Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một kẻ làm quan cả họ được nhờ

Phiên bản Dịch · 2947 chữ

Đưa mắt nhìn quanh, toàn bộ đều là sinh vật kỳ dị trước giờ chưa từng gặp qua. Những sinh vật này tràn ngập cả không gian xám xịt, con nào con nấy giương nanh múa vuốt, ngoại hình dữ tợn đáng sợ, xông lên rất hung hãn.

Ác ma Thâm Uyên có hình thể không thống nhất, cao lớn thì hơn mười thước, nhỏ bé thì chỉ lớn bằng bàn tay, đủ mọi màu sắc, ai nấy dữ tợn đáng sợ, những cái răng nanh bén nhọn trong những lỗ miệng sâu thăm thẳm, chảy ra một thứ chất lỏng hôi hám như nước miếng.

Có vài con ác ma Thâm Uyên chẳng những trong miệng thối đến chết người, mà thân thể cũng chảy ra những chất nước dinh dính đặc sệt, tựa như những sinh vật trong phim viễn tưởng mà Hàn Thạc đã từng xem qua, xấu xí, dữ tợn, ghê tởm, làm người ta tởm lợm, hận không được tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ chúng nó.

Phía trước Hàn Thạc, một con ác ma Thâm Uyên thể tích mười thước, thoạt nhìn cả người đầy mụn nhọt thật lớn, thân thể xấu xí chẳng những đầy chất nhờn, mà người còn phình to ra như cái trống, tựa hồ trong cơ thể hắn còn có rất nhiều tiểu ác ma Thâm Uyên tùy thời có thể chui ra. Nó có một con mắt thật lớn, con ngươi tràn ngập dục vọng tàn nhẫn giết chóc.

Những con ác ma Thâm Uyên bé tí, chỉ lớn như những con côn trùng giáp xác, nhưng tản ra hơi độc có tính ăn mòn, trăm ngàn con dũng mãnh lao vào Hàn Thạc, chúng kêu “chít chít” kỳ quái, những hàm răng bé tí sắc như dao giống như một đàn giặc châu chấu càn quét, khiến cho người ta run lên.

Đây là một không gian kỳ dị đến mức Hàn Thạc không thể tưởng tượng được, xám xịt lãng đãng, trống rỗng, hắn đang chặn đường một biển đầy ác ma Thâm Uyên đang xông lên công kích, xung quanh thân thể hắn không ngừng có những sao băng xẹt qua cực nhanh, phát ra những tia sáng hoa mỹ, tuy ngưng thần nhìn quanh bốn phía, nhưng hắn vẫn không cách nào nhìn ra vị trí cụ thể. Phía trước Hàn Thạc dày đặc ác ma Thâm Uyên không thể đếm hết. Hắn cảm giác ngoài phía sau lưng là vị diện thông đạo hình cánh cửa, phía trước không chỗ nào không có ác ma Thâm Uyên, ngoài ra, chỉ còn có không gian xám xịt xung quanh. Từng tia sáng xuyên qua màn đêm bắn tới.

“Chi chi …… tức tức …… sát sát ……”

Đám ác ma Thâm Uyên phát ra những tiếng kêu rú mà Hàn Thạc không hiểu được. Vừa thấy hắn xuất hiện, một đám sinh vật cuồn cuộn lao đến, rất nhiều con ác ma Thâm Uyên có thể phun ra dịch độc, cơ hồ lập tức bắn ra như mưa rào. Đám dịch độc đủ mọi màu sắc như là một bức tranh sặc sỡ, cố vẽ lên người Hàn Thạc một bức tranh xấu xí thối rữa.

Mặc dù Hàn Thạc rất tự tin về khả năng khôi phục thân thể của mình, nhưng cũng không muốn nếm thử cái thứ dịch độc phát buồn nôn này. Mấy thứ dịch độc nhơn nhớt này chẳng những mùi rất hôi, mà có tính ăn mòn và độc tính làm tê liệt nữa.

Lúc này, Hàn Thạc rốt cục hiểu được tại sao con Hoàng Kim Long và Thái Thản Cự Nhân lại bị nghiền nát thân thể, máu chảy như suối nhanh như vậy. Đối mặt với nhiều ác ma Thâm Uyên như thế, thân hình khổng lồ của Hoàng Kim Long và Thái Thản Cự Nhân căn bản không có khả năng tránh né được.

Trong không gian kỳ dị này, đối mặt với ngàn vạn ác ma Thâm Uyên, Hoàng Kim Long và Thái Thản Cự Nhân với thân thể cao lớn chẳng những không thể chiếm ưu thế, ngược lại thành sơ hở trí mạng của họ. Chính vì thân thể cao lớn của họ không thể ngăn cản được thương tổn cho nên mới bại trận nhanh như vậy, chết trong miệng đám ác ma Thâm Uyên nhiều như châu chấu này.

Chỉ có Bán Thần mới có thể lợi dụng phương pháp đặc thù, hình thành một tầng kết giới phòng ngự chung quanh thân thể, hoặc dùng ma pháp thuẫn, cũng chỉ như vậy mới có thể chống đỡ nổi loại dịch độc có tính ăn mòn của đám ác ma Thâm Uyên này. Con Hoàng Kim Long và Thái Thản Cự Nhân mặc dù có thân thể cực kỳ cường hãn, nhưng thân thể có mạnh đến đâu thì dưới mấy trăm luồng dịch độc bắn vào cũng chỉ có nước bị ăn mòn rồi vỡ nát ra.

Thân thể Hàn Thạc cho dù cường hãn hơn Hoàng Kim Long và Thái Thản Cự Nhân, cũng không dám dùng nó chịu đựng loại dịch độc có tính ăn mòn này, vội vàng xuất ra vòng tròn hộ thân. Một cái lồng xám xịt lờ mờ trong nháy mắt bao kín cả người hắn.

Mấy trăm luồng dịch độc phun vào toàn bộ đều bị vòng tròn hộ thân mỏng như cánh ve ngăn trở. Những sợi khói nhàn nhạt từ vòng tròn hộ thân của Hàn Thạc toát ra, hắn đang ở bên trong đó, vẫn đứng đối lập với đám ác ma Thâm Uyên ghê tởm chung quanh.

- Dịch độc lợi hại thật! - Hàn Thạc nhìn vòng tròn hộ thân, vì số dịch độc lúc này bốc ra những sợi khói đủ mọi màu sắc, nhịn không được thốt lên.

Ma công của Hàn Thạc đã đến loại cảnh giới này, với sự chống đỡ cường đại của Ma Nguyên lực, một khi vòng tròn hộ thân xuất ra, tuyệt đối là thủy hỏa bất xâm đao thương bất nhập. Về nguyên tắc, chỉ cần Ma Nguyên lực của hắn có thể cuồn cuộn chống đỡ cho vòng tròn hộ thân, nó có thể giúp hắn ngăn cản tất cả công kích vật lí và ma pháp.

Đương nhiên, một khi lực công kích của địch nhân vượt qua sự chịu dựng của vòng tròn hộ thân, nó sẽ vỡ vụn. Chỉ là dịch độc này rõ ràng không có sức mạnh cường đại. Dựa theo đạo lý, vòng tròn hộ thân thuần túy do Ma Nguyên lực dùng một bí pháp đặc thù hình thành nên hẳn phải có lực phòng ngự hoàn mỹ đối với dịch độc này.

Nhưng những sợi khói đủ mọi màu sắc toát ra đó, nói lên lực ăn mòn quái dị của dịch độc, lại hữu hiệu đối với vòng tròn hộ thân với hình thái đặc thù này, nhất là Hàn Thạc rõ ràng cảm giác được dịch độc một khi dính vào vòng tròn hộ thân của hắn, theo những sợi khói bốc lên, Ma Nguyên lực của hắn dùng để duy trì vòng tròn hộ thân lại mất đi với tốc độ nhanh hơn rất nhiều.

“Chi chi …… tức tức …… sát sát ……”

Đám ác ma Thâm Uyên tựa hồ cũng có chút kinh ngạc. Sau một hồi dịch độc dày đặc phun ra, đột nhiên khựng lại một chút, bắt đầu dùng một phương pháp gì đó cố nói chuyện với nhau.

Chúng giết chết Hoàng Kim Long và Thái Thản Cự Nhân, tàn nhẫn chuẩn bị phá tan vị diện thông đạo phía trước, đột nhiên phát hiện lại lòi ra một tên ngăn cản ghê tởm. Thấy tên ngăn cản này thể tích bé tẹo, còn tưởng rằng có thể trong nháy mắt tiêu diệt, không ngờ bao nhiêu dịch độc đều chẳng làm gì được. Việc này hiển nhiên ngoài dự liệu của chúng.

Dừng lại trước mặt đám ác ma Thâm Uyên, sau khi nghe một loạt những tràng thảo luận rúc rích, tên chỉ huy ác ma Thâm Uyên phía trước Hàn Thạc cả người đầy nhớt mủ như một cục thịt sống, đột nhiên một lần nữa điên cuồng lao vào Hàn Thạc. Lần này chúng chẳng những tiếp tục phun dịch độc, mà còn há mồm đầy răng nanh sẵn sàng hi sinh vì nhiệm vụ, rõ ràng chuẩn bị lợi dụng loại phương thức nguyên thủy nhất để phá vòng phòng ngự của Hàn Thạc.

Một đám sinh vật dã man điên cuồng, nếu để cho chúng đi tới đại lục Kì Áo, chỉ sợ tất cả chủng tộc trên đại lục Kì Áo đều trở thành thức ăn của chúng. Hàn Thạc nhìn đám sinh vật Thâm Uyên cuồn cuộn lao tới, trong lòng thầm tính toán. Khô Lâu pháp trượng đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, hai mắt lóe lên nhìn vào lũ ác ma, Hàn Thạc ngâm xướng chú ngữ rất nhanh, trước hết là một loạt cốt mâu xé gió đánh tới. Sau đó là chiêu bài Vong Linh pháp sư kết giới suy yếu và kết giới sợ hãi, đột nhiên bao phủ cả không gian.

Chỉ cần là sinh vật tồn tại trên thế giới vật chất, sẽ vĩnh viễn không thoát khỏi số mệnh tử vong, cho dù ác ma Thâm Uyên tàn nhẫn hung ác như thế, chỉ cần có tử vong, thì ở thế giới vật chất đó sẽ tồn tại nguyên tố Tử Vong. Bởi vậy, Vong Linh ma pháp căn cứ vào nguyên tố Tử Vong mà hóa thành phương thức công kích, vẫn có thể phát huy uy lực rất mạnh.

Không thể không nói, Khô Lâu pháp trượng thật sự là một kiện vũ khí thần kỳ. Lợi dụng Khô Lâu pháp trượng phóng thích ra Vong Linh ma pháp, uy lực một Vong Linh ma pháp bình thường có thể tăng lên gấp đôi, cũng nhờ sự giúp đỡ của Khô Lâu pháp trượng, kết giới sợ hãi và kết giới suy yếu mới có thể bao phủ hết toàn bộ đám ác ma Thâm Uyên này.

Dưới tác dụng của hai loại kết giới, tất cả ác ma Thâm Uyên đều bị ảnh hưởng. Chẳng những tốc độ tấn công của chúng vào Hàn Thạc đột nhiên chậm lại, mà trong lòng cũng tràn ngập sự sợ hãi đối với hắn, trong mắt con nào con nấy hiện lên vẻ khiếp đảm.

Cốt mâu “Vèo Vèo” dày đặc bắn ra. Một vài tiểu ác ma Thâm Uyên nhỏ bé liên tục bị đâm xuyên qua thân thể, máu tươi màu xanh, đỏ, xám trắng, từ cơ thể chúng phun ra, một con ác ma Thâm Uyên to lớn trên người bị cắm đầy cốt mâu, phát ra những tiếng rú thê lương làm người ta phát run.

Một loạt thanh cốt mâu nhìn như mưa bắn ra ngoài, chặn đứng trăm vạn ác ma Thâm Uyên. Thừa dịp này, Hàn Thạc lại một lần nữa ngâm xướng Vong Linh chú ngữ, chuẩn bị triệu hoán đại lượng quân đoàn sinh vật bất tử tiến đến trợ giúp.

Song, Vong Linh chú ngữ triệu hoán vừa cất lên, vốn phải có vô số sinh vật bất tử đứng trước Hàn Thạc, nhưng bây giờ chẳng xuất hiện một tên nào cả.

Hàn Thạc ngạc nhiên, lúc đầu còn nghĩ rằng mình vội vàng quá nên ngâm nhầm chú ngữ, lại một lần nữa ngâm xướng, Khô Lâu pháp trượng cũng cử động rất chuẩn xác.

Dù như thế, vẫn không có lấy một sinh vật bất tử nào xuất hiện!

Lần này Hàn Thạc thầm cả kinh. Hắn cố lợi dụng lực cảm ứng tồn tại giữa mình với Tiểu Khô Lâu, thử liên lạc với nó. Kỳ lạ, hắn lại không cảm giác được dấu vết sự tồn tại của Tiểu Khô Lâu, không thể xác định được vị trí của Vong Linh giới.

“Chẳng lẽ là địa phương này không thể triệu hoán ra sinh vật vong linh?” - Mang theo nghi vấn này, Hàn Thạc không khỏi tỉ mỉ đánh giá lại tình huống chung quanh. Rơi vào mắt Hàn Thạc chỉ là những vệt sáng sao băng không ngừng xẹt qua, bầu trời mênh mông đen ngòm.

Dưới chân hắn không phải là đất đai thật, mà là sương khói trắng nhờ nhờ. Ở đại lục Kì Áo, sương khói trắng mờ này tuyệt đối không thể chịu được bất kỳ sức nặng gì. Thế mà chân Hàn Thạc đạp vào luồng sương khói mờ mờ này lại có thể cảm giác được thật sự. Phía trước Hàn Thạc, vô số ác ma Thâm Uyên chắn hết tầm mắt, phía sau còn có một thông đạo vị diện dẫn tới đại lục Kì Áo, trừ những thứ này, chung quanh chỉ có không gian trống rỗng đen ngòm, giống như mình đang bay lơ lửng trong vũ trũ mênh mông vô tận.

“Xem ra khu vực này cũng đã bị ảnh hưởng của thời không loạn lưu vực, thời gian không gian ở đây rối loạn vô cùng, không thể hình thành tọa độ vị diện xác thực, do đó không thể dùng Vong Linh ma pháp liên lạc được với Vong Linh giới, tự nhiên không thể triệu hoán những sinh vật ở Vong Linh giới tới thời gian không gian hỗn loạn này.” - Đánh giá hoàn cảnh chung quanh một chút, Hàn Thạc lập tức đưa ra kết luận như vậy.

Nhìn về phía trước, ngàn vạn ác ma Thâm Uyên mặc dù chậm lại và sợ hãi dưới tác dụng của hai kết giới, nhưng sau khi thích ứng, lại từ từ tiến bước lên phía trước, tiếp tục kiên định nhằm phía Hàn Thạc.

- Hừ!

Hàn Thạc không có gì buồn phiền. Cho dù toàn bộ Vong Linh ma pháp đều không thể dùng được thì hắn cũng còn có ma công mà.

Khác với Vong Linh ma pháp phải lợi dụng nguyên tố Tử Vong, tất cả sức mạnh ma công của Hàn Thạc ẩn chứa trong thân thể, vô luận hắn tới vị diện nào, vô luận là vị diện đó có khí Tử Vong hay không, toàn bộ ma công tồn tại trong cơ thể hắn sẽ vĩnh viễn không bị ảnh hưởng chút nào.

Trong lúc này, Hàn Thạc mới thấy quyết định lúc trước của mình là may mắn và chính xác như thế nào. Hắn trước giờ đều kiên định lấy ma công làm tu luyện căn bản để bảo vệ tính mạng cho mình, bằng không ở địa phương này, khi hắn không thể triệu hoán ra sinh vật bất tử, chỉ bằng vào những phương thức công kích của Vong Linh ma pháp thì chắc chắn thiệt thòi rất lớn.

- Đến đây đi, đám sinh vật Thâm Uyên ghê tởm dơ bẩn này! - Mặc kệ đám ác ma Thâm Uyên có hiểu không, Hàn Thạc cười tà ác, chầm chậm lấy Thị Huyết Phiên từ trong không gian giới chỉ, vung tay lên, Thị Huyết Phiên phiêu dật bay ra ngoài.

Thị Huyết Phiên vừa ra, huyết vụ nồng nặc từ trong cái cờ phóng thích ra ngoài, một sức mạnh tà ác quỷ dị, thông qua huyết vụ do Thị Huyết Phiên chậm rãi phóng thích ra. Chỉ thấy những chỗ nào Thị Huyết Phiên bay qua, tất cả ác ma Thâm Uyên đều bị huyết vụ bao phủ, thân thể đột nhiên phồng lên như cái trống, vốn tốc độ đã rất chậm bây giờ còn chậm hơn.

Thị Huyết Phiên là một ma khí giết chóc do Hàn Thạc tốn rất nhiều công phu mới luyện chế ra được. Chỉ cần sinh vật nào mà trong cơ thể có máu là chịu công kích của Thị Huyết Phiên. Những ác ma Thâm Uyên này mặc dù có máu khác màu với những sinh vật bình thường khác, vẫn phải chịu tác dụng của lá cờ.

Chỉ thấy chỗ nào Thị Huyết Phiên lướt qua, phương thức và tốc độ lưu động máu trong cơ thể đám ác ma Thâm Uyên này đột nhiên đại biến. Trong nháy mắt, máu của chúng biến thành những con giun thật dài uốn éo trong thân thể, biến khuôn mặt vốn xấu xí của chúng trở nên còn ghê tởm hơn.

Thị Huyết Phiên thay đổi hướng và tốc độ lưu động của máu, sau khi chảy với tốc độ cao, xương cốt chúng kêu lên răng rắc, đến khi máu trong cơ thể đạt tới một tốc độ kinh người thì bắt đầu có vài con ác ma Thâm Uyên không chịu nổi, thân thể nổ nát ra.

Người con ác ma Thâm Uyên đầu tiên nổ ra, càng có nhiều ác ma Thâm Uyên không chịu được ảnh hưởng của Thị Huyết Phiên, thân thể phình ra như cái trống, cuối cùng vỡ ra, máu tươi đủ mọi màu sắc bắn tung khắp nơi.

Tất cả ác ma Thâm Uyên bị huyết vụ bao phủ, dần dần cả đám vì máu chạy quá nhanh đến độ bạo thể mà chết. Nhìn thành tựu trác tuyệt của Thị Huyết Phiên, Hàn Thạc bất giác thầm nhủ mình phải luyện chế thêm một vài loại ma khí này nữa. Không thể không nói, loại ma khí đặc thù này có thể tạo thành lực sát thương làm cho hắn rất hài lòng.

Bạn đang đọc Đại Ma Vương của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 320

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.