Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chói mắt

Phiên bản Dịch · 2343 chữ

Nhóm người An Đức Lỗ vừa bỏ đi, Phỉ Bích còn lại có một mình cau mày ngồi trầm tư. Xem ra nguy cơ lần này thương hội Bố Tư Đặc gặp phải rất lớn, bằng không dựa vào tính cách cẩn thận của nàng, phỏng chừng cũng sẽ không chọn lựa hình thức cá cược để đọ sức thế này.

Hàn Thạc từ từ bước vào không một tiếng động, tới ngay cửa liền đưa ánh mắt sáng ngời quan sát Phỉ Bích. Cứ thế qua một hồi, Phỉ Bích mới giật mình, sau khi ngẩng đầu lên phát hiện ra Hàn Thạc mới nở nụ cười trên mặt, vui vẻ nói:

- Chàng trở về rồi à?

- Yên tâm đi, ngày mai ta sẽ khiến Lợi Ách Khải Ân chết dưới kiếm. Chuyện này không có gì cần phải thắc mắc cả!

Hàn Thạc mỉm cười đi về phía Phỉ Bích. Khi tới trước mặt nàng mới đưa tay vuốt ve mi tâm đang nhíu lại của Phỉ Bích, rồi mới nhẹ nhàng mở miệng.

- Thiếp tin tưởng chàng mà. Lần này thương hội Bố Tư Đặc của bọn thiếp lấy ra bảy mươi vạn kim tệ, chỉ cần giết chết Lợi Ách Khải Ân, dựa theo tỷ lệ đền tiền thì Tạp Mai Long phải bồi thường bọn thiếp gấp năm lần. Cho dù Tạp Mai Long có tiền đi chăng nữa thì cũng không chịu nổi. Như vậy thì thương hội Bố Tư Đặc của bọn thiếp mới có nguồn tư kim khổng lồ. Nguy hiểm từ phía bọn người Tạp Mai Long tự nhiên cũng sẽ không còn. - Phỉ Bích tận tình hưởng thụ sự ôn nhu của Hàn Thạc, thả lỏng người dựa vào ngực hắn rồi nhẹ nhàng nói.

- Được rồi, nàng nghỉ ngơi sớm một chút đi. Đêm nay ta cần phải tiềm tu ở đây. Ngày mai ta tới khu điền viên khiêu chiến Lợi Ách Khải Ân, giải quyết cho sớm vụ phiền toái này! - Hàn Thạc vỗ vỗ lên vai Phỉ Bích, lên tiếng thúc giục nàng.

Nghe Hàn Thạc nói như vậy, Phỉ Bích liền nhu thuận gật gật đầu, nét mặt giãn ra cười nói:

- Yên tâm đi, ngày mai thiếp nhất định sẽ cùng đi với chàng, đích mắt xem chàng giết Lợi Ách Khải Ân. Thiếp biết chàng nhất định có thể chiến thắng.

Phỉ Bích nói xong cũng không tiếp tục ở lại, khẽ cười đi vào trong phòng rồi nhẹ nhàng nói:

- Đợi khi chàng chiến thắng xong, sẽ lại bồi tiếp người ta nói chuyện phiếm!

Sau khi Phỉ Bích rời khỏi, Hàn Thạc khoanh chân ngồi xuống đại sảnh, lặng lẽ vận chuyển Ma Nguyên lực, khôi phục lại từng chút tinh khí thần, dần dần điều tiết lại trạng thái bản thân.

Bên trong thân thể của Hàn Thạc, Ma Anh như đang bị vây giữa một vòng xoáy nước màu máu. Từng giọt bổn mạng tinh huyết như hồng bảo thạch trong suốt long lanh hiển lộ ra hình dạng tinh thể hồng sắc. Những giọt bổn mạng tinh huyết kia hội tụ lại thành một xoáy nước, bồi dưỡng lấy Ma Anh trong đó, chung quanh lại có từng đạo huyết khí hồng sắc, chính là hung sát chi khí của Thị Huyết cảnh giới, cũng đang nuôi dưỡng Ma Anh trong người.

Ma Anh như bản sao của Hàn Thạc, nhưng thể tích chỉ bằng cỡ nắm tay, ngay chỗ mi tâm lại có thêm một điểm đen, chính là địa phương chiếm cứ của bổn mạng hung khí Lục Ma Phong, cũng cùng đồng tu với tính mạng của Hàn Thạc. Sát khí khổng lồ hấp thụ được trong đoạn thời gian này ẩn náu trong người hắn thành một điểm đen, tụ lại ngay giữa mi tâm của Ma Anh.

Thông qua phương thức này, mối liên hệ giữa Hàn Thạc và Lục Ma Phong càng lúc càng thuần thục. Ma Anh cùng Lục Ma Phong cũng có thể tương trợ lẫn nhau để bổ sung năng lượng hấp thụ được. Một khi Lục Ma Phong thành công tiến hóa ra hung hồn, vậy thì mối liên hệ giữa Hàn Thạc và Lục Ma Phong lại gần thêm một bước. Chỉ cần Hàn Thạc máy động tinh thần một chút, lấy đi đầu người ngoài ngàn dặm cũng không phải là không được.

Mấy ngày nay, tấm thân Thị Huyết cảnh giới của Hàn Thạc nam chinh bắc chiến, giết chết không ít cao thủ cường giả. Đám người chết trong tay hắn, sát khí cùng oán khí trên người đều bị thôn phệ hấp thụ vào người, từng chút giúp đỡ Hàn Thạc tiến bộ. Đặc biệt là đám người ở Cấm kỵ chi địa đã khiến Hàn Thạc thôn phệ “Sát” thật khổng lồ, khiến cho hắn cùng Lục Ma Phong đều tiến bộ một bước dài.

Hàn Thạc ở Thị Huyết cảnh giới đã có thể dần dần khống chế được bản tính của mình. Khi sát khí được tích lũy đến một trình độ nhất định, thì sẽ từ biến đổi phân lượng sang biến đổi thể chất. Đến khi đó thì mới có thể đột phá tới Phân Ma cảnh giới, thực lực lại càng gần thêm một bước, khi đó không những có thể tu luyện ma công bí thuật cao hơn một cấp, mà còn có thể tự mình tách ra thần niệm, có được một số thần thông không thể tưởng tượng nổi.

Qua một đêm tĩnh tu, đến ngày thứ nhì thì tinh thần Hàn Thạc trở nên phấn chấn, cùng Phỉ Bích rời khỏi thương hội Bố Tư Đặc, đi tới khu điền viên nơi Lợi Ách Khải Ân cư ngụ.

Mấy ngày nay, tin tức Hàn Thạc khiêu chiến với đại kiếm sư điên cuồng Lợi Ách Khải Ân của Ba Đặc thương minh được Khảm Địch Đạt cùng Lao Luân Tư tận tình thổi phồng, truyền bá rộng rãi toàn thành Áo Sâm. Có rất nhiều thám tử của tầng lớp quý tộc ẩn hiện ở vùng phụ cận khu Điền Viên, lại còn có một số cao thủ khắp nơi tràn đầy hứng thú, cùng nhau ở đó chờ Hàn Thạc tới.

Khi Hàn Thạc vừa xuống xe ngựa của Phỉ Bích, một mình đi tới khu Điền Viên thì không biết bị ai đó nhận ra được. Giữa tiếng bàn tán xì xào, thám tử các nơi đã nhanh chóng truyền đi bản báo cáo về tin tức này. Trong nháy mắt, tiếng bàn tán rầm rì đã trở thành tiếng ồn ào lao xao, người nghe tin kéo tới càng lúc càng nhiều, toàn bộ đều hội tụ về khu điền viên.

Lợi Ách Khải Ân thân là đại kiếm sư điên cuồng của Ba Đặc thương minh rất có danh tiếng trong giới quý tộc cùng với đám cường giả. Một nhân vật như vậy xuất hiện tại Áo Sâm thành, thành công đánh bại ba vị đại kiếm sư của Áo Sâm thành, đã khiến sóng gió nổi lên một phen. Đáng tiếc là Lợi Ách Khải Ân dù sao cũng là người nước khác, đương nhiên là người dân của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc cũng không vui vẻ gì lắm.

Trong đoạn thời gian này, danh tiếng của Hàn Thạc cũng vang dội như vậy. Đương nhiên thanh danh hắn thì không được tốt đẹp như vậy, bởi vì hắn ngay đương trường liên tục giết chết mấy tên đối thủ, khiến cho hung dang của hắn lại nổi lên như cồn. Chỉ là thanh danh của Hàn Thạc mặc dù không khá, nhưng dù sao cũng là người của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, bởi vậy tóm lại mà nói mọi người vẫn hy vọng hắn có thể chiến thắng.

Trên đường đi về hướng khu điền viên, đám quý tộc cùng giới bình dân ở chung quanh toàn bộ đều hoan hô đưa tiễn. Đám người này sớm đã biết đến ngày này, là vì Lao Luân Tư đã để lộ ra cho bọn họ biết là Hàn Thạc trong vòng hai ngày nay nhất định sẽ đi ngang đây, cho nên rảnh rỗi mới thử vận khí, tới đây trông ngóng. Không ngờ hôm nay hắn thật sự đi ngang, đám khán giả ai nấy đều nhảy nhót vui mừng.

Hàn Thạc thân cao một mét chín, trên người mặc một bộ áo võ sĩ màu đen trông già dặn, tướng mạo thanh tú sáng ngời rắn rỏi. Người nào tu luyện ma công qua một thời gian dài, đều có một cỗ khí chất tà dị thu hút ánh mắt người ngoài. Đám quý tộc tiểu thư chung quanh lần đầu thấy được Hàn Thạc, đều mặc kệ đúng sai, vừa nhìn là đã sinh hảo cảm với hắn. Ai nấy thấy ánh mắt Hàn Thạc sáng ngời sung mãn như vậy, ban đầu thì còn xì xầm bàn tán, đến về sau không ngờ lại la hét không thôi.

- Hừ, tức chết ta mất. Đi một lần là hết bao nhiêu ngày như vậy, lần này lại thả đi bồ câu của ta. Nếu không biết được chuyện đại sự xôn xao lần này, sợ rằng không biết khi nào mới có thể nhìn lại được hắn ta!

Trên một con đường phía trước khu điền viên, Phạm Ny dẫn theo một đám người của ma võ học viện Ba Bỉ Luân, từ xa nhìn về phía Hàn Thạc, miệng oán hận trách móc.

- Phạm Ny lão sư, người nói cái gì vậy? Người xem, thật sự là Bố Lai Ân đó. Ta ngay từ đầu nghe được tin tức này, vẫn còn tưởng là giả chứ. Không ngờ thật sự là Bố Lai Ân. Hắn không ngờ lại tới khiêu chiến cái tên ác nhân Lợi Ách Khải Ân kia, thật sự nghĩ tới khiến ai nấy đều thấy hưng phấn a! - Ngải Mễ của Vong Linh hệ nhìn tới Hàn Thạc đang đi về phía khu điền viên, hưng phấn vung vẩy quyền đầu, quay sang Phạm Ny ở bên cạnh la hét om xòm.

- Không, không nói gì cả!

Phạm Ny cười che đậy rồi sau đó mới nói:

- Không ngờ tới cái tên gia hỏa này, trước mặt bao nhiêu người đều chẳng chút khẩn trương, xem ra thật đã trưởng thành rồi!

- Bố Lai Ân thật sự rất lợi hại. Hiện giờ trong Áo Sâm thành, nơi nào cũng đều truyền tới sự tích của hắn, ngay cả Vong Linh hệ của chúng ta cũng có thêm một số tân sinh. Đám tân sinh này vừa vào học viện Ba Bỉ Luân, không ngờ lại trực tiếp chọn Vong Linh hệ yếu nhược của bọn ta. Thật sự phong thủy đã xoay chuyển rồi a! - A Tây Na cũng hưng phấn như vậy, nhìn Hàn Thạc đang ngạo nghễ bước đi, cảm thán nói một câu.

Lần này Lỵ Toa cũng đi cùng, nhưng Lỵ Toa lại còn trầm mặc hơn cả khi xưa, không còn không ngừng nói chuyện ríu ra ríu rít nữa, chỉ lặng lẽ chăm chú nhìn về phía Hàn Thạc trông rất bắt mắt ở nơi xa xa, cho dù nhìn thấy bao nhiêu khán giả vẫn giữ vẻ thản nhiên ung dung. Lỵ Toa đột nhiên cảm thấy hắn ta tựa hồ trước giờ vẫn bắt mắt như vậy.

- Ta là Bố Lai Ân, tới đây cầu kiến Lợi Ách Khải Ân tiên sinh! - Vừa tới đại môn của khu điền viên, Hàn Thạc mỉm cười lên tiếng với thị vệ trước cửa.

Khắp đường hẻm, lầu gác chung quanh khu điền viên, đều có một số đông quý tộc và giới bình dân tới quan sát. Tin tức hắn khiêu chiến với Lợi Ách Khải Ân đã sớm được tung ra. Lợi Ách Khải Ân cũng đã sớm có phân phó, thị vệ tự nhiên cũng biết phải làm thế nào.

- Lợi Ách Khải Ân tiên sinh đang tu luyện. Ông ta đã sớm biết ngài sẽ tới nên đã có phân phó qua. Chỉ cần ngài tới, thì xin mời ngài đi vào. - Tên thị vệ cung kính nói.

- Tốt lắm, mời dẫn đường! - Hàn Thạc mỉm cười nói.

Dưới sự dẫn đường của tên thị vệ, Hàn Thạc cùng hắn tiến vào. Toàn bộ đám khán giả bên ngoài khu điền viên đều bị ngăn lại. Nơi này dù sao cũng là sản nghiệp tư nhân, không được chủ nhân cho phép, bất kỳ ai cũng không thể tự tiện tiến vào.

- Để bọn ta vào đi, để bọn ta vào đi!

- Đúng rồi, bọn ta đều mong đợi đã lâu rồi. Xin cho bọn ta đi vào đi!

- Ta là Á Tây bá tước của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, muốn gặp Lợi Ách Khải Ân tiên sinh!

Sau khi Hàn Thạc tiến vào, đám bình dân quý tộc bên ngoài thử đủ mọi cách để đi vào khu điền viên. Cách đó không xa, vài cỗ xe ngựa từ từ tiến tới. Trang hoàng của đám xe ngựa này đều xa hoa lộng lẫy vô cùng, xem ra thì biết là của quý tộc.

Đại vương tử Tra Lý Tư dẫn theo một đám quý tộc, có cả lão Cáp Ân cùng Ngải Mễ Lệ của gia tộc Bối Đặc Lý Kỳ, tài chính đại thần Y Bố cùng với Lao Luân Tư, Bảo Lý Tư của thành Bắc quân cùng các quý tộc khác, cũng từ từ tiến tới phía này.

Khảm Địch Đạt cùng với một trong ba vị thủ lãnh Ai Mễ Á Tư, thân người cao lớn tuấn tú, khí chất nho nhã, cũng xuất hiện trên một tòa lầu gác đối diện khu điền viên, ai nấy đều chăm chú nhìn vào bên trong.

Bạn đang đọc Đại Ma Vương của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 360

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.