Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một lời đã định

Phiên bản Dịch · 2460 chữ

Thực lực Thượng vị thần mạt kì! Trong lòng Hàn Thạc kinh hãi, sau khi hai hóa thân ngoại thân tu luyện thành Hạ vị thần, hắn mới thực sự ý thức được được sự cường đại của một vị Thần cao cấp. Một cường giả Hạ vị thần mạt kì, bây giờ đã là một cường giả khó có thể với tới đối với Hàn Thạc bây giờ.

Hàn Thạc biết, đừng nói đối mặt với một cường giả Hạ vị thần mạt kì, một đối một cho dù chống lại một tên gia hỏa Hạ vị thần trung kỳ, một hóa thân ngoại thân cũng không thể làm được. Sau khi ba hồn hợp một, Hàn Thạc mới có lòng tin chiến thắng.

Thượng vị thần chính là nhân vật cường đại chính thức. Cao thủ mạt kì càng có thể nói là nhân vật kinh khủng hơn. Đó là loại người mạnh nhất dưới Chủ thần, là một nhân vật cơ hồ vô địch chỉ dưới có Chủ thần.

Cổ Nhĩ đã là một Thượng vị thần mạt kì, vậy linh hồn bị hắn tự mình động thủ phong ấn vào trong Chén Thánh này, người này cảnh giới cũng nhất định không thấp.

Nghĩ như vậy, Hàn Thạc càng không dám dễ dàng giúp hắn thoát. Vạn nhất người này chẳng biết báo đáp ân tình, vì muốn cướp lấy tín ngưỡng lực ở đại lục Kì Áo này, vậy Hàn Thạc chỉ sợ đến cả lực hoàn thủ cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn cướp sạch tất cả những gì mình có.

- Tại sao hắn phải phong ấn ngươi? - Trong lòng thấp thỏm, Hàn Thạc dò hỏi vô cùng cẩn thận.

- Trong cuộc chiến Chúng thần, ta tu luyện pháp tắc Thời Không, vì trợ giúp cho một lão hữu, giúp hắn mở ra một thông đạo liên thông hai vị diện chiến trường, cuối cùng khiến cho trận chiến của Cổ Nhĩ gặp bất lợi, rồi tạo thành thất bại của hắn. Việc này xảy ra xong, Cổ Nhĩ biết ngay là ta nhúng tay, hèn hạ dẫn người tập kích ta, đánh đến nỗi Thần hồn và Thần thể ta chia lìa, rồi cầm tù linh hồn ta vào trong cái Chén Thánh này, còn Thần thể ta thì không biết hắn phong ấn ở đâu nữa. - Người trong Chén Thánh, cười khổ giải thích cho Hàn Thạc rõ.

Hàn Thạc không biết hắn nói thật hay giả, đối với người này vẫn còn kiêng kỵ, chậm rãi phân tích từng ý trong lời hắn, trầm mặc không nói gì.

- Thần hồn và Thần thể ngươi chia lìa, sao còn có thể thi triển ra Thời Không pháp tắc? - Hàn Thạc cau mày, trầm giọng hỏi.

Vì người tu luyện Thời Không pháp tắc lai lịch bất minh này có năng lực có thể làm thời gian ngừng lại, làm cho Hàn Thạc cảm thấy vô cùng nguy hiểm. Chỉ cần đối với người nào có thể tạo thành uy hiếp cho hắn, người này nếu không phải bằng hữu thì Hàn Thạc đều đề phòng cẩn thận, sẽ không vì một nguyên nhân nhất thời xúc động mà làm một việc hối hận không kịp.

- Thần thể ta mặc dù không ở đây, nhưng cái Chén Thánh này có đặc thù. Cổ Nhĩ vì không muốn để ta chết, do đó trước khi cầm tù ta, từng lưu lại một bộ phận thần lực rất yếu trong Chén Thánh cho ta, một mặt để duy trì linh hồn ta, mặt khác cũng có thể làm cho chủ nhân Chén Thánh thông qua việc sử dụng ma pháp trận Quang hệ mà hắn bố trí trên Chén Thánh, dùng một bộ phận sức mạnh của ta.

Chỉ là một bộ phận thần lực yếu ớt, không ngờ có thể hình thành chướng ngại không gian, làm cho thời gian trong trăm dặm dừng lại. Người này nếu để Thần thể và Thần hồn hợp một, không biết cường đại đến thế nào?

Càng nghe hắn giải thích, Hàn Thạc càng thầm kinh ngạc. Đã như thế, Hàn Thạc cũng không dám hứa hẹn trợ giúp hắn cái gì.

- Ngươi bị Cổ Nhĩ phong ấn bên trong Chén Thánh này, Chén Thánh này lại được giao cho Quang Minh Giáo Hoàng. Vậy có khi nào Thượng vị thần tên là Cổ Nhĩ đó có thể lợi dụng Chén Thánh mà cảm ứng được sự tồn tại của ngươi không? Vì Quang Minh Giáo Hoàng mất Chén Thánh, Cổ Nhĩ sẽ vượt qua vị diện đến tìm ngươi không? - Nghĩ ngợi một chút, Hàn Thạc vô cùng cẩn thận hỏi thêm. Hắn tự biết rõ, một khi tên Cổ Nhĩ vì linh hồn bên trong Chén Thánh phá không mà đến, đại lục Kì Áo này sẽ chẳng có ai có thể địch lại cả. Thế thì tên dị đoan như mình cũng sẽ khó thoát một kiếp. Do đó Hàn Thạc phải tìm hiểu cho rõ.

- A a, ta biết ngươi đang lo lắng cái gì.

Người trong Chén Thánh có lẽ bị giam quá lâu, rất có hứng thú nói chuyện. Càng nói chuyện lâu với Hàn Thạc, sử dụng ngôn ngữ càng nhuần nhuyễn hơn.

- Cổ Nhĩ đã đày ta tới nơi này, cũng nói lên nơi này nhất định cách vị diện cao cấp cực kỳ xa. Địa phương này phỏng chừng cũng chỉ là vị diện cấp thấp thôi.

Thần chia vị diện làm Hoang Tích vị diện, Đê Cấp vị diện, Trung Cấp vị diện, Cao Cấp vị diện. Trong đó Hoang Tích vị diện dân cư rất thưa thớt, diện tích có hạn, cuộc sống và văn minh sinh vật rất lạc hậu. Nguyên tố các hệ đều rất kém. Năng lượng quáng thạch không đủ. Nơi đó không thể có Thần chính thức xuất hiện. Đê Cấp vị diện có văn minh của mình. Số lượng dân cư đạt tới khoảng chừng mười ức. Diện tích khá rộng lớn, nguyên tố các hệ bình thường. Năng lượng quáng thạch kha khá. Tồn tại loại Thần có thể tu thành Hạ vị thần. Trung Cấp vị diện văn minh phát triển hơn. Có số lượng dân cư trăm ức. Diện tích rất rộng lớn. Nguyên tố các hệ đậm đặc. Năng lượng quáng tràng nhiều không đếm hết. Có Trung vị thần. Cao Cấp vị diện cũng là loại này. Nhưng số lượng dân cư ít nhất phải trên trăm ức. Diện tích rộng lớn vô ngần, nguyên tố các hệ cực kỳ đậm đặc. Các loại quái thạch thần kỳ rất phong phú. Nhiều Hạ vị thần Trung vị thần, còn có Thượng vị thần.

Hàn Thạc lần trước được Bối Hi Ma Tư nói cho biết về tin tức này. Sau khi trở lại đại lục Kì Áo, dựa theo sự phân lọai của Thần về vị diện, Hàn Thạc biết đại lục Kì Áo miễn cưỡng xem như Đê Cấp vị diện. Diện tích đại lục Kì Áo coi như khá rộng, nhưng toàn bộ dân cư cộng lại thì không đến hai ức. Cũng có Thần tu thành Hạ vị thần. Nhưng tính từ đó tới giờ thì chỉ thấy có một viễn cổ Cự Long thôi.

Căn cứ vào phân chia vị diện, đại lục Kì Áo chỉ có thể miễn cưỡng được coi là vị diện cấp thấp. Thật ra Thâm Uyên Giới vì có dân cư vượt qua mười ức, đất đai rộng lớn, còn từng có năm đại Thâm Uyên ma vương, mới có thể chính thức xem là vị diện cấp thấp.

Nghe người trong Chén Thánh nói đại lục Kì Áo là một Đê Cấp vị diện, Hàn Thạc trả lời vẻ bất lực:

- Đúng, đại lục này dựa theo sự phân chia vị diện của Thần, thì chỉ có thể miễn cưỡng xem như là một vị diện cấp thấp, vì đại lục này chỉ có dân cư không tới hai ức, nên rất ít người tu thành Hạ vị thần.

- Này, ngươi có thể biết phân cấp vị diện, xem ra cũng không phải không có kiến thức.

Linh hồn trong Chén Thánh khá kinh ngạc, nhưng hắn không hỏi Hàn Thạc gì nữa mà nói:

- Ta biết ngươi lo Cổ Nhĩ có thể tới vị diện này. Về điểm này ngươi cứ yên trí lớn. Với thân phận Thượng vị thần mạt kì và địa vị của hắn, quyết sẽ không chú ý tới một Đê Cấp vị diện như vậy đâu. Khi có việc, hắn cũng sẽ sai thủ hạ tới làm việc. Cổ Nhĩ khẳng định biết ta ở vị diện này, vì hắn đày ta ở chỗ này, cũng là vì phòng ngừa có người tìm được ta. Nhưng trừ phi cần ta làm một việc gì đó rất lớn, nếu không hắn tuyệt đối sẽ không sai người tới lấy Chén Thánh đâu. Do đó ngươi an tâm đi, cho dù có người tới, cũng tuyệt sẽ không phải là Cổ Nhĩ.

Hắn vừa nói thế, trong lòng Hàn Thạc thở phào nhẹ nhõm. Hắn cười lạnh nhìn Quang Minh Giáo Hoàng bị đóng băng cứng ngắc, hỏi Chén Thánh:

- Nếu ta giết chết chủ nhân Chén Thánh, có ảnh hưởng gì tới ngươi không?

- Không có gì ảnh hưởng, ngươi hạ thủ đi, người này khó chịu lắm, mấy năm nay cứ cố gắng lấy từ trong miệng ta những ý nghĩa thâm ảo về Thời Không pháp tắc. Buồn cười hơn là còn hứa hẹn cho ta lợi lộc, ha ha, chỉ là một Cơ Thần nho nhỏ, hắn có thể làm được gì cho ta chứ?

Hàn Thạc nghe hắn nói thế, thò tay ra đặt vào đầu Quang Minh Giáo Hoàng, ám lực từ lòng bàn tay phát ra, khuấy cho óc của Quang Minh Giáo Hoàng nát thành hồ nhão.

Giống như lão Tát Mãn, linh hồn Quang Minh Giáo Hoàng cũng cực kỳ cường đại, người chết hồn không tiêu tan, do đó linh hồn hắn cũng bị Hàn Thạc thu hoạch nốt.

Chén Thánh, cành ô liu trên Chén Thánh, Quang Minh vương miện, cây thánh giá, y bào của mấy người này, không gian giới chỉ, cái vòng xương đeo cổ của lão Tát Mãn Thú Nhân, v.v... Hàn Thạc cảm thấy có gì đó hữu dụng thì tất cả bị hắn thu hoạch sạch sẽ.

Đối với mấy người tập kích học viện ma vũ Ba Bỉ Luân, không một tên nào thoát khỏi, toàn bộ bị Hàn Thạc giết chết.

Quang Minh Giáo Hội ngoại trừ một Thánh nữ tựa hồ không thể rời khỏi Thánh sơn, những cường giả đứng đầu chính thức đều bị Hàn Thạc giết chết. Như vậy, xem ra cả đại lục Kì Áo cũng chỉ còn có một viễn cổ Cự Long là có thể chống lại hắn.

- Này, ngươi thì làm sao? - Tất cả đã xong, Hàn Thạc thu sạch tất cả chiến lợi phẩm, lúc này mới cầm Chén Thánh, truyền tấn hỏi người trong Chén Thánh.

Linh hồn trong Chén Thánh trầm mặc một lát, rất lâu sau đó, hắn mới thở dài sâu kín, truyền tấn lại:

- Ta biết ngươi lo cái gì, kỳ thật tất cả lo lắng của ngươi đều không cần thiết. Ngươi đề phòng ta thì quá buồn cười. Khơi khơi chỉ là một vị diện cấp thấp, quả không đáng để ta xem trọng. Hơn nữa người tu luyện Thời Không pháp tắc chúng ta cũng căn bản không cần loại vị diện có lực tín ngưỡng ít ỏi này. Mặt khác, ta ở bên trong cái chén, không ai lợi dụng chú ngữ thao túng, ta căn bản không thể thi triển ra Thời Không pháp tắc, thần lực của ta yếu ớt lắm, căn bản không đủ để thoát khỏi sự trói buộc của Chén Thánh. Hơn nữa Thần thể ta không ở đây, cho dù có thể ra khỏi Chén Thánh thật, cũng không thể hình thành uy hiếp đối với ngươi đâu, ngươi không cần cẩn thận phòng bị ta như vậy.

- Xin lỗi, ngươi thật sự không phải là một nhân vật an toàn, ta cũng không rõ ngươi sau khi thoát khốn, sẽ có cử động gì nữa. Hừ, trước mắt ta cũng không muốn giúp ngươi thoát khốn. Đương nhiên, có lẽ ta cũng không có năng lực đó. Tạm thời, chỉ có thể ủy khuất ngươi ở bên trong đó, chờ ta biết rõ thêm vài việc nữa, thực lực cường đại hơn tới mức không sợ ngươi uy hiếp, lúc đó ta sẽ nhận ân tình của ngươi hôm nay, thả ngươi ra ngoài. - Hàn Thạc không hề động thủ, nhưng những lời này xem như thành khẩn.

- A a, ta vốn không có hi vọng ngươi lập tức thả ta ra mà. Ta cũng thụôc loại người biết nhìn người, việc gì cũng phải có một thời gian, mà ta thì có rất nhiều thời gian. Ta hy vọng ngươi lưu Chén Thánh bên mình, có thời gian thì nói chuyện với ta, ta cô đơn quá lâu rồi, có thể được nói chuyện với ngươi, đó đã một việc rất vui đối với ta. Ừm, ta tin rằng ta biết nhiều hơn ngươi về các đại vị diện và các vị Thần. Nếu ngươi có chuyện, cứ hỏi ta có lẽ là một cách rất tốt.

Hàn Thạc sửng sốt, trong lòng vui vẻ, rồi truyền tấn nói:

- Ta cám ơn trước, đối với tất cả những việc ở vị diện cao cấp, ta đích xác không biết nhiều lắm. Ngươi là cường giả tu luyện Thời Không pháp tắc, tự nhiên có thể cho ta rất nhiều trợ giúp. Ừm, yên tâm đi, một khi ta có thể xác định được ngươi không có tâm tư gì xấu, hoặc là ta tự tin ngươi không thể uy hiếp ta, ta nghĩ ta sẽ hết sức giúp cho ngươi ra khỏi Chén Thánh. Nếu ngươi giúp cho ta, làm ta cảm giác thấy ngươi là người tốt, có lẽ ta cũng sẽ nghĩ biện pháp tìm ra Thần thể bị phong ấn của ngươi, giúp ngươi lại sống lại chính thức, để ngươi có cơ hội sẽ tìm cừu nhân tính sổ.

- Vậy, một lời đã định! - Người nọ cười khà khà, tâm tình có vẻ rất tốt.

- Một lời đã định! - Hàn Thạc tâm tình cũng vui vẻ, khẳng định ngay.

Bạn đang đọc Đại Ma Vương của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 347

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.