Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỏ Thần Tinh

Phiên bản Dịch · 3224 chữ

- Không có hứng thú! - Hàn Thạc dứt khoát cự tuyệt. Nhìn vẻ keo kiệt của A Khắc Lợi, hắn không thấy gã có thể mang đến cho mình đường phát tài nào cả. Huống chi, Hàn Thạc khác hẳn gã. Hắn không không thiếu tiền.

- Ta nói thật đó. Ở Chúng Thần đại lục, trong tay mà không có tiền thì khó khăn trăm bề. - A Khắc Lợi thấy Hàn Thạc không hề động tâm, một lần nữa khuyên bảo.

- Ngươi lo mà chữa thương thế cho tốt đi. Ta thật không có hứng thú gì với việc ngươi vừa nói. - Hàn Thạc nhún vai, cười nói.

Hắn mới từ hôn mê tỉnh lại, tâm tình còn chưa ổn định lắm. Kiệt Phu làm thần bài cho họ cũng rất khó chịu với A Khắc Lợi, gào ầm lên muốn hắn biến khỏi chỗ này càng nhanh càng tốt, sợ những vết thương trên người A Khắc Lợi sẽ làm ô uế chỗ của hắn.

A Khắc Lợi cũng không quan tâm tới Kiệt Phu lúc này hùng hùng hổ hổ xua đuổi hắn mau rời khỏi đây. Trạng thái thân thể hắn rất kém, song hắn tựa hồ cũng không thèm để ý, không lập tức lo khôi phục thương thế, ngược lại đứng chờ ở cửa.

- Thật chẳng hiểu làm sao có loại người như thế!

Kiệt Phu lắc lắc đầu, có lòng tốt khuyên Hàn Thạc:

- Bố Lai Ân, ngươi tốt nhất là tiếp xúc với hắn ít thôi, với tính tình của hắn sớm muộn gì cũng liên lụy ngươi đó!

- Ta sẽ chú ý, đúng rồi, sự tình hôm nay rất cám ơn ngươi, tái kiến nhé!

Hàn Thạc không có hảo cảm, cũng không có địch ý gì với Kiệt Phu cả. Nhân vật như vậy có thể thấy được ở bất kỳ địa phương nào, hắn lại không hề ảnh hưởng tới ích lợi của Hàn Thạc, việc xong lại khiêm tốn xin lỗi, Hàn Thạc cũng chẳng thèm so đo gì với hắn nữa.

- Ngươi khách khí rồi, ta chỉ làm một số việc mà Đa Lạc Lôi Tư đại nhân phân phó thôi mà! - Trước mặt Hàn Thạc, Kiệt Phu không quên nịnh nọt Đa Lạc Lôi Tư một chút.

Không để ý đến hắn nữa, Hàn Thạc ra khỏi chỗ này. Ra khỏi cửa liền mỉm cười khẽ gật đầu chào A Khắc Lợi, rồi định rời sơn cốc, đi tới Ám Ảnh thành.

- Từ từ! - A Khắc Lợi thấy Hàn Thạc muốn bỏ đi, hổn hển hét lên.

Hàn Thạc cau mày, có vẻ không nhịn được nữa:

- Ta thật sự không có hứng thú mà, thương thế trên người ngươi nghiêm trọng lắm. Nếu không sớm xử lý, sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của ngươi trong tương lai đó, ta thấy ngươi tốt nhất tạm thời quên cái đại kế phát tài của ngươi đi, lo mà chữa chạy thương thế cho tốt.

- Ta cho ngươi xem một vật. Nếu ngươi thấy được vật như vậy mà vẫn còn nói với ta là không có hứng thú, vậy ta sẽ không ngăn trở ngươi nữa, thế nào? - A Khắc Lợi miễn cưỡng hít sâu một hơi, vẻ mặt trịnh trọng nói với Hàn Thạc.

Suy nghĩ một chút, Hàn Thạc khẽ gật đầu nói:

- Được rồi, ta thử nhìn xem ngươi có cái gì, nếu đúng như ngươi nói thì ta sẽ giúp ngươi.

- Chúng ta chọn một địa điểm vắng người được không? - A Khắc Lợi hết nhìn đông tới nhìn tây, dường như cảm thấy chỗ này không an toàn lắm.

- Không thành vấn đề! - Hàn Thạc đồng ý, thần thức triển khai, lập tức chọn lựa một nơi lân cận ít người qua lại, cách chỗ này có một cái thác nước.

- Đỡ ta một đoạn, ta thật sự đi không nổi nữa! - A Khắc Lợi cười khổ cầu khẩn Hàn Thạc.

Không nói gì nhiều, Hàn Thạc đi đến bên cạnh A Khắc Lợi đỡ lấy hắn, dùng Phiêu Phù thuật bay lên, tới nơi thác nước mà thần thức vừa cảm ứng được.

Quá trình bay của Hàn Thạc mất nửa giờ, một mặt là vì Chúng Thần đại lục trọng lực lớn hơn nhiều lần, mặt khác là vì Hàn Thạc dùng thần lực của hóa thân ngoại thân tu luyện lực lượng nguyên tố Tử Vong, còn phải mang theo một người.

Rốt cục cũng đi tới thác nước đó, lúc này Hàn Thạc mới buông A Khắc Lợi ra. A Khắc Lợi đầu tiên thận trọng nhìn chung quanh, sau đó mới vô cùng cẩn thận lấy trong áo ra một quyển trục cổ xưa, đưa cho Hàn Thạc nói:

- Đây là thứ ta tìm được từ đại lục gia hương của ta. Vì nó mà ta bị người ta liên tục truy sát mãi, cuối cùng nhờ vào sự giúp đỡ của vị diện truyền tống trận tới được Chúng Thần đại lục, ngươi cẩn thận một chút, đừng có làm hỏng đó!

Nghe A Khắc Lợi nói như vậy, Hàn Thạc dần dần có chút hứng thú. Nhìn quyển trục vàng ố trong tay, cái đầu tiên hắn nhận ra là vật này rất cổ, những văn tự trên đó ngoằn ngoèo như những con giun uốn khúc, Hàn Thạc cũng chẳng hiểu gì cả, ngoài ra còn có vài hình vẽ, rồi mờ ảo, cũng không biết nói về cái gì cả.

- Sao, bây giờ thì có hứng thú rồi chứ? - A Khắc Lợi nhìn Hàn Thạc vẻ rất hào hứng, tự tin hỏi.

- Ặc… đây là văn tự gì thế. Sao ta chưa bao giờ thấy? - Hàn Thạc nhìn A Khắc Lợi, thầm nghĩ “chắc ngươi không cố ý lừa ta đó chứ?”

- Mã ngữ đó, một trong những văn tự sớm nhất. Một vài Thần trước kia đều trao đổi bằng thứ văn tự này, ngươi không biết à?

A Khắc Lợi như bị sốc nặng, ánh mắt nhìn Hàn Thạc như nhìn một vật kỳ dị nhất.

- Có phải ngươi đến từ vị diện cấp thấp không, không biết mã ngữ thật à?

- Không sai, ta đích xác đến từ vị diện cấp thấp, cũng thật sự không biết văn tự sớm nhất này.

Hàn Thạc thản nhiên thừa nhận. Hắn suy nghĩ một chút, rồi nhìn A Khắc Lợi đang vô cùng hưng phấn mở miệng nói:

- Được rồi, ngươi nói cho ta biết về nội dung trên đó đi, để ta xem rốt cuộc có đáng giá cho ta hợp tác với ngươi không.

- Nơi đó có một mỏ Thần tinh, mỏ Thần tinh đó. Ngươi có biết cái gì gọi là Thần tinh không? Năng lượng bên trong Thần tinh có thể trực tiếp hấp thu hình thành Thần lực. Thần tinh là bảo vật hiếm có ở mọi đại vị diện, chỉ có rất ít chỗ có thể sinh ra Thần tinh. Quyển trục của ta nói rõ, nơi vẽ trên bản đồ này có một mỏ Thần tinh nhỏ! - A Khắc Lợi hưng phấn nói.

Nhướng mày lên, Hàn Thạc cũng có chút động tâm. Thần tinh đích xác là tinh quáng kỳ diệu có thể trực tiếp hấp thu, hình thành Thần lực. Lúc trước trong Thâm Uyên ở Thâm Uyên giới, hắn tìm được ba viên Thần tinh nguyên tố Tử Vong, khiến cho Thần lực của hóa thân ngoại thân tiến rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tiến vào cảnh giới Hạ vị thần trung kỳ.

Hàn Thạc sớm đã biết Thần tinh rất hiếm có. Ở bất kỳ vị diện nào có Thần tụ tập thì Thần tinh đều là kỳ vật ai nấy đều muốn có, rất nhiều đại gia tộc vì muốn cho đệ tử gia tộc nhanh chóng tiến bộ, đã không tiếc hao phí tài lực thu mua cho được Thần tinh, mỏ Thần tinh có độ thuần chất cao thường thường trở thành những trận huyết chiến giữa các đại gia tộc.

- Ngươi khẳng định đây là mỏ Thần tinh? - Hàn Thạc trầm giọng hỏi.

- Ta dám khẳng định trên quyển trục nói không sai. Chủ nhân quyển trục phát hiện ra mỏ Thần tinh đó nhưng chưa kịp chiếm lấy nó thì đã bị phái tới Hải Lam đại lục chúng ta chấp hành nhiệm vụ. Ở Hải Lam đại lục, chủ nhân quyển trục này bất hạnh trọng thương, trước khi hắn chết đã lưu lại quyển trục này, nói rất rõ về địa điểm hắn phát hiện ra mỏ Thần tinh. - A Khắc Lợi giải thích.

- Cũng không biết đã qua bao nhiêu năm rồi, mỏ Thần tinh đó nói không chừng sớm đã bị người khác phát hiện, thậm chí đã có thể khai thác rỗng tuếch rồi!

Nhìn niên kỷ của quyển trục đó đã biết rất lâu rồi, thời gian lâu như vậy thì sự tình gì cũng có thể phát sinh.

- Đích xác cũng có trường hợp này!

A Khắc Lợi khẽ gật đầu:

- Nhưng dựa theo những lời trên quyển trục thì địa phương đó rất khó tìm, quá trình hắn phát hiện ra mỏ Thần tinh cũng là rất may mắn. Hắn nói mỏ Thần tinh đó có thể vẫn còn được bảo tồn. Ta cũng thấy rất có thể như vậy, nói không chừng trước giờ vẫn chưa có ai phát hiện ra!

Một mỏ Thần tinh có thể gây ra không biết bao nhiêu xương máu ở Chúng Thần đại lục, độ trân quý của nó không cần nói cũng biết.

Hàn Thạc cũng động lòng. Lúc này hắn cũng không có sự tình đặc biệt gì quan trọng cả, nghe A Khắc Lợi nói trịnh trọng như vậy cũng có vẻ tin được. Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi đưa ý kiến:

- Tốt lắm, ta sẽ đi cùng ngươi một chuyến, dù sao ta cũng không có gì quan trọng cần làm.

- Về mỏ Thần tinh ta nhắc nhở ngươi trước, phương pháp xuống đất chỉ có ta biết. Nếu ngươi manh tâm cướp đoạt trên đường giết ta, ngươi căn bản không có biện pháp tiến vào đó đâu! - A Khắc Lợi sớm có kế từ trước, thấy Hàn Thạc hứa hẹn, vội vàng nói vài lời dự phòng, sợ đối phương lúc này đột nhiên ra tay ác độc, giết hắn đoạt quyển trục rồi một mình tới đó.

- Đa tạ ngươi nhắc nhở, phỏng chừng tới mỏ Thần tinh đó thì thương thế của ngươi cũng khỏi hẳn rồi, đến lúc đó hẳn là sẽ không lo về ta nữa chứ? - Hàn Thạc cười hì hì hỏi, hắn đoán A Khắc Lợi trong lòng cũng đang nghĩ đến điều này.

- Không sai. Không có mỏ Thần tinh, chúng ta phủi tay. Nếu thật sự có mỏ, ta sáu ngươi bốn, thế nào? - A Khắc Lợi thấy Hàn Thạc hứa, lập tức đề nghị phương thức phân chia. Hắn tựa hồ sớm đã nghĩ về việc này rồi, những lời này hắn nói cực nhanh.

A Khắc Lợi là người phát hiện mỏ Thần tinh, phương pháp chia như vậy cũng xem là khảng khái. Nghe hắn nói thế, Hàn Thạc gật đầu đồng ý:

- Vậy cũng được.

- Được, nhưng đầu tiên ta muốn để thương thế ổn định cái đã. Trong thời gian này, phiền ngươi chiếu cố ta một chút, chờ thương thế ta ổn định, chúng ta lập tức xuất phát! - A Khắc Lợi thấy Hàn Thạc đồng ý, lúc này có vẻ buông lỏng.

- Ta không quen chiếu cố người khác, ngươi tự làm đi. - Hàn Thạc cau mày, nói thẳng.

- Không phải bảo ngươi chiếu cố cái gì. Ngươi chỉ cần cam đoan an toàn cho ta là được. Ta sợ cừu gia của ta sẽ từ Hải Lam đại lục truy sát tới đây. - A Khắc Lợi cười khổ nói.

- Ta sẽ hết sức. - Ngẫm nghĩ một lát, Hàn Thạc mới trả lời. Hắn không biết địch nhân của A Khắc Lợi có mạnh không. Nhìn cái dáng vẻ của hắn thì hẳn là có rất nhiều Thần. Nếu trong đám Thần đuổi giết A Khắc Lợi mà có người nào hắn không ứng phó được, Hàn Thạc không ngại vứt bỏ A Khắc Lợi, bỏ luôn cả mỏ Thần tinh, đầu tiên là phải bảo trụ cái mạng nhỏ của mình cái đã.

- Yên tâm đi, đám người truy sát ta không có ai có thể thể lấy được tính mạng chúng ta cả. Hừ, họ chỉ có nhiều người mà thôi. Bằng không ta sớm đã giết sạch rồi! - A Khắc Lợi cam đoan với Hàn Thạc.

Hờ hững khẽ gật đầu, Hàn Thạc cũng không hoàn toàn tin tưởng những lời của A Khắc Lợi. Hắn cũng là một cường giả Hạ vị thần trung kỳ tu luyện Hủy Diệt pháp tắc, đã như vậy mà còn bị người ta truy sát từ Hải Lam đại lục tới đây, đánh bị thương thành bộ dáng như vậy, đủ để chứng minh những người truy sát hắn cũng chẳng dễ đối phó như hắn vừa nói.

- Được rồi, nơi này coi như an tĩnh, ta trước hết khôi phục một chút, ổn định thương thế rồi tính tiếp! - A Khắc Lợi liếc quanh rồi chuẩn bị nhảy vào hồ lạnh dưới chân thác nước, trước hết rửa sạch vết máu trên người.

- Cầm lấy nuốt vào, có lợi cho thương thế của ngươi đó! - Một viên Hồi Nguyên đan được Hàn Thạc tiện tay ném cho A Khắc Lợi. Trước khi đi, Hàn Thạc dùng nguyên liệu trong tay luyện chế một vài thuốc men để sử dụng cho nhu cầu bản thân, Hồi Nguyên đan là loại thuốc hắn có nhiều nhất, chuyên dùng để ổn định thương thế.

- Cái gì thế, thơm thế! - A Khắc Lợi đã ngâm nửa người vào hồ nước, nắm lấy viên thuốc mà Hàn Thạc vừa ném cho hắn, nghi hoặc hỏi Hàn Thạc.

- Một loại thuốc thích hợp với ngươi, ngươi uống vào sẽ cảm giác được tác dụng thôi! - Hàn Thạc thuận miệng trả lời.

Hắn cũng không sợ Hàn Thạc hại hắn. Khi Hàn Thạc vừa nói xong, hắn nuốt viên thuốc này ngay lập tức, rồi tranh thủ rửa ráy vết máu trên người trong hồ nước.

Ngay từ đầu hắn cũng không để ý. Một lát sau, A Khắc Lợi đột nhiên ồ lên một tiếng, nhìn Hàn Thạc vẻ kinh ngạc, nói:

- Ngươi cho ta thuốc gì thế, rất có tác dụng. Máu trên người ta toàn bộ đã không chảy nữa rồi, cảm giác đỡ rất nhiều. Thật là thuốc tốt. Thuốc này có bán không, nếu ta trước đây có nó thì cũng không đến nỗi chật vật như thế này?

Sau khi nhận ra, A Khắc Lợi cảm thấy kinh ngạc về hiệu quả của Hồi Nguyên đan, cứ tặc lưỡi vẻ kỳ lạ.

- Không bán, là một người làm thuốc mà ta biết lúc trước đặc biệt luyện chế cho ta thôi! - Hàn Thạc trả lời cho có lệ. Hồi Nguyên đan là do hắn tự mình luyện chế, hắn hiểu rất rõ hiệu quả như thế nào. A Khắc Lợi kích động như vậy cũng hoàn toàn trong dự liệu của hắn.

- Được rồi được rồi, ngươi thật thà ổn định thương thế đi, đừng có nhiều lời nữa. Uống thuốc đó vào, lúc này là thời khắc tốt nhất khôi phục thần lực, đừng lãng phí thuốc của ta! - Thấy A Khắc Lợi mở miệng chuẩn bị nói cái gì đó, Hàn Thạc vội vàng ngăn hắn lại, nói vẻ sốt ruột.

Nghe Hàn Thạc quát lớn, A Khắc Lợi vội thật thà an phận lại, không còn nhiều lời nữa. Sau khi rửa sạch vết máu trên người, hắn ngồi yên giữa hồ nước, chung quanh hắn bỗng xuất hiện vô số những vòng xoáy, những vòng xoáy nhỏ này chuyển động xung quanh hắn với một quy luật nhất định, không ngừng biến ảo các loại phương vị.

Hàn Thạc đứng trên mặt hồ nước nhìn chăm chú vào những dị thường chung quanh A Khắc Lợi. Hắn nhìn thấy rõ ràng A Khắc Lợi trước mắt đang lợi dụng quỹ tích của Hủy Diệt pháp tắc để cố chữa khỏi thương thế trong cơ thể. Hủy Diệt pháp tắc có rất nhiều phương thức sử dụng khác nhau, A Khắc Lợi dùng một loại khác với hai anh em Ba Đốn, cũng khác với những gì Hàn Thạc lĩnh ngộ khi Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận bị hủy diệt.

Nhìn một lát, thần thức Hàn Thạc âm thầm thăm dò tình huống của A Khắc Lợi, dùng thần lực trong cơ thể hắn thử biến hóa, lợi dụng thần thức cường đại phân tích từng chút một, thử dựa theo phương pháp của hắn mà vận chuyển thần lực của hóa thân ngoại thân trong cơ thể mình.

Hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ tọa lạc trong Vạn Ma đỉnh. Tâm thần Hàn Thạc vừa động, đột nhiên vài vòng xoáy bỗng xuất hiện trên hóa thân ngoại thân trong cơ thể, cũng xoay tròn theo quy luật, rất giống với những vòng xoáy chung quanh A Khắc Lợi. Hàn Thạc thử cảm ngộ loại phương pháp vận dụng sức mạnh Hủy Diệt này, xem chỗ ảo diệu của nó.

Song Hàn Thạc còn chưa kịp lĩnh ngộ ra cái gì, đột nhiên cảm ứng được từ sơn cốc đang bay tới vài người.

- A Khắc Lợi tiểu tử quả nhiên ở chỗ này. Không ngờ hắn còn dám chạy đến Chúng Thần đại lục. Chúng ta phải nhanh chóng xử lý sự tình này cho tốt, bằng không tin tức này bị những cường giả của Chúng Thần đại lục biết, chúng ta đừng hi vọng gì có được nó! - Một thanh âm hùng hậu từ bên kia vang lên. Mặc dù hắn cố nói nhỏ xuống, nhưng với sự giúp đỡ của Đỉnh Linh thì Hàn Thạc vẫn có thể nghe được loáng thoáng.

- Mẹ nó, thật là một tên gia hỏa phiền toái. Không ngờ mới đây đã có người đuổi tới rồi. Xem ra, mỏ Thần tinh này quả nhiên không phải dễ dàng nuốt trôi!

Hàn Thạc cảm ứng được trong số mấy người đó có một tên Hạ vị thần mạt kỳ tu luyện sức mạnh Hủy Diệt, còn có hai tên tu luyện lực lượng nguyên tố Hắc Ám hệ có cảnh giới Hạ vị thần trung kỳ.

Hàn Thạc thật ra có thể thông qua Đa Lạc Lôi Tư ngăn trở chúng. Nhưng như vậy thì tin tức mỏ Thần tinh có thể bị bại lộ. Suy nghĩ một chút, hắn cũng mặc kệ A Khắc Lợi còn đang trong quá trình khôi phục, lao xuống vươn tay nắm lấy gã, kéo gã lao ra ngoài sơn cốc bay đi.

Bạn đang đọc Đại Ma Vương của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 345

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.