Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Thừa Càn . Chết !

Phiên bản Dịch · 1186 chữ

Lý Khác đều đều nói chuyện, ngữ khí từ đầu đến cuối không chút thay đổi. Cho dù hiện tại tính mạng của Lý Thừa Càn đã bị hắn nắm trong tay thì hắn vẫn giữ tiếu dung nhu hòa ấm áp đó. Lý Thừa Càn giờ phút này thật sự sợ rồi, nếu lúc này mà Lý Khác lộ vẻ dữ tợn , căm thù thì còn tốt hơn là cái kiểu cười hiền hòa này. Thế nhưng hắn lại đang bị bóp lấy cổ , ngoài vô lực dãy dụa thì hắn không thể làm gì khác hơn , không thể nói một lời nào cả.

"Ta sở dĩ cố ý trúng kế một mặt là vì để cho bản thân thấy rõ bộ mặt thật của các ngươi. Để ta từ bỏ hẳn ý nghĩ đáng buồn cười là cố gắng để các ngươi tiếp nhận ta ." Lý Khác nói tiếp : " Mà một mặt khác chính là khiến cho các ngươi buông lỏng đề phòng, tranh thủ cơ hội cho ta. "

Đột nhiên, Lý Thừa Càn chợt trừng mắt hốt hoảng , trong ánh mắt như nhìn ra được điều gì đó. ghe được Lý Khác mà nói, hai mắt mạnh mẽ trừng, trong mắt đột nhiên lóe qua một đạo vẻ kinh ngạc.

"A? Nghĩ ra rồi sao ? Nhìn ngươi có vẻ cũng không đến nỗi ngu lắm chứ hả ? Ha ha ha ..... " Lý Khác cười lớn rồi nói tiếp : " Không sai ! Ta làm như vậy chính là vì cứu mẫu thân. Hoàng cung này quá mức lạnh lẽo và bẩn thỉu. Ta không nỡ để mẫu thân ta ngày ngày ở đó lo sợ , lấy nước mắt rửa mặt....... Hơn nữa , cứu mẫu thân ra ngoài thì ta mới có thể yên tâm hành sự mà không có lo lắng. "

Lý Khác vận sức , gân xanh hiện ra trên cánh tay hắn ..... Lý Thừa Càn hô hấp ngày càng yếu dần, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều , mặt tái xanh .......

"Không thể không nói, Đại Đường bởi vì những thứ ngu xuẩn như các ngươi mới chậm chạp không thể nghênh đón thịnh thế..... " Lý Khác liếc nhìn Lý Thừa Càn vặn vẹo gần đứt bóng cười lạnh nói tiếp : " Ta đối với đại Đường làm ra bao nhiêu cống hiến ? Thế nhưng các ngươi vì tư dục bản thân liền trực tiếp vu hãm ta mưu phản này nọ...... Giờ thì sao chứ ? Các ngươi vì ta bày ra biết bao nhiêu bố cục , dẫn đường cho ta đi , dội vô số nước bẩn lên người ta .....Nếu như ta không mưu phản thì làm sao xứng đáng với khổ tâm của các ngươi đây chứ ? "

Vừa dứt lời Lý Khác liền vận sức .

"Mang theo vô tận hối hận đến địa ngục mà sám hối đi ! Tất cả là do các ngươi tự tìm mà thôi. "

Răng rắc . . .

Lý Thừa Càn quẹo đầu , tắt thở.

Đại Đường Thái tử Lý Thừa Càn ! Chết trong tay Lý Khác.

Lý Khác tiện tay đem thi thể Lý Thừa Càn quẳng đi , nhanh chóng bước ra ngoài...... Tiếng hô hoán chém giết không ngừng vang lên rồi rất nhanh im bặt.....

Tiếng bước chân truyền đến, trước mặt Lý Khác hiện ra một số thân ảnh mặc y phục dạ hành , tay cầm hoành đao nhuốm máu.

" Tham kiến điện hạ ! "

Lý Khác khẽ gật đầu: "Đều giải quyết?"

Nam tử áo đen có vẻ như là người cầm đầu nói : " Toàn bộ đã giải quyết. Nương nương giả trang cung nữ từ trong cung đào thoát , không làm kinh động bất kỳ kẻ nào. "

Lý Khác chấp nhận bị bắt là vì thu hút sự chú ý của đám người Lý Thừa Càn , để Dương phi tranh thủ trốn khỏi cung . Nay Dương phi đã an toàn, Lý Khác không chần chờ nữa, lập tức hành động.

"Các ngươi lập tức thay đổi quần áo quan binh đưa bản vương ra khỏi thành. Chuyện ở đây sẽ không giấu được lâu , trước khi triều đình kịp phản ứng chúng ta phải lập tức ly khai Trường An. "

" Rõ ! " Những hắc y nhân này lập tức thay đổi mũ giáp của quan binh đại Đường không chút chần chờ.

Lý Khác nhìn mười tám thân vệ của mình ánh mắt lóe lên quang mang. Người cầm đầu là một thanh niên tuổi đời còn rất trẻ nhưng đã có phong độ của một đại tướng . Người này hắn đã tốn gần cả năm trời dùng đủ cách để chào mời , chiêu nạp từ Hà Đông về. Tên của hắn là Tiết Nhân Quý !

Mặc dù nói đây là dự tính xấu nhất của hắn nhưng nếu tất cả đều đã muốn hắn chết thì hắn cũng chỉ có thể đi theo con đường này mà thôi. Hắn không muốn nhưng lão tặc thiên đã ép hắn thì hắn phải nghịch thiên đánh sập trời già cặn bã này vậy.

Lý Khác hít sâu một hơi, cầm lấy hai thanh hoành đao đeo vào hông rồi phất tay áo.

" Đi ! "

Thoại âm rơi xuống, hắn liền dẫn theo Tiết Nhân Quý cùng mười tám thân vệ lập tức rời đi để lại thiên lao đầy máu tanh tưởi.....

Lý Thừa Càn cho rằng hắn bị bắt cũng chỉ có thể chờ chết. Nhưng đám người này lại không biết rằng Lý Khác từ trước khi quay lại Trường An đã cùng mưu sĩ Đặng Sơn của mình thôi diễn và chuẩn bị mọi tình huống . Thế nên toàn bộ ý định của đám người Lý Thừa Càn này hoàn toàn thất bại.

Còn Lý Thế Dân , trong thời khắc này , khi hắn bỏ mặc Lý Khác cũng chính là lúc hắn vô hình chung cải biến quỹ tích của Đại Đường . Lúc Lý Khác giết Lý Thừa Càn , chính là điểm mấu chốt bắt đầu đưa cái gọi là đại Đường đi theo một quỹ tích khác....

Mà cái phương hướng này...... đi về đâu không ai biết.....

. . .

Nửa khắc đồng hồ sau.

Ngục tốt đến Hình Bộ Đại Lao thay ca.....

Một tiếng hét hoang mang sợ hãi vang vọng ...... cả Trường An nháy mắt rúng động...

Rất nhanh, toàn bộ hoàng cung .....Thắp sáng !

Lý Thế Dân lờ mờ xiêu vẹo bước ra từ trong chăn thì nghe thấy Hình Bộ Thượng Thư thảm thiết kêu gào :

" Bệ hạ , bệ hạ ...... đại sự không tốt . Bệ hạ ...... Thái tử ..... Thái tử.... bị giết ....... Thục Vương điện hạ ..... Trốn rồi ! "

Oanh!

Lý Thế Dân nghe vậy, chỉ cảm thấy trong đầu mãnh liệt phát ra một tiếng vang thật lớn, cả người giống như bị trọng chùy đánh , ngồi bệt xuống .... . .

Bạn đang đọc Đại Đường - Đế Vương Bá Nghiệp . ( Bản dịch ) của Ngô nãi hoàng đế bệ hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoDanhLangKhach
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.