Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám xà

Phiên bản Dịch · 3564 chữ

Quả nhiên, đại tỷ lại nói: "Đối với người thường mà nói, khả năng mở ra dị năng không được một phần vạn, nếu như không thành công sẽ trở thành bộ dạng giống như cương thi. Máu của ta chứa năng lực hồi phục sức khỏe cực mạnh, khả năng mở ra dị năng này là lớn nhất. Ngoài ra còn tùy thuộc vào ý chí lực của người nhận, theo ý chí siêu cường khả năng mở ra được dị năng cũng tăng thêm ba phần. Người có tiềm lực khác nhau cũng sẽ biểu hiện ra dị năng khác nhau, chúng ta vượt qua hàng vạn người trổ hết tài năng, trở thành cao cấp sát thủ nói rõ chúng ta có dị năng tiềm lực, xác xuất thành công là tám phần mười. Đương nhiên vẫn còn hai phần mười xác xuất thất bại, ngươi tốt nhất nên cân nhắc".

Nói xong cười tủm tỉm nhìn Cửu Dạ, cuối cùng tổng kết một câu: "Mà, yên tâm, nếu như ngươi thành cương thi, ta sẽ tự mình đến làm thịt ngươi!"

Cửu Dạ toát mồ hôi lạnh khắp người.

Cái này không phải là vì nàng sợ hỗn hợp trong bình không thành công mà là nghĩ tới….

Vốn dĩ xác xuất thành công không tới một phần vạn, như vậy lúc đại tỷ mở ra dị năng có bao nhiêu nguy hiểm, mà lúc đó nàng lại không giúp được gì. Với lại, đối với nàng mà nói, xác xuất tám phần mười hoàn toàn đáng giá thử một lần. Thế nhưng, Cửu Dạ nắm chặt cái bình nhỏ bằng ngón tay cái, khó có thể hạ quyết tâm. Đơn giản là vì. . . .

Cửu Dạ nhìn liếc mắt nhìn Tả Tử Câm ở phía xa xa. Nàng hẳn là đang ở trong xe nhìn về phía bên này phải không?

Vu Linh hiểu ý cười, nói: "Tiểu Cửu, đại tỷ ta cũng không rảnh rỗi cùng ngươi tán gẫu, ta phải đi! Ta chỉ hỏi ngươi một câu: ngươi vẫn là không muốn đi cùng ta".

Cửu Dạ trầm mặc hai giây, nói: "Ta có việc quan trọng muốn làm".

Vu Linh nhẹ nhàng nở nụ cười, cười hai tiếng, vuốt đầu Cửu Dạ, nói: "Không đi cũng không sao, ngươi có thể buông hết mọi thù hằn, có thể thấy được quyết tâm của ngươi đặt tại chỗ này. Cái này coi như ta cũng yên tâm rồi!. Đại tỷ ta sẽ chậm rãi san bằng Cổ gia, làm luôn cả phần của ngươi!"

Cửu Dạ gật đầu.

"Nhưng là nếu sau này chúng ta quay lại tổ chức, ngươi đơn độc một mình, chỉ cần là không phải sắp chết tuyệt đối không được tới tìm chúng ta!"

Ngữ khí của đai tỷ trở nên rất nghiêm túc, Cửu Dạ biết nàng không phải đang nói đùa.

Nếu như để tổ chức tra ra được hành tung của Cửu Dạ, cuộc sống sinh hoạt bình thường sẽ không còn được bình yên.

Đại tỷ dùng vạt áo lau mặt nàng, nói: "Khóc cái gì mà khóc? Giả bộ đa sầu đa cảm để làm gì?"

Cửu Dạ lại càng hoảng sợ, ta sẽ khóc sao? Sao có thể?.

Nàng lấy tay sờ lên mặt.

"Ngươi lại gạt ta!"

"Đó là bởi vì chỉ có ta mới có khả năng lừa ngươi!" Đại tỷ cười nhạo một tiếng dài.

Cửu Dạ biết ý của nàng, đây là dặn nàng cẩn thận không nên tin tưởng người khác.

Cửu Dạ nhìn nàng một cái thật sâu, nói: "Đại tỷ yên tâm, tốt xấu gì ta cũng xếp hàng thứ 9"

Vu Linh gật đầu, có chút hứng thú hỏi: "Người trong xe là ai? Ta trông quen quen?"

Cửu Dạ mắt đảo như rang lạc, cuối cùng đem mắt đi nghiên cứu độ phẳng của sàn xi măng.

"A, ta nhớ ra rồi! Nàng là người năm năm trước ở Mỹ cứu ngươi một mạng!" Đại tỷ giả vờ bừng tỉnh đại ngộ. "Ngươi lúc đó cố tình tìm “Bộ trưởng tình báo” Sắt Lâm Na nhà chúng ta điều tra chuyện của nàng cho ngươi, hóa ra là nàng à".

Cửu Dạ trong một lần chấp hành nhiệm vụ ở Mỹ thiếu cẩn thận bị cảnh sát cùng vệ sĩ của lão nhà giàu kia truy đuổi mấy trăm dặm. Lúc đó Tử Câm khoảng hai mươi ba tuổi, đang học thạc sỹ, Cửu Dạ gặp nàng đồng thời ở tại nhà nàng băng bó vết thương.

". . . . . . Này, đại tỷ, không phải ngươi đang vội hay sao?" Cửu Dạ bắt đầu thúc giục.

Đại tỷ là thiên tài chỉ liếc mắt nhìn qua ảnh chụp năm năm trước mà vẫn nhớ kỹ, nếu để đại tỷ điều tra thêm chắc chắc sẽ bất lợi cho nàng!

"A Cửu. Ngươi hơi quá đáng, đối đãi với đại tỷ như vậy. Ta lao tâm khổ tứ vất vả nuôi các ngươi lớn lên đâu có dễ dàng"

"Nhưng lúc huấn luyện không nương tay “hung hăng” chà đạp chúng ta".

"Ngươi là cái đồ không có lương tâm! Chờ đấy! Ngươi có tình nhân quên thân nhân! Ngươi nhớ đấy, mặc kệ ngươi cầu xin thế nào, ta cũng không giúp ngươi giải quyết cái ám xà kia!"

Cửu Dạ vừa nghe nhíu mày nói: "Có ám xà?"

“Ám xà” là thuật ngữ chuyên dụng trong giới, ý là chỉ người đánh lén.

"Đúng vậy, một chiếc xe tải, hai mô tô, đoán chừng không bao lâu sẽ xuất hiện. Hứ! Ta sẽ không giúp ngươi giải quyết! Ngươi tự mình làm đi!" Nói xong cũng không quay đầu lại tiêu sái đi mất.

Lắc mình một cái, đã không thấy bóng đại tỷ.

Cửu Dạ dở khóc dở cười ngây ngốc nửa ngày.

Quên đi, có vài cái xe cũng giả quyết không được thì sao nàng có thể làm sát thủ chuyên nghiệp suốt sáu năm qua cơ chứ. Nghĩ kỹ một chút, nếu đại tỷ có thể thoải mái bỏ đi như vậy thì người đuổi theo chắc không phải là người của tổ chức phái đến. Hơn nữa các nàng ẩn nấp rất kín đáo, tuyệt đối không bị bại lộ. Như vậy, không phải tới tìm nàng thì mục tiêu là Tả Tử Câm. Công ty hai ngày trước chắc chắn đã gặp chuyện bằng không cha con họ sẽ không phải đêm hôm khuya khoắt chạy đến công ty kiểm tra đối chiếu tài liệu.

Nghiêm trọng đến mức nào mà hai người khẩn trương như vậy? Lại còn mời nàng là người có võ công làm bí thư? Nhớ tới vị giám đốc kinh doanh bị Tả Tử Câm sa thải lúc trước Cửu Dạ nhíu nhíu mày. Tử Câm chung quy còn thiếu kinh nghiệm, rút dây động rừng rồi sao?

Tiến lên vài bước nói: "Tổng giám đốc, xong rồi".

Tả Tử Câm gật đầu nói: "Lên xe đi". Dĩ nhiên cũng không có hỏi nàng vì sao hàn huyên lâu như vậy.

Cửu Dạ đi tới vị trí lái xe bên trái mở cửa xe, nói: "Tổng giám đốc, để tôi lái xe được không?"

Tả Tử Câm có chút vô cùng kinh ngạc, cười nói: "Không phải em vừa dù chết cũng không chịu lái sao?"

Cửu Dạ cười xòa hai tiếng, nói: "Lúc nãy đường đông, tôi sợ đâm phải người ta. Hiện tại đã hết giờ tan tầm, xung quanh cũng không phải khu náo nhiệt, trên đường cũng không có nhiều xe. Tôi luyện tập trước, ngài kiểm tra một chút xem mai còn muốn ta làm lái xe nữa hay không".

Tả Tử Câm lùi lại, cười nói: "Được”. Đứng dậy ngồi xuống ghế phụ. Nàng rất yên tâm ngồi trên ghế phụ. Cửu Dạ cẩn thận thắt dây an toàn, thấy Tử Câm không phản ứng liền nhắc nhở: "Tổng giám đốc, thắt dây an toàn vào đi!" một bên giơ tay giúp nàng.

Tả Tử Câm thấy Cửu Dạ nghiêm túc như vậy lấy làm lạ, có phần khẩn trương, dường như có chút hoài nghi nàng rốt cuộc có biết lái xe hay không.

Khởi động xe! Chưa có gì khác thường! Cửu dạ lái xe chậm rãi đi một lúc lâu thì nghe Tả Tử Câm nói: "Em lái tốt đấy".

"À, Cảm ơn!". Nàng coi như khích lệ.

Không bao lâu, gương chiếu hậu thấp thoáng bóng dáng một chiếc xe tải. Đằng trước có một khúc quay.

Muốn dựng tai nạn ô tô hả?

Cửu Dạ trong lòng cười lạnh một tiếng, nét mặt dường như không có việc gì nói với Tả Tử Câm: "Tổng giám đốc, tôi chuẩn bị tăng tốc, ngài cẩn thận nhé!"

Nàng nhấn ga liền một mạch, xe ngay lập tức lao nhanh về phía trước.

Xe bỗng nhiên gia tốc, nhưng lại hướng thẳng về phía hàng rào của bồn hoa. Tả tử câm chưa kịp kinh hô, Cửu Dạ đã bẻ tay lái về bên trái.

Xe kêu "két" một tiếng dài quay nửa vòng trên mặt đất, vọt nhanh vào một cái hẻm nhỏ phía bên trái. Vừa quay xe Cửu Dạ đã thấy chiếc xe tải phía sau lao ầm đến, thấy các nàng rẽ vào ngõ hẻm bất đắc dĩ phải chạy tiếp. Lúc xe tải vừa đi, hai chiếc mô tô bắt đầu theo sát. Tả Tử Câm nhưng là mất hết cảm giác, khẩn trương chỉ đạo Cửu Dạ lái xe.

"Mau mau, phanh xe!" Hiện tại Tả Tử Câm nhất định đặc biệt hối hận để cho nàng lái xe.

Lao ra ngõ nhỏ không lâu, Cửu Dạ lại bẻ tay lái về phía trái, đem xe tiến ra đường lớn.

Đường lớn đã lên đèn.

Lúc này, đã có thể thấy rõ ràng hai chiếc mô tô theo sát phía sau qua gương chiếu hậu. Nhưng mà Tả Tử Câm còn đang trong lúc khẩn trương nên không phát hiện ra, giúp đỡ Cửu Dạ nắm chặt vô lăng, nói: "Mau phanh lại, tôi bảo em phanh lại có nghe thấy không?"

"Được rồi, được rồi!"

Cửu Dạ hung hăng đạp mạnh chân ga một cái, xe lại vọt lên.

Tả Tử Câm kinh thanh nói: "Phanh xe!"

Cửu Dạ để ý thấy mô tô phía sau đã lại gần, đạp mạnh phanh đồng thời đánh ngang xe. Một chiếc mô tô bị bất ngờ, đâm trúng thân xe bắn ra vệ đường, sống chết không rõ.

Cửu Dạ hét lớn: "Toi, đâm trúng người rồi!"

Mở cửa xe nhảy xuống.

Tả Tử Câm sửng sốt một chút, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn nàng, cũng chuẩn bị xuống xe. Đúng lúc Tả Tử Câm xuống xe, người nằm trên mặt đất đột nhiên nhảy dựng lên, từ phía sau rút ra một con dao sáng loáng xông tới. Tả tử câm chưa từng gặp qua tình huống này, bất ngờ không có phản ứng, sững sờ đứng một chỗ.

Cửu Dạ một tay đặt tại thân xe nhảy lên nương theo quán tính xuất một cước. "Răng rắc" một tiếng, cổ tay gãy rời. Mặc dù lực chân của Cửu Dạ không bằng Tiểu Thiên nhưng cũng là nhất cước đá gãy côn tam khúc.

Cửu Dạ một cước giải quyết hắn, dựa thế rơi xuống không đợi đứng vững đã đem Tả Tử Câm ôm vào trong ngực, dùng mũi chân đá con dao trên mặt đất. Lưỡi dao cắm thẳng vào đùi hắn, tạo thành một vết cắt sâu, trong nháy mắt máu chảy ra như suối. Tả Tử Câm lúc này mới phản ứng lại. Nhìn mặt đất đầy máu, cứng ngắc trong nháy mắt rồi lập tức hiểu ra chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt trắng bệch hỏi: "Bọn họ là tới giết tôi sao?"

Cửu Dạ không biết trả lời thế nào cho phải.

Nói "Phải"? Nàng làm sao biết được?

Nói "Không phải" Nàng phải giải thích thế nào?

Đang muốn nói, có thể bọn họ chỉ là băng đua xe, không chừng là lúc nãy chạy vào ngõ đâm phải xe của họ, người ta giận quá nên. . . Đúng lúc đó, sắc mặt của Tả Tử Câm bỗng nhiên thay đổi như là nhớ tới cái gì đó, cắn răng nói: "Bọn họ vẫn còn nhẹ tay!"

"Bọn họ" này đương nhiên không phải nói hai người trước mặt. Cửu Dạ bỗng nhiên cảm thấy Tả Tử Câm dựa mạnh vào mình, trong lòng biết lúc này nàng tám phần là chân nhuyễn rồi, đỡ lấy hông của nàng, nói: "Lên xe đi".

Tả Tử Câm không có phản đối, cũng không nói gì khác, tùy ý để Cửu Dạ ôm nàng đặt ở ghế phụ, thắt dây an toàn cho nàng. Đang lúc khởi động xe, Tả Tử Câm đột nhiên hỏi: "Bọn họ làm sao bây giờ?"

Cửu Dạ nói: "Để bọn chúng tự đi đi. Lẽ nào chúng ta còn phải đưa bọn chúng về? Trên người bọn chúng đầy máu như vậy sẽ bẩn xe mất"

Tả Tử Câm không biết vì sao bị những lời này chọc cười, cười khanh khách đi ra. Cười hai tiếng lại nhớ tới cảnh lúc nãy, sợ hãi ngừng lại. Nàng cởi dây an toàn, mang theo đăm chiêu nhìn Cửu Dạ, thấy vị này trong lòng như có điều gì mờ ám, lúng túng như thợ vụng mất kim.

"Mau thắt dây an toàn!" Cửu Dạ nói.

"Kỹ thuật lái xe của em không phải rất tốt sao?"

". . . . . ."

"Tôi từ lần đầu thấy em đã biết em không đơn giản." Tả Tử Câm như là đang nói với Cửu Dạ nhưng đồng thời cũng như đang nói với chính mình, "Em từ nay về sau làm tài xế cho tôi".

". . . . . ."

Cửu Dạ bồn chồn: hiện tại ta chẳng phải là đang làm tài xế cho nàng sao?

"Em trước đây là làm gì?"

Này này, tiểu thư, lòng hiếu kỳ cũng quá lớn đi. Thế nào mà biểu cảm lại như một cô gái bình thường thế? Hình tượng người phụ nữ khôn khéo mạnh mẽ đi đâu mất rồi?

"Tôi trước đây là làm việc phạm pháp để kiếm cơm ăn." Cửu Dạ lại bắt đầu bốc phét.

Tả Tử Câm rõ ràng không tin.

"Thật mà".

"Lý lịch của em không có lưu tiền án."

Đã tra ra nhanh như vậy? Thân phận này vốn là giả, tra được mới là lạ!. Chính xác mà nói, thân phận thật của Cửu Dạ mới là kỳ lạ.

"Tôi chưa từng bị bắt". Cửu Dạ nói.

Con ngươi sáng sủa của Tả Tử Câm nhìn nàng vẫn không nhúc nhích, nói: "Em có thể nhảy cao không?"

"Nhảy từ lầu hai xuống không chết."

Tả Tử Câm nghe ra ý xuyên tạc của nàng, cũng không hỏi lại, chỉ là không hờn không giận nhíu nhíu mày.

"Ừm. Tả tổng. . ."

"Gọi Tử Câm được rồi."

"Cái này, Tử Câm. . . "

"Có chuyện gì?"

"Nhà ngài ở đâu?"

". . . . . ."

---------------------------

Lúc về đến nhà Tả Tử Câm đã là đêm khuya. Cửu Dạ thân là "Thập kiệt" đương nhiên có hệ thống tình báo chuyên dụng. Trong số các tỷ muội có một người được mệnh danh là “Bộ trưởng tình báo”, tin tức trong thiên hạ chỉ cần không liên quan đến bí ẩn trong thế giới hắc ám nàng đều có thể tra ra được. Tin tức liên quan đến Tả Tử Câm đương nhiên Cửu Dạ biết rõ như trong lòng bàn tay. Tả Tử Câm có mấy căn biệt thự, có mấy gian nhà trọ, công ty có bao nhiêu tài sản, bối cảnh của công nhân trong công ty, thậm chí người thân cùng bạn bè của Tả Tử Câm, nàng đều biết rõ. Nhưng mà đúng lúc nàng vừa đến Tuân Châu đại tỷ cũng chặt đứt sự khống chế của Cổ gia đối với bọn họ, để bảo vệ an toàn mình mọi người rất ít liên lạc với nhau. Vì vậy tin tình báo của nàng tạm thời bị gián đoạn. Cho nên nàng không nghĩ tới Tả Tử Câm trong khoảng thời gian này không ở biệt thự mà lại ở chung cư.Bất quá chỗ này là khu chung cư cao cấp, trị an cũng tương đối tốt.

"Ngài là ở chỗ này?" Cửu dạ tinh tế đánh giá.

"Đúng vậy!" Tả Tử Câm kéo rèm cửa sổ ra. Từ cửa kính nhìn ra xa, rất cao, Cửu Dạ phản xạ có điều kiện tự hỏi: nếu như từ chỗ này nhảy xuống có những phương án an toàn nào.

"Ngây ra đấy làm gì?" Tiếng nói của Tả Tử Câm vang lên nhè nhẹ bên tai, mang theo mùi nước hoa quen thuộc, trong nháy mắt khiến tim nàng đập thình thịch.

Dừng lại một hồi lâu, Cửu Dạ mới phục hồi tinh thần lại, nói: "Nghe nói nhà của Tả tổng là biệt thự lớn, không ngờ lại ở nhà chung cư".

"Tôi thích cảnh đêm ở đây." Tả Tử Câm cười quay đầu lại, nói, "Sao lần này đi thang máy lại không sợ?"

Nàng hình như nhớ tới bộ dạng đi thang máy như đi đánh trận của Cửu Dạ mà cười.

Khi Tả Tử Câm đi tắm, Cửu Dạ theo thói quen đóng rèm cửa sổ lại. Như vậy là vì sợ bị súng ngắm nhắm vào. Cửu Dạ nghĩ thầm, xem ra nàng vẫn chưa đủ công lực. Nếu như là đại tỷ nhất định có thể "Đàm tiếu gian, tường lỗ hôi phi yên diệt" mà không phải khẩn trương hề hề như nàng. Tuy rằng cảnh tượng Tả Tử Câm thấy trên cơ bản là nàng cố ý làm ra nhưng trên thực tế, lúc đi thang máy nàng là đang tự hỏi làm sao để ứng phó các dạng tình huống phát sinh. Trong lòng nàng quả thực là đang khẩn trương, tư duy cũng cảnh giác quá mức bình thường. “Thích hợp làm vệ sĩ hơn là làm sát thủ”. Đại tỷ đã từng đánh giá nàng như thế. Sát thủ giết người không thấy mặt, cần ẩn dấu tốt chính mình, cần chịu được tịch mịch. Thế nhưng, từ lúc nàng tới Tuân Châu không có làm được. Chỉ là mới ở công ty của Tả Tử Câm một tháng, ngày thứ hai gần gũi gặp mặt, nhìn thấy Tử Câm có phiền phức đã vội vàng bộc lộ võ công, hở ra kỹ năng lái xe, dụ dỗ Tử Câm đem theo mình bên người một tấc cũng không rời. Cứ như vậy đem một tháng ẩn nấp công lao đổ xuống biển.

Đại tỷ từng nói: “chỉ có ta có khả năng lừa ngươi”.

Từ nhỏ, ái cùng tín nhiệm vô điều kiện chính là đối với thủ lĩnh của "Thập kiệt thập lục hùng". Lúc Linh đại nhân tại vị là như vậy, lúc đại tỷ thành thủ lĩnh cũng như thế. Thủ lĩnh nhận trách nhiệm làm cho bọn họ rời đi tổ chức sát thủ, tìm kiếm tự do. Các sát thủ có nghĩa vụ phải tuân lệnh thủ lĩnh. Những cái này chẳng có ai yêu cầu bọn họ cũng chưa từng hiệp nghị qua, thế nhưng ai cũng hiểu.

Tín nhiệm, chỉ có thể cấp cho chiến hữu. Tín nhiệm vô điều kiện đối với đại tỷ. Đây là thường thức cơ bản.

Thế nhưng, hiện tại, nàng bắt đầu cấp tín nhiệm cho người ngoài. Điều này không phải là tín hiệu tốt. Khi sát thủ bọn họ bắt đầu tin tưởng người ngoài vô điều kiện, bắt đầu có ái như vậy, người đó sẽ trở thành nhược điểm của bọn họ. Có nhược điểm, sát thủ sẽ sinh yếu đuối, đây là quan điểm chung của giới sát thủ. Nhưng có nhược điểm, sát thủ cũng có khả năng trở nên mạnh hơn, cái này là lời dạy dỗ của Linh đại nhân.

Nghĩ nghĩ, Cửu Dạ mỉm cười.

Từ nay bắt đầu tập đi thang máy cùng ngồi sô pha, làm người bình thường thôi!.

Liếc mắt thấy sô pha ở bên cạnh, không chút do dự ngồi xuống. Tựa ở trên ghế sô pha mềm mại nghe âm thanh tinh tế từ phòng tắm truyền ra. Cơ thể của Cửu Dạ vô cùng tốt, trong số các chiến hữu nàng là người có tinh thần chuẩn bị tốt nhất. Mặc dù không nhìn thấy, nàng cũng có thể từ vóc người bình thường tưởng tượng ra hình dạng.

Bỗng nhiên nhớ tới chuyện của năm năm trước, lúc ấy nàng mười lăm tuổi. Đó là nhiệm vụ đầu tiên của nàng cũng là lần đầu tiên gặp Tả Tử Câm. Lúc đó Tả Tử Câm còn mang bộ dáng thanh thuần của sinh viên, dáng cười nhàn nhạt mang theo một điểm quật cường, khi nói chuyện thì thần thái phi dương. Cũng trong lúc ấy, nàng ám sát thất bại, khó khăn trốn khỏi sự truy đuổi của cảnh sát, lại bị vệ sĩ của lão nhà giàu kia vây khốn đến cùng đường.

Bạn đang đọc Cưng chiều sát thủ của Phượng Khi Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phong_lam_mac_huan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.