Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Điểm

Phiên bản Dịch · 2821 chữ

Mặt trời chói chang trên không thiêu đốt đại địa, mặc dù đã là cuối tháng tám nhưng cái nóng bức mùa hạ vẫn tại tản ra từng trận oi bức khó chịu.

Gió nhẹ thổi qua cũng không thể mang đến cảm giác mát mẻ cho mọi người, nó thổi lất phất náo động Giang Tân, rồi thổi vào một ngôi nhà nhỏ trong khu Đông Thành.

- Ây. . .

Thanh niên thống khổ ghé vào trước bàn máy tính vuốt vuốt đầu, mở ra đôi mắt ngây ngô, mê mang nhìn quanh bốn phía.

Vào giờ phút này, trong đầu thanh niên toát ra tiêu chuẩn triết học tam liên kích:

Ta là ai?

Ta đang ở đâu?

Ta muốn làm gì?

Ầy, đúng rồi, mình tên Giang Hiểu.

Giang Hiểu xoa đầu mình, đột nhiên một cơn đau khiến hắn nhe răng trợn mắt ập đến.

- Ui da, đầu đau quá. . .

Nhìn quanh bốn phía, đây là gian phòng của ai?

Đây là ổ heo sao?

Khắp nơi đều là quần áo vứt lung tung?

Khắp nơi đều là. . . ồ, viên giấy?

Ai da, có thể khó lường đây.

Thanh niên nhìn vào bên trong sọt rác, hắn nhìn thấy vô số tờ giấy bị vo lại chồng chất như núi.

Mặc kệ căn phòng này ai ở, không hổ là mẫu mực của chúng ta.

Nhưng mà tâm tư trêu tức trong lòng Giang Hiểu sau một khắc liền biến mất vô tung, bởi vì ở trong lúc lơ đãng, hắn nhìn thấy trên màn hình vi tính trước mặt mình xuất hiện một bóng người.

Màn hình máy tính đen nhánh hiện ra bóng người, đương nhiên chính là bản nhân Giang Hiểu.

Giang Hiểu cũng biết hình ảnh hiện ra bên trong màn hình chính là mình, nhưng mà. . . "hắn" ở bên trong lại là một đứa bé?

Giang Hiểu không tin tà, hắn ló khuôn mặt mình ra phía trước, mà bóng người bên trong màn hình cũng có động tác giống hệt.

Ừng ực.

Hầu kết Giang Hiểu nhúc nhích một trận, nuốt ngụm nước bọt, thận trọng đụng đụng con chuột.

Màn hình chờ biến mất không thấy đâu nữa, trên màn ảnh máy tính, một thanh niên có biệu lộ giống như đang gặp quỷ, con mắt ngốc ngốc nhìn chằm chằm màn ảnh máy tính, đây chính là bộ dáng Giang Hiểu lúc này.

Đây là cái phần mềm quỷ gì?

Giang Hiểu nháy nháy mắt, tựa hồ cũng không phải nói chuyện phiếm qua video, mà hình như nó đang thu hình?

Giang Hiểu nhìn lên, phát hiện một cái camera, chủ nhân cỗ thân thể này vừa rồi đang làm gì?

Tự coi "phim" chính mình?

Ách, tự quay video?

Hiển nhiên, video vẫn đang trong quá trình thu hình, như thế khiến Giang Hiểu phải suy nghĩ một chút.

Nếu như chủ nhân của cỗ thân thể này đang thu video, như vậy toàn bộ quá trình mình xuyên qua có phải cũng được thu lại rồi không?

Còn có loại phúc lợi này?

Giang Hiểu vội vàng nhấn nút đình chỉ thu, lựa chọn tệp phát hình.

Vài giây đồng hồ qua đi, bên trong màn ảnh máy tính, một khuôn mặt có vẻ hơi ngây ngô xuất hiện trước mặt Giang Hiểu.

Cách áo sơmi, đầu đinh tròn, đại khái 15, 16 tuổi, bộ dáng vẫn rất thanh tú.

Bộ dáng sạch sẽ này không giống như loại người ném viên giấy đầy đất a?

- Chào mọi người, tôi tên Giang Tiểu Bì.

Nam hài trong video rốt cục nói chuyện.

- Đáng tiếc gần đây tôi bị cảm mạo, mọi nười không nghe được giọng nói nam thần tràn ngập từ tính của tôi rồi.

Giang Hiểu:

- ? ? ?

Trong video, Giang Tiểu Bì tiện tay rút ra một tờ khăn giấy, lau nước mũi một cái rồi vò thành một đoàn, tiện tay ném lên trên mặt đất.

Nguyên lai những cục giấy này có nguồn gốc như thế.

Ừm, kỳ thật Giang Hiểu cũng cho là như vậy.

Nói nhảm, khăn giấy còn có thể dùng để làm gì? Không phải dùng để lau nước mũi ư?

Giang Hiểu đưa tay từ trong hộp rút ra một tờ khăn giấy, bởi vì hắn rốt cục ý thức được "mình" đang bị cảm.

Trong video, thanh niên tự xưng Giang Tiểu Bì tiếp tục mở miệng nói:

- Tôi lặp lại lần nữa, tôi tên Giang Tiểu Bì! Hãy nhỡ kỹ cái tên này đi, bởi vì đây sẽ là cái tên khiến mọi người phải khắc sâu cả đời!

- Đây là lần đầu tôi phát sóng, bởi vì tôi phát hiện, sự cường đại của tôi đã không cho phép tôi tiếp tục điệu thấp nữa.

Giang Hiểu vội vàng nhấn nút tạm ngừng, nhìn "mình" ở bên trong màn hình.

Giang Hiểu đột nhiên có loại xúc động muốn đánh chết mình.

Đứa nhỏ này làm thế nào lớn lên?

Hắn làm sao có thể sống sót nhiều năm như vậy?

Giang Hiểu chậm rãi bình ổn tâm tình, trấn định một hồi lâu mới tiếp tục nhấn xuống nút phát.

Trong màn hình, Giang Tiểu Bì không có tiếp tục nói khoác nữa, mà là câu chuyện dời sang đề tài khác:

- Đơn giản giới thiệu bản thân thôi một chút vậy.

- Ừm, trẻ con luôn hỏi cha mẹ mình chúng từ đâu đến. Mà các cha mẹ trả lời nhiều kiểu nhiều loại, có từ trong thùng rác nhặt được, có là tài khoản điện thoại tặng kèm, cũng có do người khác tặng.

Giang Tiểu Bì đột nhiên cực kì chăm chú nhìn camera, mở miệng nói:

- Mà tôi rất lợi hại, tôi thật là từ trong thùng rác nhặt được.

- Mẹ của tôi là một đại mỹ nữ, ôn nhu mỹ lệ, bà tên Giang Hồng Diệp, nghe một chút danh tự này, thật đẹp. Đây mới là tên người chứ, nhìn lại tên của tôi, ài. . .

Trong màn hình, Giang Tiểu Bì kìm nén miệng, một mặt không vui nghĩ linh tinh nói:

- Ngày nhặt được tôi, đúng lúc con chó mẹ nuôi vừa chết, con chó kia tên là Tiểu Bì, tôi liền được gọi là. . . ừm.

Giang Tiểu Bì một mặt không vui, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, nhìn camera nói ra:

- May mắn con chó kia cũng rất đáng yêu, là một con chó vàng thích cười.

Giang Hiểu:

- . . .

Trong video, Giang Tiểu Bì nâng cằm lên, trầm mặc một hồi, nói:

- Được rồi, tôi nghĩ mọi người đã nhớ kỹ tên của tôi, như vậy đã đến thời điểm biểu đạt thái độ của tôi, tôi sắp tiến vào trung học Tân Thành, hiện nay, tôi liền muốn nói với tất cả đồng học lớp mười.

Giang Hiểu hơi có vẻ mong đợi nhìn màn ảnh, không biết Giang Tiểu Bì này đến cùng sẽ nói ra lời gì.

Trong video, Giang Tiểu Bì nói ra:

- Từ hôm nay trở đi, tao chính là đại ca lớp mười! Nếu không phục, sau khi tan học hẹn ở rừng cây nhỏ, Giang Tiểu Bì tao nói cho tụi mày biết biết, lớp mười, tao lớn nhất!

- Mặt khác.

Giang Tiểu Bì chỉ vào camera, tiếp tục nói:

- Những học sinh lớp mười một lớp mười hai kia, đừng tưởng rằng các người lớn tuổi, sớm thức tỉnh năng lực một hai năm liền có thể muốn làm gì thì làm, giáo hoa họ Hạ kia tôi đã định, đừng hòng đoạt với tôi! Nếu như không phục, sau khi tan học hẹn ở rừng cây nhỏ, Giang Tiểu Bì tôi không sợ thằng nào con nào!

Giang Tiểu Bì hung tợn nhìn camera, hung hung nói:

- Tôi muốn cho các người biết rõ, mỹ nhân, chỉ xứng với cường giả.

Giang Hiểu nhìn "mình" đang "diễn trò" ở trong video, vào giờ phút này hắn cũng mộng bức.

Răng rắc!

Trong video, cửa phòng sau lưng Giang Tiểu Bì đột nhiên mở ra, một bóng người xinh đẹp cất bước đi vào.

Lông mày Giang Hiểu nhướn lên, chậc chậc, cô bé này thật xinh đẹp.

Dáng người uyển chuyển, khuôn mặt không chải chuốt trang điểm nhưng vẫn rất đẹp.

Cô nàng mặc váy ngủ trắng noãn, đây hiển nhiên là đồ mặc ở nhà, hẳn cũng là người ở trong tòa nhà này.

Cô đại khái chừng 17, 18 tuổi, dáng người cao gầy, khuôn mặt tinh xảo, lúc này trên dung nhan tinh mỹ kia lại hiện đầy sương lạnh, mái tóc đen dài phiêu đãng theo cơn giận của cô.

Trong màn hình, khuôn mặt cô gái cực lạnh đá văng khăn giấy đầy đất, bước nhanh đến sau lưng Giang Tiểu Bì, mà Giang Tiểu Bì còn không có phát giác, hắn vẫn còn đang khoác lác tung trời đây.

Chỉ thấy cô gái giơ một tay lên, một tát đánh vào ót Giang Tiểu Bì.

Bốp!

Vô cùng hả dạ!

Một tiếng vang trầm, Giang Tiểu Bì đụng đầu vào bàn máy tính, mà cơn giận của cô gái băng lãnh kia vẫn còn chưa tan, cô hung hăng trợn mắt nhìn Giang Tiểu Bì đang "giả chết" nói:

- Làm chút chuyện đứng đắng đi! Tu luyện Tinh Lực hoặc là dọn dẹp phòng ở. Đừng quay cái loại video buồn nôn này.

Giang Tiểu Bì ghé vào trên bàn để máy tính, không nhúc nhích.

- Vậy cậu cũng đừng ăn cơm!

Cô gái lạnh giọng nói, xoay người, chiếc váy ngủ trắng nhẹ nhàng phiêu đãng, chán ghét đá văng mấy viên giấy trên mặt đất, đi ra khỏi phòng, hung hăng đóng sầm cửa lại.

Mà trong màn hình, tên Giang Tiểu Bì "giả chết" kia, tựa hồ không có giả bộ.

Giang Hiểu ngồi tại trước bàn máy tính, nhìn Giang Tiểu Bì nằm sấp trên màn ảnh, trọn vẹn 5 phút sau, thấy được "Giang Tiểu Bì" xoa đầu, bộ dáng mê mang nhìn quanh bốn phía.

Chính là vào thời khắc này, Giang Hiểu xuyên qua?

Oa!

Lợi hại!

Bản thân mình bị một bàn tay tát tới thế giới này?

Giang Hiểu vuốt vuốt đầu, kế thừa thân thể Giang Tiểu Bì, cố gắng hồi tưởng ký ức trong đầu.

Cô gái này tựa hồ là tỷ tỷ của Giang Tiểu Bì?

Hàn Giang Tuyết?

Phụ thân họ Hàn, nữ nhi đương nhiên theo họ cha.

Mà Giang Tiểu Bì là mẹ y nhặt được, dưới yêu cầu của Giang Hồng Diệp, cho nên hắn theo họ mẹ.

Trong trí nhớ của Giang Tiểu Bì, phụ mẫu hai người tựa hồ trong một lần làm nhiệm vào 3 năm trước một đi không trở lại.

Hả?

Hai tỷ đệ sống nương tựa lẫn nhau?

Tiểu tỷ tỷ đẹp như tiên nữ?

Hai người không có quan hệ máu mủ?

Ừm, là thời điểm thu hoạch.

Hoạch. . . cái rắm chứ hoạch, lúc này Giang Hiểu đã triệt để mộng, nơi nào còn tâm tư thu hoạch gì gì chứ?

Trọng điểm là, Giang Hiểu từ một thanh niên 25 tuổi biến thành một tên thiếu niên 16 tuổi, từ một thái điểu mới đi vào xã hội biến thành học sinh cấp ba?

Hơn nữa, thế giới này. . .

Giang Hiểu di động con chuột đến kim đồng hồ bên phải góc máy tính, nhìn ngày tháng năm hiện tại:

- Ngày 20 tháng 8 năm 2015.

Ừm, về thời gian ngược lại không có gì sai biệt, đồng dạng với thế giới Giang Hiểu lúc trước.

Thế nhưng mà vừa rồi trong miệng "Thức tỉnh" "Tinh Lực" trong miệng hai chị em kia là có ý gì?

Giang Hiểu cau mày, cẩn thận hồi tưởng ký ức của Giang Tiểu Bì, lúc này mới kinh ngạc phát hiện, thế giới này vậy mà không phải là Địa Cầu?

Đây là một cái thế giới tràn đầy năng lực thần kỳ, Giác Tỉnh Giả, cùng không gian dị thứ nguyên.

Bởi vì cổng không gian dị thứ nguyên tồn tại, thế giới này có khác biệt rất lớn với Địa Cầu nguyên bản.

Ở phía sau vô số cổng không gian dị thứ nguyên, tồn tại đủ loại thế giới kỳ quái, đồng dạng còn có sinh vật thiên hình vạn trạng.

Khiến cho người ta cảm thấy khổ sở chính là, tuyệt đại đa số sinh vật bên trong cửa không gian truyền tống cũng không hữu hảo.

Tại nhân loại long đong trong dòng sông lịch sử, nhân loại không chỉ có đối mặt với nội chiến nội bộ, còn gặp phải sinh vật trong dị không gian xâm lấn quấy nhiễu.

Tinh Lực là một loại năng lượng thần kỳ, nó theo cổng không gian dị thứ nguyên xuất hiện, loại năng lượng thần kỳ này cải biến tố chất thân thể mọi người, đồng dạng cải biến cuộc sống của họ.

Theo nhóm Tinh Lực Giác Tỉnh Giả đầu tiên xuất hiện, nhân loại từng chỉ có thể dùng "Kiên thuyền lợi pháo" tới đối kháng sinh vật dị thứ nguyên, rốt cục có lựa chọn khác.

Đương nhiên, mặc dù năng lượng mới tràn vào Địa Cầu, cải biến vận mệnh của nhân loại, nhưng lại không có cải biến vận mệnh của tất cả mọi người.

Trên thực tế, tuyệt đại đa số mọi người vẫn như cũ là người bình thường, thân thể của bọn họ không cách nào gánh chịu loại lực lượng thần kỳ này. Tùy tiện tu hành không chỉ không cường thân kiện thể, ngược lại sẽ tạo thành tổn thương cho thân thể.

Theo thời gian trôi qua, nhận biết của nhân loại đối Tinh Lực không ngừng sâu sắc, sau khi trải qua vô số nghiệm chứng, "16 tuổi" đã trở thành ranh giới thức tỉnh được quốc tế công nhận.

16 tuổi là một cái ngưỡng cửa, ở tuổi này, tỉ lệ nhân loại có thể thức tỉnh lớn nhất, là khoảng thời gian hoàn mỹ để thức tỉnh, quá sớm hoặc quá muộn đều sẽ mang đến tổn thương cho thân thể Giác Tỉnh Giả.

Đương nhiên, luôn có một số cẩu tặc! Bọn họ sẽ làm ra một số sự tình nhân thần cộng phẫn, chúng ta gọi loại người này là "thiên tài" .

Bọn họ không cần làm bất cứ chuyện gì, chỉ là đột nhiên một ngày nào đó, bọn họ cảm nhận được Tinh Lực ở khắp mọi nơi trên Địa Cầu, những người đó được xưng là tự nhiên thức tỉnh, tiền đồ bất khả hạn lượng.

Bọn họ thậm chí khả năng tại 10 tuổi, 8 tuổi, thậm chí 6 tuổi liền mở ra con đường thức tỉnh, tu luyện sớm hơn Giác Tỉnh Giả bình thường mấy năm.

Đương nhiên, trên thế giới này làm gì có công bằng chứ?

Ngoại trừ cực ít bộ phận thiên chi kiêu tử ra, đa số đều trải qua ngoại lực can thiệp thức tỉnh, chiếm lấy phần lớn tỉ trọng Giác Tỉnh Giả, Giang Tiểu Bì hiển nhiên là thuộc về loại Giác Tỉnh Giả này.

Đến 16 tuổi, trải qua Giác Tỉnh Giả trợ giúp, dẫn đạo Tinh Lực tiến vào trong thân thể, từ đó mở ra kiếp sống Giác Tỉnh Giả.

Nhưng mà điều này nhất định phải thực hiện bên trong quá trình nghiêm ngặt chính quy, điều quan trọng nhất là phải có một người dẫn đạo tốt.

Có rất rất nhiều người không cách nào thức tỉnh, bọn họ không cam tâm, không nguyện ý tiếp nhận kết quả như vậy, từ đó nghĩ trăm phương ngàn kế để đạt được mục đích, nhưng mà kết quả sau cùng cũng không quá tốt.

Có không ít người vì truy cầu điều này mà thụ thương, thậm chí tử vong, phần lớn người không chỉ không thức tỉnh, ngược lại còn khiến thân thể chịu tổn thương nghiêm trọng, từ đây không gượng dậy nổi, biến thành một tên ma bệnh yếu ớt.

Ngay tại hai tháng trước, ở bên trong buổi lễ tốt nghiệp sơ trung năm thứ ba, mười mấy Giác Tỉnh Giả đứng vòng quanh trợ giúp một nhóm hài tử hoàn thành khảo hạch tốt nghiệp sau cùng.

Hiệu trưởng đại nhân đã sớm thuộc lòng đọc lời chúc mừng, hưởng thụ từng tiếng hoan hô, đương nhiên, đồ đần đều biết, tiếng hoan hô kia không phải dành cho mấy tờ bản thảo phát biểu hiệu trưởng đọc, mà là dành cho những đứa trẻ đã thành công thức tỉnh.

Vào buổi lễ tốt nghiệp đó, Giang Tiểu Bì đã mở ra một kiếp sống mới cho mình.

Thân thể Giang Tiểu Bì thích hợp tu luyện Tinh Lực, hắn thành công mở ra Tinh Đồ.

Bạn đang đọc Cửu Tinh Độc Nãi (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhLâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 289

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.