thành phần thuốc này hỗn hợp lại với nhau điều phối ra những thứ thuốc có công dụng khác nhau. Cách này không thể so được với cách của Hàn Thạc. Họ phải trải qua rất nhiều qui trình phức tạp, nhưng hiệu quả cuối cùng ngược lại không bằng phương pháp đơn giản này của hắn.

Bên trong phòng thuốc mùi thơm tràn ngập, trong chốc lát, vài viên thuốc Niết đan màu vàng lợt bay ra ngoài, được Hàn Thạc nghiền ra rồi bỏ vào những bình thuốc đã chuẩn bị trước, sau đó hắn đích thân đưa cho mấy người luyện dược sư, mỉm cười nói:

- Có thể nếm thử rồi, rất hữu ích cho thân thể các ngươi!

Mấy luyện dược sư tiếp nhận Niết đan, chỉ ngửi mùi đã hơi kích động. Những người này trước khi tới Thiên Cơ dược tề đã sớm nghe nói về sự thần kỳ của thứ thuốc mà Hàn Thạc tự mình luyện chế, nghe hắn nói thế, ai nấy thoáng do dự một chút rồi đưa tay ra uống ngay liều thuốc đó.

Mọi người là những luyện dược sư chuyên nghiệp, thuốc với thuốc mặc dù hơi khác nhau, nhưng phương diện công hiệu thì cũng có chỗ tương tự. Sau khi phục dụng Niết đan, những người này đều cảm ứng được sự biến hóa của thân thể. Họ có thể cảm giác được rõ ràng dược lực của thuốc này đã có ảnh hưởng mãnh liệt trong cơ thể họ.

Chẳng mấy chốc, vài luyện dược sư đua nhau đi tìm nhà xí, ai nấy đều trông rất khốn khổ, nhưng mỗi khi họ ra khỏi nhà xí, khí sắc trên mặt rõ ràng đã khá lên không ít. Ai nấy đều kêu lên:

- Thuốc thần kỳ quá, dược lực này quá bá đạo, khó tin thật!

Vài luyện dược sư không được Niết đan, nghe vậy ai nấy đều tặc lưỡi lấy làm lạ, nhìn khí sắc họ càng ngày càng tốt hơn, rõ ràng rất sùng bái Hàn Thạc.

- Các ngươi không phải đồ đệ của ta nên ta không thể truyền thụ phương pháp và kỹ xảo luyện dược cho các ngươi được!

Sau khi nhìn thấy vẻ mặt những luyện dược sư này, vừa thấy ánh mắt thất vọng của họ, Hàn Thạc bổ sung ngay:

- Nhưng đối với công hiệu của một vài dược tài đặc thù, chúng ta có thể tham khảo với nhau. Có vài thứ dược tài mà các ngươi không quen thuộc, nhưng dược lực lại rất thần kỳ, ta có thể bàn luận với các ngươi, để các ngươi tự mình nghiên cứu tiếp, cũng có thể thu được tiến bộ lớn.

Kỹ xảo luyện đan của Hàn Thạc đương nhiên sẽ không truyền thụ cho những luyện dược sư này được. Vì hắn phải dùng Ma Nguyên lực. Cho dù Hàn Thạc có nói cho họ, họ không tu luyện ma công cũng khó có thể luyện chế ra thuốc men. Nhưng về việc chia sẻ một vài linh dược, về phương diện này Hàn Thạc thật ra có thể chỉ điểm cho họ một chút, coi như là cảm tạ việc họ không ngại khổ cực làm việc cho Thiên Cơ dược tề.

Những dược tề sư này nghe vậy đều tỏ vẻ cảm kích, họ hiển nhiên cũng hiểu được chiêu thức tuyệt học của Hàn Thạc không thể truyền thụ, nhưng có cam đoan của Hàn Thạc, cũng làm cho tri thức của bọn họ tăng lên nhiều.

Cổ Lệ vừa xxx một phen, sắc mặt càng ngày càng hồng nhuận, vừa vào đã hướng về phía Hàn Thạc cúi đầu, nói:

- Ta phục rồi!

Trong số những người này thì danh khí của Cổ Lệ là lớn nhất, sau khi thử qua công hiệu của Niết đan, đến cả mụ cũng phải nói như vậy, rốt cuộc không ai dám hoài nghi năng lực của Hàn Thạc nữa.

Hàn Thạc lấy ra một vài dược tài tự mình thu lượm được, đặt trước mặt bàn thủy tinh, giảng giải những công hiệu cho những luyện dược sư này. Những từ ngữ luyện đan chuyên nghiệp được Hàn Thạc nói ra, làm cho những luyện dược sư này ai nấy đều cảm thấy cao thâm khó lường, ánh mắt nhìn hắn lại kính nể hơn một chút.

Những người này chuyên tâm ghi chép lại từng lời của Hàn Thạc vào sổ tay, sau khi đợi cho Hàn Thạc giảng xong, ai nấy đều không nén nổi muốn thử tác dụng của thứ dược tài này ngay, có vẻ vô cùng hưng phấn.

- Được rồi, ta đã nói rõ về công hiệu và thành phần của những dược tài này rồi. Phần còn lại các ngươi tự mình lĩnh ngộ mới được. Để sử dụng dược tài này luyện ra những thứ thuốc mới, thì phải xem năng lực của các ngươi, ta cũng không thể trợ giúp các ngươi được!

Trong lòng thở phào một hơi, thầm nghĩ cuối cùng cũng ứng phó được. Nói xong câu này, Hàn Thạc lập tức rời phòng thuốc.

Thời gian sau đó tất cả đều thuận lợi. Có mấy người luyện dược sư được sự giảng giải của Hàn Thạc, dùng mấy thứ nguyên liệu mà trước đây họ chưa từng biết, đã làm ra vài thứ thuốc mới. Tuy nói thuốc này không thể so với thứ thuốc mà Hàn Thạc luyện ra, công hiệu cũng có chênh lệch rất lớn, nhưng có người đi trước như vậy, những dược tề sư này ai nấy đều rất hưng phấn.

Thiên Cơ dược tề tất cả đã đi vào quỹ đạo, Hàn Thạc lại chiêu mộ một vài nhân viên coi sóc kho hàng, để đồ đệ những luyện dược sư này thu lượm rất nhiều nguyên liệu, chuẩn bị chính thức mở ra Thiên Cơ dược tề mới ở Ám Ảnh thành.

Trong lúc này, Đường Na đột nhiên đi tới Thiên Cơ dược tề tìm hắn.

Hàn Thạc vừa thấy Đường Na, lập tức cảm thấy nàng tiều tụy rất nhiều so với trước kia. Hàng mi nàng hơi cau lại, như là có tâm tư gì đó không hóa giải được, vừa nhìn thấy hắn mới miễn cưỡng cười cười, nụ cười cũng rất khổ sở.

- Lâu rồi không gặp, Đường Na đại tỷ! - Hàn Thạc vừa chào một tiếng, trong lòng cũng không ngừng cảm thán. Tình huống của gia tộc Lai Phất Tư mấy ngày gần đây hắn cũng nghe được sơ sơ. Vì sự kiện Ngải Phất Lí làm gia tộc Lai Phất Tư chịu ảnh hưởng lớn. Gia tộc Tái Nhân Đặc cũng không còn tín nhiệm họ như trước nữa, thời gian này là những ngày không tốt lắm với gia tộc Lai Phất Tư ở Ám Ảnh thành.

So với gia tộc Lai Phất Tư thê lương, Thiên Cơ dược tề của Hàn Thạc đang phát triển mạnh, có khuynh hướng trở thành một gia tộc mới. Hai bên hoàn toàn khác hẳn, lại nghĩ tới tình huống lúc Hàn Thạc vừa tới Ám Ảnh thành, tâm tình Đường Na càng buồn bã hơn.

- Chúc mừng ngươi Bố Lai Ân, xem ra Thiên Cơ dược tề sắp trở thành thế lực mới ở Ám Ảnh thành rồi! - Đường Na cố cười vui nói.

- Cám ơn Đường Na đại tỷ, lần này ngươi tới Thiên Cơ dược tề chúng ta là có việc gì thế? A a, nếu là thuốc, thì bằng vào quan hệ giữa chúng ta, nhất định ta sẽ bán cho ngươi giá hợp lý nhất! - Hàn Thạc vỗ ngực cam đoan, bộ dạng là quan hệ giữa chúng ta rất tốt.

Cười lắc lắc đầu, Đường Na nói:

- Ta lần này tới đây là muốn nói lời từ biệt với ngươi, có thể ta phải ly khai một thời gian rất dài, sau này cơ hội chúng ta tái kiến cũng không nhiều lắm.

- Đường Na đại tỷ tại sao vội vã đi như vậy, chuẩn bị tới đâu? - Hàn Thạc cả kinh, vội hỏi.

- Gia tộc Lai Phất Tư chúng ta rất khó làm nên gì ở Ám Ảnh thành nữa rồi. Cứ lưu ở đây bị người ta dòm ngó, còn không bằng sớm ly khai một chút. Bố Lai Ân, ta biết ngươi rất có năng lực. Ta không nhìn lầm người, ngươi có thể trong một thời gian ngắn như vậy mà đứng vững ở Ám Ảnh thành, ta thật cảm thấy tự hào cho ngươi. - Đường Na cười nói.

Nghe Đường Na nói như vậy, trong lòng Hàn Thạc cũng thở dài, lúc này tình thế ở Ám Ảnh thành đích xác bất lợi cho gia tộc Lai Phất Tư phát triển. Nhìn vẻ buồn bã của Đường Na, hắn cũng không biết an ủi nàng như thế nào, trầm mặc một lát, rồi khẽ thở dài:

- Đường Na đại tỷ, đi đường cẩn thận, ta vĩnh viễn sẽ không quên ngươi đã chiếu cố ta!

- Tái kiến, hy vọng lần sau chúng ta gặp mặt, Thiên Cơ dược tề của ngươi có thể thay gia tộc Lai Phất Tư của ta, trở thành một trong ngũ đại gia tộc ở Ám Ảnh thành! - Đường Na cười cười, phất tay cáo biệt.

Hàn Thạc ngạc nhiên, trong những lời của Đường Na, hắn cảm giác được hận ý mịt mờ. Hàn Thạc lắc đầu cười khổ, thầm nghĩ chắc nàng sẽ không cho rằng sự quật khởi của Thiên Cơ dược tề chính là nguyên nhân làm gia tộc Lai Phất Tư của họ suy sụp đó chứ.

Bạn đang đọc Đại Ma Vương của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 337

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.