Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bầy chó điên

Phiên bản Dịch · 3886 chữ

Bảy đại công tước, ai nấy đều đặc biệt chú ý đến an nguy của mình, ở cái khu vực Tát Già Mễ Nhĩ này lại càng chú ý bảo vệ bản thân cẩn thận từng ly từng tý.

Rời khỏi chỗ ở của Á Lịch Khắc An Bố Lý Kỳ, Hàn Thạc lại đi một chuyến tới chỗ của đại công tước Nội Ách Mỗ Bối Kỳ của công quốc Bỉ Tư Lợi. Hắn vốn định hạ thủ tên này, nhưng còn chưa tới gần đã cảm ứng được khí tức thần thánh từ trong trướng bồng của y truyền tới.

Hàn Thạc vô cùng quen thuộc đối với loại khí tức thần thánh này, lập tức hiểu rằng trong đó nhất định có người của Quang Minh giáo hội. Từ cường độ của luồng khí tức này, hắn biết thực lực của nhân vật bên trong không kém, có lẽ nhiều khả năng là Chiêm Khoa Tư của Quang Minh giáo hội.

Không động thủ đối với Nội Ách Mỗ Bối Kỳ, Hàn Thạc vẫn ẩn nấp ở sâu dưới lòng đất, chỉ lợi dụng Âm ma từ xa nhìn trộm vào khu vực đó. Mãi gần đến bình minh, thông qua Âm ma hắn mới phát hiện đoàn người Chiêm Khoa Tư lặng lẽ rời khỏi trướng bồng kia.

Bản thân Nội Ách Mỗ Bối Kỳ là một Thiên không kị sĩ. Trong bảy đại công quốc thì công quốc Bỉ Tư Lợi của hắn có rất nhiều Quang Minh điện của Quang Minh giáo hội, dẫn dắt dân chúng trong thành thờ phụng, dâng lên tín ngưỡng và lòng thành kính của mình cho Quang Minh thần.

Hiện tại Hàn Thạc thông qua Âm ma nhìn thấy quan hệ thân mật giữa Nội Ách Mỗ Bối Kỳ và Chiêm Khoa Tư, rồi liên tưởng tới thái độ hữu nghị của Bỉ Tư Lợi công quốc đối với Quang Minh giáo hội, thì mơ hồ cảm thấy có thể bản thân tên này chính là một giáo đồ của Quang Minh giáo hội, bằng không sẽ không dốc hết sức hỗ trợ Quang Minh giáo hội như thế.

Sau khi Chiêm Khoa Tư đi khỏi, bên trong trường bồng của Nội Ách Mỗ Bối Kỳ vẫn còn có Quang hệ ma pháp ba động, ngoài ra còn ẩn tàng hai luồng khí tức cường đại nữa. Thấy trời đã sáng lên, mà sau khi Chiêm Khoa Tư rời đi thì Nội Ách Mỗ Bối Kỳ tiếp tục cùng các thủ hạ thương nghị, dường như không có ý định ngủ. Hàn Thạc suy nghĩ một chút, đành bỏ ý định đánh lén tên này.

Ngày hôm nay, bảy đại công quốc lại ở sơn cốc Tát Già Mễ Nhĩ thương nghị việc xuất binh đánh thành Bố Lôi Đặc Nhĩ. Á Lịch Khắc An Bố Lý Kỳ mới bị tập kích, lê cái chân trái bị băng bó cứng ngắc, vừa đến đã quay sang lớn tiếng chửi bới Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ, chỉ trích tên này hèn hạ phái người đánh lén hắn vào đêm qua.

Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ ngày hôm qua đã cảm thấy oan uổng, giờ bị Á Lịch Khắc An Bố Lý Kỳ chế nhạo thì không nhịn được tức khí trong lòng. Hai người không ai chịu ai, thiếu chút nữa thì ẩu đả ngay trong trướng bồng. Nếu không có mấy Đại công tước khác ra mặt can ngăn thì sợ rằng hai người sẽ còn tiếp tục cãi nhau nữa. Cho dù về sau hai người bị tách ra nhưng cơn giận vẫn còn chưa tiêu tan, mắt lóe lên hung quang lấp lánh, không biết suy tính mưu sâu kế độc gì để tiếp tục đối phó đối phương.

Đại công tước Bá Đặc Tề Lợi của Bảo Lai Tháp công quốc rất là bất mãn đối với cách phân phối lợi ích, khăng khăng đòi sau khi đánh hạ thành Bố Lôi Đặc Nhĩ thì phải được năm khu mỏ khoáng sản ở xung quanh làm của riêng. Do Bá Đặc Tề Lợi cứ khăng khăng đòi, còn các công tước khác cũng có ý đồ đối với mỏ quặng đương nhiên không muốn nên cuối cùng, ngày thương nghị này kết thúc trong cảnh đường ai nấy đi.

- Cứ theo đà này, cuộc tấn công thành Bố Lôi Đặc Nhĩ còn chưa được tiến hành thì bảy đại công quốc đã lại tuyên chiến rồi. Ta thấy những người này không phải lúc đối mặt với sự tồn vong thì nhất định không thể liên hợp được. Lần trước là bởi vì quân đội đế quốc Lan Tư Lạc Đặc đánh tới tận cửa nên bọn họ mới thực sự phải nhanh chóng hợp tác. Xem ra bọn họ chưa hề đặt uy hiếp của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ trong lòng. Những người này cả ngày chỉ biết cãi vã, có thể thành đại sự gì chứ.

Về tới trướng bồng của mình, Hải Luân Đế Na nhíu cặp lông mày, phàn nàn với Hỏa Phong.

- Kệ cho bọn họ cãi nhau. Đến một ngày thành Bố Lôi Đặc Nhĩ thực sự tấn công sang đây, bọn họ sẽ biết sợ ngay thôi. - Hỏa Phong cùng với Hải Luân Đế Na tham dự nghị luận bên trong trướng bồng, thấy rõ ràng sắc mặt của bảy đại công tước, tuy Hỏa Phong không có quyền phát ngôn nhưng trong lòng cũng khinh bỉ sáu gã đại công tước kia chỉ lo tranh danh đoạt lợi.

- Công tước đại nhân. Đại công tước Bá Đặc Tề Lợi của Bảo Lai Tháp công quốc cầu kiến. - Vào lúc Hải Luân Đế Na và Hỏa Phong đang oán thán thì ngoài cửa truyền đến tiếng thị vệ thông báo.

- Gã này đến chỗ của chúng ta để làm gì. Mùi vị trên người hắn làm cho ta cảm thấy rất không thoải mái. - Hỏa Phong vừa nghe thị vệ bẩm báo, cau mày nói với Hải Luân Đế Na.

- Mời ông ta vào.

Hải Luân Đế Na phân phó một câu với thị vệ ở bên ngoài, rồi mới nói với Hỏa Phong:

- Người này luôn là tử địch với Bỉ Tư Lợi công quốc. Đề nghị liên minh đánh thành Bố Lôi Đặc Nhĩ của chúng ta lần này chính là do Bỉ Tư Lợi công quốc của Nội Ách Mỗ Bối Kỳ loan báo. Ta thấy gã Bá Đặc Tề Lợi này dường như có ý định phá hoại sự ổn định của liên minh. Không biết người này tìm ta làm gì.

Khi Hải Luân Đế Na và Hỏa Phong nói chuyện thì Đại công tước Bá Đặc Tề Lợi của Bảo Lai Tháp công quốc đã tươi cười tiến vào. Bá Đặc Tề Lợi là một vị triệu hoán sư đã già, nhưng theo lời đồn đại, hắn và Tà Thần đã ký kết khế ước, triệu hoán thuật của hắn thường triệu hồi được cả sinh vật ma quỷ của địa ngục.

Toàn thân Bá Đặc Tề Lợi dường như phát ra một thứ cảm giác u ám đến phát sợ. Cho dù hắn có mỉm cười hoà nhã thì cũng làm cho người khác cảm thấy vẻ mặt tươi cười của hắn có nét nham hiểm độc ác. Hỏa phượng hoàng là một siêu cấp ma thú thánh khiết, vô cùng chán ghét đối với mùi vị trên người Bá Đặc Tề Lợi nên sau khi thấy gã đi vào thì theo bản năng Hỏa phượng hoàng tránh xa hắn một đoạn.

- Không biết Đại công tước Bá Đặc tìm ta có chuyện gì? - Khu vực của Hải Luân Đế Na cùng với Bảo Lai Tháp của Bá Đặc Tề Lợi cách nhau khá xa nên không có xung đột chính thức gì nhưng nàng ta cũng không thích gã đại công tước âm trầm gian ác này, hơn nữa thời gian gần đây tâm tình không được tốt, cho nên vẻ mặt tất nhiên chẳng vui vẻ gì.

- Hắc hắc, ta lần này sang đây là muốn thảo luận cùng Đại công tước Hải Luân về chuyện thành Bố Lôi Đặc Nhĩ. Ngươi đã ở thành Bố Lôi Đặc Nhĩ một khoảng thời gian, không biết cảm thấy thành Bố Lôi Đặc Nhĩ và tên Thành chủ kia như thế nào? - Bá Đặc Tề Lợi lộ vẻ tươi cười hoà nhã, thân thiện hỏi Hải Luân Đế Na.

Đanh mặt lại, Hải Luân Đế Na đáp:

- Đại công tước Bá Đặc sang đây chủ tâm là để cười nhạo ta sao?

- Không, không!

Bá Đặc Tề Lợi vội vàng xua xua tay tỏ ý nàng ta không nên hiểu lầm, sau đó mới giải thích:

- Tục ngữ nói biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Trong bảy đại công quốc chúng ta, người quen thuộc nhất đối với thành Bố Lôi Đặc Nhĩ hẳn là Đại công tước Hải Luân rồi. Ta muốn nghe quan điểm của ngươi đối với thành Bố Lôi Đặc Nhĩ và tên Thành chủ kia.

Hải Luân Đế Na hứ một tiếng, nghiêm mặt nói:

- Ta không quen thuộc gì đối với thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, nhưng biết Thành chủ Bố Lai Ân kia tuyệt đối không thể dễ đối phó như người bình thường, hoặc là các ngươi chưa từng được chính thức chứng kiến. Ta cũng biết một mình hắn đã đánh lui cả đám gồm Hồng y đại giáo chủ Chiêm Khoa Tư cùng mấy vị thần điện kỵ sĩ của Quang Minh giáo hội.

- Người này lòng dạ độc ác, một khi đã muốn cái gì thì sẽ không ngần ngại dùng mọi thủ đoạn làm cho bằng được. Mặc kệ ngươi tin hay không tin, nói chung ta cảm thấy người này không phải dễ dàng đối phó như vậy. Lần này, liên quân nếu cứ tiếp tục lằng nhằng như thế, ta thấy chính đã để cho thành Bố Lôi Đặc Nhĩ có thêm cơ hội chuẩn bị.

- Hắc hắc. Xem ra người này rất hợp sở thích của ta, thú vị thú vị!

Bá Đặc Tề Lợi âm hiểm cười nói một câu, sau đó nhìn chằm chằm Hải Luân Đế Na hỏi:

- Đại công tước Hải Luân, không biết về hành động đối phó thành Bố Lôi Đặc Nhĩ lần này, ngươi chuẩn bị như thế nào rồi? Có hứng thú cùng ta ký kết liên minh bí mật hay không?

- Tạm thời ta không có hứng thú này. Xin lỗi. - Hải Luân Đế Na uyển chuyển cự tuyệt, không nhiệt tình mà cũng không lãnh đạm trả lời.

Bá Đặc Tề Lợi gật đầu, cười quái dị hắc hắc mà không đề nghị gì thêm, chỉ nói:

- Ngươi có lẽ nên suy nghĩ. Ta rất có hứng thú cùng Hi Luân công quốc các ngươi hợp tác. Được rồi. Hôm nay đã tới quấy rầy rồi, thật có lỗi quá.

- Ừm. Ta sẽ không tiễn! - Hải Luân Đế Na nói.

Đến khi Bá Đặc Tề Lợi rời khỏi, Hải Luân Đế Na mới nói vẻ quái lạ:

- Chẳng hiểu tại sao nữa! Người này đến đây một chuyến chẳng lẽ chỉ là muốn hỏi chuyện về Thành chủ Bố Lai Ân kia? Ta cảm thấy hắn dường như có gì đó không bình thường.

- Mặc xác hắn. Ta phát hiện khi có hắn ở bên trong trướng bồng, cả người ta đều cảm thấy khó chịu, thật sự chỉ muốn phóng hỏa thiêu chết hắn. - Hỏa phượng hoàng cau mày đáp.

Sau khi rời khỏi chỗ của Hải Luân Đế Na, Bá Đặc Tề Lợi đi thẳng về trướng bồng của mình. Bên trong có một người mà Hàn Thạc rất quen thuộc đang nằm ngả ngốn trên một chiếc giường lớn phủ tấm lông chồn biển ở giữa phòng, thấy gã đi vào liền nhoẻn miệng cười hỏi:

- Thế nào?

- Tiểu cô nương ấy dường như cũng không biết gì. Nhưng cũng không sao, điều này cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch chúng ta. Ốc Úc Phu, ngươi thực sự cảm thấy người kia có thể mang đến lợi ích cho chúng ta? - Bá Đặc Tề Lợi liếc mắt nhìn Ốc Úc Phu trên giường của mình, ướm hỏi.

Vong linh Đại Ma Đạo Sư Ốc Úc Phu của Thiên Tai giáo hội sau lần trước được khô lâu pháp trượng của Hàn Thạc cải lão hoàn đồng, đã biến thành một thanh niên thanh nhã tuấn tú, da thịt còn trắng nõn nà hơn so với phụ nữ. Những móng vuốt sắc nhọn do hợp thể với lão Thi yêu để lại sớm đã biến mất không còn chút tung tích, trở thành đôi bàn tay thon dài xinh đẹp.

Ốc Úc Phu ở trên giường lớn phủ lông chồn biển chậm rãi ngồi dậy, khẽ cười nói:

- Ông bạn già, thực lực của Bố Lai Ân vượt quá sức tưởng tượng của ngươi đấy, trong tay hắn lại có khô lâu pháp trượng. Thượng cấp đã ban lệnh xuống, bất luận thế nào cũng không để hắn xảy ra chuyện gì, cái chúng ta cần phải làm là cố gắng hỗ trợ hắn hết mức.

- Giáo chủ coi trọng hắn như thế lẽ nào chỉ do hắn là chủ nhân của khô lâu pháp trượng. Chúng ta cứ đoạt lấy khô lâu pháp trượng của hắn. Ngươi thu lấy toàn bộ ký ức của hắn. Như vậy chẳng phải là tăng phần tiện lợi, giảm bớt phiền phức sao. - Bá Đặc Tề Lợi cau mày suy nghĩ một chút rồi nói với Ốc Úc Phu.

Vong linh Đại Ma Đạo Sư Ốc Úc Phu đã sống không biết bao nhiêu năm, lắc đầu cười giải thích:

- Không dễ dàng như vậy đâu. Chiêm Khoa Tư tự mình xuất thủ dẫn theo ba trăm thần điện kỵ sĩ cũng không bắt được hắn. Hai lần đều bị hắn đánh trọng thương phải quay về. Ngươi nghĩ rằng chúng ta có thể dễ dàng bắt được hắn sao?

- Huống chi, hắn hiện tại đã là Vong linh Ma đạo sư. Ồ, không, ta thấy tinh thần lực của hắn hẳn là vượt quá trình độ Ma đạo sư. Khô lâu pháp trượng liên quan bí mật của thánh địa, chúng ta muốn làm chính là bằng mọi cách thu nạp hắn vào giáo hội, mặt khác ta dám cam đoan việc quan hệ tốt với hắn sẽ vô cùng có lợi đối với chúng ta.

- Vậy cũng được. Bao nhiêu năm qua, quyết định của ngươi đều luôn luôn đúng, ta sẽ chiếu theo kế hoạch hành sự, chỉ mong là hắn không làm chúng ta thất vọng! - Bá Đặc Tề Lợi đáp lại.

Khi Bá Đặc Tề Lợi đang cùng Vong linh Đại ma đạo sư Ốc Úc Phu nói chuyện ở trong trướng bồng thì Hàn Thạc đã theo Âm ma tới đó, trong thần thức rõ ràng phát hiện được khí tức tà ác trên người Ốc Úc Phu ở bên trong trướng bồng.

Bá Đặc Tề Lợi của Bảo Lai Tháp công quốc tranh đấu gay gắt với Nội Ách Mỗ Bối Kỳ của Bỉ Tư lợi công quốc thờ phụng Quang Minh thần trong suốt bao nhiêu năm, cho tới bây giờ cũng chưa từng hoà giải bao giờ. Hàn Thạc vốn không biết chuyện gì xảy ra, bây giờ cảm ứng được khí tức của Ốc Úc Phu ở bên trong trướng bồng thì lập tức hiểu ra.

Thì ra Nội Ách Mỗ Bối Kỳ đại công tước của Bỉ Tư Lợi công quốc căn bản là người của Quang Minh giáo hội còn Bá Đặc Tề Lợi đại công tước của Bảo Lai Tháp công quốc lại là người của Thiên Tai giáo hội, là hai giáo hội cường đại nhất trên đại lục. Tranh giành công khai, đấu đá ngấm ngầm trong bao nhiêu năm qua thì xem ra không thể chỉ là một vài cuộc tranh đấu quy mô nhỏ mà hoá ra là âm thầm khống chế cuộc đại chiến giữa các công quốc.

Ốc Úc Phu lần trước đã nhờ lực lượng của khô lâu pháp trượng mà tướng mạo được cải lão hoàn đồng. Trong lần nói chuyện trước, Hàn Thạc hiểu rõ Ốc Úc Phu dường như vô cùng quan tâm đến hắn, lại còn bất chấp tất cả bảo hộ hắn, việc này khiến cho Hàn Thạc hiểu nguyên nhân nhất định là do khô lâu pháp trượng.

Không biết hai thành viên cao cấp bí mật của Thiên Tai giáo hội ở bên trong trướng bồng bí mật bàn bạc kế sách ác độc gì, Hàn Thạc không có cách nào tới gần để nghe lỏm nội dung nói chuyện được. Sau khi biết Bá Đặc Tề Lợi là thành viên của Thiên tai giáo hội. Hàn Thạc liền vứt bỏ suy nghĩ hạ thủ gã, nhưng cũng không định xuất hiện nói chuyện với bọn họ, lại một lần lặng lẽ nữa rời đi.

Sau khi đi khỏi chỗ này, Hàn Thạc nhắm vào đại công tước A Nhĩ Cát Cơ Lan Tư của Y Đặc Mạn công quốc. Giống như mấy người khác, chỗ ở của A Nhĩ Cát Cơ Lan Tư cũng được bảo vệ đặc biệt nghiêm ngặt. Hắn thăm dò một chút, phát hiện cả bầu trời và mặt đất đều bị ma pháp bao phủ, hiểu rằng nếu muốn một đòn giết chết được tên này thì không có nhiều cơ hội.

- Mẹ nó, bảy đại công tước thật sự là tên nào tên nấy đều sợ chết, xem chừng bọn chúng đối với nhau cũng thật sự là không có một chút tín nhiệm. Dự hội nghị mà còn mang theo nhiều cao thủ như vậy. - Hàn Thạc thấp giọng mắng chửi.

Nhưng mà đã đến thì dù sao cũng không thể bỏ về tay không. Hàn Thạc suy xét một lát nữa, phóng xuất Âm ma dò xét chung quanh, đột nhiên phát hiện ngoại trừ trướng bồng của bản thân A Nhĩ Cát Cơ Lan Tư được phòng hộ vô cùng nghiêm ngặt thì trướng bồng của một số tướng lãnh cao cấp khác lại không có cao thủ nào trông coi bảo vệ.

Lòng độc ác nổi lên. Hàn Thạc không động thủ đối với A Nhĩ Cát Cơ Lan Tư mà chuyển ánh mắt sang ngắm vào các thủ hạ cao cấp của hắn. Trong và ngoài trường bồng của những người này thường thường chỉ có một ít thị vệ đi lại, tất nhiên không được bảo vệ thực sự nghiêm ngặt như A Nhĩ Cát Cơ Lan Tư. Lợi dụng thần thông địa hành của Thổ giáp thi lặng lẽ lẻn vào bên trong trướng bồng của những tên này, Hàn Thạc ở cảnh giới Phân Ma đã ẩn giấu hết khí tức trên người, vô thanh vô tức giết sạch cả sáu tướng lĩnh cao cấp thủ hạ của A Nhĩ Cát Cơ Lan Tư.

Sau khi rời khỏi chỗ A Nhĩ Cát Cơ Lan Tư, Hàn Thạc lại đi tiếp đến khu vực của đại công tước Lan Đế A Lạp Đức. Căn cứ theo phương pháp đối xử với A Nhĩ Cát, lại một lần nữa ám sát bốn tướng lĩnh cao cấp rồi mới lặng yên rời đi. Đi quanh một vòng, hắn lại đi tới trướng bồng của Á Lịch Khắc An Bố Lý Kỳ, bằng cách tương tự xử lý ba tướng lĩnh cao cấp.

Cũng vào tối nay, Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ của Nội Sâm công quốc cũng bị tập kích. Trướng bồng bị lửa lớn đốt cháy, bản thân Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ chạy trốn kịp thời nên giữ được tính mạng nhưng toàn bộ tóc và lông mi bị đốt trụi hết.

Trong đêm đó, ngoại trừ Hải Luân Đế Na của Hi Luân công quốc, Bá Đặc Tề Lợi của Bảo Lai Tháp công quốc và Nội Ách Mỗ Bối Kì của Bỉ Tư Lợi công quốc thì quân đội của bốn đại công quốc khác đều có đại sự xảy ra. Đột nhiên, vốn là tập trung tại Tát Già Mễ Nhĩ để thương nghị hành động liên hợp đối phó thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, tính chất đã thay đổi hoàn toàn.

Bốn đại công quốc bị tập kích nghi ngờ một số công quốc trước kia có thù oán với họ. Cả đám không ngừng nổi giận, trong đó Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ tinh thần minh mẫn, cho rằng đêm qua chắc chắn là Á Lịch Khắc An Bố Lý Kỳ của Ba Văn Đăng công quốc hạ thủ với hắn. Á Lịch Khắc An Bố Lý Kỳ cũng cho rằng tướng lĩnh của mình bị giết cũng có liên quan đến tên kia.

Lần này, hai người cũng không thèm để ý tới mặt mũi, ngay tại Tát Già Mễ Nhĩ sơn cốc đánh nhau luôn. Cả đám còn lại mặt mày âm trầm, không nói một tiếng chỉ oán hận nhìn đối phương, trong lòng không ngừng suy nghĩ phương pháp trả thù. Hai đại công tước bị tập kích khác cũng căm phẫn tràn hông, đem mọi chuyện đổ riệt cho đại công tước có cừu oán trước kia.

Ba công quốc Hi Luân, Bảo Lai Tháp và Bỉ Tư Lợi bình yên vô sự đêm qua trở thành đối tượng bị hoài nghi đầu tiên. Liên minh vốn không vững chắc đã âm thầm thay đổi tính chất, ban ngày đại công tước của bảy đại công quốc truy tìm gốc rễ vấn đề này để truy cứu trách nhiệm, ban đêm các phe lại phái sát thủ chém giết lẫn nhau. Đánh đấm loạn tùng phèo.

Trái lại, Hàn Thạc ba ngày liên tiếp không hề xuất thủ. Thù mới hận cũ giữa bảy đại công quốc với nhau lúc này bộc lộ ra tất cả. Môt số hắc y nhân che đầu bịt mặt mơ hồ hiển hiện. Trên trời dưới đất thường xuất hiện thấp thoáng những bóng ảnh mờ nhạt quái dị. Khu vực bảy đại công quốc đóng quân thường thường truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết thê lương, chứng minh lại có người nào bị ám sát rồi.

Hàn Thạc vốn đang chuẩn bị nhân cơ hội này mà động thủ, đột nhiên phát hiện hắn căn bản là không có cơ hội ra tay nữa. Bởi vì ban đêm có rất nhiều hắc y nhân, một Âm ma của Hàn Thạc không đủ dùng, căn bản không biết rốt cuộc những người đó đến từ công quốc nào, dù sao tình thế bắt đầu dần dần hỗn loạn.

- Bảy đại công tước, quả nhiên đều là một lũ chó điên! - Cờ chẳng đến tay, Hàn Thạc bất giác cảm thán thốt lên.

Bạn đang đọc Đại Ma Vương của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 382

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.