Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dãy núi cấm tội

Phiên bản Dịch · 3095 chữ

Dịch: Hoangforever

Dãy núi Cấm tội. Cho dù là những cường giả có thể tu luyện lại một lần nữa kia cũng không nguyện ý bước vào nơi này. Mặc dù nơi này không có thú dữ, cũng không có cái gì gọi là cực kỳ nguy hiểm kia.... Ngược lại, nó là một nơi có rất nhiều thiên tài địa bảo. Nhưng lại không có một ai có thể đi vào nơi này được.

Bởi vì nơi này có một lực lượng rất là kinh khủng. Loại lực lượng này có thể cắn nuốt, tước đoạt lực lượng của tu sĩ. Hiện tại, vẫn chưa có người nào có thể chống lại được lực lượng này. Vốn là những cường giả bị đưa tới đây, tất cả đều bị tước đoạt mất tu vi. Thật vất vả lắm, bọn họ mới có thể tu luyện lại lần nữa. Vì vậy, bọn họ cũng không muốn tiến vào nơi này để rồi lại mất đi tu vi lần nữa.

Dĩ nhiên, lực lượng này đối với hai người Lăng Thiên và Linh Lung mà nói, nó cũng không có tạo ra bất kỳ thương tổn nào cho hai người. Bởi vì, lực lượng này, dù sao nó cũng chỉ có tác dụng đối với tới tu sĩ mà thôi. Cho nên, dọc theo đường đi, hai người cũng không có gặp bất cứ nguy hiểm gì. Cũng may ngọn núi này cũng không quá cao, cũng không có dốc. Chứ không hai người cũng không có đi lại dễ dàng như thế này.

" Linh nhi, huynh nghĩ hay là chúng ta nghỉ ngơi một chút đi."

Mới vừa leo qua được hai ngọn núi, Lăng Thiên liền thở hổn hển nói một câu. Linh Lung nhìn Lăng Thiên một cái, rồi thở dài một cái. Sau đó hai người ngồi xuống. Được cho phép nghỉ ngơi, Lăng Thiên liền nằm ngửa ra trên mặt đất. Quả thật lúc này hắn quá mệt rồi.

" Thiên ca, dựa theo tốc độ này của chúng ta. Có lẽ tối nay, chúng ta phải ở lại nơi này rồi."

Thiếu chút nữa thì Linh Lung quên mất Lăng Thiên cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Nhưng mà, dựa theo tốc độ này của hai người. Có lẽ trước khi trời tối, hai người có thể đi hết 1/3 quãng đường. Thế này cũng đã không tệ rồi. Mặc dù tu vi của nàng không còn. Nhưng thân thể cường đại của nàng lại không có gì thay đổi. Cái loại di chuyển như thế này, đối với nàng mà nói, quá là dễ dàng.

" Cũng chịu thui, từ từ đi thôi."

Lăng Thiên hữu khí vô lực nói. Hắn cảm giác chưa có lần nào từ trước tới nay mệt như lần này. Nếu như không phải hắn sợ Linh Lung mất hứng. Có lẽ hắn cũng không có kiên trì được một thời gian dài như vậy đâu. Cũng may hắn là người có thể chất đặc biệt. Nếu như là người khác, có lẽ quãng đường đi được chưa bằng 1 nửa của hắn.

" Huynh ở đây chờ, để muội đi tìm xem có gì ăn hay không?"

Linh Lung cười, liếc nhìn Lăng Thiên một cái nói. Sau đó đi về một phía tìm kiếm thức ăn. Chỉ ít phút sau, Linh Lung đã quay trở lại. Trong tay nàng là một đống trái cây. Chỉ bất quá, những trái cây này hình như to hơn so với bình thường.

Những trái cây này có hình dạng rất là kỳ lạ. Có quả hình chữ nhật, có quả hình vuông, có quả thì giống như một con thú. Phía trên quả hiện đầy đường vân, màu sắc cũng bất đồng, rất là đẹp. Nhìn thấy những quả này, Lăng Thiên hoài nghi bọn nó thật sự có thể ăn được không vậy.

Linh Lung đưa cho Lăng Thiên mấy quả. Còn nàng cầm lấy trái cây có hình con rắn lửa màu đỏ đưa lên miệng ăn. Lăng Thiên nhìn thấy Linh Lung ăn, sờ sờ cái bụng, thấy bụng mình xẹp lép. Hắn cũng mặc kệ mấy quả này có hình thù quái dị, cắn một miếng to, bắt đầu ăn.

" Những quả này toàn là quả ngon đó nha. Không ngờ ở nơi này lại còn có những quả như thế này. Đây toàn là linh dược cực phẩm đó. Mặc dù ăn như thế này có chút lãng phí. Nhưng cũng đành chịu thôi. Ai bảo muội không phải là một vị luyện dược sư cơ chứ. Muốn được hiệu quả tốt nhất thì nên luyện chế những thứ này thành đan dược."

" Những quả linh dược này, đều có dược liệu ôn hòa. Sau khi huynh ăn những quả này. Lực lượng ở trong nó sẽ lưu lại trong cơ thể của huynh. Vô hình chung, nó sẽ cải biến thể chất cho huynh. Khi huynh tu luyện, lợi ích từ nó mới từ từ thể hiện ra ngoài."

Linh Lung tao nhã gặm một miếng, thấy Lăng Thiên ăn như hổ đói, liền mở miệng nói. Lăng Thiên cũng không hiểu những quả này nó có công dụng như thế nào. Hắn chỉ biết một điều những quả này ăn rất ngon. Sau khi ăn xong, một dòng nước ấm tinh khiết liền xuất hiện trong cơ thể hắn. Cảm giác rất là thoải mái. Cả người tràn đầy lực lượng.

"Đi thôi."

Sau khi Lăng Thiên ăn xong những quả trái cây này, khí lực hắn lại có lại. Liền đứng dậy hô Linh Lung một tiếng. Hai người lại tiếp tục lên đường. Hai người đi một hơi, vượt qua vài ngọn núi nhỏ, đi được quãng đường rất là dài. Hắn đi khỏe như thế này có lẽ là do hắn vừa mới ăn mấy quả linh dược kia chăng? Mặc dù hai người đã đi được quãng đường xa như vậy. Nhưng Lăng Thiên lại không thấy mệt mỏi một chút nào cả.

Dọc theo đường đi, Lăng Thiên hiếu kỳ quan sát xung quanh. Ngọn núi này, thật sự vô cùng quỷ dị. Nơi này có nhiều hoa cỏ, cây cối như vậy. Tại sao hắn không thấy một con thú dữ nào....Thế là làm sao?

Hơn nữa hoa cỏ, cây cối nơi này đều có chút quái dị. Có cây thì bùng cháy lên một ngọn lửa. Có cây thì mọc ra cây kiếm. Một số loài cỏ thì sắc bén vô cùng giống như một thanh bảo kiếm vậy. Có cây thì ra đầy quả bảo thạch.

Mà những cây cỏ kỳ quái này, Linh Lung lại nói với hắn rằng bọn chúng đều có thể ăn được. Khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc. Nàng còn trực tiếp nhét tất cả những quả này vào trong miệng hắn, bắt hắn phải nuốt hết. Nói thật, những quả này ăn rất là ngon. Dọc theo đường đi, Lăng Thiên không biết đã ăn bao nhiêu loại quả như thế này rồi.

Do dãy núi có lớp sương dày đặc bao phủ. Nên nhận không ra trời đã tối hay chưa. Nhưng mặc kệ trời đã tối hay là chưa tối. Lúc này Lăng Thiên cảm thấy rất là buồn ngủ. Mặc dù dọc theo đường đi, hắn ăn không ít linh được. Thế nhưng cũng không thể nào ngăn cản nổi cơn buồn ngủ kéo tới. Hắn lên tiếng nói với Linh Lung rằng hắn buồn ngủ . Cần phải đi ngủ. Linh Lung nghe thấy vậy, liền gật đầu đồng ý. Hai người kiếm một chỗ lõm trên thân cây, ngả lưng nằm xuống.

Linh Lung nhìn Lăng Thiên vừa đặt lưng xuống liền lăn ra ngủ kia, trong lòng liền nổi lên sóng gợn. Hắn mệt như thế này, thật ra không phải hắn đi đường mệt mà là hắn đang tiêu hóa dược liệu của những linh dược kia. Nói thật, Linh Lung cảm thấy thể chất của nàng đã rất là biến thái rồi. Cho dù, phục dụng nhiều linh dược vào trong cơ thể thì nàng cũng không có việc gì. Thế nhưng, thể chất của Lăng Thiên lại khiến cho nàng phải kinh ngạc.

Dọc theo đường đi, Lăng Thiên không biết đã ăn bao nhiêu là linh dược rồi. Vừa mới bắt đầu, Linh Lung còn ăn cùng với hắn. Nhưng về sau, nàng thấy thể chất biến thái của nàng cũng không thể chịu đựng được nữa. Nhưng Lăng Thiên thì khác, hắn vẫn như cũ, vẫn không có chuyện gì và không ngừng ăn tiếp. Nàng nhìn thấy hắn ăn mà sợ hết hồn hết vía. Nhiều lần nàng định ngăn cản hắn lại. Nhưng lại phát hiện, hắn cũng không có việc gì. Cho nên nàng cũng không có ngăn cản nữa. Quả thực, nàng không tài nào nghĩ ra được thể chất Lăng Thiên là dạng thể chất gì nữa.

Linh Lung ngắm nhìn khuôn mặt Lăng Thiên. Sau đó, nhẹ nhàng vuốt ve hai cái. Thật ra, nhìn kỹ lại, Lăng Thiên cũng rất là đẹp trai đấy chứ? Càng nghĩ, khuôn mặt Linh Lung càng đỏ. Rồi cười hì hì một tiếng. Sau đó mang theo tâm tình này, ngủ thiếp đi.

Trong lúc hai người ngủ thiếp đi, thân thể Lăng Thiên liền xảy ra biến hóa quỷ dị. Trên người hắn từng đạo ánh sáng vờn quanh. Thân thể phát ra thiên địa linh khí nồng nặc. Khi hắn hóp bụng vào liền có một bóng đen kỳ quái di động. Bóng đen này di chuyển không ngừng với một tần số kỳ lạ.

Máu trong cơ thể Lăng Thiên đột nhiên biến thành màu vàng tím. Khi nó chảy, thiên địa linh khí ở bên ngoài cơ thể liền được nó hấp thu vào. Khi dòng máu màu tím này bắt đầu chảy, tóc của Lăng Thiên cũng biến thành màu vàng tím.

Bóng đen ở bụng thì tản mát ra một cỗ tia sáng 9 màu. Tia sáng này bao bọc lấy Lăng Thiên. Thiên địa linh khí bốn phía xung quanh không ngừng tiến vào cơ thể Lăng Thiên. Quá trình này gần như tiến hành trong lúc hai người đang ngủ. Cho nên hai người cũng không có phát hiện ra được.

Thời gian trôi qua, một lúc sau, đột nhiên Lăng Thiên mở mắt ra. Theo thói quen tay phải hắn sờ sờ một cái. A? Đây là cái gì vậy? Cảm giác rất mềm. Ừ. Rất sảng khoái. Lăng Thiên nhịn không được bóp bóp hai cái.

"A ~ bốp!"

Lăng Thiên che mặt. Vẻ mặt rất là ủy khuất, nhìn khuôn mặt Linh Lung đang tức giận, đỏ bừng ở trước mặt mình kia. Linh Lung hừ lạnh một tiếng, trừng mắt lên nhìn Lăng Thiên, nói.

" Huynh.... huynh cũng không phải là cố tình."

Lăng Thiên xoa mặt, nhìn khuôn mặt tức giận của Linh Lung, lắp bắp nói.

"Khốn nạn. Lại còn nói là không phải cố tình. Vậy người bóp hai cái là có ý gì."

" Huynh, huynh thật sự không phải cố tình. Huynh chỉ cảm thấy rất là mềm mại, rất là sảng khoái, cho nên...."

" Khốn nạn. Không được nói thêm nữa."

Linh Lung nghe Lăng Thiên nói mà càng thêm tức giận hơn. Đã không xin lỗi thì thôi, lại còn cố tình nói như vậy nữa. Thật sự Linh Lung rất muốn giết hắn. Nhưng nhìn dáng vẻ ngây thơ, vô số tội kia. Nàng lại mềm lòng, dậm chân một cái. Đi vào sâu vào trong núi.

Lăng Thiên nhìn thấy Linh Lung rời đi. Liền vội vàng đuổi theo. Biết Linh Lung tức giận, hắn cũng không dám nhiều lời. Đành phải cúi đầu, đi theo sau lưng nàng. Thật ra cảm giác sảng khoái, mềm mại đó, hắn nhớ mãi không thôi.

Đột nhiên, Linh Lung ngừng bước chân lại. Sau đó, nàng đi về phía Lăng Thiên. Lăng Thiên không biết Linh Lung đã ngừng lại. Cho nên vẫn bước tiếp, vì vậy mà đâm phải người nàng. Thiếu chút nữa thì húc Linh Lung ngã. Linh Lung xoay người nhìn lại nhìn Lăng Thiên một cái. Thì phát hiện ra vẻ mặt của hắn hình như không đúng lắm thì phải.

" Có phải cảm giác rất thích hay không? Cho nên muốn thử lại lần nữa?"

" Dĩ nhiên, cảm giác này là lần đầu tiên, lần đầu tiên..."

Lăng Thiên trả lời theo bản năng. Còn chưa nói hết, liền cảm thấy một cỗ sát khí đánh lên người mình. Lăng Thiên liền ý thức được mình nói lỡ lời, liền vội vàng ngậm miệng lại. Nhưng đã chậm. Bởi vì sắc mặt Linh Lung xám xịt, nhìn chằm chằm vào Lăng Thiên.

" Thật vậy không?"

" Không, không phải như vậy!"

Lăng Thiên lắp bắp trả lời. Sau đó xoay người bỏ chạy. Linh Lung thấy thế, nắm lấy Lăng Thiên kéo xuống, đè lên mặt đất. Sau đó đánh túi bụi lên người hắn.

Một lúc sau, Lăng Thiên khập khiễng đứng dậy, xoa xoa cái mông, tức giận nhìn Linh Lung.

" Nếu như huynh có thể tu luyện, huynh chắc chắn sẽ đánh lại, đánh cho sưng cái mông của muội thì thui, hừ!"

" Muốn đánh được muội. Chờ huynh vượt qua được muội rồi hãy nói."

Linh Lung khinh thường nhìn Liễu Thiên một cái. Nàng thế nhưng mà lại là một thiên tài hiếm có trên thế gian này. Nếu như nàng bị người khác tùy tiện vượt qua như vậy, há chẳng phải cái danh xưng thiên tài này nên vứt đi hay sao. Nhưng khi Linh Lung nghĩ tới thể chất biến thái của Lăng Thiên kia, Linh Lung cũng không dám nói tiếp nữa.

Đúng lúc này, đột nhiên mặt đất chấn động mạnh. Bốn phía xung quanh nổ tung. Trên bầu trời xuất hiện ánh sáng màu đỏ. Ánh sáng này xuyên thấu qua bầu trời dày đặc sương mù kia của dãy núi Cấm Tội. Nó hiện ra trước mắt Linh Lung và Lăng Thiên. Cả bầu trời như bị ánh sáng này nhuộm đỏ vậy.

Trong tinh không, điểm sáng thuộc về không gian Cấm Tội Thiên Ngục chợt lóe lên, lóe lên. Đột nhiên một cái động thời không xuất hiện. Nó vừa xuất hiện, trong nháy mắt thời không bốn phía liền hỗn loạn. Sau đó, một ngọn lửa từ trong động thời không này liền lao ra.

Ngọn lửa vừa lao ra, liền đụng trúng một ngôi sao. Trong nháy mắt ngôi sao này liền nổ tung. Ngay sau đó là một cỗ lực lượng kinh khủng quét ngang qua. Ngôi sao gần nhất liền bị lực lượng này đánh tan thành tro bụi, biến mất trong tinh không.

Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt. Bên trong nó giống như bao bọc một thứ gì đó vậy. Ngọn lửa chấn động một tiếng. Ngay sau đó, động thời không ở phía sau liền sụp đổ. Không gian bốn phía cũng sụp đổ theo. Một cỗ lực lượng to lớn liền truyền đi khắp toàn bộ thế giới.

Thiên Tiên giới, vài con mắt mở ra. Từng con mắt phá vỡ không gian, nhìn về phía tinh không này.

Thiên Tiên giới Yêu vực. Một khu vực đứng đầu nằm ở phía nam. Đây là một nơi vô cùng xinh đẹp. Dòng sông bảy màu chảy qua khắp ngọn núi này. Ở một cái cửa động, bên trong động, có một đôi mắt xinh đẹp mở ra. Đôi mắt này phá vỡ thời không, xuất hiện trước mặt tinh không này. Và nó cũng nhìn thấy cảnh tượng ngọn lửa lao ra từ động thời không này.

Nguyên Thủy giới. Vùng đất trung tâm Nguyên thủy, cũng có vài đôi mắt nhìn về phía Tinh Không này giống như những đôi mắt kia.

Ở vùng đất trung tâm Nguyên thủy. Có 10 ngọn núi lớn đứng sừng sững. 9 ngọn núi lớn bảo vệ xung quanh ngọn núi lớn nhất. Trên đỉnh của ngọn núi lớn nhất này, có một nam tử mặc áo bào có in hình mặt trời, mặt trăng và ngôi sao. Hắn vung một tay lên. Cảnh tượng trong tinh không kia liền xuất hiện trước mặt hắn.

Địa Minh Giới cũng không ngoại lệ. Ở vị trí trung tâm, một thân ảnh bị sương mù bao quanh. Phía trước sương mù cũng ngưng tụ ra cảnh tượng tinh không này. Cách đó không xa, hai nam tử đang chiến đấu với nhau. Đột nhiên dừng động tác lại. Sau đó rối rít nhìn về phía tinh không này. Còn có ở một nơi xa xăm trong tinh không, một nam tử cũng nhìn về phía tinh không này. Nhìn xong hắn liền nhíu mày.

Ngọn lửa xông thẳng về phía Cấm Tội Thiên Ngục, " Ầm" một tiếng. Sau đó tiến vào bên trong Cấm Tội Thiên Ngục. Năng lượng kinh khủng từ ngọn lửa tuôn trào ra bốn phía. Khiến cho Cấm Tội Thiên Ngục rung chuyển. Không gian bốn phía kêu lên răng rắc răng rắc, sau đó nứt vỡ ra. Giống như kiểu cái không gian này lúc nào cũng có thể bị sụp đổ vậy.

Sau khi ngọn lửa tiến vào Cấm Tội Thiên Ngục. Nó giống như bị yếu dần đi. Có lẽ nguyên nhân là do nó bị lực lượng ở nơi này làm cho yếu đi. Thế nhưng kinh khủng hơn lại là ngọn lửa này ấy vậy mà không có hoàn toàn bị tước đoạt hết lực lượng. Nó vẫn thiêu cháy dữ dội như cũ.

Cường giả trong Cấm Tội Thiên Ngục, rối rít ngẩng đầu lên, nhìn về phía ngọn lửa cháy hừng hực trong không trung này. Lực lượng này thật là kinh khủng. Khiến cho họ cảm thấy sợ hãi trong lòng. Đối với lực lượng này mà nói, quả thật bọn họ không dám có ý nghĩ dám chống lại lực lượng này.

Phải biết rằng, bọn họ là những cường giả mạnh nhất thế gian này. Thế nhưng khi đối mặt với cỗ lực lượng này. Họ lại không có một chút năng lực chống cự nào cả. Có thể nói, cỗ lực lượng này phải kinh khủng tới bậc nào.

Bạn đang đọc Cửu Kiếm Lăng Thiên Đạo (Dịch) của Không Nguyệt Ngân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangforever
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.